古诗词

送裴守

徐积

维时西南,巴蜀一道。wéi shí xī nán,bā shǔ yī dào。
强楚侵疆,故蜀东徼。qiáng chǔ qīn jiāng,gù shǔ dōng jiǎo。
水激以猛,山迫而峭。shuǐ jī yǐ měng,shān pò ér qiào。
人性坚悍,地形险要。rén xìng jiān hàn,dì xíng xiǎn yào。
孰往而使,孰抚而教。shú wǎng ér shǐ,shú fǔ ér jiào。
惟帝难之,乃眷东顾。wéi dì nán zhī,nǎi juàn dōng gù。
曰山阳守,智足知务。yuē shān yáng shǒu,zhì zú zhī wù。
能正而和,能察而恕。néng zhèng ér hé,néng chá ér shù。
严所以立,宽所以辅。yán suǒ yǐ lì,kuān suǒ yǐ fǔ。
性不狎侮,躬有法度。xìng bù xiá wǔ,gōng yǒu fǎ dù。
是表是仪,可俾可付。shì biǎo shì yí,kě bǐ kě fù。
其往钦哉,所居必裕。qí wǎng qīn zāi,suǒ jū bì yù。
公拜稽首,驰传以起。gōng bài jī shǒu,chí chuán yǐ qǐ。
入境褰帷,登山叱驭。rù jìng qiān wéi,dēng shān chì yù。
设施有本,先后有序。shè shī yǒu běn,xiān hòu yǒu xù。
可者立行,不可立去。kě zhě lì xíng,bù kě lì qù。
公曰来汝,吏受约束。gōng yuē lái rǔ,lì shòu yuē shù。
天子圣人,汝勿苛酷。tiān zi shèng rén,rǔ wù kē kù。
民心无他,罪生不足。mín xīn wú tā,zuì shēng bù zú。
穷阎荒村,颓垣破屋。qióng yán huāng cūn,tuí yuán pò wū。
岂可罗网,更入牢狱。qǐ kě luó wǎng,gèng rù láo yù。
公曰兵官,当去其懦。gōng yuē bīng guān,dāng qù qí nuò。
贼侮则犯,贼畏则挫。zéi wǔ zé fàn,zéi wèi zé cuò。
勉之在勤,戒之在惰。miǎn zhī zài qín,jiè zhī zài duò。
兵要素练,慎勿安坐。bīng yào sù liàn,shèn wù ān zuò。
公曰县尉,县无城郭。gōng yuē xiàn wèi,xiàn wú chéng guō。
奸者鼠伺,狂者兽攫。jiān zhě shǔ cì,kuáng zhě shòu jué。
一邑性命,弓手是持。yī yì xìng mìng,gōng shǒu shì chí。
选择补之,训练使之。xuǎn zé bǔ zhī,xùn liàn shǐ zhī。
即有能者,有以劳之。jí yǒu néng zhě,yǒu yǐ láo zhī。
即不能者,戒之告之。jí bù néng zhě,jiè zhī gào zhī。
在昔汉氏,蛮多变者。zài xī hàn shì,mán duō biàn zhě。
失信失恩,扰之故也。shī xìn shī ēn,rǎo zhī gù yě。
今则不然,有以处汝。jīn zé bù rán,yǒu yǐ chù rǔ。
德以服汝,威以御汝。dé yǐ fú rǔ,wēi yǐ yù rǔ。
恩以结汝,信以固汝。ēn yǐ jié rǔ,xìn yǐ gù rǔ。
汝无自恃,皇帝神武。rǔ wú zì shì,huáng dì shén wǔ。
凡公敕戒,吏皆奉行。fán gōng chì jiè,lì jiē fèng xíng。
何法不恕,何刑不平。hé fǎ bù shù,hé xíng bù píng。
何兵不练,何技不精。hé bīng bù liàn,hé jì bù jīng。
一纲尽举,百为大成。yī gāng jǐn jǔ,bǎi wèi dà chéng。
盗贼衰息,蛮夷信服。dào zéi shuāi xī,mán yí xìn fú。
四封之内,截然整肃。sì fēng zhī nèi,jié rán zhěng sù。
小人有依,良民受福。xiǎo rén yǒu yī,liáng mín shòu fú。
天子嘉之,驰传以召。tiān zi jiā zhī,chí chuán yǐ zhào。
慈母喜之,载色载笑。cí mǔ xǐ zhī,zài sè zài xiào。
神亦祚之,永锡难老。shén yì zuò zhī,yǒng xī nán lǎo。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

和吕秘校

徐积

董子书帏正寂寥,阮君何事顾吾曹。dǒng zi shū wéi zhèng jì liáo,ruǎn jūn hé shì gù wú cáo。
两篇有若双琼赠,八句多于一字褒。liǎng piān yǒu ruò shuāng qióng zèng,bā jù duō yú yī zì bāo。
莫恨潘安头早白,须知郢客调弥高。mò hèn pān ān tóu zǎo bái,xū zhī yǐng kè diào mí gāo。
鸾凰岂是尘埃物,待看青云振羽毛。luán huáng qǐ shì chén āi wù,dài kàn qīng yún zhèn yǔ máo。

和吕秘校

徐积

王子如今未梦刀,不须感慨论官曹。wáng zi rú jīn wèi mèng dāo,bù xū gǎn kǎi lùn guān cáo。
寝郎悟意犹为相,鄠尉知名固可褒。qǐn láng wù yì yóu wèi xiāng,hù wèi zhī míng gù kě bāo。
嗟尔岁华何太速,顾予儒业若为高。jiē ěr suì huá hé tài sù,gù yǔ rú yè ruò wèi gāo。
四诗已有重笺意,肯学区区郑与毛。sì shī yǐ yǒu zhòng jiān yì,kěn xué qū qū zhèng yǔ máo。

和吕秘校

徐积

东平心事本雄豪,何必才名独慕曹。dōng píng xīn shì běn xióng háo,hé bì cái míng dú mù cáo。
学比今儒醇且奥,诗如古义刺而褒。xué bǐ jīn rú chún qiě ào,shī rú gǔ yì cì ér bāo。
邹之夫子诚堪叹,霸者将军未足高。zōu zhī fū zi chéng kān tàn,bà zhě jiāng jūn wèi zú gāo。
贤杰固当谋远到,莫论山岳与鸿毛。xián jié gù dāng móu yuǎn dào,mò lùn shān yuè yǔ hóng máo。

和吕秘校

徐积

能建功名是俊豪,区区时辈乃儿曹。néng jiàn gōng míng shì jùn háo,qū qū shí bèi nǎi ér cáo。
班超投笔宁无志,樊哙横行谢见褒。bān chāo tóu bǐ níng wú zhì,fán kuài héng xíng xiè jiàn bāo。
兵法每羞孙膑诈,将才惟爱武侯高。bīng fǎ měi xiū sūn bìn zhà,jiāng cái wéi ài wǔ hóu gāo。
他年不负东平约,待假偏师入不毛。tā nián bù fù dōng píng yuē,dài jiǎ piān shī rù bù máo。

和吕秘校

徐积

我谓君才似楚骚,文章自可作清曹。wǒ wèi jūn cái shì chǔ sāo,wén zhāng zì kě zuò qīng cáo。
但持古道徐而待,莫顾时人毁与褒。dàn chí gǔ dào xú ér dài,mò gù shí rén huǐ yǔ bāo。
水以源深流自远,竹因根老节弥高。shuǐ yǐ yuán shēn liú zì yuǎn,zhú yīn gēn lǎo jié mí gāo。
如今且作东山卧,万事纷纷比一毛。rú jīn qiě zuò dōng shān wò,wàn shì fēn fēn bǐ yī máo。

和吕秘校

徐积

东平夫子困徒劳,又著青衫诣选曹。dōng píng fū zi kùn tú láo,yòu zhù qīng shān yì xuǎn cáo。
州县颇闻舆论屈,朝廷当用诏书褒。zhōu xiàn pǒ wén yú lùn qū,cháo tíng dāng yòng zhào shū bāo。
囊中莫把诗编去,辇下方虞纸价高。náng zhōng mò bǎ shī biān qù,niǎn xià fāng yú zhǐ jià gāo。
曼倩若教为近侍,舍人须愧古无毛。màn qiàn ruò jiào wèi jìn shì,shě rén xū kuì gǔ wú máo。

和吕秘校

徐积

方今天子急贤时,不信王通愿已违。fāng jīn tiān zi jí xián shí,bù xìn wáng tōng yuàn yǐ wéi。
梅福九江虽好遁,陶公八翮亦难飞。méi fú jiǔ jiāng suī hǎo dùn,táo gōng bā hé yì nán fēi。
世排韩愈为文僻,客顾扬生载酒稀。shì pái hán yù wèi wén pì,kè gù yáng shēng zài jiǔ xī。
多谢好诗来赠我,晓斋歌诵暮而归。duō xiè hǎo shī lái zèng wǒ,xiǎo zhāi gē sòng mù ér guī。

和吕秘校

徐积

汾上儒生又续诗,阳春巴调本相违。fén shàng rú shēng yòu xù shī,yáng chūn bā diào běn xiāng wéi。
聊因扣角摅深愤,安得摩天逞快飞。liáo yīn kòu jiǎo shū shēn fèn,ān dé mó tiān chěng kuài fēi。
陶氏弄琴乖俗甚,井丹持刺出门稀。táo shì nòng qín guāi sú shén,jǐng dān chí cì chū mén xī。
有时入市谋甘脆,怀橘携壶即便归。yǒu shí rù shì móu gān cuì,huái jú xié hú jí biàn guī。

和吕秘校

徐积

太平儒者好吟诗,鼓腹而歌事岂违。tài píng rú zhě hǎo yín shī,gǔ fù ér gē shì qǐ wéi。
顾我才华常患少,喜君辞翰动而飞。gù wǒ cái huá cháng huàn shǎo,xǐ jūn cí hàn dòng ér fēi。
不忧陋巷箪瓢罄,惟恐兰亭唱和稀。bù yōu lòu xiàng dān piáo qìng,wéi kǒng lán tíng chàng hé xī。
更约山翁同一醉,梅花将谢燕将归。gèng yuē shān wēng tóng yī zuì,méi huā jiāng xiè yàn jiāng guī。

和吕秘校

徐积

吾道穷通自有时,功名岂便与心违。wú dào qióng tōng zì yǒu shí,gōng míng qǐ biàn yǔ xīn wéi。
摩天未逐溟鹏奋,敛翅尚如篱鶠飞。mó tiān wèi zhú míng péng fèn,liǎn chì shàng rú lí yǎn fēi。
鸣凤卜迟君莫笑,玉山醉倒事何稀。míng fèng bo chí jūn mò xiào,yù shān zuì dào shì hé xī。
梅花将谢剩沽酒,待向花前倒载归。méi huā jiāng xiè shèng gū jiǔ,dài xiàng huā qián dào zài guī。

上林殿院次公

徐积

身虽老矣心弥壮,义必为之世所谙。shēn suī lǎo yǐ xīn mí zhuàng,yì bì wèi zhī shì suǒ ān。
新著绣衣行殿内,又骑骢马使淮南。xīn zhù xiù yī xíng diàn nèi,yòu qí cōng mǎ shǐ huái nán。
升堂避席非常礼,就室迂身共燕谈。shēng táng bì xí fēi cháng lǐ,jiù shì yū shēn gòng yàn tán。
更问熊熊与老老,应咍稚女拜而参。gèng wèn xióng xióng yǔ lǎo lǎo,yīng hāi zhì nǚ bài ér cān。

上林殿院次公

徐积

一从缙笏垂绅后,所至官曹不苟拘。yī cóng jìn hù chuí shēn hòu,suǒ zhì guān cáo bù gǒu jū。
皓首积成高世义,赤心倾在逆鳞书。hào shǒu jī chéng gāo shì yì,chì xīn qīng zài nì lín shū。
温如冬日人之望,严载秋霜使者车。wēn rú dōng rì rén zhī wàng,yán zài qiū shuāng shǐ zhě chē。
以爱以威无不济,恩从城市入田庐。yǐ ài yǐ wēi wú bù jì,ēn cóng chéng shì rù tián lú。

上林殿院次公

徐积

衰翁大半白髭须,活到明年六十馀。shuāi wēng dà bàn bái zī xū,huó dào míng nián liù shí yú。
未死须为治河说,此生难就赈饥书。wèi sǐ xū wèi zhì hé shuō,cǐ shēng nán jiù zhèn jī shū。
西庵共坐诸僧榻,南郭亲逢大使车。xī ān gòng zuò zhū sēng tà,nán guō qīn féng dà shǐ chē。
记得偶同诗韵否,淮东使者亦嗟歔。jì dé ǒu tóng shī yùn fǒu,huái dōng shǐ zhě yì jiē xū。

上林殿院次公

徐积

老身如坐白云山,人日登高我自闲。lǎo shēn rú zuò bái yún shān,rén rì dēng gāo wǒ zì xián。
莫道此心无乐事,未知何日有愁颜。mò dào cǐ xīn wú lè shì,wèi zhī hé rì yǒu chóu yán。
月将寒影投书幌,菊遣秋香过竹关。yuè jiāng hán yǐng tóu shū huǎng,jú qiǎn qiū xiāng guò zhú guān。
悔不醉时篱下卧,和花和蕊一时攀。huǐ bù zuì shí lí xià wò,hé huā hé ruǐ yī shí pān。

上林殿院次公

徐积

闭门老子卧游山,心去穿云身自闲。bì mén lǎo zi wò yóu shān,xīn qù chuān yún shēn zì xián。
平地散仙曾有号,坐曹为吏亦何颜。píng dì sàn xiān céng yǒu hào,zuò cáo wèi lì yì hé yán。
吟诗著屐都无齿,探月开门更不关。yín shī zhù jī dōu wú chǐ,tàn yuè kāi mén gèng bù guān。
酒后爱逢花后发,花枝好向醉中攀。jiǔ hòu ài féng huā hòu fā,huā zhī hǎo xiàng zuì zhōng pān。