古诗词

送河清贾主簿归任

梅尧臣

不远水云间,悠悠溯鹢还。bù yuǎn shuǐ yún jiān,yōu yōu sù yì hái。
分亭接鸡犬,举酒对河山。fēn tíng jiē jī quǎn,jǔ jiǔ duì hé shān。
残雪依荒碛,寒烟入暝湾。cán xuě yī huāng qì,hán yān rù míng wān。
昔人鸾枳叹,一并在离颜。xī rén luán zhǐ tàn,yī bìng zài lí yán。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

万表臣报山傍

梅尧臣

前时见多叶,曾何数寻常。qián shí jiàn duō yè,céng hé shù xún cháng。
今见叶又多,移赏南涧阳。jīn jiàn yè yòu duō,yí shǎng nán jiàn yáng。
寄言莫苦恃,更多殊未央。jì yán mò kǔ shì,gèng duō shū wèi yāng。

梅尧臣

日从东溟转,夜向西海沉。rì cóng dōng míng zhuǎn,yè xiàng xī hǎi chén。
群物各已息,众星灿然森。qún wù gè yǐ xī,zhòng xīng càn rán sēn。
虾蟆将食月,魑魅争出阴。xiā má jiāng shí yuè,chī mèi zhēng chū yīn。
阮籍独不寐,徘徊起弹琴。ruǎn jí dú bù mèi,pái huái qǐ dàn qín。

吕大监饷鲚鱼十尾

梅尧臣

日暖杨花四散开,江边鲚鱼无数来。rì nuǎn yáng huā sì sàn kāi,jiāng biān jì yú wú shù lái。
伊鲂洛鲤不堪忆,丙穴漾陂何可咍。yī fáng luò lǐ bù kān yì,bǐng xué yàng bēi hé kě hāi。
贺监休思镜湖去,应知李白跨鲸回。hè jiān xiū sī jìng hú qù,yīng zhī lǐ bái kuà jīng huí。

寄维阳

梅尧臣

当时永叔在扬州,中秋待月后池头。dāng shí yǒng shū zài yáng zhōu,zhōng qiū dài yuè hòu chí tóu。
约公准拟与我敌,是夜二雄张利矛。yuē gōng zhǔn nǐ yǔ wǒ dí,shì yè èr xióng zhāng lì máo。
我时小却避其锐,风愁雨怛常娥羞。wǒ shí xiǎo què bì qí ruì,fēng chóu yǔ dá cháng é xiū。
主人持出紫石屏,上有朏魄桂树婆娑而枝虬。zhǔ rén chí chū zǐ shí píng,shàng yǒu fěi pò guì shù pó suō ér zhī qiú。
作诗夸诧疑天公,爱惜光彩向此收。zuò shī kuā chà yí tiān gōng,ài xī guāng cǎi xiàng cǐ shōu。
四坐稽颡叹辩敏,文字响亮如清球。sì zuò jī sǎng tàn biàn mǐn,wén zì xiǎng liàng rú qīng qiú。
更后数日我北去,相与送别城门楼。gèng hòu shù rì wǒ běi qù,xiāng yǔ sòng bié chéng mén lóu。
谁知康成能饮酒,一饮三百杯不休。shuí zhī kāng chéng néng yǐn jiǔ,yī yǐn sān bǎi bēi bù xiū。
鸡鸣各自便分散,山光寺侧停画舟。jī míng gè zì biàn fēn sàn,shān guāng sì cè tíng huà zhōu。
我来谒公公未起,卧索大白须扶头。wǒ lái yè gōng gōng wèi qǐ,wò suǒ dà bái xū fú tóu。
而今倏忽已八载,公领府事予居忧。ér jīn shū hū yǐ bā zài,gōng lǐng fǔ shì yǔ jū yōu。
欧阳始是玉堂客,批章草诏传星流。ōu yáng shǐ shì yù táng kè,pī zhāng cǎo zhào chuán xīng liú。
问公可忆羊叔子,虽在军中常缓带而轻裘。wèn gōng kě yì yáng shū zi,suī zài jūn zhōng cháng huǎn dài ér qīng qiú。
寄声千里能信不。jì shēng qiān lǐ néng xìn bù。

紫微

梅尧臣

江云如旗脚,墨点飞雁行。jiāng yún rú qí jiǎo,mò diǎn fēi yàn xíng。
平圃采芳菊,上水酌桂浆。píng pǔ cǎi fāng jú,shàng shuǐ zhuó guì jiāng。
为言此何时,杜子逢重阳。wèi yán cǐ hé shí,dù zi féng zhòng yáng。
醉思庄生达,哂彼齐景伤。zuì sī zhuāng shēng dá,shěn bǐ qí jǐng shāng。
至今孤亭间,独有九日章。zhì jīn gū tíng jiān,dú yǒu jiǔ rì zhāng。
昔我来齐山,山僧迎道傍。xī wǒ lái qí shān,shān sēng yíng dào bàng。
骑马到寺门,乱石屹若墙。qí mǎ dào sì mén,luàn shí yì ruò qiáng。
值雨不遍历,但取山泉尝。zhí yǔ bù biàn lì,dàn qǔ shān quán cháng。
牧之旧游处,苔滑屐莫将。mù zhī jiù yóu chù,tái huá jī mò jiāng。
却返弄水涯,隔溪望青苍。què fǎn nòng shuǐ yá,gé xī wàng qīng cāng。
绝顶见茅屋,洪波日汤汤。jué dǐng jiàn máo wū,hóng bō rì tāng tāng。
云霞与雁鹜,还动秋客肠。yún xiá yǔ yàn wù,hái dòng qiū kè cháng。
去逾十五年,游宦韩陈梁。qù yú shí wǔ nián,yóu huàn hán chén liáng。
哀哀遘祸殃,乃再居南方。āi āi gòu huò yāng,nǎi zài jū nán fāng。
欲往尚未可,追吟寄支郎。yù wǎng shàng wèi kě,zhuī yín jì zhī láng。

闻临淄公薨

梅尧臣

至和癸巳十二月兮,友人语我火犯房。zhì hé guǐ sì shí èr yuè xī,yǒu rén yǔ wǒ huǒ fàn fáng。
芒射钩钤而拂上相兮,祸非弼臣谁可当。máng shè gōu qián ér fú shàng xiāng xī,huò fēi bì chén shuí kě dāng。
昨日闻太宰悟天道而畏忌兮,归卧其第三拜章。zuó rì wén tài zǎi wù tiān dào ér wèi jì xī,guī wò qí dì sān bài zhāng。
太宰既不得请而赐黄金百两以为寿兮,谏官御史犹击强。tài zǎi jì bù dé qǐng ér cì huáng jīn bǎi liǎng yǐ wèi shòu xī,jiàn guān yù shǐ yóu jī qiáng。
明年孟陬临淄公薨兮,果然邦国桡栋梁。míng nián mèng zōu lín zī gōng hōng xī,guǒ rán bāng guó ráo dòng liáng。
岂无神医善药以起疾兮,固知禀命有短长。qǐ wú shén yī shàn yào yǐ qǐ jí xī,gù zhī bǐng mìng yǒu duǎn zhǎng。
公自十三岁而先帝兮,谓肖九龄宜相唐。gōng zì shí sān suì ér xiān dì xī,wèi xiào jiǔ líng yí xiāng táng。
后由石渠凤阁禁林以登枢兮,俄佩相印居庙堂。hòu yóu shí qú fèng gé jìn lín yǐ dēng shū xī,é pèi xiāng yìn jū miào táng。
出入藩辅留守两都兮,其民咏歌盈康庄。chū rù fān fǔ liú shǒu liǎng dōu xī,qí mín yǒng gē yíng kāng zhuāng。
官为喉舌勋爵一品兮,经筵讲义尊萧匡。guān wèi hóu shé xūn jué yī pǐn xī,jīng yán jiǎng yì zūn xiāo kuāng。
年逾顺耳不为夭兮,文字百卷存缣箱。nián yú shùn ěr bù wèi yāo xī,wén zì bǎi juǎn cún jiān xiāng。
子孙侁侁同雁行,二女贵婿富与杨。zi sūn shēn shēn tóng yàn xíng,èr nǚ guì xù fù yǔ yáng。
未知归葬何土乡,临川松柏安可忘。wèi zhī guī zàng hé tǔ xiāng,lín chuān sōng bǎi ān kě wàng。
我为故吏摧肝肠,洒泪作雨春悲凉。wǒ wèi gù lì cuī gān cháng,sǎ lèi zuò yǔ chūn bēi liáng。
精魄其归于天乎,必为星宿还高张。jīng pò qí guī yú tiān hū,bì wèi xīng sù hái gāo zhāng。
骨肌其归于土乎,必为蕙芷不灭香。gǔ jī qí guī yú tǔ hū,bì wèi huì zhǐ bù miè xiāng。
墓碑墓铭谁能尽其美,我为欲传万古须欧阳。mù bēi mù míng shuí néng jǐn qí měi,wǒ wèi yù chuán wàn gǔ xū ōu yáng。

依韵和宣城张主簿见赠

梅尧臣

韩子于文章,所贵不相效。hán zi yú wén zhāng,suǒ guì bù xiāng xiào。
譬彼古今人,同心不同貌。pì bǐ gǔ jīn rén,tóng xīn bù tóng mào。
吉从志久慕,亦以重名教。jí cóng zhì jiǔ mù,yì yǐ zhòng míng jiào。
鸣钟与享鼎,易厌非苦乐。míng zhōng yǔ xiǎng dǐng,yì yàn fēi kǔ lè。
禄仕不及亲,扬名可为孝。lù shì bù jí qīn,yáng míng kě wèi xiào。
君方佐大邑,美锦同剪铰。jūn fāng zuǒ dà yì,měi jǐn tóng jiǎn jiǎo。
遂令吾乡民,绸直无曲桡。suì lìng wú xiāng mín,chóu zhí wú qū ráo。
既暇乃作诗,欲与前人较。jì xiá nǎi zuò shī,yù yǔ qián rén jiào。
朝来忽有赠,捧若管窥豹。cháo lái hū yǒu zèng,pěng ruò guǎn kuī bào。
又如捕鲸鱼,空自持网罩。yòu rú bǔ jīng yú,kōng zì chí wǎng zhào。
心降醉且睡,昏昏不知觉。xīn jiàng zuì qiě shuì,hūn hūn bù zhī jué。

再送正仲

梅尧臣

拟君杜鹃花,发当杜鹃时。nǐ jūn dù juān huā,fā dāng dù juān shí。
朱袍照白日,光彩生路岐。zhū páo zhào bái rì,guāng cǎi shēng lù qí。
自比青鼠爪,中心如乱丝。zì bǐ qīng shǔ zhǎo,zhōng xīn rú luàn sī。
丝乱复不理,况复远别离。sī luàn fù bù lǐ,kuàng fù yuǎn bié lí。
倾觞恨不深,立马恨不迟。qīng shāng hèn bù shēn,lì mǎ hèn bù chí。
千山从此隔,三岁或前期。qiān shān cóng cǐ gé,sān suì huò qián qī。
尔后各寄书,空识满纸辞。ěr hòu gè jì shū,kōng shí mǎn zhǐ cí。
非如笑言乐,但有牵怀悲。fēi rú xiào yán lè,dàn yǒu qiān huái bēi。
念昔苏与李,徘徊问何之。niàn xī sū yǔ lǐ,pái huái wèn hé zhī。

依韵吴正仲广德路中见寄

梅尧臣

匆匆车马鸣,趁此天新晴。cōng cōng chē mǎ míng,chèn cǐ tiān xīn qíng。
归逢暮春月,正值气候清。guī féng mù chūn yuè,zhèng zhí qì hòu qīng。
久已念行迈,遂往不计程。jiǔ yǐ niàn xíng mài,suì wǎng bù jì chéng。
吾贫莫具酒,祖席愧群英。wú pín mò jù jiǔ,zǔ xí kuì qún yīng。
美䏑割肥鹅,大觥酌冰琼。měi dì gē féi é,dà gōng zhuó bīng qióng。
虽无绿琴奏,尚有青松声。suī wú lǜ qín zòu,shàng yǒu qīng sōng shēng。
日昃君未醉,眷眷愁将行。rì zè jūn wèi zuì,juàn juàn chóu jiāng xíng。
视景不可驻,渐向西林倾。shì jǐng bù kě zhù,jiàn xiàng xī lín qīng。
去无儿女悲,慷慨怀抱明。qù wú ér nǚ bēi,kāng kǎi huái bào míng。
明当发野馆,跨鞍犹宿酲。míng dāng fā yě guǎn,kuà ān yóu sù chéng。
故人桃州守,走吏来相迎。gù rén táo zhōu shǒu,zǒu lì lái xiāng yíng。
道傍蔷薇花,自引蝴蝶轻。dào bàng qiáng wēi huā,zì yǐn hú dié qīng。
随风香袭人,乃觉离思婴。suí fēng xiāng xí rén,nǎi jué lí sī yīng。
求友彼黄鹂,绕树啼㗀嘤。qiú yǒu bǐ huáng lí,rào shù tí yōu yīng。
言会且未涯,返睇还顿惊。yán huì qiě wèi yá,fǎn dì hái dùn jīng。
始忆康乐言,赏心良难并。shǐ yì kāng lè yán,shǎng xīn liáng nán bìng。
不见水鸭飞,但起野鸳情。bù jiàn shuǐ yā fēi,dàn qǐ yě yuān qíng。
向来东溪上,相望何盈盈。xiàng lái dōng xī shàng,xiāng wàng hé yíng yíng。
扬鞭动悲吟,复恨隔高城。yáng biān dòng bēi yín,fù hèn gé gāo chéng。
高城在何处,春云漭然平。gāo chéng zài hé chù,chūn yún mǎng rán píng。
白醪瓮已熟,紫线莼已生。bái láo wèng yǐ shú,zǐ xiàn chún yǐ shēng。
聊寻父老饮,况是溪鱼烹。liáo xún fù lǎo yǐn,kuàng shì xī yú pēng。

送徐绛秘校罢泾尉而归

梅尧臣

去年茶熟君得补,今来茶熟君已去。qù nián chá shú jūn dé bǔ,jīn lái chá shú jūn yǐ qù。
心曾不计茶有无,隼在高风自腾翥。xīn céng bù jì chá yǒu wú,sǔn zài gāo fēng zì téng zhù。
昨日我送吴侯归,未忍重临离别处。zuó rì wǒ sòng wú hóu guī,wèi rěn zhòng lín lí bié chù。
不若群公怜祢衡,相逐纵横唯柳絮。bù ruò qún gōng lián mí héng,xiāng zhú zòng héng wéi liǔ xù。

志来上人寄示酴醾花并压砖茶有感

梅尧臣

京都三月酴醾开,高架交垂自为洞。jīng dōu sān yuè tú mí kāi,gāo jià jiāo chuí zì wèi dòng。
素叶层层紫蕊香,酿归光禄春生瓮。sù yè céng céng zǐ ruǐ xiāng,niàng guī guāng lù chūn shēng wèng。
东陌西池走钿车,芳林广囿飞朱鞚。dōng mò xī chí zǒu diàn chē,fāng lín guǎng yòu fēi zhū kòng。
二年不到大梁城,江边泪滴肝肠痛。èr nián bù dào dà liáng chéng,jiāng biān lèi dī gān cháng tòng。
况兹齿发渐衰老,已是忧愁不如众。kuàng zī chǐ fā jiàn shuāi lǎo,yǐ shì yōu chóu bù rú zhòng。
宣城北寺来上人,独有一丛盘嫩蕻。xuān chéng běi sì lái shàng rén,dú yǒu yī cóng pán nèn hóng。
去岁游吴求不得,今朝还喜自持送。qù suì yóu wú qiú bù dé,jīn cháo hái xǐ zì chí sòng。
眼底虽同往日看,樽前所忆皆成梦。yǎn dǐ suī tóng wǎng rì kàn,zūn qián suǒ yì jiē chéng mèng。
又置新茶采雨前,鸟觜压砖云色弄。yòu zhì xīn chá cǎi yǔ qián,niǎo zī yā zhuān yún sè nòng。
对花却酒煮香泉,强咏才惭非白凤。duì huā què jiǔ zhǔ xiāng quán,qiáng yǒng cái cán fēi bái fèng。

依韵和李察推留别

梅尧臣

我学犹肥腱,一食辄易厌。wǒ xué yóu féi jiàn,yī shí zhé yì yàn。
君何以名虚,每来车马淹。jūn hé yǐ míng xū,měi lái chē mǎ yān。
经术素所浅,道义安得渐。jīng shù sù suǒ qiǎn,dào yì ān dé jiàn。
独有寒苦吟,可与前古兼。dú yǒu hán kǔ yín,kě yǔ qián gǔ jiān。
今者抱悲哀,憔悴居穷阎。jīn zhě bào bēi āi,qiáo cuì jū qióng yán。
愁鸣无好音,亟别空顾瞻。chóu míng wú hǎo yīn,jí bié kōng gù zhān。
诗言留彼美,欲和惭无盐。shī yán liú bǐ měi,yù hé cán wú yán。
短兵当长戈,焉得不尽歼。duǎn bīng dāng zhǎng gē,yān dé bù jǐn jiān。
又如握枯蒿,逆风乘烈炎。yòu rú wò kū hāo,nì fēng chéng liè yán。
膏肓靡自疗,谁复望针砭。gāo huāng mí zì liáo,shuí fù wàng zhēn biān。

送李节推挈内归宁池阳并李察推往南康军嫁妹二君同行

梅尧臣

江上双画舸,风帆或先后。jiāng shàng shuāng huà gě,fēng fān huò xiān hòu。
晚共泊芦洲,欣同幕中友。wǎn gòng pō lú zhōu,xīn tóng mù zhōng yǒu。
一过长风沙,一住贵池口。yī guò zhǎng fēng shā,yī zhù guì chí kǒu。
当时骢马客,今是凭熊守。dāng shí cōng mǎ kè,jīn shì píng xióng shǒu。
每怜诸女贤,与婿来为寿。měi lián zhū nǚ xián,yǔ xù lái wèi shòu。
上去至南康,嫁妹事箕帚。shàng qù zhì nán kāng,jià mèi shì jī zhǒu。
不畏杨澜险,不为庐峰秀。bù wèi yáng lán xiǎn,bù wèi lú fēng xiù。
二君情义著,我送何须酒。èr jūn qíng yì zhù,wǒ sòng hé xū jiǔ。

依韵和唐彦猷华亭十咏顾亭林

梅尧臣

乡林空林木,不见古人居。xiāng lín kōng lín mù,bù jiàn gǔ rén jū。
犹寻古人迹,更与古人疏。yóu xún gǔ rén jì,gèng yǔ gǔ rén shū。
昔为贤豪里,今作魑魅墟。xī wèi xián háo lǐ,jīn zuò chī mèi xū。
湖边夜夜月,光彩波上馀。hú biān yè yè yuè,guāng cǎi bō shàng yú。

依韵和唐彦猷华亭十咏顾亭林

梅尧臣

山头寒泉穴,净若镜面平。shān tóu hán quán xué,jìng ruò jìng miàn píng。
熨齿敲冰冷,贮瓶微玉声。yùn chǐ qiāo bīng lěng,zhù píng wēi yù shēng。
傍有野鹿迹,上啼林鸟清。bàng yǒu yě lù jì,shàng tí lín niǎo qīng。
何由一往挹,况复方病醒。hé yóu yī wǎng yì,kuàng fù fāng bìng xǐng。