古诗词

夏侯彦济武陟主簿

梅尧臣

怀县曾余往,风谣为尔知。huái xiàn céng yú wǎng,fēng yáo wèi ěr zhī。
寒先太行近,润接大河卑。hán xiān tài xíng jìn,rùn jiē dà hé bēi。
宾酒栽公秫,晨羹剪露葵。bīn jiǔ zāi gōng shú,chén gēng jiǎn lù kuí。
簿书行正委,何似布衣时。bù shū xíng zhèng wěi,hé shì bù yī shí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

赤蚁辞送杨叔武广南招安

梅尧臣

南方赤蚁大若象,潜荒穴洞人莫逢。nán fāng chì yǐ dà ruò xiàng,qián huāng xué dòng rén mò féng。
天公合雨不决雨,从横乱出将自封。tiān gōng hé yǔ bù jué yǔ,cóng héng luàn chū jiāng zì fēng。
侵疆凌壤坏城市,战斗亿倍南柯雄。qīn jiāng líng rǎng huài chéng shì,zhàn dòu yì bèi nán kē xióng。
尝闻穿山食此物,此物既大非常凶。cháng wén chuān shān shí cǐ wù,cǐ wù jì dà fēi cháng xiōng。
张舌流涎莫可饵,枉啄不怕长戈舂。zhāng shé liú xián mò kě ěr,wǎng zhuó bù pà zhǎng gē chōng。
今令智者以智取,即见蚳醢传太宫。jīn lìng zhì zhě yǐ zhì qǔ,jí jiàn chí hǎi chuán tài gōng。
因而使知祸福理,天子下令云从龙。yīn ér shǐ zhī huò fú lǐ,tiān zi xià lìng yún cóng lóng。

戏酬高员外鲫鱼

梅尧臣

天池鲫鱼长一尺,鳞光鬣动杨枝磔。tiān chí jì yú zhǎng yī chǐ,lín guāng liè dòng yáng zhī zhé。
西城隐吏江东客,昼日驰来夺炎赫。xī chéng yǐn lì jiāng dōng kè,zhòu rì chí lái duó yán hè。
冷气射屋汗收额,便教斫脍倾大白。lěng qì shè wū hàn shōu é,biàn jiào zhuó kuài qīng dà bái。
我所共乐仲与伯,羡君赴约笑哑哑。wǒ suǒ gòng lè zhòng yǔ bó,xiàn jūn fù yuē xiào yǎ yǎ。
持扇已见飞鸾翮,欲往从之云雾隔。chí shàn yǐ jiàn fēi luán hé,yù wǎng cóng zhī yún wù gé。

送何济川学士知汉州

梅尧臣

丞相初得君,有志重儒术。chéng xiāng chū dé jūn,yǒu zhì zhòng rú shù。
乃言天下士,徒此占清秩。nǎi yán tiān xià shì,tú cǐ zhàn qīng zhì。
遂惩炫鬻人,忝冒十八七。suì chéng xuàn yù rén,tiǎn mào shí bā qī。
进君天禄阁,比众为第一。jìn jūn tiān lù gé,bǐ zhòng wèi dì yī。
又荐王张韩,恬可与君匹。yòu jiàn wáng zhāng hán,tián kě yǔ jūn pǐ。
吾侪宜惭羞,空自预朝韠。wú chái yí cán xiū,kōng zì yù cháo bì。
欲归无田园,强住枉岁日。yù guī wú tián yuán,qiáng zhù wǎng suì rì。
值君乘高轩,西望函谷出。zhí jūn chéng gāo xuān,xī wàng hán gǔ chū。
当时迎长卿,书史传未悉。dāng shí yíng zhǎng qīng,shū shǐ chuán wèi xī。
车驰及襁负,千万今可诘。chē chí jí qiǎng fù,qiān wàn jīn kě jí。
老农喜君来,田租不妄率。lǎo nóng xǐ jūn lái,tián zū bù wàng lǜ。
织妇喜君来,缣机当俟毕。zhī fù xǐ jūn lái,jiān jī dāng qí bì。
府胥喜君来,督责去暴抶。fǔ xū xǐ jūn lái,dū zé qù bào chì。
疾苦无不求,前人唯法律。jí kǔ wú bù qiú,qián rén wéi fǎ lǜ。
昼锦荣既浮,康民美方溢。zhòu jǐn róng jì fú,kāng mín měi fāng yì。
真为丈夫志,岂是名过实。zhēn wèi zhàng fū zhì,qǐ shì míng guò shí。

西水门晚遇雨

梅尧臣

急雨射瓦瓦欲裂,猛吹驱热热斗歇。jí yǔ shè wǎ wǎ yù liè,měng chuī qū rè rè dòu xiē。
西北日脚云犹遮,东南树头虹未灭。xī běi rì jiǎo yún yóu zhē,dōng nán shù tóu hóng wèi miè。
燕子健翅翩翩时,蜻蜓困立塘蒲折。yàn zi jiàn chì piān piān shí,qīng tíng kùn lì táng pú zhé。

书南事

梅尧臣

大梁国南门,驲骑方腾趋。dà liáng guó nán mén,rì qí fāng téng qū。
波波一何急,蛮寇围番禺。bō bō yī hé jí,mán kòu wéi fān yú。
番禺本无备,前赖魏大夫。fān yú běn wú bèi,qián lài wèi dà fū。
大夫筑子城,今得守以须。dà fū zhù zi chéng,jīn dé shǒu yǐ xū。
兵虽不满万,闭壁堪指呼。bīng suī bù mǎn wàn,bì bì kān zhǐ hū。
老幼转木石,壮健操矛弧。lǎo yòu zhuǎn mù shí,zhuàng jiàn cāo máo hú。
廪库得以完,日月不易图。lǐn kù dé yǐ wán,rì yuè bù yì tú。
城中旧无井,魏凿安辘轳。chéng zhōng jiù wú jǐng,wèi záo ān lù lú。
魏由飞语去,不使立外郛。wèi yóu fēi yǔ qù,bù shǐ lì wài fú。
古称时有待,浅薄皆谓纡。gǔ chēng shí yǒu dài,qiǎn báo jiē wèi yū。
曲突与烂额,看取报功殊。qū tū yǔ làn é,kàn qǔ bào gōng shū。

送吴照邻都官还江南

梅尧臣

霜前江水磨碧铜,岸背菱叶翘赤虫。shuāng qián jiāng shuǐ mó bì tóng,àn bèi líng yè qiào chì chóng。
吴郎鬓丝生几缕,不羞月上扶桑东。wú láng bìn sī shēng jǐ lǚ,bù xiū yuè shàng fú sāng dōng。
羞见清波照人影,去时黑发吹春风。xiū jiàn qīng bō zhào rén yǐng,qù shí hēi fā chuī chūn fēng。
五年归来妇应喜,从此不问西飞鸿。wǔ nián guī lái fù yīng xǐ,cóng cǐ bù wèn xī fēi hóng。

冯子都诗

梅尧臣

黄金画车屋,韦絮缘车轮。huáng jīn huà chē wū,wéi xù yuán chē lún。
牵以五采丝,藉以刺绣茵。qiān yǐ wǔ cǎi sī,jí yǐ cì xiù yīn。
出入长信宫,昼夜将谁亲。chū rù zhǎng xìn gōng,zhòu yè jiāng shuí qīn。
所亲美且少,玉颊丹砂唇。suǒ qīn měi qiě shǎo,yù jiá dān shā chún。
殷罗缝轻襦,明珠攒缁巾。yīn luó fèng qīng rú,míng zhū zǎn zī jīn。
半醉卧车中,侍婢蹑行尘。bàn zuì wò chē zhōng,shì bì niè xíng chén。
忆昔广明亭,将军爱怜频。yì xī guǎng míng tíng,jiāng jūn ài lián pín。
便房不使殉,易宠在兹辰。biàn fáng bù shǐ xùn,yì chǒng zài zī chén。
嗣侯喜驱逐,平乐多从宾。sì hóu xǐ qū zhú,píng lè duō cóng bīn。
青丝穿五铢,累室贮百珍。qīng sī chuān wǔ zhū,lèi shì zhù bǎi zhēn。
欢与子都异,矫与子都均。huān yǔ zi dōu yì,jiǎo yǔ zi dōu jūn。
用财粪土掷,吐气日月踆。yòng cái fèn tǔ zhì,tǔ qì rì yuè cūn。
天地可齐久,祸患岂有因。tiān dì kě qí jiǔ,huò huàn qǐ yǒu yīn。
秋风茂陵下,苍藓上骐驎。qiū fēng mào líng xià,cāng xiǎn shàng qí lín。

七月十六日赴庾直有怀

梅尧臣

白日落我前,明月随我后。bái rì luò wǒ qián,míng yuè suí wǒ hòu。
流光如有情,徘徊上高柳。liú guāng rú yǒu qíng,pái huái shàng gāo liǔ。
高柳对寝亭,风影乱疏牖。gāo liǔ duì qǐn tíng,fēng yǐng luàn shū yǒu。
我马卧其傍,我仆倦支肘。wǒ mǎ wò qí bàng,wǒ pū juàn zhī zhǒu。
寂寂重门扃,独念家中妇。jì jì zhòng mén jiōng,dú niàn jiā zhōng fù。
乳下两小儿,夜夜啼向母。rǔ xià liǎng xiǎo ér,yè yè tí xiàng mǔ。
问爷若个边,天性已见厚。wèn yé ruò gè biān,tiān xìng yǐ jiàn hòu。
不嗟羁枕孤,不愧栖禽偶。bù jiē jī zhěn gū,bù kuì qī qín ǒu。
内有子相忆,外有月相守。nèi yǒu zi xiāng yì,wài yǒu yuè xiāng shǒu。
何似长征人,沙尘听刁斗。hé shì zhǎng zhēng rén,shā chén tīng diāo dòu。

采芡

梅尧臣

猬毛苍苍磔不死,铜盘矗矗钉头生。wèi máo cāng cāng zhé bù sǐ,tóng pán chù chù dīng tóu shēng。
吴鸡斗败绛帻碎,海蚌抉出真珠明。wú jī dòu bài jiàng zé suì,hǎi bàng jué chū zhēn zhū míng。
磨沙漉水莩壳滑,斫桂煮釜风波声。mó shā lù shuǐ fú ké huá,zhuó guì zhǔ fǔ fēng bō shēng。
齿如编贝嚼明月,曼倩不复饥肠鸣。chǐ rú biān bèi jué míng yuè,màn qiàn bù fù jī cháng míng。
莫论一斛贵与贱,堂上狼藉无由行。mò lùn yī hú guì yǔ jiàn,táng shàng láng jí wú yóu xíng。

史氏南轩

梅尧臣

庭中碧石盎,上结三重山。tíng zhōng bì shí àng,shàng jié sān zhòng shān。
飞光入酒杯,舞翠生髻鬟。fēi guāng rù jiǔ bēi,wǔ cuì shēng jì huán。
竹林眠黄獐,莎径欠白鹇。zhú lín mián huáng zhāng,shā jìng qiàn bái xián。
主人无倦情,窗户不须关。zhǔ rén wú juàn qíng,chuāng hù bù xū guān。

送河北转运使陈修撰学士

梅尧臣

河隍多宿兵,兵食固所须。hé huáng duō sù bīng,bīng shí gù suǒ xū。
幸时不战斗,畜养安可无。xìng shí bù zhàn dòu,chù yǎng ān kě wú。
古兴十万师,七十万家辍耕锄。gǔ xīng shí wàn shī,qī shí wàn jiā chuò gēng chú。
今来岁调饷,且与往昔殊。jīn lái suì diào xiǎng,qiě yǔ wǎng xī shū。
不使民转挽,但使民归租。bù shǐ mín zhuǎn wǎn,dàn shǐ mín guī zū。
急缓实塞下,商贾以利趋。jí huǎn shí sāi xià,shāng jiǎ yǐ lì qū。
关西河东亦如此,军食虽足民实虚。guān xī hé dōng yì rú cǐ,jūn shí suī zú mín shí xū。
公乎抱长才,当有所画谟。gōng hū bào zhǎng cái,dāng yǒu suǒ huà mó。
应不贷内府,重锦象牙明月珠。yīng bù dài nèi fǔ,zhòng jǐn xiàng yá míng yuè zhū。
边城预自足,宁待临事谕。biān chéng yù zì zú,níng dài lín shì yù。
莫令汉庭臣,独言桑大夫。mò lìng hàn tíng chén,dú yán sāng dà fū。

奉和寄宣州广教文鉴师

梅尧臣

秋池对门莲子枯,野壁剥月蜗涎涂。qiū chí duì mén lián zi kū,yě bì bō yuè wō xián tú。
庭中两株石楠树,上有山鸟长相呼。tíng zhōng liǎng zhū shí nán shù,shàng yǒu shān niǎo zhǎng xiāng hū。
当时联巢接飞者,一落梁宋一海隅。dāng shí lián cháo jiē fēi zhě,yī luò liáng sòng yī hǎi yú。
扶桑日枝几千尺,光彩不独生阳乌。fú sāng rì zhī jǐ qiān chǐ,guāng cǎi bù dú shēng yáng wū。

送令狐宪周度支知秀州

梅尧臣

鬓丝不是吴蚕吐,未到吴中已成缕。bìn sī bù shì wú cán tǔ,wèi dào wú zhōng yǐ chéng lǚ。
清肠无茧自能生,穷愁便织连今古。qīng cháng wú jiǎn zì néng shēng,qióng chóu biàn zhī lián jīn gǔ。
论兵说剑三十秋,乃知功名难强取。lùn bīng shuō jiàn sān shí qiū,nǎi zhī gōng míng nán qiáng qǔ。
往往横遭年少轻,好在驱车海边去。wǎng wǎng héng zāo nián shǎo qīng,hǎo zài qū chē hǎi biān qù。
海边郡民迎太守,黍作壶浆牛作脯。hǎi biān jùn mín yíng tài shǒu,shǔ zuò hú jiāng niú zuò pú。
剩持盐豉煮紫莼,卵色碗宽光欲舞。shèng chí yán shì zhǔ zǐ chún,luǎn sè wǎn kuān guāng yù wǔ。
试寻陆机旧时迹,画舟乌榜穿平浦。shì xún lù jī jiù shí jì,huà zhōu wū bǎng chuān píng pǔ。
秋草宅荒闻杜鹃,应暂徘徊解腰组。qiū cǎo zhái huāng wén dù juān,yīng zàn pái huái jiě yāo zǔ。

寤寐谣

梅尧臣

日月昼夜明,中匿暗霭物。rì yuè zhòu yè míng,zhōng nì àn ǎi wù。
前世有奇疾,五日瞑未殁。qián shì yǒu qí jí,wǔ rì míng wèi mò。
大夫家臣惧,鹊来视之脉不汨。dà fū jiā chén jù,què lái shì zhī mài bù mì。
尝闻秦缪公,奄奄往帝所,甚乐岂苍卒。cháng wén qín móu gōng,yǎn yǎn wǎng dì suǒ,shén lè qǐ cāng zú。
及乎七日寤,事与此无咈。jí hū qī rì wù,shì yǔ cǐ wú fú。
果然逾二日,觉语汝忽忽。guǒ rán yú èr rì,jué yǔ rǔ hū hū。
从帝游钧天,天乐声扬动心骨。cóng dì yóu jūn tiān,tiān lè shēng yáng dòng xīn gǔ。
有熊欲援我,我时不敢咄。yǒu xióng yù yuán wǒ,wǒ shí bù gǎn duō。
帝命我射之,熊死罴来突。dì mìng wǒ shè zhī,xióng sǐ pí lái tū。
又射又死罴,帝喜笑嗢嗢。yòu shè yòu sǐ pí,dì xǐ xiào wà wà。
二笥皆有副,拜赐未及发。èr sì jiē yǒu fù,bài cì wèi jí fā。
见儿在帝侧,帝属翟犬一。jiàn ér zài dì cè,dì shǔ dí quǎn yī。
曰俟子壮与,虽得都未悉。yuē qí zi zhuàng yǔ,suī dé dōu wèi xī。
复思古虞舜,勋德如白日。fù sī gǔ yú shùn,xūn dé rú bái rì。
将以其胄女,而为七世匹。jiāng yǐ qí zhòu nǚ,ér wèi qī shì pǐ。
是时董安于,受言藏既密。shì shí dǒng ān yú,shòu yán cáng jì mì。
遂陈鹊所云,锡田嘉彼术。suì chén què suǒ yún,xī tián jiā bǐ shù。
他日驾四牡,桓桓兵卫出。tā rì jià sì mǔ,huán huán bīng wèi chū。
矫立道上人,不避从者叱。jiǎo lì dào shàng rén,bù bì cóng zhě chì。
愿言谒主君,见子光隘溢。yuàn yán yè zhǔ jūn,jiàn zi guāng ài yì。
请君去左右,且闻君始疾。qǐng jūn qù zuǒ yòu,qiě wén jūn shǐ jí。
臣实在帝傍,颇有良可诘。chén shí zài dì bàng,pǒ yǒu liáng kě jí。
诘见我何为,见君射熊罴,命中皆不失。jí jiàn wǒ hé wèi,jiàn jūn shè xióng pí,mìng zhōng jiē bù shī。
是且曷谓然,晋难其可述。shì qiě hé wèi rán,jìn nán qí kě shù。
赐笥与属犬,解讲见终必。cì sì yǔ shǔ quǎn,jiě jiǎng jiàn zhōng bì。
问姓欲以官,欻恍不见质。wèn xìng yù yǐ guān,chuā huǎng bù jiàn zhì。
姑布子卿能相人,翟婢贱儿真将帅。gū bù zi qīng néng xiāng rén,dí bì jiàn ér zhēn jiāng shuài。
驰上常山得宝符,主君自此知无恤。chí shàng cháng shān dé bǎo fú,zhǔ jūn zì cǐ zhī wú xù。
北登夏屋邀大王,铜枓厨人击王卒。běi dēng xià wū yāo dà wáng,tóng dǒu chú rén jī wáng zú。
夫子姊呼天,摩笄自杀向山窟。fū zi zǐ hū tiān,mó jī zì shā xiàng shān kū。
今传所死山,摩笄名不没。jīn chuán suǒ sǐ shān,mó jī míng bù méi。
其后竹书留两节,丹砂写素智氏灭。qí hòu zhú shū liú liǎng jié,dān shā xiě sù zhì shì miè。
呜呼人事非偶然,满饮琉璃耳方热。wū hū rén shì fēi ǒu rán,mǎn yǐn liú lí ěr fāng rè。

和曹光道风拔三桧

梅尧臣

飘风西北至,树苦万繂牵。piāo fēng xī běi zhì,shù kǔ wàn lǜ qiān。
君家三古桧,繁根龙蛇缠。jūn jiā sān gǔ guì,fán gēn lóng shé chán。
其固谓不拔,朱栏拥青塼。qí gù wèi bù bá,zhū lán yōng qīng zhuān。
今同秀林木,摧倒谁复怜。jīn tóng xiù lín mù,cuī dào shuí fù lián。
安得百力士,扶持尚可全。ān dé bǎi lì shì,fú chí shàng kě quán。
慎勿伐作薪,岂无庭燎然。shèn wù fá zuò xīn,qǐ wú tíng liáo rán。