古诗词

送蒋宪颖叔

徐积

五岭之南,其极西徼。wǔ lǐng zhī nán,qí jí xī jiǎo。
其旁大海,木深山峭。qí páng dà hǎi,mù shēn shān qiào。
内有溪洞,外有交趾。nèi yǒu xī dòng,wài yǒu jiāo zhǐ。
皮厚肉坚,铁为骨髓。pí hòu ròu jiān,tiě wèi gǔ suǐ。
雉兔伏藏,猱猿突起。zhì tù fú cáng,náo yuán tū qǐ。
动如飘风,猛如湍水。dòng rú piāo fēng,měng rú tuān shuǐ。
独恩不畏,独威不怀。dú ēn bù wèi,dú wēi bù huái。
扰之则去,抚之则来。rǎo zhī zé qù,fǔ zhī zé lái。
恩之与威,不可去一。ēn zhī yǔ wēi,bù kě qù yī。
宽猛交济,不可无术。kuān měng jiāo jì,bù kě wú shù。
坐当一面,则有帅臣。zuò dāng yī miàn,zé yǒu shuài chén。
按刑将漕,要皆得人。àn xíng jiāng cáo,yào jiē dé rén。
以德以才,公称其选。yǐ dé yǐ cái,gōng chēng qí xuǎn。
能不择官,义不辞远。néng bù zé guān,yì bù cí yuǎn。
始闻有命,严装以需。shǐ wén yǒu mìng,yán zhuāng yǐ xū。
青毡角簟,药鼎茶炉。qīng zhān jiǎo diàn,yào dǐng chá lú。
琴堂旧谱,铃阁新书。qín táng jiù pǔ,líng gé xīn shū。
史帙签重,诗囊卷粗。shǐ zhì qiān zhòng,shī náng juǎn cū。
前施斋舫,后设行厨。qián shī zhāi fǎng,hòu shè xíng chú。
公既拜命,不敢宁居。gōng jì bài mìng,bù gǎn níng jū。
乃戒徒御,乃建帆樯。nǎi jiè tú yù,nǎi jiàn fān qiáng。
鸣刁击鼓,旗帜开张。míng diāo jī gǔ,qí zhì kāi zhāng。
州人感恩,父老童稚。zhōu rén gǎn ēn,fù lǎo tóng zhì。
知不可留,以足顿地。zhī bù kě liú,yǐ zú dùn dì。
或前塞路,或后从行。huò qián sāi lù,huò hòu cóng xíng。
或献花酒,或犒从兵。huò xiàn huā jiǔ,huò kào cóng bīng。
或望于野,或送一程。huò wàng yú yě,huò sòng yī chéng。
即日渡江,江南春早。jí rì dù jiāng,jiāng nán chūn zǎo。
雪尽冰消,江山如扫。xuě jǐn bīng xiāo,jiāng shān rú sǎo。
柳径桃蹊,梅花芳草。liǔ jìng táo qī,méi huā fāng cǎo。
沽酒村遥,卖鱼船小。gū jiǔ cūn yáo,mài yú chuán xiǎo。
晨散乌群,暮归白鸟。chén sàn wū qún,mù guī bái niǎo。
春正好时,已到岳阳。chūn zhèng hǎo shí,yǐ dào yuè yáng。
岳阳楼下,苍苍茫茫。yuè yáng lóu xià,cāng cāng máng máng。
岳阳楼上,飞沫浮光。yuè yáng lóu shàng,fēi mò fú guāng。
江山旧物,吴楚凄凉。jiāng shān jiù wù,wú chǔ qī liáng。
夜宿巴陵,晓过洞庭。yè sù bā líng,xiǎo guò dòng tíng。
湖中水绿,湖口山青。hú zhōng shuǐ lǜ,hú kǒu shān qīng。
黄陵古祠,长沙古路。huáng líng gǔ cí,zhǎng shā gǔ lù。
潇江湘江,风烟古渡。xiāo jiāng xiāng jiāng,fēng yān gǔ dù。
岳麓茶林,沙洲橘树。yuè lù chá lín,shā zhōu jú shù。
此时春深,衡阳雁去。cǐ shí chūn shēn,héng yáng yàn qù。
时饮一杯,时吟几句。shí yǐn yī bēi,shí yín jǐ jù。
更望九嶷,清诗无数。gèng wàng jiǔ yí,qīng shī wú shù。
揽辔登山,日日西南。lǎn pèi dēng shān,rì rì xī nán。
褰帷叱驭,车不停骖。qiān wéi chì yù,chē bù tíng cān。
乃有部吏,乃有蛮酋。nǎi yǒu bù lì,nǎi yǒu mán qiú。
青衫负弩,锦帕缠头。qīng shān fù nǔ,jǐn pà chán tóu。
公曰使者,实典兵刑。gōng yuē shǐ zhě,shí diǎn bīng xíng。
增置强弩,多募土兵。zēng zhì qiáng nǔ,duō mù tǔ bīng。
宜浚其隍,宜坚其城。yí jùn qí huáng,yí jiān qí chéng。
公曰弓手,宜如旧制。gōng yuē gōng shǒu,yí rú jiù zhì。
加之训练,可使精锐。jiā zhī xùn liàn,kě shǐ jīng ruì。
可代城郭,为民捍蔽。kě dài chéng guō,wèi mín hàn bì。
公曰民命,悬在狱官。gōng yuē mín mìng,xuán zài yù guān。
不可不慎,不可不宽。bù kě bù shèn,bù kě bù kuān。
宽于善良,勿失有罪。kuān yú shàn liáng,wù shī yǒu zuì。
恶人如虎,养之成害。è rén rú hǔ,yǎng zhī chéng hài。
公曰生民,不可无教。gōng yuē shēng mín,bù kě wú jiào。
教民之官,县令最要。jiào mín zhī guān,xiàn lìng zuì yào。
今则不然,困于簿领。jīn zé bù rán,kùn yú bù lǐng。
甚者可除,烦者可省。shén zhě kě chú,fán zhě kě shěng。
仍复乡官,则无所病。réng fù xiāng guān,zé wú suǒ bìng。
凡我部吏,各恭厥职。fán wǒ bù lì,gè gōng jué zhí。
夜则精思,昼则宣力。yè zé jīng sī,zhòu zé xuān lì。
一节当官,赤心为国。yī jié dāng guān,chì xīn wèi guó。
如此教告,如此施设。rú cǐ jiào gào,rú cǐ shī shè。
吏则心服,民则心悦。lì zé xīn fú,mín zé xīn yuè。
诸公闻之,荐者交章。zhū gōng wén zhī,jiàn zhě jiāo zhāng。
朝廷器之,下诏褒扬。cháo tíng qì zhī,xià zhào bāo yáng。
召而用之,优于冯唐。zhào ér yòng zhī,yōu yú féng táng。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

寄王潜圣

徐积

谁言急景似飞梭,我把光阴欲快磨。shuí yán jí jǐng shì fēi suō,wǒ bǎ guāng yīn yù kuài mó。
却想残春笑君处,无何有路觅君多。què xiǎng cán chūn xiào jūn chù,wú hé yǒu lù mì jūn duō。

上胡先生

徐积

昨夜重思太古音,确然独抱一张琴。zuó yè zhòng sī tài gǔ yīn,què rán dú bào yī zhāng qín。
因何不听吾夫子,枉被雕虫累到今。yīn hé bù tīng wú fū zi,wǎng bèi diāo chóng lèi dào jīn。

答魏老

徐积

满面春风醉落晖,满头红艳带花归。mǎn miàn chūn fēng zuì luò huī,mǎn tóu hóng yàn dài huā guī。
醉眠自有风流格,不是无人为解衣。zuì mián zì yǒu fēng liú gé,bù shì wú rén wèi jiě yī。

答魏老

徐积

一片山中云自飞,葛巾有酒琴无徽。yī piàn shān zhōng yún zì fēi,gé jīn yǒu jiǔ qín wú huī。
陶公自是秋风客,不见黄花未肯归。táo gōng zì shì qiū fēng kè,bù jiàn huáng huā wèi kěn guī。

答杨存中

徐积

出郭人来又换诗,七香官酒杏花枝。chū guō rén lái yòu huàn shī,qī xiāng guān jiǔ xìng huā zhī。
我诗却恐春风惜,莫使春风度度知。wǒ shī què kǒng chūn fēng xī,mò shǐ chūn fēng dù dù zhī。

谢张先生出示铁笛

徐积

南阳张老本仙才,铁笛其形亦怪哉。nán yáng zhāng lǎo běn xiān cái,tiě dí qí xíng yì guài zāi。
辄莫片时吹便已,凤凰非独待箫来。zhé mò piàn shí chuī biàn yǐ,fèng huáng fēi dú dài xiāo lái。

寄崔汝弼其一

徐积

黄艳花前白颔翁,忆君诗思入霜风。huáng yàn huā qián bái hàn wēng,yì jūn shī sī rù shuāng fēng。
如今相去犹未远,明年把酒望江东。rú jīn xiāng qù yóu wèi yuǎn,míng nián bǎ jiǔ wàng jiāng dōng。

赠卢君常

徐积

人世情怀已索然,幸无不义入黄泉。rén shì qíng huái yǐ suǒ rán,xìng wú bù yì rù huáng quán。
不须永诀行相见,六十三翁能几年。bù xū yǒng jué xíng xiāng jiàn,liù shí sān wēng néng jǐ nián。

寄朱广微

徐积

两官本是好吟翁,云出山来鹤入笼。liǎng guān běn shì hǎo yín wēng,yún chū shān lái hè rù lóng。
记得僧轩闲坐否,无人到处水边鸿。jì dé sēng xuān xián zuò fǒu,wú rén dào chù shuǐ biān hóng。

答白云之句其一

徐积

我是白云云是我,自知云我不须分。wǒ shì bái yún yún shì wǒ,zì zhī yún wǒ bù xū fēn。
时人若问山翁意,看取山头一片云。shí rén ruò wèn shān wēng yì,kàn qǔ shān tóu yī piàn yún。

赠黄鲁直

徐积

不见故人弥有情,一见故人心眼明。bù jiàn gù rén mí yǒu qíng,yī jiàn gù rén xīn yǎn míng。
忘却问君船住处,夜来清梦绕西城。wàng què wèn jūn chuán zhù chù,yè lái qīng mèng rào xī chéng。

妾薄命其四

徐积

女子恩雠事可知,我曹何用吊吴姬。nǚ zi ēn chóu shì kě zhī,wǒ cáo hé yòng diào wú jī。
如斯才貌如斯苦,也似贤人被妒时。rú sī cái mào rú sī kǔ,yě shì xián rén bèi dù shí。

咏慎郎中园木香

徐积

仙子霓裳曳绀霞,琼姬仍坐碧云车。xiān zi ní shang yè gàn xiá,qióng jī réng zuò bì yún chē。
谁言十日春归去,犹有春风在慎家。shuí yán shí rì chūn guī qù,yóu yǒu chūn fēng zài shèn jiā。

一片花飞减却春

徐积

一片花飞减却春,共君同作管花人。yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,gòng jūn tóng zuò guǎn huā rén。
急将步障围载圃,莫使狂风近四邻。jí jiāng bù zhàng wéi zài pǔ,mò shǐ kuáng fēng jìn sì lín。

问杨柳

徐积

我爱风流杨柳枝,杨柳如何报我诗。wǒ ài fēng liú yáng liǔ zhī,yáng liǔ rú hé bào wǒ shī。
落花满面春风晓,借与丝鞭走马时。luò huā mǎn miàn chūn fēng xiǎo,jiè yǔ sī biān zǒu mǎ shí。