古诗词

虞仲访僧正见招以诗属亟归不及往依韵和报兼简康休二上人

许景衡

东溪自是老林师,千偈澜翻独此时。dōng xī zì shì lǎo lín shī,qiān jì lán fān dú cǐ shí。
尽判百家无好句,故教二子亦能诗。jǐn pàn bǎi jiā wú hǎo jù,gù jiào èr zi yì néng shī。
逢迎蜡屐应班草,奔走芒鞋愧采芝。féng yíng là jī yīng bān cǎo,bēn zǒu máng xié kuì cǎi zhī。
多谢相招故人意,更惭妙韵继前思。duō xiè xiāng zhāo gù rén yì,gèng cán miào yùn jì qián sī。
许景衡

许景衡

宋温州瑞安人,字少伊,世称横塘先生。从程颐学。哲宗绍圣元年进士。徽宗宣和六年,召授监察御史,迁殿中侍御史。请削三公权,忤时相王黼;又论童贯不可用;言和买、和籴、盐法害民;奏免江浙茶盐比较之法。旋遭斥逐。钦宗即位,以左正言召,进中书舍人,旋因言落职。高宗建炎元年,除御史中丞,为权相黄潜善等谮罢,以资政殿学士提举洞霄宫,至京口卒。谥忠简。有《横塘集》。 许景衡的作品>>

猜您喜欢

题平翠轩

许景衡

帘卷清霜晓尚寒,好峰重叠在阑干。lián juǎn qīng shuāng xiǎo shàng hán,hǎo fēng zhòng dié zài lán gàn。
登临每恨青山远,今日青山枕上看。dēng lín měi hèn qīng shān yuǎn,jīn rì qīng shān zhěn shàng kàn。

道旁人家小轩

许景衡

方沼圆荷十数个,短墙新竹两三竿。fāng zhǎo yuán hé shí shù gè,duǎn qiáng xīn zhú liǎng sān gān。
凭栏尽日犹无厌,却借行人一饷看。píng lán jǐn rì yóu wú yàn,què jiè xíng rén yī xiǎng kàn。

斗野亭

许景衡

得得来寻斗野亭,亭今已作镇官厅。dé dé lái xún dòu yě tíng,tíng jīn yǐ zuò zhèn guān tīng。
壁间多少新诗句,见说当年聚德星。bì jiān duō shǎo xīn shī jù,jiàn shuō dāng nián jù dé xīng。

醉柳亭

许景衡

忆在河间醉柳亭,十年南北叹漂萍。yì zài hé jiān zuì liǔ tíng,shí nián nán běi tàn piāo píng。
举头河上如相识,多谢逢人眼更青。jǔ tóu hé shàng rú xiāng shí,duō xiè féng rén yǎn gèng qīng。

过西湖怀詹致一

许景衡

忆昨篮舆出城郭,灵芝轩槛共徘徊。yì zuó lán yú chū chéng guō,líng zhī xuān kǎn gòng pái huái。
故人短棹今天末,斜日湖山我独来。gù rén duǎn zhào jīn tiān mò,xié rì hú shān wǒ dú lái。

坠马戏作

许景衡

病躯自觉海天遥,瘦马谁教作意跳。bìng qū zì jué hǎi tiān yáo,shòu mǎ shuí jiào zuò yì tiào。
也是诸侯老宾客,不妨造物恶相撩。yě shì zhū hóu lǎo bīn kè,bù fáng zào wù è xiāng liāo。

次韵张敏叔筠轩

许景衡

兰陵公子留题后,野草闲花变四时。lán líng gōng zi liú tí hòu,yě cǎo xián huā biàn sì shí。
惟有此君犹好在,年年添得岁寒枝。wéi yǒu cǐ jūn yóu hǎo zài,nián nián tiān dé suì hán zhī。

孔颜画像

许景衡

亭亭一气自浑沦,蔼蔼和风与庆云。tíng tíng yī qì zì hún lún,ǎi ǎi hé fēng yǔ qìng yún。
画手千年聊写似,岂知天未丧斯文。huà shǒu qiān nián liáo xiě shì,qǐ zhī tiān wèi sàng sī wén。

寄邱觉

许景衡

每欲扁舟老江海,不堪五斗尚尘埃。měi yù biǎn zhōu lǎo jiāng hǎi,bù kān wǔ dòu shàng chén āi。
烦君且觅天台纸,待取横塘居士来。fán jūn qiě mì tiān tái zhǐ,dài qǔ héng táng jū shì lái。

招琴僧

许景衡

客心日日是尘埃,寄语家山好在哉。kè xīn rì rì shì chén āi,jì yǔ jiā shān hǎo zài zāi。
流水松风无梦寐,谁能特地抱琴来。liú shuǐ sōng fēng wú mèng mèi,shuí néng tè dì bào qín lái。

戏远大师

许景衡

庐阜远公真好事,白莲社里尽高才。lú fù yuǎn gōng zhēn hǎo shì,bái lián shè lǐ jǐn gāo cái。
师今更不曾沽酒,底事渊明日日来。shī jīn gèng bù céng gū jiǔ,dǐ shì yuān míng rì rì lái。

净光旻老几上见吕少

许景衡

白发庞眉一老僧,扫除缘事室如冰。bái fā páng méi yī lǎo sēng,sǎo chú yuán shì shì rú bīng。
案头唯有新诗轴,自说风流令尹能。àn tóu wéi yǒu xīn shī zhóu,zì shuō fēng liú lìng yǐn néng。

净光旻老几上见吕少

许景衡

天涯此日逢周子,海内今年得吕侯。tiān yá cǐ rì féng zhōu zi,hǎi nèi jīn nián dé lǚ hóu。
自笑种顽终不比,可怜迂阔暗相投。zì xiào zhǒng wán zhōng bù bǐ,kě lián yū kuò àn xiāng tóu。

罗源护国院危簿以为大类庐山因作两绝句

许景衡

石桥松径入招提,尽道分明是虎溪。shí qiáo sōng jìng rù zhāo tí,jǐn dào fēn míng shì hǔ xī。
却恨归鞍太匆促,不能月下听猿啼。què hèn guī ān tài cōng cù,bù néng yuè xià tīng yuán tí。

罗源护国院危簿以为大类庐山因作两绝句

许景衡

东林未到闻人说,护国门前最逼真。dōng lín wèi dào wén rén shuō,hù guó mén qián zuì bī zhēn。
亦有远公能好客,他年同作社中人。yì yǒu yuǎn gōng néng hǎo kè,tā nián tóng zuò shè zhōng rén。