古诗词

送李推官

徐积

物有所兴,因人而就。wù yǒu suǒ xīng,yīn rén ér jiù。
其人维何,所性忠厚。qí rén wéi hé,suǒ xìng zhōng hòu。
能谋而果,能明而究。néng móu ér guǒ,néng míng ér jiū。
身任其责,力成厥构。shēn rèn qí zé,lì chéng jué gòu。
既成之法,可继于后。jì chéng zhī fǎ,kě jì yú hòu。
入门而东,自南而北。rù mén ér dōng,zì nán ér běi。
如污斯隆,如枉斯直。rú wū sī lóng,rú wǎng sī zhí。
如塞斯通,如隘斯辟。rú sāi sī tōng,rú ài sī pì。
如翼斯张,如衡斯举。rú yì sī zhāng,rú héng sī jǔ。
如蔀斯赫,如阒斯睹。rú bù sī hè,rú qù sī dǔ。
室有明窗,墙有坚堵。shì yǒu míng chuāng,qiáng yǒu jiān dǔ。
地无游蚁,穴无伏鼠。dì wú yóu yǐ,xué wú fú shǔ。
既完既成,既安既处。jì wán jì chéng,jì ān jì chù。
师乎师乎,岂可苟然。shī hū shī hū,qǐ kě gǒu rán。
心为道本,身为义先。xīn wèi dào běn,shēn wèi yì xiān。
心之所无,道不可传。xīn zhī suǒ wú,dào bù kě chuán。
身之所无,口不可宣。shēn zhī suǒ wú,kǒu bù kě xuān。
唯正唯直,求己以全。wéi zhèng wéi zhí,qiú jǐ yǐ quán。
以义以命,如耕平田。yǐ yì yǐ mìng,rú gēng píng tián。
处心积虑,贯通神明。chù xīn jī lǜ,guàn tōng shén míng。
无忝乡校,勿负朝廷。wú tiǎn xiāng xiào,wù fù cháo tíng。
成人子弟,慰人父兄。chéng rén zi dì,wèi rén fù xiōng。
二三职事,其亦警戒。èr sān zhí shì,qí yì jǐng jiè。
欲善诸外,先治诸内。yù shàn zhū wài,xiān zhì zhū nèi。
存诚防邪,集义养气。cún chéng fáng xié,jí yì yǎng qì。
作伪心劳,作德心逸。zuò wěi xīn láo,zuò dé xīn yì。
如此两句,守而勿失。rú cǐ liǎng jù,shǒu ér wù shī。
谨佐尔师,各修其职。jǐn zuǒ ěr shī,gè xiū qí zhí。
庶乎诸生,其则不远。shù hū zhū shēng,qí zé bù yuǎn。
已修加修,已善加善。yǐ xiū jiā xiū,yǐ shàn jiā shàn。
不率者从,不类者变。bù lǜ zhě cóng,bù lèi zhě biàn。
子弟如此,父兄所愿。zi dì rú cǐ,fù xiōng suǒ yuàn。
可慰乡人,可成学风。kě wèi xiāng rén,kě chéng xué fēng。
可酬其劳,可称厥功。kě chóu qí láo,kě chēng jué gōng。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

和李闳中

徐积

幕官真有道,野叟是何人。mù guān zhēn yǒu dào,yě sǒu shì hé rén。
被此新诗赠,兼之古意醇。bèi cǐ xīn shī zèng,jiān zhī gǔ yì chún。
若论今古事,前是老农身。ruò lùn jīn gǔ shì,qián shì lǎo nóng shēn。
谁谓芙蓉客,能来相顾频。shuí wèi fú róng kè,néng lái xiāng gù pín。

送王潜圣

徐积

前日喜重来,今朝复送回。qián rì xǐ zhòng lái,jīn cháo fù sòng huí。
出门无仆马,为子走风埃。chū mén wú pū mǎ,wèi zi zǒu fēng āi。
远客有诗赠,短亭无酒杯。yuǎn kè yǒu shī zèng,duǎn tíng wú jiǔ bēi。
南州虽得士,东观却遗才。nán zhōu suī dé shì,dōng guān què yí cái。

送王潜圣

徐积

一自渡江津,茫然不记春。yī zì dù jiāng jīn,máng rán bù jì chūn。
船谙淮上月,马惯洛阳尘。chuán ān huái shàng yuè,mǎ guàn luò yáng chén。
可去问唐举,未须惭买臣。kě qù wèn táng jǔ,wèi xū cán mǎi chén。
终令旧关吏,还似弃繻人。zhōng lìng jiù guān lì,hái shì qì xū rén。

送王潜圣

徐积

两翅慢如云,倦飞归故林。liǎng chì màn rú yún,juàn fēi guī gù lín。
褐夫怀有玉,贫女叹无金。hè fū huái yǒu yù,pín nǚ tàn wú jīn。
北阙报初罢,南陔情更深。běi quē bào chū bà,nán gāi qíng gèng shēn。
升堂拜亲后,先看白头簪。shēng táng bài qīn hòu,xiān kàn bái tóu zān。

送王潜圣

徐积

南北倦游客,离家几问津。nán běi juàn yóu kè,lí jiā jǐ wèn jīn。
文随年共老,名与德俱新。wén suí nián gòng lǎo,míng yǔ dé jù xīn。
射策谩稽古,抱关犹误亲。shè cè mán jī gǔ,bào guān yóu wù qīn。
穷通只如此,宁愧断机人。qióng tōng zhǐ rú cǐ,níng kuì duàn jī rén。

寄林虙

徐积

昔者淮南使,刚中辅以和。xī zhě huái nán shǐ,gāng zhōng fǔ yǐ hé。
生前无所苟,身后事如何。shēng qián wú suǒ gǒu,shēn hòu shì rú hé。
有子泣枯草,无人诵蓼莪。yǒu zi qì kū cǎo,wú rén sòng liǎo é。
林公为不死,下客谩悲歌。lín gōng wèi bù sǐ,xià kè mán bēi gē。

泣谢陈德任

徐积

义重江湖叟,情施墟墓闲。yì zhòng jiāng hú sǒu,qíng shī xū mù xián。
孤魂慰长夜,老泪湿衰颜。gū hún wèi zhǎng yè,lǎo lèi shī shuāi yán。
一奠方铭骨,三年更倚山。yī diàn fāng míng gǔ,sān nián gèng yǐ shān。
更分心两处,恍惚自收还。gèng fēn xīn liǎng chù,huǎng hū zì shōu hái。

和汤令

徐积

所幸生平世,甘于贫与疴。suǒ xìng shēng píng shì,gān yú pín yǔ kē。
被誉嗤杜簿,挟勇耻荆轲。bèi yù chī dù bù,xié yǒng chǐ jīng kē。
已恨逢君晚,无辞教我多。yǐ hèn féng jūn wǎn,wú cí jiào wǒ duō。
野芹容一献,更索采樵歌。yě qín róng yī xiàn,gèng suǒ cǎi qiáo gē。

召汝弼

徐积

外府新雠校,问君来不来。wài fǔ xīn chóu xiào,wèn jūn lái bù lái。
春随流水远,日被落花催。chūn suí liú shuǐ yuǎn,rì bèi luò huā cuī。
烦子神仙御,尽予贤圣杯。fán zi shén xiān yù,jǐn yǔ xián shèng bēi。
何时松径下,同坐踏苍苔。hé shí sōng jìng xià,tóng zuò tà cāng tái。

赈饥篇赠程守

徐积

楚有循良守,流民萃一方。chǔ yǒu xún liáng shǒu,liú mín cuì yī fāng。
薪蒸温病骨,菽粟饫饥肠。xīn zhēng wēn bìng gǔ,shū sù yù jī cháng。
永欲充编户,无心忆故乡。yǒng yù chōng biān hù,wú xīn yì gù xiāng。
恩深何以报,惟有一炉香。ēn shēn hé yǐ bào,wéi yǒu yī lú xiāng。

赈饥篇赠程守

徐积

乞得诸仓粟,流民获所依。qǐ dé zhū cāng sù,liú mín huò suǒ yī。
已燃薪御冻,仍用楮为衣。yǐ rán xīn yù dòng,réng yòng chǔ wèi yī。
病骨蒙新暖,羸肌复旧肥。bìng gǔ méng xīn nuǎn,léi jī fù jiù féi。
故乡虽有屋,此处可忘归。gù xiāng suī yǒu wū,cǐ chù kě wàng guī。

和崔刑部凭栏

徐积

伏读凭栏意,私心辄慨然。fú dú píng lán yì,sī xīn zhé kǎi rán。
圣徒须企圣,贤党必思贤。shèng tú xū qǐ shèng,xián dǎng bì sī xián。
主上方高枕,民闲正息肩。zhǔ shàng fāng gāo zhěn,mín xián zhèng xī jiān。
使君当自逸,治状已光前。shǐ jūn dāng zì yì,zhì zhuàng yǐ guāng qián。

代书寄次翁

徐积

病叟虽迂阔,交情自不疏。bìng sǒu suī yū kuò,jiāo qíng zì bù shū。
喜逢归去客,为谢寄来书。xǐ féng guī qù kè,wèi xiè jì lái shū。
入幕评文后,临川视事馀。rù mù píng wén hòu,lín chuān shì shì yú。
携壶吟两柳,还梦野人居。xié hú yín liǎng liǔ,hái mèng yě rén jū。

答崔汝弼

徐积

忽对苍髯叟,谁吟老柳枝。hū duì cāng rán sǒu,shuí yín lǎo liǔ zhī。
岂无解印日,兼是省官时。qǐ wú jiě yìn rì,jiān shì shěng guān shí。
子实安于命,吾何戏以诗。zi shí ān yú mìng,wú hé xì yǐ shī。
如能少施设,亦可慰余思。rú néng shǎo shī shè,yì kě wèi yú sī。

寄范君锡

徐积

人事大难知,悲欢与合离。rén shì dà nán zhī,bēi huān yǔ hé lí。
忽惊残腊尽,还忆去年时。hū jīng cán là jǐn,hái yì qù nián shí。
对雪我无酒,招沽子有诗。duì xuě wǒ wú jiǔ,zhāo gū zi yǒu shī。
春深相赠物,花共绿杨枝。chūn shēn xiāng zèng wù,huā gòng lǜ yáng zhī。
6361234567»