古诗词

依韵和希深游府学

梅尧臣

东府尊儒日,中州进学初。dōng fǔ zūn rú rì,zhōng zhōu jìn xué chū。
牲牢奠商后,典籍讲秦馀。shēng láo diàn shāng hòu,diǎn jí jiǎng qín yú。
大法存无外,群英乐自如。dà fǎ cún wú wài,qún yīng lè zì rú。
时惭游圣末,来驾折辕车。shí cán yóu shèng mò,lái jià zhé yuán chē。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

赠京西陈郎中

梅尧臣

忽枉乘轺车,锵然响金辔。hū wǎng chéng yáo chē,qiāng rán xiǎng jīn pèi。
驻轸与我言,琅琅有深意。zhù zhěn yǔ wǒ yán,láng láng yǒu shēn yì。
乃知故相家,事业已不坠。nǎi zhī gù xiāng jiā,shì yè yǐ bù zhuì。
信哉渥洼种,千里可立致。xìn zāi wò wā zhǒng,qiān lǐ kě lì zhì。
显祖实令君,名声取高位。xiǎn zǔ shí lìng jūn,míng shēng qǔ gāo wèi。
伯叔与懿考,联荣重当世。bó shū yǔ yì kǎo,lián róng zhòng dāng shì。
于今多昆孙,朱紫纷曳地。yú jīn duō kūn sūn,zhū zǐ fēn yè dì。
勉勉崇令德,苏李何难至。miǎn miǎn chóng lìng dé,sū lǐ hé nán zhì。

送董著作知北海县

梅尧臣

君尝佑王属,议平天下刑。jūn cháng yòu wáng shǔ,yì píng tiān xià xíng。
出宰得古邑,农锄多带经。chū zǎi dé gǔ yì,nóng chú duō dài jīng。
素琴伴饮酒,绿藓生讼庭。sù qín bàn yǐn jiǔ,lǜ xiǎn shēng sòng tíng。
举首望海雁,高怀在青冥。jǔ shǒu wàng hǎi yàn,gāo huái zài qīng míng。

送王微之学士知池州

梅尧臣

秋江渺然生寒潮,北风吹帆上青霄。qiū jiāng miǎo rán shēng hán cháo,běi fēng chuī fān shàng qīng xiāo。
旗脚舒舒战红鬣,旗心闪闪交皂雕。qí jiǎo shū shū zhàn hóng liè,qí xīn shǎn shǎn jiāo zào diāo。
樯下健儿发金铙,屋上鸾僮鸣紫箫。qiáng xià jiàn ér fā jīn náo,wū shàng luán tóng míng zǐ xiāo。
岸傍舟人望且拜,溪口直入当高谯。àn bàng zhōu rén wàng qiě bài,xī kǒu zhí rù dāng gāo qiáo。
正闻鼓角波动摇,齐山舞翠挹岧峣。zhèng wén gǔ jiǎo bō dòng yáo,qí shān wǔ cuì yì tiáo yáo。
郭西猛虎夜莫入,太守号令如怒飙。guō xī měng hǔ yè mò rù,tài shǒu hào lìng rú nù biāo。
长戈桩尔喉,长刀断尔腰。zhǎng gē zhuāng ěr hóu,zhǎng dāo duàn ěr yāo。
牙兵将吏无敢嚣,新威烈烈野火烧。yá bīng jiāng lì wú gǎn xiāo,xīn wēi liè liè yě huǒ shāo。

读永叔集古录目

梅尧臣

古史书不足,磨璞镌美辞。gǔ shǐ shū bù zú,mó pú juān měi cí。
周宣石鼓文已缺,秦政峄山字苦隳。zhōu xuān shí gǔ wén yǐ quē,qín zhèng yì shān zì kǔ huī。
西汉都无半画在,黄初而上犹得窥。xī hàn dōu wú bàn huà zài,huáng chū ér shàng yóu dé kuī。
下及隋唐莫可数,奇言伟迹恐所遗。xià jí suí táng mò kě shù,qí yán wěi jì kǒng suǒ yí。
信都力黏大小轴,集十为秩仍第之。xìn dōu lì nián dà xiǎo zhóu,jí shí wèi zhì réng dì zhī。
随目证讹甲癸推,青编是非皆究知。suí mù zhèng é jiǎ guǐ tuī,qīng biān shì fēi jiē jiū zhī。
有益于古今不疑,碑虽灭绝事弗移。yǒu yì yú gǔ jīn bù yí,bēi suī miè jué shì fú yí。
后人览录尚若披,信都用意无穷期。hòu rén lǎn lù shàng ruò pī,xìn dōu yòng yì wú qióng qī。
天灰地烬乃终毕,信都信都名愈出。tiān huī dì jìn nǎi zhōng bì,xìn dōu xìn dōu míng yù chū。

送公仪龙图知杭州

梅尧臣

在昔汉中微,我祖入吴门。zài xī hàn zhōng wēi,wǒ zǔ rù wú mén。
公今领名都,千骑拥高轩。gōng jīn lǐng míng dōu,qiān qí yōng gāo xuān。
与古异出处,素节古本原。yǔ gǔ yì chū chù,sù jié gǔ běn yuán。
江观白马潮,水花长鲸奔。jiāng guān bái mǎ cháo,shuǐ huā zhǎng jīng bēn。
山飘月桂子,天香一国繁。shān piāo yuè guì zi,tiān xiāng yī guó fán。
壮奇已若此,纤侈尚亦存。zhuàng qí yǐ ruò cǐ,xiān chǐ shàng yì cún。
旧闻其风俗,色易而柔温。jiù wén qí fēng sú,sè yì ér róu wēn。
太守朝驾车,闾巷焚兰荪。tài shǒu cháo jià chē,lǘ xiàng fén lán sūn。
太守暮还府,灯烛照旗幡。tài shǒu mù hái fǔ,dēng zhú zhào qí fān。
清歌延冠盖,广湖浮酒樽。qīng gē yán guān gài,guǎng hú fú jiǔ zūn。
成都与馀杭,天下莫比论。chéng dōu yǔ yú háng,tiān xià mò bǐ lùn。
彼为公故乡,此为公偃藩。bǐ wèi gōng gù xiāng,cǐ wèi gōng yǎn fān。
吏民宜寡事,恺悌有谣言。lì mín yí guǎ shì,kǎi tì yǒu yáo yán。

和杨直讲夹竹花图

梅尧臣

桃花夭红竹净绿,春风相间连溪谷。táo huā yāo hóng zhú jìng lǜ,chūn fēng xiāng jiān lián xī gǔ。
花留蜂蝶竹有禽,三月江南看不足。huā liú fēng dié zhú yǒu qín,sān yuè jiāng nán kàn bù zú。
徐熙下笔能逼真,茧素画成才六幅。xú xī xià bǐ néng bī zhēn,jiǎn sù huà chéng cái liù fú。
萼繁叶密有向背,枝瘦节疏有直曲。è fán yè mì yǒu xiàng bèi,zhī shòu jié shū yǒu zhí qū。
年深粉剥见墨纵,描写工夫始惊俗。nián shēn fěn bō jiàn mò zòng,miáo xiě gōng fū shǐ jīng sú。
从初李氏国破亡,图书散入公侯族。cóng chū lǐ shì guó pò wáng,tú shū sàn rù gōng hóu zú。
公侯三世多衰微,窃贸担头由婢仆。gōng hóu sān shì duō shuāi wēi,qiè mào dān tóu yóu bì pū。
太学杨君固甚贫,直缘识别争来鬻。tài xué yáng jūn gù shén pín,zhí yuán shí bié zhēng lái yù。
朝质绨袍暮质琴,不忧明日铛无粥。cháo zhì tí páo mù zhì qín,bù yōu míng rì dāng wú zhōu。
装成如得骊颔珠,谁能更问龙牙轴。zhuāng chéng rú dé lí hàn zhū,shuí néng gèng wèn lóng yá zhóu。
竹真似竹桃似桃,不待生春长在目。zhú zhēn shì zhú táo shì táo,bù dài shēng chūn zhǎng zài mù。

依韵和永叔内翰西斋手植菊花过节始开偶书见寄

梅尧臣

昼惜日易沉,夜惜月易晓。zhòu xī rì yì chén,yè xī yuè yì xiǎo。
重阳种菊花,此意亦大好。zhòng yáng zhǒng jú huā,cǐ yì yì dà hǎo。
所嗟时节晚,又失浇培早。suǒ jiē shí jié wǎn,yòu shī jiāo péi zǎo。
开荣独是迟,造化徒费巧。kāi róng dú shì chí,zào huà tú fèi qiǎo。
霜前拥繁萼,篱下同陨槁。shuāng qián yōng fán è,lí xià tóng yǔn gǎo。
微根发再绿,复笑王孙草。wēi gēn fā zài lǜ,fù xiào wáng sūn cǎo。
庄生语鹏鴳,乐不计大小。zhuāng shēng yǔ péng yàn,lè bù jì dà xiǎo。
能齐乃有馀,但恐知者少。néng qí nǎi yǒu yú,dàn kǒng zhī zhě shǎo。
常爱阮嗣宗,遇酒醉则倒。cháng ài ruǎn sì zōng,yù jiǔ zuì zé dào。
杯中得贤趣,世上逐金袅。bēi zhōng dé xián qù,shì shàng zhú jīn niǎo。

观韩玉汝胡人贡奉图

梅尧臣

时世重古不重新,破图谁画四胡人。shí shì zhòng gǔ bù zhòng xīn,pò tú shuí huà sì hú rén。
臂鹰捧盘犀利水,铁锁师子同麒麟。bì yīng pěng pán xī lì shuǐ,tiě suǒ shī zi tóng qí lín。
翘翘雉尾插头上,深目钜鼻青搭巾。qiào qiào zhì wěi chā tóu shàng,shēn mù jù bí qīng dā jīn。
涂朱点绿笔画大,筋骨怒露蛮祠神。tú zhū diǎn lǜ bǐ huà dà,jīn gǔ nù lù mán cí shén。
茜袍白马韩公子,从何得此来秘珍。qiàn páo bái mǎ hán gōng zi,cóng hé dé cǐ lái mì zhēn。
定应海客远为赠,中国未睹难拟伦。dìng yīng hǎi kè yuǎn wèi zèng,zhōng guó wèi dǔ nán nǐ lún。
公子自言吴生笔,吴笔精劲瘦且匀。gōng zi zì yán wú shēng bǐ,wú bǐ jīng jìn shòu qiě yún。
我恐非是不敢赞,退归书此任从嗔。wǒ kǒng fēi shì bù gǎn zàn,tuì guī shū cǐ rèn cóng chēn。

送刁秘校授涟水主簿归四明省亲

梅尧臣

桂得常娥枝,妇得黄姑女。guì dé cháng é zhī,fù dé huáng gū nǚ。
直归东海头,翁妪笑相语。zhí guī dōng hǎi tóu,wēng yù xiào xiāng yǔ。
何当却之官,古县入平楚。hé dāng què zhī guān,gǔ xiàn rù píng chǔ。
莫嫌簿书繁,百事由区处。mò xián bù shū fán,bǎi shì yóu qū chù。

依韵和永叔戏作

梅尧臣

琵琶转拨声繁促,学作饥禽啄寒木。pí pá zhuǎn bō shēng fán cù,xué zuò jī qín zhuó hán mù。
木蠹生虫细穴深,长啄歊铿未充腹。mù dù shēng chóng xì xué shēn,zhǎng zhuó xiāo kēng wèi chōng fù。
胧弦叠响入众耳,发自深林答空谷。lóng xián dié xiǎng rù zhòng ěr,fā zì shēn lín dá kōng gǔ。
上弦急逼下弦清,正如螗螂捕蝉声。shàng xián jí bī xià xián qīng,zhèng rú táng láng bǔ chán shēng。
坐中宾欢呼酒饮,门外客疑将欲行。zuò zhōng bīn huān hū jiǔ yǐn,mén wài kè yí jiāng yù xíng。
主人语客客莫去,弹到古树裂丁丁。zhǔ rén yǔ kè kè mò qù,dàn dào gǔ shù liè dīng dīng。
内宾外客曾未听,乍闻此曲无不惊。nèi bīn wài kè céng wèi tīng,zhà wén cǐ qū wú bù jīng。
还忆昭君入胡虏,乌孙帐下边马鸣。hái yì zhāo jūn rù hú lǔ,wū sūn zhàng xià biān mǎ míng。
安知如今有乐事,能使女奚飞玉觥。ān zhī rú jīn yǒu lè shì,néng shǐ nǚ xī fēi yù gōng。
女奚年小殊流俗,十月单衣体生粟。nǚ xī nián xiǎo shū liú sú,shí yuè dān yī tǐ shēng sù。
言事关西杨广文,广文空腹贪教曲。yán shì guān xī yáng guǎng wén,guǎng wén kōng fù tān jiào qū。
曲奇谱新偷法部,妙在取音时转轴。qū qí pǔ xīn tōu fǎ bù,miào zài qǔ yīn shí zhuǎn zhóu。
翰林先生多所知,又笑画图收满屋。hàn lín xiān shēng duō suǒ zhī,yòu xiào huà tú shōu mǎn wū。
不肯那钱买珠翠,任从堆插阶前菊。bù kěn nà qián mǎi zhū cuì,rèn cóng duī chā jiē qián jú。
功曹时借乃许出,他日求观龟壳缩。gōng cáo shí jiè nǎi xǔ chū,tā rì qiú guān guī ké suō。
我嗟老钝不如渠,幸得交朋时借娱。wǒ jiē lǎo dùn bù rú qú,xìng dé jiāo péng shí jiè yú。
但乐休计有与无。dàn lè xiū jì yǒu yǔ wú。

得王介甫常州书

梅尧臣

斜封一幅竹膜纸,上有文字十七行。xié fēng yī fú zhú mó zhǐ,shàng yǒu wén zì shí qī xíng。
字如瘦棘攒黑刺,文如温玉烂虹光。zì rú shòu jí zǎn hēi cì,wén rú wēn yù làn hóng guāng。
别时春风吹榆荚,及此已变蒹葭霜。bié shí chūn fēng chuī yú jiá,jí cǐ yǐ biàn jiān jiā shuāng。
道途与弟奉亲乐,后各失子怀悲伤。dào tú yǔ dì fèng qīn lè,hòu gè shī zi huái bēi shāng。
到郡纷然因事物,旧守数易承蔽藏。dào jùn fēn rán yīn shì wù,jiù shǒu shù yì chéng bì cáng。
搜奸证缪若治絮,蚤虱尽去烦爨汤。sōu jiān zhèng móu ruò zhì xù,zǎo shī jǐn qù fán cuàn tāng。
事成条举作书尺,不肯劳人鱼腹将。shì chéng tiáo jǔ zuò shū chǐ,bù kěn láo rén yú fù jiāng。
鱼沉鱼浮任所适,偶能及我为非常。yú chén yú fú rèn suǒ shì,ǒu néng jí wǒ wèi fēi cháng。
勤勤问我诗小传,国风才毕葛屦章。qín qín wèn wǒ shī xiǎo chuán,guó fēng cái bì gé jù zhāng。
昔时许我到圣处,且避俗子多形相。xī shí xǔ wǒ dào shèng chù,qiě bì sú zi duō xíng xiāng。
未即寄去慎勿怪,他时不惜倾箱囊。wèi jí jì qù shèn wù guài,tā shí bù xī qīng xiāng náng。
知君亦欲此从事,君智自可施庙堂。zhī jūn yì yù cǐ cóng shì,jūn zhì zì kě shī miào táng。
何故区区守黄卷,蠹鱼尚耻亲芸香。hé gù qū qū shǒu huáng juǎn,dù yú shàng chǐ qīn yún xiāng。
我今正值雁南翔,报书与君倒肺肠。wǒ jīn zhèng zhí yàn nán xiáng,bào shū yǔ jūn dào fèi cháng。
直须趁取筋力强,炊粳烹鲈加桂姜。zhí xū chèn qǔ jīn lì qiáng,chuī jīng pēng lú jiā guì jiāng。
洞庭绿橘包甘浆,旧楚黄橙绵作瓤。dòng tíng lǜ jú bāo gān jiāng,jiù chǔ huáng chéng mián zuò ráng。
东山故游携舞娘,不饮学举黄金觞。dōng shān gù yóu xié wǔ niáng,bù yǐn xué jǔ huáng jīn shāng。
溪如罨画水泱泱,刺船静入白鹭傍。xī rú yǎn huà shuǐ yāng yāng,cì chuán jìng rù bái lù bàng。
菱叶已枯镜面凉,月色飞上白石床。líng yè yǐ kū jìng miàn liáng,yuè sè fēi shàng bái shí chuáng。
坐看鱼跃散星芒,左右寂寂夜何长。zuò kàn yú yuè sàn xīng máng,zuǒ yòu jì jì yè hé zhǎng。
乌栖古曲传吴王,千年万年歌未央。wū qī gǔ qū chuán wú wáng,qiān nián wàn nián gē wèi yāng。
莫作腐儒针膏肓,莫作健吏绳饿狼。mò zuò fǔ rú zhēn gāo huāng,mò zuò jiàn lì shéng è láng。
傥如龚遂劝农桑,傥如黄霸致凤皇。tǎng rú gōng suì quàn nóng sāng,tǎng rú huáng bà zhì fèng huáng。
来不来,亦莫爱嘉祥。lái bù lái,yì mò ài jiā xiáng。

逢雷太简殿丞

梅尧臣

长安初见君,君颔微有须。zhǎng ān chū jiàn jūn,jūn hàn wēi yǒu xū。
后于河内逢,秀峻美髯胡。hòu yú hé nèi féng,xiù jùn měi rán hú。
又会在桐乡,谈时多孟卢。yòu huì zài tóng xiāng,tán shí duō mèng lú。
宁书得天然,钟王不能奴。níng shū dé tiān rán,zhōng wáng bù néng nú。
荏苒三十载,邂逅遇京都。rěn rǎn sān shí zài,xiè hòu yù jīng dōu。
朝接北扉饭,暮应西垣呼。cháo jiē běi fēi fàn,mù yīng xī yuán hū。
坐中如梦寐,相语故人无。zuò zhōng rú mèng mèi,xiāng yǔ gù rén wú。
昔由处士召,胸怀开庙谟。xī yóu chù shì zhào,xiōng huái kāi miào mó。
今看髭已白,议论耻非夫。jīn kàn zī yǐ bái,yì lùn chǐ fēi fū。
拜章陈时事,皆与相意符。bài zhāng chén shí shì,jiē yǔ xiāng yì fú。
其识固不浅,其用当亦殊。qí shí gù bù qiǎn,qí yòng dāng yì shū。
人多惜老大,我复叹羁孤。rén duō xī lǎo dà,wǒ fù tàn jī gū。
终朝重相笑,为君倾酒壶。zhōng cháo zhòng xiāng xiào,wèi jūn qīng jiǔ hú。

雷太简遗蜀鞭

梅尧臣

蜀道山之峭壁兮,如快刀一削平无痕。shǔ dào shān zhī qiào bì xī,rú kuài dāo yī xuē píng wú hén。
其间春雷惊龙走,竹根迸石垂虺尾,骨节瘦密风霜吞。qí jiān chūn léi jīng lóng zǒu,zhú gēn bèng shí chuí huī wěi,gǔ jié shòu mì fēng shuāng tūn。
野夫采之缒悬蔓,分寸脱死持还奔。yě fū cǎi zhī zhuì xuán màn,fēn cùn tuō sǐ chí hái bēn。
他人不可得此物,乃重太守公侯孙。tā rén bù kě dé cǐ wù,nǎi zhòng tài shǒu gōng hóu sūn。
献来一钱不肯要,只乞斗酒抱归村。xiàn lái yī qián bù kěn yào,zhǐ qǐ dòu jiǔ bào guī cūn。
太守立性岂谄贵,将赠故人唯义存。tài shǒu lì xìng qǐ chǎn guì,jiāng zèng gù rén wéi yì cún。
我骑瘦马固莫称,破鞯烂辔沙尘昏。wǒ qí shòu mǎ gù mò chēng,pò jiān làn pèi shā chén hūn。
明日试执趋君门,孰不怪视窃笑言。míng rì shì zhí qū jūn mén,shú bù guài shì qiè xiào yán。

得雷太简自制蒙顶茶

梅尧臣

陆羽旧茶经,一意重蒙顶。lù yǔ jiù chá jīng,yī yì zhòng méng dǐng。
比来唯建溪,团片敌金饼。bǐ lái wéi jiàn xī,tuán piàn dí jīn bǐng。
顾渚及阳羡,又复下越茗。gù zhǔ jí yáng xiàn,yòu fù xià yuè míng。
近来江国人,鹰爪夸双井。jìn lái jiāng guó rén,yīng zhǎo kuā shuāng jǐng。
凡今天下品,非此不览省。fán jīn tiān xià pǐn,fēi cǐ bù lǎn shěng。
蜀荈久无味,声名谩驰骋。shǔ chuǎn jiǔ wú wèi,shēng míng mán chí chěng。
因雷与改造,带露摘牙颖。yīn léi yǔ gǎi zào,dài lù zhāi yá yǐng。
自煮至揉焙,入碾只俄顷。zì zhǔ zhì róu bèi,rù niǎn zhǐ é qǐng。
汤嫩乳花浮,香新舌甘永。tāng nèn rǔ huā fú,xiāng xīn shé gān yǒng。
初分翰林公,岂数博士冷。chū fēn hàn lín gōng,qǐ shù bó shì lěng。
醉来不知惜,悔许已向醒。zuì lái bù zhī xī,huǐ xǔ yǐ xiàng xǐng。
重思朋友义,果决在勇猛。zhòng sī péng yǒu yì,guǒ jué zài yǒng měng。
倏然乃以赠,蜡囊收细梗。shū rán nǎi yǐ zèng,là náng shōu xì gěng。
吁嗟茗与鞭,二物诚不幸。xū jiē míng yǔ biān,èr wù chéng bù xìng。
我贫事事无,得之似赘瘿。wǒ pín shì shì wú,dé zhī shì zhuì yǐng。

江邻几暂来相见去后戏寄

梅尧臣

低头拜我苍髯翁,来如飞鸟去如风。dī tóu bài wǒ cāng rán wēng,lái rú fēi niǎo qù rú fēng。
一夕共饮斗柄北,平明已向函关东。yī xī gòng yǐn dòu bǐng běi,píng míng yǐ xiàng hán guān dōng。
众中旧骑跛鳖马,塞下新买连钱骢。zhòng zhōng jiù qí bǒ biē mǎ,sāi xià xīn mǎi lián qián cōng。
疾驱似逐邓林日,不肯暂往行何穷。jí qū shì zhú dèng lín rì,bù kěn zàn wǎng xíng hé qióng。