古诗词

依韵和希深雨后见过小池

梅尧臣

碧池新雨后,清兴一何赊。bì chí xīn yǔ hòu,qīng xīng yī hé shē。
有客过颜巷,无贫似阮家。yǒu kè guò yán xiàng,wú pín shì ruǎn jiā。
白醪聊泛蚁,黄菊未开花。bái láo liáo fàn yǐ,huáng jú wèi kāi huā。
既至休辞醉,君其奈岁华。jì zhì xiū cí zuì,jūn qí nài suì huá。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

次韵永叔二月雪

梅尧臣

春雪损萌芽,未必摧杞菊。chūn xuě sǔn méng yá,wèi bì cuī qǐ jú。
我心无爱憎,随分乐自足。wǒ xīn wú ài zēng,suí fēn lè zì zú。
桃李红间白,岂不悦我目。táo lǐ hóng jiān bái,qǐ bù yuè wǒ mù。
杞菊嫩且甘,岂不饱我腹。qǐ jú nèn qiě gān,qǐ bù bǎo wǒ fù。
看花食蔬仍举杯,趁取衰迟鬓犹绿。kàn huā shí shū réng jǔ bēi,chèn qǔ shuāi chí bìn yóu lǜ。

毛君宝秘校将出京示予诗因以答之

梅尧臣

古城踏成谷,不见人马踪。gǔ chéng tà chéng gǔ,bù jiàn rén mǎ zōng。
古人岂不行,旧迹岂不重。gǔ rén qǐ bù xíng,jiù jì qǐ bù zhòng。
从何求故步,往返自憧憧。cóng hé qiú gù bù,wǎng fǎn zì chōng chōng。
观君百篇诗,善画人形容。guān jūn bǎi piān shī,shàn huà rén xíng róng。
毫发无不似,落笔任横纵。háo fā wú bù shì,luò bǐ rèn héng zòng。
曷如握明镜,物物目所逢。hé rú wò míng jìng,wù wù mù suǒ féng。
赠以东南归,掷去手中筇。zèng yǐ dōng nán guī,zhì qù shǒu zhōng qióng。

刘仲更于唐书局中种郁李

梅尧臣

冷局少风景,买花栽作春。lěng jú shǎo fēng jǐng,mǎi huā zāi zuò chūn。
前时樱桃过,今日雀李新。qián shí yīng táo guò,jīn rì què lǐ xīn。
搦条红蓓蕾,婀娜含雨匀。nuò tiáo hóng bèi lěi,ē nà hán yǔ yún。
旧来蔷薇丛,饶借与近邻。jiù lái qiáng wēi cóng,ráo jiè yǔ jìn lín。
始移棣萼密,不惭车下榛。shǐ yí dì è mì,bù cán chē xià zhēn。
日暮缀书罢,暂赏举杯踆。rì mù zhuì shū bà,zàn shǎng jǔ bēi cūn。

送正仲都官知睦州

梅尧臣

每嗟相逢少,常苦离别多。měi jiē xiāng féng shǎo,cháng kǔ lí bié duō。
行行复壮壮,往往起悲歌。xíng xíng fù zhuàng zhuàng,wǎng wǎng qǐ bēi gē。
古来易水上,义士有荆轲。gǔ lái yì shuǐ shàng,yì shì yǒu jīng kē。
捐躯思报恩,饮恨歌奈何。juān qū sī bào ēn,yǐn hèn gē nài hé。
况彼儿女怀,牵缠如蔓萝。kuàng bǐ ér nǚ huái,qiān chán rú màn luó。
是以世间人,鬓发易番番。shì yǐ shì jiān rén,bìn fā yì fān fān。
喜君得郡章,东归随春波。xǐ jūn dé jùn zhāng,dōng guī suí chūn bō。
滩上严子祠,系船聊经过。tān shàng yán zi cí,xì chuán liáo jīng guò。
其人当汉兴,富贵不可罗。qí rén dāng hàn xīng,fù guì bù kě luó。
足加天子腹,傲去钓于河。zú jiā tiān zi fù,ào qù diào yú hé。
冬披破羊裘,夏披破草蓑。dōng pī pò yáng qiú,xià pī pò cǎo suō。
心中小宇宙,尤哂献玉和。xīn zhōng xiǎo yǔ zhòu,yóu shěn xiàn yù hé。
我惭贱丈夫,岂异戴面傩。wǒ cán jiàn zhàng fū,qǐ yì dài miàn nuó。
未免为鬼笑,谁知惧挥诃。wèi miǎn wèi guǐ xiào,shuí zhī jù huī hē。
安得如君行,收迹已蹉跎。ān dé rú jūn xíng,shōu jì yǐ cuō tuó。
空将闲岁月,尘埃浪销磨。kōng jiāng xián suì yuè,chén āi làng xiāo mó。
正同三峡贾,尽力向盘涡。zhèng tóng sān xiá jiǎ,jǐn lì xiàng pán wō。

续永叔归田乐秋冬二首

梅尧臣

秋风忽来鸣蟪蛄,豆叶半黄陂水枯。qiū fēng hū lái míng huì gū,dòu yè bàn huáng bēi shuǐ kū。
织妇夜作露欲冷,社酒已熟人相呼。zhī fù yè zuò lù yù lěng,shè jiǔ yǐ shú rén xiāng hū。
坎坎击鼓坐林下,醉去自有儿童扶。kǎn kǎn jī gǔ zuò lín xià,zuì qù zì yǒu ér tóng fú。
壮男独猎南山虎,中子已扱荒径狐。zhuàng nán dú liè nán shān hǔ,zhōng zi yǐ xī huāng jìng hú。
田家此乐乐有馀,食肉缉皮裘岂无。tián jiā cǐ lè lè yǒu yú,shí ròu jī pí qiú qǐ wú。
我虽爱之乏寸土,待买短艇归江湖。wǒ suī ài zhī fá cùn tǔ,dài mǎi duǎn tǐng guī jiāng hú。

续永叔归田乐秋冬二首

梅尧臣

北风如刀割寒骨,谷已成囷不仓猝。běi fēng rú dāo gē hán gǔ,gǔ yǐ chéng qūn bù cāng cù。
任从密雪落交加,旋采乾薪烧榾柮。rèn cóng mì xuě luò jiāo jiā,xuán cǎi qián xīn shāo gǔ duò。
锄犁满屋牛在牢,鹅鸭乱鸣鸡乱发。chú lí mǎn wū niú zài láo,é yā luàn míng jī luàn fā。
割烹炊黍待邻叟,饱向茅檐闲兀兀。gē pēng chuī shǔ dài lín sǒu,bǎo xiàng máo yán xián wù wù。
田家此乐乐无涯,谁道一生空汨没。tián jiā cǐ lè lè wú yá,shuí dào yī shēng kōng mì méi。
公希平子定何如,我效梁鸿终适越。gōng xī píng zi dìng hé rú,wǒ xiào liáng hóng zhōng shì yuè。

和介甫明妃曲

梅尧臣

明妃命薄汉计拙,凭仗丹青死误人。míng fēi mìng báo hàn jì zhuō,píng zhàng dān qīng sǐ wù rén。
一别汉宫空掩泪,便随胡马向胡尘。yī bié hàn gōng kōng yǎn lèi,biàn suí hú mǎ xiàng hú chén。
马上山川难记忆,明明夜月如相识。mǎ shàng shān chuān nán jì yì,míng míng yè yuè rú xiāng shí。
月下琵琶旋制声,手弹心苦谁知得。yuè xià pí pá xuán zhì shēng,shǒu dàn xīn kǔ shuí zhī dé。
辞家只欲奉君王,岂意蛾眉入虎狼。cí jiā zhǐ yù fèng jūn wáng,qǐ yì é méi rù hǔ láng。
男儿返覆尚不保,女子轻微何可望。nán ér fǎn fù shàng bù bǎo,nǚ zi qīng wēi hé kě wàng。
青冢犹存塞路远,长安不见旧陵荒。qīng zhǒng yóu cún sāi lù yuǎn,zhǎng ān bù jiàn jiù líng huāng。

送罗职方知秀州

梅尧臣

陆云尝夸千里莼,便轻羊酪同埃尘。lù yún cháng kuā qiān lǐ chún,biàn qīng yáng lào tóng āi chén。
君今得郡正千里,已患无羊厌此珍。jūn jīn dé jùn zhèng qiān lǐ,yǐ huàn wú yáng yàn cǐ zhēn。
乃知南北各所乐,乘舟不如乘马恶。nǎi zhī nán běi gè suǒ lè,chéng zhōu bù rú chéng mǎ è。
水边不见秦罗敷,纵有西施肌肉薄。shuǐ biān bù jiàn qín luó fū,zòng yǒu xī shī jī ròu báo。
使君事事未称意,绿水芙蓉定何若。shǐ jūn shì shì wèi chēng yì,lǜ shuǐ fú róng dìng hé ruò。

寄怀刘使君

梅尧臣

昔我从仲父,三年在河内。xī wǒ cóng zhòng fù,sān nián zài hé nèi。
春游丹水上,花木弄粉黛。chūn yóu dān shuǐ shàng,huā mù nòng fěn dài。
人夸走马来,尽眼看没背。rén kuā zǒu mǎ lái,jǐn yǎn kàn méi bèi。
薄暮半醉归,插花红簇队。báo mù bàn zuì guī,chā huā hóng cù duì。
使君今少年,时往劝耕耒。shǐ jūn jīn shǎo nián,shí wǎng quàn gēng lěi。
安行过树下,野杏正破颣。ān xíng guò shù xià,yě xìng zhèng pò lèi。
何不学山公,酩酊还倒载。hé bù xué shān gōng,mǐng dīng hái dào zài。
令人知使君,心胆不琐碎。lìng rén zhī shǐ jūn,xīn dǎn bù suǒ suì。
切莫惩妇翁,慷慨临并代。qiè mò chéng fù wēng,kāng kǎi lín bìng dài。
一朝由谤谪,虽去民苦爱。yī cháo yóu bàng zhé,suī qù mín kǔ ài。
实计幸不幸,岂较进与退。shí jì xìng bù xìng,qǐ jiào jìn yǔ tuì。
因书寄此怀,绳墨老且悔。yīn shū jì cǐ huái,shéng mò lǎo qiě huǐ。

送胥平叔太博通判湖州

梅尧臣

依依堤边柳,泛泛水中舟。yī yī dī biān liǔ,fàn fàn shuǐ zhōng zhōu。
舟行无远近,柳影不随流。zhōu xíng wú yuǎn jìn,liǔ yǐng bù suí liú。
东风欲粉絮,相逐江上头。dōng fēng yù fěn xù,xiāng zhú jiāng shàng tóu。
正见鲚鱼来,贯条尾修修。zhèng jiàn jì yú lái,guàn tiáo wěi xiū xiū。
使斫横刀脍,便销千里愁。shǐ zhuó héng dāo kuài,biàn xiāo qiān lǐ chóu。
樯端燕暂语,即飞入高楼。qiáng duān yàn zàn yǔ,jí fēi rù gāo lóu。
楼上饶客饮,共候风色柔。lóu shàng ráo kè yǐn,gòng hòu fēng sè róu。
明朝同挂帆,直过南徐州。míng cháo tóng guà fān,zhí guò nán xú zhōu。
吴地多平湖,缆柂明镜秋。wú dì duō píng hú,lǎn yí míng jìng qiū。
芙蕖拂雨舷,女艇花底讴。fú qú fú yǔ xián,nǚ tǐng huā dǐ ōu。
不羡乘五马,却逢罗敷羞。bù xiàn chéng wǔ mǎ,què féng luó fū xiū。
此官当此时,莫忆尘中游。cǐ guān dāng cǐ shí,mò yì chén zhōng yóu。

寄题张令阳翟希隐堂

梅尧臣

每读陶潜诗,令人忘世虑。měi dú táo qián shī,lìng rén wàng shì lǜ。
潜本太尉孙,心远迹亦去。qián běn tài wèi sūn,xīn yuǎn jì yì qù。
不希五斗粟,自种五株树。bù xī wǔ dòu sù,zì zhǒng wǔ zhū shù。
旷然箕山情,复起濠上趣。kuàng rán jī shān qíng,fù qǐ háo shàng qù。
今时有若此,我岂不怀慕。jīn shí yǒu ruò cǐ,wǒ qǐ bù huái mù。

李士

梅尧臣

临邛传瑞物,太守在郡时。lín qióng chuán ruì wù,tài shǒu zài jùn shí。
既多九穟谷,复有三秀芝。jì duō jiǔ suì gǔ,fù yǒu sān xiù zhī。
芝以保万寿,谷以丰东菑。zhī yǐ bǎo wàn shòu,gǔ yǐ fēng dōng zāi。
更看芙容叶,并蒂照清池。gèng kàn fú róng yè,bìng dì zhào qīng chí。

叔治遗草虫枕屏

梅尧臣

世传毗陵画,妙绝僧居宁。shì chuán pí líng huà,miào jué sēng jū níng。
不为权贵逼,所与乃忘形。bù wèi quán guì bī,suǒ yǔ nǎi wàng xíng。
英机三尺素,落笔酒未醒。yīng jī sān chǐ sù,luò bǐ jiǔ wèi xǐng。
忽为双飞蜂,忽就一蜻蜓。hū wèi shuāng fēi fēng,hū jiù yī qīng tíng。
螳螂相拒立,促织如可听。táng láng xiāng jù lì,cù zhī rú kě tīng。
蚣蝑与蝼蝈,行跃势未停。gōng xū yǔ lóu guō,xíng yuè shì wèi tíng。
竹蝉及鬼蝶,飘飘翻翅翎。zhú chán jí guǐ dié,piāo piāo fān chì líng。
蚊虻亦具体,纤悉皆可名。wén méng yì jù tǐ,xiān xī jiē kě míng。
广宗潘叔治,持作枕间屏。guǎng zōng pān shū zhì,chí zuò zhěn jiān píng。
我行因以赠,益见双眉清。wǒ xíng yīn yǐ zèng,yì jiàn shuāng méi qīng。

闻曼叔腹疾走笔为戏

梅尧臣

方闻病下利,曾不药物止。fāng wén bìng xià lì,céng bù yào wù zhǐ。
区区溷匽间,其往宁得已。qū qū hùn yǎn jiān,qí wǎng níng dé yǐ。
每为青蝇喧,似与紫姑喜。měi wèi qīng yíng xuān,shì yǔ zǐ gū xǐ。
倾肠倒腹后,乃是胸中美。qīng cháng dào fù hòu,nǎi shì xiōng zhōng měi。

答鹅湖长老绍元示太玄图

梅尧臣

鹅湖有鹅吾不问,鹅湖无鹅吾不疑。é hú yǒu é wú bù wèn,é hú wú é wú bù yí。
道士须换黄庭经,释子自名太虚辞。dào shì xū huàn huáng tíng jīng,shì zi zì míng tài xū cí。
噫嘻兮,此意迥与山阴别,我亦曾非逸少为。yī xī xī,cǐ yì jiǒng yǔ shān yīn bié,wǒ yì céng fēi yì shǎo wèi。