古诗词

缑山子晋祠少林寺

梅尧臣

红旌过翠岑,林际瞻莲宇。hóng jīng guò cuì cén,lín jì zhān lián yǔ。
门对几千岩,花开第一祖。mén duì jǐ qiān yán,huā kāi dì yī zǔ。
禅庭松色寒,石室苔痕古。chán tíng sōng sè hán,shí shì tái hén gǔ。
寂寂不逢人,空檐燕方乳。jì jì bù féng rén,kōng yán yàn fāng rǔ。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

吴冲卿鼓契

梅尧臣

暮契出,朝契归,出入未尝逢日晖。mù qì chū,cháo qì guī,chū rù wèi cháng féng rì huī。
雄雌曾不离钟室,百年刓弊知者稀。xióng cí céng bù lí zhōng shì,bǎi nián wán bì zhī zhě xī。
时移世异不改易,俗眼厌旧君前非。shí yí shì yì bù gǎi yì,sú yǎn yàn jiù jūn qián fēi。
君王万年千年寿,独怜古器与众违。jūn wáng wàn nián qiān nián shòu,dú lián gǔ qì yǔ zhòng wéi。
昨日霜华厚如雪,百官冻靴朝紫微。zuó rì shuāng huá hòu rú xuě,bǎi guān dòng xuē cháo zǐ wēi。
吴王偷就温漏火,始一识之增叹唏。wú wáng tōu jiù wēn lòu huǒ,shǐ yī shí zhī zēng tàn xī。
不知逢逢六街鼓,自此发号通帝闱。bù zhī féng féng liù jiē gǔ,zì cǐ fā hào tōng dì wéi。
人间钟鼓有多少,多少乱鸣谁肯讥。rén jiān zhōng gǔ yǒu duō shǎo,duō shǎo luàn míng shuí kěn jī。

周仲章都官示卷因以赠之

梅尧臣

赭白西北来,本是天马种。zhě bái xī běi lái,běn shì tiān mǎ zhǒng。
朝秦暮至吴,嵩华如历冢。cháo qín mù zhì wú,sōng huá rú lì zhǒng。
伯乐曾未逢,垂头牧青陇。bó lè céng wèi féng,chuí tóu mù qīng lǒng。
今朝顾我鸣,振鬣耳耸耸。jīn cháo gù wǒ míng,zhèn liè ěr sǒng sǒng。
声生秋风悲,已丧荆轲勇。shēng shēng qiū fēng bēi,yǐ sàng jīng kē yǒng。
谁牵驾鸾车,高蹑云雾拥。shuí qiān jià luán chē,gāo niè yún wù yōng。

送弟禹臣

梅尧臣

王都寓居树阴少,惟有墙隅两株枣。wáng dōu yù jū shù yīn shǎo,wéi yǒu qiáng yú liǎng zhū zǎo。
去年相见枣花开,今年相别枣实好。qù nián xiāng jiàn zǎo huā kāi,jīn nián xiāng bié zǎo shí hǎo。
枣实未剥风莫吹,我鬓愁多似蓬葆。zǎo shí wèi bō fēng mò chuī,wǒ bìn chóu duō shì péng bǎo。
淮南到时何所逢,秋叶萧萧蟹应老。huái nán dào shí hé suǒ féng,qiū yè xiāo xiāo xiè yīng lǎo。
忆昔共归江上初,对饮芦洲月如缟。yì xī gòng guī jiāng shàng chū,duì yǐn lú zhōu yuè rú gǎo。
半夜鱼跳镜破光,万事?然何足道。bàn yè yú tiào jìng pò guāng,wàn shì jú rán hé zú dào。
自此重经二十秋,不改青青岸旁草。zì cǐ zhòng jīng èr shí qiū,bù gǎi qīng qīng àn páng cǎo。

山茶花树子赠李廷

梅尧臣

南国有嘉树,花若赤玉杯。nán guó yǒu jiā shù,huā ruò chì yù bēi。
曾无冬春改,常冒霰雪开。céng wú dōng chūn gǎi,cháng mào xiàn xuě kāi。
客从天目来,移比琼与瑰。kè cóng tiān mù lái,yí bǐ qióng yǔ guī。
赠我居大梁,蓬门方尘埃。zèng wǒ jū dà liáng,péng mén fāng chén āi。
举武尚有碍,何地可以栽。jǔ wǔ shàng yǒu ài,hé dì kě yǐ zāi。
每游平棘侯,大第夹青槐。měi yóu píng jí hóu,dà dì jiā qīng huái。
朱栏植奇卉,摩碧为壅台。zhū lán zhí qí huì,mó bì wèi yōng tái。
于此岂不宜,亟致勿徘徊。yú cǐ qǐ bù yí,jí zhì wù pái huái。
将看荣茂时,莫嗤寒园梅。jiāng kàn róng mào shí,mò chī hán yuán méi。

送吴照邻都官通判成都

梅尧臣

君家妇何贤,舍舟具车毂。jūn jiā fù hé xián,shě zhōu jù chē gǔ。
五年梦在梁,三年行向蜀。wǔ nián mèng zài liáng,sān nián xíng xiàng shǔ。
迢递今日同,辛勤昔时独。tiáo dì jīn rì tóng,xīn qín xī shí dú。
看花久莫留,买锦慰不足。kàn huā jiǔ mò liú,mǎi jǐn wèi bù zú。
归来儿女大,婚嫁应相续。guī lái ér nǚ dà,hūn jià yīng xiāng xù。

依韵和原甫昭君辞

梅尧臣

武帝常勒兵,北登单于台。wǔ dì cháng lēi bīng,běi dēng dān yú tái。
始欲以威服,竟亦惭怀来。shǐ yù yǐ wēi fú,jìng yì cán huái lái。
徒令出塞师,万里求龙媒。tú lìng chū sāi shī,wàn lǐ qiú lóng méi。
未弭后世患,玉颜困黄埃。wèi mǐ hòu shì huàn,yù yán kùn huáng āi。
丹青不足恨,谋虑少徘徊。dān qīng bù zú hèn,móu lǜ shǎo pái huái。
月如汉宫见,心向胡地摧。yuè rú hàn gōng jiàn,xīn xiàng hú dì cuī。
在昔李少卿,听笳动悲哀。zài xī lǐ shǎo qīng,tīng jiā dòng bēi āi。
壮士尚如此,蛾眉安得开。zhuàng shì shàng rú cǐ,é méi ān dé kāi。
情语既不通,岂止肠九回。qíng yǔ jì bù tōng,qǐ zhǐ cháng jiǔ huí。
初冬诚难保,死不如草莱。chū dōng chéng nán bǎo,sǐ bù rú cǎo lái。

再依韵

梅尧臣

一嫁异域去,不复临镜台。yī jià yì yù qù,bù fù lín jìng tái。
念昔辞家时,岂为单于来。niàn xī cí jiā shí,qǐ wèi dān yú lái。
适遐固亦命,配丑非由媒。shì xiá gù yì mìng,pèi chǒu fēi yóu méi。
始欲并日月,今嗟随风埃。shǐ yù bìng rì yuè,jīn jiē suí fēng āi。
仆侍共惨戚,山川空徘徊。pū shì gòng cǎn qī,shān chuān kōng pái huái。
鸿雁为之悲,肝肠为之摧。hóng yàn wèi zhī bēi,gān cháng wèi zhī cuī。
宁闻琵琶乐,但闻琵琶哀。níng wén pí pá lè,dàn wén pí pá āi。
休言羊酪甘,谁喜毡庐开。xiū yán yáng lào gān,shuí xǐ zhān lú kāi。
故国万馀里,此生那得回。gù guó wàn yú lǐ,cǐ shēng nà dé huí。
乃知女子薄,莫比原上莱。nǎi zhī nǚ zi báo,mò bǐ yuán shàng lái。

饮刘原甫舍人家同江邻几陈和叔学士观白鹇孔雀凫鼎周亚夫印钿玉宝赫连勃勃龙雀刀

梅尧臣

主人凤皇池,二客天禄阁。zhǔ rén fèng huáng chí,èr kè tiān lù gé。
共来东轩饮,高轮杂谈谑。gòng lái dōng xuān yǐn,gāo lún zá tán xuè。
南笼养白鹇,北笼养孔雀。nán lóng yǎng bái xián,běi lóng yǎng kǒng què。
素质水纹纤,翠毛金缕薄。sù zhì shuǐ wén xiān,cuì máo jīn lǚ báo。
大夸凫柄鼎,不比龙头杓。dà kuā fú bǐng dǐng,bù bǐ lóng tóu biāo。
玉印传条侯,字辩亚与恶。yù yìn chuán tiáo hóu,zì biàn yà yǔ è。
钿剑刻辟邪,符宝殊制作。diàn jiàn kè pì xié,fú bǎo shū zhì zuò。
末观赫连刀,龙雀铸镮锷。mò guān hè lián dāo,lóng què zhù huán è。
每出一物玩,必劝众宾酌。měi chū yī wù wán,bì quàn zhòng bīn zhuó。
又令三云髻,行酒何绰约。yòu lìng sān yún jì,xíng jiǔ hé chuò yuē。
固非世俗驩,自得阅古乐。gù fēi shì sú huān,zì dé yuè gǔ lè。
圣贤泯泯去,安有不死药。shèng xián mǐn mǐn qù,ān yǒu bù sǐ yào。
竟知不免此,乌用强检缚。jìng zhī bù miǎn cǐ,wū yòng qiáng jiǎn fù。
开目即是今,转目已成昨。kāi mù jí shì jīn,zhuǎn mù yǐ chéng zuó。
归时见月上,酒醒见月落。guī shí jiàn yuè shàng,jiǔ xǐng jiàn yuè luò。
恍然如梦寐,前语诚不错。huǎng rán rú mèng mèi,qián yǔ chéng bù cuò。

刘泾州以所得李士衡观察家号蟾蜍砚其下刻云天宝八年冬端州刺史李元德灵卵石造示刘原甫原甫方与予饮辨云天宝称载此称年伪也遂作诗予与江邻几诸君和之

梅尧臣

砚如刳蟆腹如月,又若剖瓢萌强发。yàn rú kū má fù rú yuè,yòu ruò pōu piáo méng qiáng fā。
镌题天宝年造之,刺氏李元传自越。juān tí tiān bǎo nián zào zhī,cì shì lǐ yuán chuán zì yuè。
刳蟆剖瓢我莫分,称载作年初辩君。kū má pōu piáo wǒ mò fēn,chēng zài zuò nián chū biàn jūn。
君虽能辩犹曰宝,宝兹伪物吾何云。jūn suī néng biàn yóu yuē bǎo,bǎo zī wěi wù wú hé yún。
仰天大笑饮君酒,砚真砚伪休开口。yǎng tiān dà xiào yǐn jūn jiǔ,yàn zhēn yàn wěi xiū kāi kǒu。
愿封漆匣还与侯,请共江翁独持守。yuàn fēng qī xiá hái yǔ hóu,qǐng gòng jiāng wēng dú chí shǒu。

送阎中孚郎中知磁州

梅尧臣

箫管梁王台,风雪邯郸道。xiāo guǎn liáng wáng tái,fēng xuě hán dān dào。
君行守赵城,我向夷门老。jūn xíng shǒu zhào chéng,wǒ xiàng yí mén lǎo。
持麾邦寄重,歌裤民欣早。chí huī bāng jì zhòng,gē kù mín xīn zǎo。
重冈古猎场,惊兔离衰草。zhòng gāng gǔ liè chǎng,jīng tù lí shuāi cǎo。

和王景彝晚赴江邻几饮

梅尧臣

残雪晚生寒,良朋邀我饮。cán xuě wǎn shēng hán,liáng péng yāo wǒ yǐn。
逢君三省归,交辔一相审。féng jūn sān shěng guī,jiāo pèi yī xiāng shěn。
乘兴兴未尽,既杯杯太甚。chéng xīng xīng wèi jǐn,jì bēi bēi tài shén。
夜阑踏月回,火冷人已寝。yè lán tà yuè huí,huǒ lěng rén yǐ qǐn。

送李献甫

梅尧臣

览君南来诗,如对江上景。lǎn jūn nán lái shī,rú duì jiāng shàng jǐng。
今忽告我归,东风生马颈。jīn hū gào wǒ guī,dōng fēng shēng mǎ jǐng。
马行日几里,到家梅萼逞。mǎ xíng rì jǐ lǐ,dào jiā méi è chěng。
重登石头城,为我一引领。zhòng dēng shí tóu chéng,wèi wǒ yī yǐn lǐng。

送赵虞部士宏知蜀州

梅尧臣

春风跨腊至,雪作蝴蝶飞。chūn fēng kuà là zhì,xuě zuò hú dié fēi。
偏知蜀太守,撩乱扑行衣。piān zhī shǔ tài shǒu,liāo luàn pū xíng yī。
何当海棠下,歌管红袖围。hé dāng hǎi táng xià,gē guǎn hóng xiù wéi。
一饮一斗酒,决讼如发机。yī yǐn yī dòu jiǔ,jué sòng rú fā jī。
洛阳花自好,听从杜鹃啼。luò yáng huā zì hǎo,tīng cóng dù juān tí。

月蚀

梅尧臣

有婢上堂来,白我事可惊。yǒu bì shàng táng lái,bái wǒ shì kě jīng。
天如青玻瓈,月若黑水精。tiān rú qīng bō lí,yuè ruò hēi shuǐ jīng。
时当十分圆,只见一寸明。shí dāng shí fēn yuán,zhǐ jiàn yī cùn míng。
主妇煎饼去,小儿敲镜声。zhǔ fù jiān bǐng qù,xiǎo ér qiāo jìng shēng。
此虽浅近意,乃重补救情。cǐ suī qiǎn jìn yì,nǎi zhòng bǔ jiù qíng。
夜深桂兔出,众星随西倾。yè shēn guì tù chū,zhòng xīng suí xī qīng。

侄宰与外甥蔡骃下第东归

梅尧臣

事莫必有胜,必胜难可持。shì mò bì yǒu shèng,bì shèng nán kě chí。
迩来罕相见,世上多夸驰。ěr lái hǎn xiāng jiàn,shì shàng duō kuā chí。
黄金铸佩印,白玉刻佩龟。huáng jīn zhù pèi yìn,bái yù kè pèi guī。
朝见恃赫赫,夕见同蚩蚩。cháo jiàn shì hè hè,xī jiàn tóng chī chī。
方得靡不羡,既处焉所施。fāng dé mí bù xiàn,jì chù yān suǒ shī。
此理非一日,更后当应知。cǐ lǐ fēi yī rì,gèng hòu dāng yīng zhī。
志士无终穷,斯言非尔欺。zhì shì wú zhōng qióng,sī yán fēi ěr qī。