古诗词

田家

梅尧臣

今朝田事毕,野老立门前。jīn cháo tián shì bì,yě lǎo lì mén qián。
拊颈望飞鸟,负暄话馀年。fǔ jǐng wàng fēi niǎo,fù xuān huà yú nián。
自从备丁壮,及此常苦煎。zì cóng bèi dīng zhuàng,jí cǐ cháng kǔ jiān。
卒岁岂堪念,鹑衣著更穿。zú suì qǐ kān niàn,chún yī zhù gèng chuān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送朱表臣职方提举运盐

梅尧臣

蜃灶煮溟渤,航咸播楚越。shèn zào zhǔ míng bó,háng xián bō chǔ yuè。
官榷利言盈,盗贩弊相汨。guān què lì yán yíng,dào fàn bì xiāng mì。
连艘以转致,搅灰或沉没。lián sōu yǐ zhuǎn zhì,jiǎo huī huò chén méi。
虽使日鞭黥,未易穷奸窟。suī shǐ rì biān qíng,wèi yì qióng jiān kū。
朝廷用朱侯,提职欲无阙。cháo tíng yòng zhū hóu,tí zhí yù wú quē。
侯因许专画,拜疏陈其说。hóu yīn xǔ zhuān huà,bài shū chén qí shuō。
曰臣有更张,敢以肝胆竭。yuē chén yǒu gèng zhāng,gǎn yǐ gān dǎn jié。
荆湘岭下城,恃远不畏罚。jīng xiāng lǐng xià chéng,shì yuǎn bù wèi fá。
堂堂事私贾,遮吏遭驱突。táng táng shì sī jiǎ,zhē lì zāo qū tū。
愿使商自通,输金无暴猝。yuàn shǐ shāng zì tōng,shū jīn wú bào cù。
淮江且循常,约束备本末。huái jiāng qiě xún cháng,yuē shù bèi běn mò。
国用必馀资,亭民无滞物。guó yòng bì yú zī,tíng mín wú zhì wù。
事下丞相府,论议不可拔。shì xià chéng xiāng fǔ,lùn yì bù kě bá。
从之东南苏,拒之财赋遏。cóng zhī dōng nán sū,jù zhī cái fù è。
听侯侯往施,所便黔黎活。tīng hóu hóu wǎng shī,suǒ biàn qián lí huó。
五味既和调,万里销狂悖。wǔ wèi jì hé diào,wàn lǐ xiāo kuáng bèi。
汴水桃花时,犀舟顺流发。biàn shuǐ táo huā shí,xī zhōu shùn liú fā。
过淮逢絮鲚,泊岸采芦蕨。guò huái féng xù jì,pō àn cǎi lú jué。
挂帆趋浪头,应不劳岁月。guà fān qū làng tóu,yīng bù láo suì yuè。

送知保定军李太保

梅尧臣

山西世世李将军,家声前后多功勋。shān xī shì shì lǐ jiāng jūn,jiā shēng qián hòu duō gōng xūn。
今乘一障俯绝塞,莫以久和无阵云。jīn chéng yī zhàng fǔ jué sāi,mò yǐ jiǔ hé wú zhèn yún。
菰蒲生塘长春绿,牛羊隔河归暮云。gū pú shēng táng zhǎng chūn lǜ,niú yáng gé hé guī mù yún。
简易自能齐士卒,不严刁斗亦名闻。jiǎn yì zì néng qí shì zú,bù yán diāo dòu yì míng wén。

依韵和李君锡学士北使见寄

梅尧臣

行色见车马,为之具壶觞。xíng sè jiàn chē mǎ,wèi zhī jù hú shāng。
暂辞甘泉宫,远奉左贤王。zàn cí gān quán gōng,yuǎn fèng zuǒ xián wáng。
蒙茸春裘薄,匼匝金络光。méng rōng chūn qiú báo,kē zā jīn luò guāng。
唯知君命重,不数沙路长。wéi zhī jūn mìng zhòng,bù shù shā lù zhǎng。
鲁酒虽入唇,胡笳易回肠。lǔ jiǔ suī rù chún,hú jiā yì huí cháng。
归来立螭头,言动书不忘。guī lái lì chī tóu,yán dòng shū bù wàng。

送张山甫秘校归缑氏

梅尧臣

去年来折桂,今年来娶妇。qù nián lái zhé guì,jīn nián lái qǔ fù。
得意春风前,还家寒食后。dé yì chūn fēng qián,hái jiā hán shí hòu。
蓬巷闹鸡犬,藤花荫井臼。péng xiàng nào jī quǎn,téng huā yīn jǐng jiù。
缑山白醪醇,重酌高堂寿。gōu shān bái láo chún,zhòng zhuó gāo táng shòu。

宜春宴射篇李驸马请赋杂言

梅尧臣

风雨未过桐华时,宜春苑中梨萼披。fēng yǔ wèi guò tóng huá shí,yí chūn yuàn zhōng lí è pī。
天子赐宴群臣嬉,少年都尉方追随。tiān zi cì yàn qún chén xī,shǎo nián dōu wèi fāng zhuī suí。
暮归迟喜联留后,兄弟双弓射熊皮。mù guī chí xǐ lián liú hòu,xiōng dì shuāng gōng shè xióng pí。
侯宗戚族坐上少,伯仲相顾惊恩私。hóu zōng qī zú zuò shàng shǎo,bó zhòng xiāng gù jīng ēn sī。
凤皇楼高玉箫吹,金络骏马不肯骑。fèng huáng lóu gāo yù xiāo chuī,jīn luò jùn mǎ bù kěn qí。
自戒危溢作后规,何郎莫愧书与诗。zì jiè wēi yì zuò hòu guī,hé láng mò kuì shū yǔ shī。

送王乐道太丞应瀛州辟

梅尧臣

相如既击剑,仲宣亦从军。xiāng rú jì jī jiàn,zhòng xuān yì cóng jūn。
二人当其时,皆以能赋闻。èr rén dāng qí shí,jiē yǐ néng fù wén。
韩公守武垣,犀兵若屯云。hán gōng shǒu wǔ yuán,xī bīng ruò tún yún。
幄中欲寄画,才智莫有君。wò zhōng yù jì huà,cái zhì mò yǒu jūn。
请之天子所,朝奏夕离群。qǐng zhī tiān zi suǒ,cháo zòu xī lí qún。
为沽斗酒饮,为买赤鲤焚。wèi gū dòu jiǔ yǐn,wèi mǎi chì lǐ fén。
鱼尽酒亦尽,醉起衣袂分。yú jǐn jiǔ yì jǐn,zuì qǐ yī mèi fēn。

吕山人同荆供奉见过

梅尧臣

街上春泥踏始开,山人忽同供奉来。jiē shàng chūn ní tà shǐ kāi,shān rén hū tóng gōng fèng lái。
老奴行迟报我晚,怒气欲拔庭中槐。lǎo nú xíng chí bào wǒ wǎn,nù qì yù bá tíng zhōng huái。
闻说道心调伏久,等闲休要起嫌猜。wén shuō dào xīn diào fú jiǔ,děng xián xiū yào qǐ xián cāi。

次韵奉和永叔谢王尚书惠牡丹

梅尧臣

大梁有公子,洛阳有游侠。dà liáng yǒu gōng zi,luò yáng yǒu yóu xiá。
昔时意气相凭陵,不问兴亡事栽插。xī shí yì qì xiāng píng líng,bù wèn xīng wáng shì zāi chā。
栽红插绿斗青春,春风与开春雨飒。zāi hóng chā lǜ dòu qīng chūn,chūn fēng yǔ kāi chūn yǔ sà。
两都富贵不相殊,走马寻芳何合杂。liǎng dōu fù guì bù xiāng shū,zǒu mǎ xún fāng hé hé zá。
只闻年少竞争先,摘叶嗅花身更捷。zhǐ wén nián shǎo jìng zhēng xiān,zhāi yè xiù huā shēn gèng jié。
安知遗爱旧留守,驰献百葩光浥浥。ān zhī yí ài jiù liú shǒu,chí xiàn bǎi pā guāng yì yì。
尚书最重欧阳公,盈盘分去蜂偷猎。shàng shū zuì zhòng ōu yáng gōng,yíng pán fēn qù fēng tōu liè。
但能为乐饮醇酒,何必署名黄纸牒。dàn néng wèi lè yǐn chún jiǔ,hé bì shǔ míng huáng zhǐ dié。
翰林职清文字稀,不比外官烦应接。hàn lín zhí qīng wén zì xī,bù bǐ wài guān fán yīng jiē。
曩公为花曾作谱,端相用意随蝴蝶。nǎng gōng wèi huā céng zuò pǔ,duān xiāng yòng yì suí hú dié。
拟王拟妃姚与魏,岁岁年年千万叶。nǐ wáng nǐ fēi yáo yǔ wèi,suì suì nián nián qiān wàn yè。
独将颜色定高低,绿珠虽美犹为妾。dú jiāng yán sè dìng gāo dī,lǜ zhū suī měi yóu wèi qiè。
从来鉴裁主端正,不藉娉婷削肩胛。cóng lái jiàn cái zhǔ duān zhèng,bù jí pīng tíng xuē jiān jiǎ。
旧品既著新品增,偏恶妒芽须打拉。jiù pǐn jì zhù xīn pǐn zēng,piān è dù yá xū dǎ lā。
尝忆同朋有七人,每失一人泪缘睫。cháng yì tóng péng yǒu qī rén,měi shī yī rén lèi yuán jié。
唯我与公今且存,无复名园共携榼。wéi wǒ yǔ gōng jīn qiě cún,wú fù míng yuán gòng xié kē。
公因尚书戴红紫,白发欺公生匼匝。gōng yīn shàng shū dài hóng zǐ,bái fā qī gōng shēng kē zā。
磨墨挥毫兴不衰,作诗坐使刘曹怯。mó mò huī háo xīng bù shuāi,zuò shī zuò shǐ liú cáo qiè。
副本能传幸一观,口诵舌摇徒嗫嗫。fù běn néng chuán xìng yī guān,kǒu sòng shé yáo tú niè niè。

送阎仲孚郎中南游山水

梅尧臣

蜀山难于上青天,闻之李白为旧传。shǔ shān nán yú shàng qīng tiān,wén zhī lǐ bái wèi jiù chuán。
蜀客往返曾又然,奇峰又与三峡连。shǔ kè wǎng fǎn céng yòu rán,qí fēng yòu yǔ sān xiá lián。
巫阳神女暮为雨,飞入楚台王梦旃。wū yáng shén nǚ mù wèi yǔ,fēi rù chǔ tái wáng mèng zhān。
相如杨雄不道此,宋玉景差其赋偏。xiāng rú yáng xióng bù dào cǐ,sòng yù jǐng chà qí fù piān。
西州才子邯郸守,怀章往代尚逾年。xī zhōu cái zi hán dān shǒu,huái zhāng wǎng dài shàng yú nián。
家住岷峨多北宦,乘闲因借下江船。jiā zhù mín é duō běi huàn,chéng xián yīn jiè xià jiāng chuán。
未浮洞庭沅湘去,还探禹穴希马迁。wèi fú dòng tíng yuán xiāng qù,hái tàn yǔ xué xī mǎ qiān。
春申楼观已不见,子胥怒涛犹满川。chūn shēn lóu guān yǐ bù jiàn,zi xū nù tāo yóu mǎn chuān。
钱塘太守同乡里,一见君来颜已喜。qián táng tài shǒu tóng xiāng lǐ,yī jiàn jūn lái yán yǐ xǐ。
甘馔香脆与君游,诗贮箧囊携不起。gān zhuàn xiāng cuì yǔ jūn yóu,shī zhù qiè náng xié bù qǐ。
浣沙溪头西子家,自寻锦石菖蒲花。huàn shā xī tóu xī zi jiā,zì xún jǐn shí chāng pú huā。
扫归成都与士夸,君平曾已悟星槎。sǎo guī chéng dōu yǔ shì kuā,jūn píng céng yǐ wù xīng chá。

次韵和永叔尝新茶杂言

梅尧臣

自从陆羽生人间,人间相学事春茶。zì cóng lù yǔ shēng rén jiān,rén jiān xiāng xué shì chūn chá。
当时采摘未甚盛,或有高士烧竹煮泉为世夸。dāng shí cǎi zhāi wèi shén shèng,huò yǒu gāo shì shāo zhú zhǔ quán wèi shì kuā。
入山乘露掇嫩觜,林下不畏虎与蛇。rù shān chéng lù duō nèn zī,lín xià bù wèi hǔ yǔ shé。
近年建安所出胜,天下贵贱求呀呀。jìn nián jiàn ān suǒ chū shèng,tiān xià guì jiàn qiú ya ya。
东溪北苑供御馀,王家叶家长白牙。dōng xī běi yuàn gōng yù yú,wáng jiā yè jiā zhǎng bái yá。
造成小饼若带銙,斗浮斗色倾夷华。zào chéng xiǎo bǐng ruò dài kuǎ,dòu fú dòu sè qīng yí huá。
味甘回甘竟日在,不比苦硬令舌窊。wèi gān huí gān jìng rì zài,bù bǐ kǔ yìng lìng shé wā。
此等莫与北俗道,只解白土和脂麻。cǐ děng mò yǔ běi sú dào,zhǐ jiě bái tǔ hé zhī má。
欧阳翰林最别识,品第高下无攲斜。ōu yáng hàn lín zuì bié shí,pǐn dì gāo xià wú qī xié。
晴明开轩碾雪末,众客共赏皆称嘉。qíng míng kāi xuān niǎn xuě mò,zhòng kè gòng shǎng jiē chēng jiā。
建安太守置书角,青蒻包封来海涯。jiàn ān tài shǒu zhì shū jiǎo,qīng ruò bāo fēng lái hǎi yá。
清明才过已到此,正见洛阳人寄花。qīng míng cái guò yǐ dào cǐ,zhèng jiàn luò yáng rén jì huā。
兔毛紫盏自相称,清泉不必求虾蟆。tù máo zǐ zhǎn zì xiāng chēng,qīng quán bù bì qiú xiā má。
石瓶煎汤银梗打,粟粒铺面人惊嗟。shí píng jiān tāng yín gěng dǎ,sù lì pù miàn rén jīng jiē。
诗肠久饥不禁力,一啜入腹鸣咿哇。shī cháng jiǔ jī bù jìn lì,yī chuài rù fù míng yī wa。

次韵和再拜

梅尧臣

建溪茗株成大树,颇殊楚越所种茶。jiàn xī míng zhū chéng dà shù,pǒ shū chǔ yuè suǒ zhǒng chá。
先春喊山掐白萼,亦异鸟觜蜀客夸。xiān chūn hǎn shān qiā bái è,yì yì niǎo zī shǔ kè kuā。
烹新斗硬要咬盏,不同饮酒争画蛇。pēng xīn dòu yìng yào yǎo zhǎn,bù tóng yǐn jiǔ zhēng huà shé。
从揉至碾用尽力,只取胜负相笑呀。cóng róu zhì niǎn yòng jǐn lì,zhǐ qǔ shèng fù xiāng xiào ya。
谁传双井与日注,终是品格称草芽。shuí chuán shuāng jǐng yǔ rì zhù,zhōng shì pǐn gé chēng cǎo yá。
欧阳翰林百事得精妙,官职况已登清华。ōu yáng hàn lín bǎi shì dé jīng miào,guān zhí kuàng yǐ dēng qīng huá。
昔得陇西大铜碾,碾多岁久深且窊。xī dé lǒng xī dà tóng niǎn,niǎn duō suì jiǔ shēn qiě wā。
昨日寄来新脔片,包以■蒻缠以麻。zuó rì jì lái xīn luán piàn,bāo yǐ ruò chán yǐ má。
唯能剩啜任腹冷,幸免酩酊冠弁斜。wéi néng shèng chuài rèn fù lěng,xìng miǎn mǐng dīng guān biàn xié。
人言饮多头颤挑,自欲清醒气味嘉。rén yán yǐn duō tóu chàn tiāo,zì yù qīng xǐng qì wèi jiā。
此病虽得优醉者,醉来颠踣祸莫涯。cǐ bìng suī dé yōu zuì zhě,zuì lái diān bó huò mò yá。
不愿清风生两腋,但愿对竹兼对花。bù yuàn qīng fēng shēng liǎng yè,dàn yuàn duì zhú jiān duì huā。
还思退之在南方,尝说稍稍能啖蟆。hái sī tuì zhī zài nán fāng,cháng shuō shāo shāo néng dàn má。
古之贤人尚若此,我今贫陋休相嗟。gǔ zhī xián rén shàng ruò cǐ,wǒ jīn pín lòu xiū xiāng jiē。
公不遗旧许频往,何必丝管喧咬哇。gōng bù yí jiù xǔ pín wǎng,hé bì sī guǎn xuān yǎo wa。

送许当职方通判泉州

梅尧臣

乳乌不远飞,乳兽不远游。rǔ wū bù yuǎn fēi,rǔ shòu bù yuǎn yóu。
异类尚有恋,人独安所求。yì lèi shàng yǒu liàn,rén dú ān suǒ qiú。
许侯恰为郡,乃甘贰一州。xǔ hóu qià wèi jùn,nǎi gān èr yī zhōu。
得以奉双亲,时物供膳羞。dé yǐ fèng shuāng qīn,shí wù gōng shàn xiū。
竹箭水顺疾,红旗插归舟。zhú jiàn shuǐ shùn jí,hóng qí chā guī zhōu。
归舟莫苦急,睢阳多旧俦。guī zhōu mò kǔ jí,suī yáng duō jiù chóu。
丞相正喜士,樽酒应为留。chéng xiāng zhèng xǐ shì,zūn jiǔ yīng wèi liú。
清源六千里,到日鱼蟹秋。qīng yuán liù qiān lǐ,dào rì yú xiè qiū。

送葛都官南归

梅尧臣

不羡新为赤县尹,惟羡暂向江南归。bù xiàn xīn wèi chì xiàn yǐn,wéi xiàn zàn xiàng jiāng nán guī。
江南幂幂梅雨时,风帆差差并鸟飞。jiāng nán mì mì méi yǔ shí,fēng fān chà chà bìng niǎo fēi。
罾竿夹岸长若桅,水笼畜鱼鲜且肥。zēng gān jiā àn zhǎng ruò wéi,shuǐ lóng chù yú xiān qiě féi。
家在千山古溪上,先应喜鹊噪门扉。jiā zài qiān shān gǔ xī shàng,xiān yīng xǐ què zào mén fēi。

杨乐道留饮席上客置黄红丝头芍药

梅尧臣

洛阳卖牡丹,江都买芍药。luò yáng mài mǔ dān,jiāng dōu mǎi sháo yào。
卖与富人欢,买为游子乐。mài yǔ fù rén huān,mǎi wèi yóu zi lè。
万丝必同心,千叶必同萼。wàn sī bì tóng xīn,qiān yè bì tóng è。
五色相浅深,百金相厚薄。wǔ sè xiāng qiǎn shēn,bǎi jīn xiāng hòu báo。
栽培动经年,风雨便成昨。zāi péi dòng jīng nián,fēng yǔ biàn chéng zuó。
萧条洛阳城,索寞江都郭。xiāo tiáo luò yáng chéng,suǒ mò jiāng dōu guō。
赖有一春花,能无十千酌。lài yǒu yī chūn huā,néng wú shí qiān zhuó。
朝看门拥车,暮见门罗雀。cháo kàn mén yōng chē,mù jiàn mén luó què。
尝闻月底人,欲把月桂斫。cháng wén yuè dǐ rén,yù bǎ yuè guì zhuó。
要使清光多,四海意开廓。yào shǐ qīng guāng duō,sì hǎi yì kāi kuò。
我亦爱明月,常满不愿落。wǒ yì ài míng yuè,cháng mǎn bù yuàn luò。
上弦过杨侯,乃值寒雨作。shàng xián guò yáng hóu,nǎi zhí hán yǔ zuò。
共饮三四人,不觉传鸣柝。gòng yǐn sān sì rén,bù jué chuán míng tuò。
持葩金谷豪,朱黄何灼烁。chí pā jīn gǔ háo,zhū huáng hé zhuó shuò。
还思溱洧上,士与女相谑。hái sī qín wěi shàng,shì yǔ nǚ xiāng xuè。
实此香草芳,请我赋其略。shí cǐ xiāng cǎo fāng,qǐng wǒ fù qí lüè。
酒阑为追咏,思拙笔屡阁。jiǔ lán wèi zhuī yǒng,sī zhuō bǐ lǚ gé。

项羽

梅尧臣

羽以匹夫勇,起于陇亩中。yǔ yǐ pǐ fū yǒng,qǐ yú lǒng mǔ zhōng。
遂将五诸侯,三年成霸功。suì jiāng wǔ zhū hóu,sān nián chéng bà gōng。
天下欲灭秦,无不慕强雄。tiān xià yù miè qín,wú bù mù qiáng xióng。
秦灭责以德,豁达归沛公。qín miè zé yǐ dé,huō dá guī pèi gōng。
自矜奋私智,奔亡竟无终。zì jīn fèn sī zhì,bēn wáng jìng wú zhōng。