古诗词

偶成

石延年

力振前文觉道孤,耻同流辈论荣枯。lì zhèn qián wén jué dào gū,chǐ tóng liú bèi lùn róng kū。
动非仁义何如静,得见机关不似无。dòng fēi rén yì hé rú jìng,dé jiàn jī guān bù shì wú。
孔孟也应轻管晏,皋夔未必失唐虞。kǒng mèng yě yīng qīng guǎn yàn,gāo kuí wèi bì shī táng yú。
侯王重问吾何有,且自低心混世儒。hóu wáng zhòng wèn wú hé yǒu,qiě zì dī xīn hùn shì rú。
石延年

石延年

石延年(994~1041)北宋官员、文学家、书法家。字曼卿,一字安仁。原籍幽州(今北京市一带)人,后晋把幽州割让给契丹,其祖举族南迁,定居于宋城(今河南省商丘南)。屡试不中,真宗年间以右班殿直,改太常寺太祝,累迁大理寺丞,官至秘阁校理、太子中允。北宋文学家石介以石延年之诗,欧阳修之文,杜默之歌称为“三豪”。 石延年的作品>>

猜您喜欢

榴花

石延年

王母庭前亲见栽,张骞偷得下天来。wáng mǔ tíng qián qīn jiàn zāi,zhāng qiān tōu dé xià tiān lái。
谁家巧妇残针线,一撮生红熨不开。shuí jiā qiǎo fù cán zhēn xiàn,yī cuō shēng hóng yùn bù kāi。

题赵平叔豹隐堂

石延年

熊非清渭逢何暮,龙卧南阳去不还。xióng fēi qīng wèi féng hé mù,lóng wò nán yáng qù bù hái。
年少官游今郡守,蔚然惟在立谈间。nián shǎo guān yóu jīn jùn shǒu,wèi rán wéi zài lì tán jiān。

登第后被黜戏作

石延年

无才且作三班借,请俸争如录事参。wú cái qiě zuò sān bān jiè,qǐng fèng zhēng rú lù shì cān。
从此免称乡贡进,且须走马东西南。cóng cǐ miǎn chēng xiāng gòng jìn,qiě xū zǒu mǎ dōng xī nán。

南朝

石延年

南朝人物尽清贤,不是风流即放言。nán cháo rén wù jǐn qīng xián,bù shì fēng liú jí fàng yán。
三百年间却堪笑,绝无人可定中原。sān bǎi nián jiān què kān xiào,jué wú rén kě dìng zhōng yuán。

真定怀古

石延年

光武经营业未兴,王郎兵革暂凭陵。guāng wǔ jīng yíng yè wèi xīng,wáng láng bīng gé zàn píng líng。
须知后汉功臣力,不及滹沱一片冰。xū zhī hòu hàn gōng chén lì,bù jí hū tuó yī piàn bīng。

咏柳

石延年

天下风流无绿杨,一春生意别离乡。tiān xià fēng liú wú lǜ yáng,yī chūn shēng yì bié lí xiāng。
柔根恐是离肠结,未折长条先断肠。róu gēn kǒng shì lí cháng jié,wèi zhé zhǎng tiáo xiān duàn cháng。

思归乐

石延年

匹马驱驰事薄游,异乡触目动牵愁。pǐ mǎ qū chí shì báo yóu,yì xiāng chù mù dòng qiān chóu。
春禽劝我归休去,争奈功名未放休。chūn qín quàn wǒ guī xiū qù,zhēng nài gōng míng wèi fàng xiū。

曹太尉西征

石延年

仁者虽无敌,王师尚有征。rén zhě suī wú dí,wáng shī shàng yǒu zhēng。
独乘金厩马,都领铁林兵。dú chéng jīn jiù mǎ,dōu lǐng tiě lín bīng。
肃气关河暮,屯烟部落晴。sù qì guān hé mù,tún yān bù luò qíng。
旗光秋烧合,甲色夜江横。qí guāng qiū shāo hé,jiǎ sè yè jiāng héng。
士喜击中鼓,虏疑闻后钲。shì xǐ jī zhōng gǔ,lǔ yí wén hòu zhēng。
无私乃时雨,不杀是天声。wú sī nǎi shí yǔ,bù shā shì tiān shēng。
濯濯前谁拒,堂堂彼自倾。zhuó zhuó qián shuí jù,táng táng bǐ zì qīng。
寒逾博望塞,春宴隗嚣城。hán yú bó wàng sāi,chūn yàn kuí xiāo chéng。
外使戎心伏,旁资帝道平。wài shǐ róng xīn fú,páng zī dì dào píng。
公还如画像,为赞学班生。gōng hái rú huà xiàng,wèi zàn xué bān shēng。

筹笔驿

石延年

汉室亏皇象,乾坤未即宁。hàn shì kuī huáng xiàng,qián kūn wèi jí níng。
奸臣与逆子,摇岳复翻溟。jiān chén yǔ nì zi,yáo yuè fù fān míng。
权表分江域,曹袁斗夏坰。quán biǎo fēn jiāng yù,cáo yuán dòu xià jiōng。
虎奔咸逐逐,龙卧独冥冥。hǔ bēn xián zhú zhú,lóng wò dú míng míng。
从众非无术,欺孤乃不经。cóng zhòng fēi wú shù,qī gū nǎi bù jīng。
惟思恢正道,直起复炎灵。wéi sī huī zhèng dào,zhí qǐ fù yán líng。
管乐韬方略,关徐骇观听。guǎn lè tāo fāng lüè,guān xú hài guān tīng。
一言俄逆至,三顾已忘形。yī yán é nì zhì,sān gù yǐ wàng xíng。
南既清蛮土,东期赤魏庭。nán jì qīng mán tǔ,dōng qī chì wèi tíng。
出师功自著,治国志谁铭。chū shī gōng zì zhù,zhì guó zhì shuí míng。
历劫兵如水,临秦策若瓴。lì jié bīng rú shuǐ,lín qín cè ruò líng。
举声将溃虏,横势欲逾泾。jǔ shēng jiāng kuì lǔ,héng shì yù yú jīng。
仲达耻巾帼,辛毗严壁扃。zhòng dá chǐ jīn guó,xīn pí yán bì jiōng。
可烦亲细务,遽见堕长星。kě fán qīn xì wù,jù jiàn duò zhǎng xīng。
战地悲陵谷,来贤赏德刑。zhàn dì bēi líng gǔ,lái xián shǎng dé xíng。
意中流水远,愁外旧山青。yì zhōng liú shuǐ yuǎn,chóu wài jiù shān qīng。
想像音徽在,侵寻毛骨醒。xiǎng xiàng yīn huī zài,qīn xún máo gǔ xǐng。
迟留慕英气,沉叹抚青萍。chí liú mù yīng qì,chén tàn fǔ qīng píng。

送郑十学士戬通理越州

石延年

宸命陪分竹,仙资贵珥彤。chén mìng péi fēn zhú,xiān zī guì ěr tóng。
入辞中殿閟,出贰左廉雄。rù cí zhōng diàn bì,chū èr zuǒ lián xióng。
过楚前封近,还吴旧业空。guò chǔ qián fēng jìn,hái wú jiù yè kōng。
江山复清思,莼脍起高风。jiāng shān fù qīng sī,chún kuài qǐ gāo fēng。
海阔悲秦望,陵荒叹禹功。hǎi kuò bēi qín wàng,líng huāng tàn yǔ gōng。
楼澄鉴湖北,地险雪涛东。lóu chéng jiàn hú běi,dì xiǎn xuě tāo dōng。
稽壑飞泉石,台基下桂丛。jī hè fēi quán shí,tái jī xià guì cóng。
风流好吟醉,王谢有馀宫。fēng liú hǎo yín zuì,wáng xiè yǒu yú gōng。

和枢密侍郎因看海棠忆禁

石延年

君看海棠格,群花品讵同。jūn kàn hǎi táng gé,qún huā pǐn jù tóng。
娇娆情自富,萧散艳非穷。jiāo ráo qíng zì fù,xiāo sàn yàn fēi qióng。
茜縠班吴苑,新罗碎蜀宫。qiàn hú bān wú yuàn,xīn luó suì shǔ gōng。
锦窠杯里影,绣段隙前烘。jǐn kē bēi lǐ yǐng,xiù duàn xì qián hōng。
心乱香无数,茎柔动满丛。xīn luàn xiāng wú shù,jīng róu dòng mǎn cóng。
意分巫峡雨,腰系汉台风。yì fēn wū xiá yǔ,yāo xì hàn tái fēng。
盛若霞藏日,鲜于血洒空。shèng ruò xiá cáng rì,xiān yú xuè sǎ kōng。
高低千点赤,深浅半开红。gāo dī qiān diǎn chì,shēn qiǎn bàn kāi hóng。
妆指朱才布,膏唇檀更融。zhuāng zhǐ zhū cái bù,gāo chún tán gèng róng。
色娇无可压,体瘦不成丰。sè jiāo wú kě yā,tǐ shòu bù chéng fēng。
枝重轻浮外,苞疏密间中。zhī zhòng qīng fú wài,bāo shū mì jiān zhōng。
难胜蜂不定,易入蝶能通。nán shèng fēng bù dìng,yì rù dié néng tōng。
杜甫句何略,薛能诗未工。dù fǔ jù hé lüè,xuē néng shī wèi gōng。

赠刘潜归陶丘

石延年

丈夫未大用,身与仁义闲。zhàng fū wèi dà yòng,shēn yǔ rén yì xián。
可宜更聚散,风尘摧厥颜。kě yí gèng jù sàn,fēng chén cuī jué yán。
君今归柯泽,路出梁宋间。jūn jīn guī kē zé,lù chū liáng sòng jiān。
芒砀有吾庐,亲老待我还。máng dàng yǒu wú lú,qīn lǎo dài wǒ hái。
羡子先谐愿,思亲头鬓斑。xiàn zi xiān xié yuàn,sī qīn tóu bìn bān。
韶光苦不再,沟水长潺湲。sháo guāng kǔ bù zài,gōu shuǐ zhǎng chán yuán。

又赠刘潜归陶丘

石延年

春老有时回,人老不再少。chūn lǎo yǒu shí huí,rén lǎo bù zài shǎo。
草白有时荣,发白不再好。cǎo bái yǒu shí róng,fā bái bù zài hǎo。
人生不如春,发生不如草。rén shēng bù rú chūn,fā shēng bù rú cǎo。
可堪送别春草前,青春未老人先老。kě kān sòng bié chūn cǎo qián,qīng chūn wèi lǎo rén xiān lǎo。

寄尹师鲁

石延年

十年一梦花空委,依旧河山损桃李。shí nián yī mèng huā kōng wěi,yī jiù hé shān sǔn táo lǐ。
雁声北去燕南飞,高楼日日春风里。yàn shēng běi qù yàn nán fēi,gāo lóu rì rì chūn fēng lǐ。
眉黛石州山对起,娇波泪落妆如洗。méi dài shí zhōu shān duì qǐ,jiāo bō lèi luò zhuāng rú xǐ。
汾河不断天南流,天色无情淡如水。fén hé bù duàn tiān nán liú,tiān sè wú qíng dàn rú shuǐ。

寄题上虞苏簿凝虚馆

石延年

越基擅岩壑,虚馆择其尤。yuè jī shàn yán hè,xū guǎn zé qí yóu。
丹甍煜孤飞,灵景邈四周。dān méng yù gū fēi,líng jǐng miǎo sì zhōu。
山高晴若阴,洞寒夏如秋。shān gāo qíng ruò yīn,dòng hán xià rú qiū。
锦幄槛花发,玉环渠水流。jǐn wò kǎn huā fā,yù huán qú shuǐ liú。
闲卧真吏隐,乍登乃仙游。xián wò zhēn lì yǐn,zhà dēng nǎi xiān yóu。
居之宜民思,毋为兹宇羞。jū zhī yí mín sī,wú wèi zī yǔ xiū。
501234