古诗词

爱爱歌

徐积

吴越佳人古云好,破家亡国可胜道。wú yuè jiā rén gǔ yún hǎo,pò jiā wáng guó kě shèng dào。
昨夜闲观爱爱歌,坐中叹息无如何。zuó yè xián guān ài ài gē,zuò zhōng tàn xī wú rú hé。
爱爱乃是娼家女,浑金璞玉埋尘土。ài ài nǎi shì chāng jiā nǚ,hún jīn pú yù mái chén tǔ。
歌舞吴中第一人,绿发双鬟才十五。gē wǔ wú zhōng dì yī rén,lǜ fā shuāng huán cái shí wǔ。
耳闻眼见是何事,不谓其人乃如许。ěr wén yǎn jiàn shì hé shì,bù wèi qí rén nǎi rú xǔ。
操心危兮虑患深,半夜灯前泪如雨。cāo xīn wēi xī lǜ huàn shēn,bàn yè dēng qián lèi rú yǔ。
假如一笑得千金,不如嫁作良人妇。jiǎ rú yī xiào dé qiān jīn,bù rú jià zuò liáng rén fù。
桃李不为当路花,芙蓉开向秋风渚。táo lǐ bù wèi dāng lù huā,fú róng kāi xiàng qiū fēng zhǔ。
忽然一日逢张氏,便约终身不相弃。hū rán yī rì féng zhāng shì,biàn yuē zhōng shēn bù xiāng qì。
山可磨兮海可枯,生唯一兮死无二。shān kě mó xī hǎi kě kū,shēng wéi yī xī sǐ wú èr。
有如樗栎丛中木,忽然化作潇湘竹。yǒu rú chū lì cóng zhōng mù,hū rán huà zuò xiāo xiāng zhú。
又如黄鸟春风时,迁乔木兮出幽谷。yòu rú huáng niǎo chūn fēng shí,qiān qiáo mù xī chū yōu gǔ。
文君走马来成都,弄玉吹箫才几曲。wén jūn zǒu mǎ lái chéng dōu,nòng yù chuī xiāo cái jǐ qū。
不闻马上琵琶声,却在山头望夫哭。bù wén mǎ shàng pí pá shēng,què zài shān tóu wàng fū kū。
去年春风还满房,昨夜月明还满床。qù nián chūn fēng hái mǎn fáng,zuó yè yuè míng hái mǎn chuáng。
行人一去不复返,不是江山歧路长。xíng rén yī qù bù fù fǎn,bù shì jiāng shān qí lù zhǎng。
前年犹惜金缕衣,去年不画深燕脂。qián nián yóu xī jīn lǚ yī,qù nián bù huà shēn yàn zhī。
今年今日万事已,鲛绡翡翠看如泥。jīn nián jīn rì wàn shì yǐ,jiāo xiāo fěi cuì kàn rú ní。
一女二夫兮妾之所羞,不忠于所事兮其将何求。yī nǚ èr fū xī qiè zhī suǒ xiū,bù zhōng yú suǒ shì xī qí jiāng hé qiú。
蛾眉皓齿兮乃妾之雠,不如无生兮庶几无尤。é méi hào chǐ xī nǎi qiè zhī chóu,bù rú wú shēng xī shù jǐ wú yóu。
喓喓草虫兮趯趯阜螽,靡不有初兮鲜克有终。yāo yāo cǎo chóng xī tì tì fù zhōng,mí bù yǒu chū xī xiān kè yǒu zhōng。
鸳鸯于飞兮毕之罗之,人闲此恨兮消何时。yuān yāng yú fēi xī bì zhī luó zhī,rén xián cǐ hèn xī xiāo hé shí。
深山人迹不到处,病鸾敛翅巢空枝。shēn shān rén jì bù dào chù,bìng luán liǎn chì cháo kōng zhī。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

希夷仙

徐积

红尘旧学今虽废,紫府新书近已齐。hóng chén jiù xué jīn suī fèi,zǐ fǔ xīn shū jìn yǐ qí。
三十六仙俱不见,玉函金锁印龙泥。sān shí liù xiān jù bù jiàn,yù hán jīn suǒ yìn lóng ní。

悟仙

徐积

昔日闻人说上清,如今高步太元庭。xī rì wén rén shuō shàng qīng,rú jīn gāo bù tài yuán tíng。
有时却忆红尘事,恰似梦回并酒醒。yǒu shí què yì hóng chén shì,qià shì mèng huí bìng jiǔ xǐng。

恶伪仙

徐积

本希上圣忘言学,傍采南华寓意书。běn xī shàng shèng wàng yán xué,bàng cǎi nán huá yù yì shū。
去伪即真虽有道,未知人意自何如。qù wěi jí zhēn suī yǒu dào,wèi zhī rén yì zì hé rú。

水仙

徐积

曾乘秋浪泛银河,拨尽闲云恣浩歌。céng chéng qiū làng fàn yín hé,bō jǐn xián yún zì hào gē。
明月一环来拂面,玉龙十万总随波。míng yuè yī huán lái fú miàn,yù lóng shí wàn zǒng suí bō。

水仙

徐积

天上瑶池为别馆,海闲金阙是离宫。tiān shàng yáo chí wèi bié guǎn,hǎi xián jīn quē shì lí gōng。
徐行按尽烟波国,高步却来云汉中。xú xíng àn jǐn yān bō guó,gāo bù què lái yún hàn zhōng。

水仙

徐积

昨夜曾游洛女家,自知此处胜烟霞。zuó yè céng yóu luò nǚ jiā,zì zhī cǐ chù shèng yān xiá。
回鸾更按湘妃曲,醉踏烟波弄月华。huí luán gèng àn xiāng fēi qū,zuì tà yān bō nòng yuè huá。

水仙

徐积

龙驭曾游绛水霞,回来却坐赤鲸车。lóng yù céng yóu jiàng shuǐ xiá,huí lái què zuò chì jīng chē。
夜深正解双珠佩,莫点犀灯照我家。yè shēn zhèng jiě shuāng zhū pèi,mò diǎn xī dēng zhào wǒ jiā。

无累仙

徐积

尘世纷纷总是空,花开花落几时穷。chén shì fēn fēn zǒng shì kōng,huā kāi huā luò jǐ shí qióng。
有人若问烟霞事,我是逍遥无累翁。yǒu rén ruò wèn yān xiá shì,wǒ shì xiāo yáo wú lèi wēng。

笑仙

徐积

天上人闲自不同,莫将浇俗比真风。tiān shàng rén xián zì bù tóng,mò jiāng jiāo sú bǐ zhēn fēng。
真风大抵无今古,万事都来一笑中。zhēn fēng dà dǐ wú jīn gǔ,wàn shì dōu lái yī xiào zhōng。

忧仙

徐积

我是真人何所忧,所忧世俗好多求。wǒ shì zhēn rén hé suǒ yōu,suǒ yōu shì sú hǎo duō qiú。
相谋相诈何时了,一笑一啼无日休。xiāng móu xiāng zhà hé shí le,yī xiào yī tí wú rì xiū。

闵仙

徐积

祸福之来本自求,世人闻语不回头。huò fú zhī lái běn zì qiú,shì rén wén yǔ bù huí tóu。
但知自快身前欲,不道永为身后羞。dàn zhī zì kuài shēn qián yù,bù dào yǒng wèi shēn hòu xiū。

又水仙

徐积

紫金沙路明珠阙,浴罢龙儿洗明月。zǐ jīn shā lù míng zhū quē,yù bà lóng ér xǐ míng yuè。
待来人世等麻姑,只被尘埃污罗袜。dài lái rén shì děng má gū,zhǐ bèi chén āi wū luó wà。

又水仙

徐积

为买蟠桃海上花,明珠满载玉龙车。wèi mǎi pán táo hǎi shàng huā,míng zhū mǎn zài yù lóng chē。
蓬山诸子须相问,笑指烟波是我家。péng shān zhū zi xū xiāng wèn,xiào zhǐ yān bō shì wǒ jiā。

又水仙

徐积

我是江湖都一掬,海水虽深不濡足。wǒ shì jiāng hú dōu yī jū,hǎi shuǐ suī shēn bù rú zú。
待教平地产明珠,但恐世人更多欲。dài jiào píng dì chǎn míng zhū,dàn kǒng shì rén gèng duō yù。

又水仙

徐积

伍子波涛空淼然,至今犹有不平言。wǔ zi bō tāo kōng miǎo rán,zhì jīn yóu yǒu bù píng yán。
屈原褊浅尤多忿,但恐有时来诉冤。qū yuán biǎn qiǎn yóu duō fèn,dàn kǒng yǒu shí lái sù yuān。