古诗词

随州钱相公挽歌三首

梅尧臣

去年伊水上,倾府望云岑。qù nián yī shuǐ shàng,qīng fǔ wàng yún cén。
路转犹回首,人谁不殒心。lù zhuǎn yóu huí shǒu,rén shuí bù yǔn xīn。
可怜飞语后,挤恨九幽深。kě lián fēi yǔ hòu,jǐ hèn jiǔ yōu shēn。
从此埋英骨,空令泪满襟。cóng cǐ mái yīng gǔ,kōng lìng lèi mǎn jīn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

戏作常娥责

梅尧臣

我昨既赋白兔诗,笑他常娥诚自痴。wǒ zuó jì fù bái tù shī,xiào tā cháng é chéng zì chī。
正值十月十五夜,月开冰团上东篱。zhèng zhí shí yuè shí wǔ yè,yuè kāi bīng tuán shàng dōng lí。
毕星在傍如张罗,固谓走失应无疑。bì xīng zài bàng rú zhāng luó,gù wèi zǒu shī yīng wú yí。
不意常娥早觉怒,使令乌鹊绕树枝。bù yì cháng é zǎo jué nù,shǐ lìng wū què rào shù zhī。
啅噪言语谁可辨,徘徊赴寝搴寒帷。zhuó zào yán yǔ shuí kě biàn,pái huái fù qǐn qiān hán wéi。
又将清光射我腹,但觉轸粟生枯皮。yòu jiāng qīng guāng shè wǒ fù,dàn jué zhěn sù shēng kū pí。
乃梦女子下天来,五色云拥端容仪。nǎi mèng nǚ zi xià tiān lái,wǔ sè yún yōng duān róng yí。
雕琼刻肪肌骨秀,声音柔响扬双眉。diāo qióng kè fáng jī gǔ xiù,shēng yīn róu xiǎng yáng shuāng méi。
以理责我我为听,何拟玉兔为凡卑。yǐ lǐ zé wǒ wǒ wèi tīng,hé nǐ yù tù wèi fán bēi。
百兽皆有偶然白,神灵独冒由所推。bǎi shòu jiē yǒu ǒu rán bái,shén líng dú mào yóu suǒ tuī。
裴生亦有如此作,专意见责心未夷。péi shēng yì yǒu rú cǐ zuò,zhuān yì jiàn zé xīn wèi yí。
遂云裴生少年尔,谑弄温软在酒卮。suì yún péi shēng shǎo nián ěr,xuè nòng wēn ruǎn zài jiǔ zhī。
尔身屈强一片铁,安得妄许成怪奇。ěr shēn qū qiáng yī piàn tiě,ān dé wàng xǔ chéng guài qí。
翰林主人亦不爱尔说,尔犹自惜知不知。hàn lín zhǔ rén yì bù ài ěr shuō,ěr yóu zì xī zhī bù zhī。
叩头再谢沋已去,起看月向西南垂。kòu tóu zài xiè yóu yǐ qù,qǐ kàn yuè xiàng xī nán chuí。

送李泾州审言其一

梅尧臣

古章乘一障,不过提千兵。gǔ zhāng chéng yī zhàng,bù guò tí qiān bīng。
今握数万众,独自制名城。jīn wò shù wàn zhòng,dú zì zhì míng chéng。
诸将俯听命,莫敢辄吐声。zhū jiāng fǔ tīng mìng,mò gǎn zhé tǔ shēng。
堂下选騕袅,帐中图峥嵘。táng xià xuǎn yǎo niǎo,zhàng zhōng tú zhēng róng。
山川在目中,虏寇来必平。shān chuān zài mù zhōng,lǔ kòu lái bì píng。
谁人识谢艾,只是一书生。shuí rén shí xiè ài,zhǐ shì yī shū shēng。

重赋白兔

梅尧臣

毛氏颖出中山中,衣白兔褐求文公。máo shì yǐng chū zhōng shān zhōng,yī bái tù hè qiú wén gōng。
文公尝为颖作传,使颖名字存无穷。wén gōng cháng wèi yǐng zuò chuán,shǐ yǐng míng zì cún wú qióng。
遍走五岳都不逢,乃至琅琊闻醉翁。biàn zǒu wǔ yuè dōu bù féng,nǎi zhì láng yá wén zuì wēng。
醉翁传是昌黎之后身,文章节行一以同。zuì wēng chuán shì chāng lí zhī hòu shēn,wén zhāng jié xíng yī yǐ tóng。
滁人喜其就笼绁,遂与提携来自东。chú rén xǐ qí jiù lóng xiè,suì yǔ tí xié lái zì dōng。
见公于钜鳌之峰,正草命令辞如虹。jiàn gōng yú jù áo zhī fēng,zhèng cǎo mìng lìng cí rú hóng。
笔秃愿脱冠以从,赤身谢德归蒿蓬。bǐ tū yuàn tuō guān yǐ cóng,chì shēn xiè dé guī hāo péng。

王祁公北园

梅尧臣

园林多高樛,园卉多芳柔。yuán lín duō gāo jiū,yuán huì duō fāng róu。
红紫经几春,青枯经几秋。hóng zǐ jīng jǐ chūn,qīng kū jīng jǐ qiū。
我至每怀浮觞之卿翁,但见浮觞之水汩汩流。wǒ zhì měi huái fú shāng zhī qīng wēng,dàn jiàn fú shāng zhī shuǐ gǔ gǔ liú。
水流日夜曾未休,高门世世生贤侯。shuǐ liú rì yè céng wèi xiū,gāo mén shì shì shēng xián hóu。
不比平泉碑缺花木记,又非家鸱啸凤皇楼。bù bǐ píng quán bēi quē huā mù jì,yòu fēi jiā chī xiào fèng huáng lóu。
洛阳城中亦有园与宅,常同欧阳翰林携酒游。luò yáng chéng zhōng yì yǒu yuán yǔ zhái,cháng tóng ōu yáng hàn lín xié jiǔ yóu。
竹闲池馆遗翠羽,户外杨柳系紫骝。zhú xián chí guǎn yí cuì yǔ,hù wài yáng liǔ xì zǐ liú。
今嗟齿似旧屐作博士,嘉趣只与心相仇。jīn jiē chǐ shì jiù jī zuò bó shì,jiā qù zhǐ yǔ xīn xiāng chóu。
强骑瘦马往城北,二十三年如转头。qiáng qí shòu mǎ wǎng chéng běi,èr shí sān nián rú zhuǎn tóu。
归来作此辞,且应主人求。guī lái zuò cǐ cí,qiě yīng zhǔ rén qiú。

观杨之美盘车图

梅尧臣

谷口长松叶老瘦,涧畔古树身枯高。gǔ kǒu zhǎng sōng yè lǎo shòu,jiàn pàn gǔ shù shēn kū gāo。
土山惨憺远复远,坡路曲折盘车劳。tǔ shān cǎn dàn yuǎn fù yuǎn,pō lù qū zhé pán chē láo。
二车回正辕接轸,继下三车来嶾嶙。èr chē huí zhèng yuán jiē zhěn,jì xià sān chē lái yǐn lín。
过桥已有一乘歇,解牛离轭童可哂。guò qiáo yǐ yǒu yī chéng xiē,jiě niú lí è tóng kě shěn。
黄衫乌巾驱举鞭,经险就易将及前。huáng shān wū jīn qū jǔ biān,jīng xiǎn jiù yì jiāng jí qián。
毂轮傍侧辐可数,蹄角搀错卷箱联。gǔ lún bàng cè fú kě shù,tí jiǎo chān cuò juǎn xiāng lián。
古丝昏晦三尺绢,画此当是展子虔。gǔ sī hūn huì sān chǐ juàn,huà cǐ dāng shì zhǎn zi qián。
坐中识别有公子,意思往往疑魏贤。zuò zhōng shí bié yǒu gōng zi,yì sī wǎng wǎng yí wèi xián。
子虔与贤皆妙笔,观玩磨灭穷岁年。zi qián yǔ xián jiē miào bǐ,guān wán mó miè qióng suì nián。
涂丹抹青尚欺俗,旱龙雨日犹卖钱。tú dān mǒ qīng shàng qī sú,hàn lóng yǔ rì yóu mài qián。
是亦可以秘,疑亦不可捐。shì yì kě yǐ mì,yí yì bù kě juān。
为君题卷尾,愿君世世传。wèi jūn tí juǎn wěi,yuàn jūn shì shì chuán。

寄许越州

梅尧臣

开元冠盖里,无若贺知章。kāi yuán guān gài lǐ,wú ruò hè zhī zhāng。
乞得镜湖水,洗出明月光。qǐ dé jìng hú shuǐ,xǐ chū míng yuè guāng。
行坐镜与月,身衣羽人裳。xíng zuò jìng yǔ yuè,shēn yī yǔ rén shang。
心存黄庭经,目视白鸟行。xīn cún huáng tíng jīng,mù shì bái niǎo xíng。
岁时忽已古,高韵抗彭庄。suì shí hū yǐ gǔ,gāo yùn kàng péng zhuāng。
今闻许子春,来守稽山傍。jīn wén xǔ zi chūn,lái shǒu jī shān bàng。
稽山风月在,镜水菰蒲长。jī shān fēng yuè zài,jìng shuǐ gū pú zhǎng。
腊市开梅萼,霰雪凌早芳。là shì kāi méi è,xiàn xuě líng zǎo fāng。
卧龙生茗舌,鼓角催新阳。wò lóng shēng míng shé,gǔ jiǎo cuī xīn yáng。
焙边可以啜,树间可以觞。bèi biān kě yǐ chuài,shù jiān kě yǐ shāng。
贺老于当日,必定无此尝。hè lǎo yú dāng rì,bì dìng wú cǐ cháng。
唯有李白诗,酒船芙蓉香。wéi yǒu lǐ bái shī,jiǔ chuán fú róng xiāng。
安得效白也,剩载借艅艎。ān dé xiào bái yě,shèng zài jiè yú huáng。
与君同醉翁,智虑收肝肠。yǔ jūn tóng zuì wēng,zhì lǜ shōu gān cháng。

永叔请赋车螯

梅尧臣

素唇紫锦背,浆味压蚶菜。sù chún zǐ jǐn bèi,jiāng wèi yā hān cài。
海客穿海沙,拾贮寒潮退。hǎi kè chuān hǎi shā,shí zhù hán cháo tuì。
王都有美酝,此物实当对。wáng dōu yǒu měi yùn,cǐ wù shí dāng duì。
相去三千里,贵力致以配。xiāng qù sān qiān lǐ,guì lì zhì yǐ pèi。
翰林文章宗,炙鲜尤所爱。hàn lín wén zhāng zōng,zhì xiān yóu suǒ ài。
旋坼旋沽饮,酒船如落埭。xuán chè xuán gū yǐn,jiǔ chuán rú luò dài。
殊非北人宜,肥羊啖脔块。shū fēi běi rén yí,féi yáng dàn luán kuài。

寄题郢州白雪楼

梅尧臣

楚之襄王问于宋玉,玉时对以郢中歌,歌为白雪阳春曲。chǔ zhī xiāng wáng wèn yú sòng yù,yù shí duì yǐ yǐng zhōng gē,gē wèi bái xuě yáng chūn qū。
始唱千人和,再唱百人逐。shǐ chàng qiān rén hé,zài chàng bǎi rén zhú。
至此和者才数人,乃知高调难随俗。zhì cǐ hé zhě cái shù rén,nǎi zhī gāo diào nán suí sú。
后来感概起危楼,足接浮云声出屋。hòu lái gǎn gài qǐ wēi lóu,zú jiē fú yún shēng chū wū。
中古客应无,怊怅鲲鱼孟诸宿。zhōng gǔ kè yīng wú,chāo chàng kūn yú mèng zhū sù。
楼倾复构春又春,酒泻琉璃烹锦鳞。lóu qīng fù gòu chūn yòu chūn,jiǔ xiè liú lí pēng jǐn lín。
青山绕栏看不尽,眼穿荡桨石城人。qīng shān rào lán kàn bù jǐn,yǎn chuān dàng jiǎng shí chéng rén。
去知何在,寒花雨敛自生颦。qù zhī hé zài,hán huā yǔ liǎn zì shēng pín。
今闻太守新梁栋,试选清喉可动尘。jīn wén tài shǒu xīn liáng dòng,shì xuǎn qīng hóu kě dòng chén。

平山堂留题

梅尧臣

蜀冈莽苍临大邦,雄雄太守驻旌幢。shǔ gāng mǎng cāng lín dà bāng,xióng xióng tài shǒu zhù jīng chuáng。
相基树楹气势厖,千山飞影横过江。xiāng jī shù yíng qì shì páng,qiān shān fēi yǐng héng guò jiāng。
峰峤俯仰如奔降,雷塘坡小鸂鶒双。fēng jiào fǔ yǎng rú bēn jiàng,léi táng pō xiǎo xī chì shuāng。
陆羽井苔黏瓦缸,煎铛泻鼎声淙淙。lù yǔ jǐng tái nián wǎ gāng,jiān dāng xiè dǐng shēng cóng cóng。
雨牙鸟爪不易得,碾雪恨无居士庞。yǔ yá niǎo zhǎo bù yì dé,niǎn xuě hèn wú jū shì páng。
已见宣城谢公陋,吟看远岫通高窗。yǐ jiàn xuān chéng xiè gōng lòu,yín kàn yuǎn xiù tōng gāo chuāng。

答张子卿秀才

梅尧臣

茫茫九土中,天网该时秀。máng máng jiǔ tǔ zhōng,tiān wǎng gāi shí xiù。
有凤不收罗,有麟不获狩。yǒu fèng bù shōu luó,yǒu lín bù huò shòu。
贤豪为咨嗟,都邑诵琼琇。xián háo wèi zī jiē,dōu yì sòng qióng xiù。
而我当是时,欲见恨未遘。ér wǒ dāng shì shí,yù jiàn hèn wèi gòu。
忽过广平居,遇子乃邂逅。hū guò guǎng píng jū,yù zi nǎi xiè hòu。
怀中二新篇,幸出洗昏瞀。huái zhōng èr xīn piān,xìng chū xǐ hūn mào。
一美韩公子,一语南方寇。yī měi hán gōng zi,yī yǔ nán fāng kòu。
铿然青琅玕,交戛风雨骤。kēng rán qīng láng gān,jiāo jiá fēng yǔ zhòu。
辄用告众多,亦未甚便售。zhé yòng gào zhòng duō,yì wèi shén biàn shòu。
固知至珍物,不入市井贸。gù zhī zhì zhēn wù,bù rù shì jǐng mào。
昨朝惊扉鸣,始悟子来扣。zuó cháo jīng fēi míng,shǐ wù zi lái kòu。
钜编高贮襟,细卷仍函袖。jù biān gāo zhù jīn,xì juǎn réng hán xiù。
麻衣踏犀靴,再拜谨以授。má yī tà xī xuē,zài bài jǐn yǐ shòu。
因之重感怆,世德实有旧。yīn zhī zhòng gǎn chuàng,shì dé shí yǒu jiù。
文体古为徒,家声喜能又。wén tǐ gǔ wèi tú,jiā shēng xǐ néng yòu。
其间赞愚辞,愧累将恐诟。qí jiān zàn yú cí,kuì lèi jiāng kǒng gòu。
摩拂李杜光,诚与日月斗。mó fú lǐ dù guāng,chéng yǔ rì yuè dòu。
退之心伏降,安得此孤陋。tuì zhī xīn fú jiàng,ān dé cǐ gū lòu。
岂能造春荣,岂解易星宿。qǐ néng zào chūn róng,qǐ jiě yì xīng sù。
一身犹寒饥,生未饱藜豆。yī shēn yóu hán jī,shēng wèi bǎo lí dòu。
高高河汉流,肯下借湔漱。gāo gāo hé hàn liú,kěn xià jiè jiān shù。
虫鱼傥无施,捉撮不乖缪。chóng yú tǎng wú shī,zhuō cuō bù guāi móu。
聊此慰穷愁,文章终莫就。liáo cǐ wèi qióng chóu,wén zhāng zhōng mò jiù。
庭前枯石榴,寒雀并清昼。tíng qián kū shí liú,hán què bìng qīng zhòu。
逍遥独咏歌,寄翼与报酬。xiāo yáo dú yǒng gē,jì yì yǔ bào chóu。

江邻几学士寄酥梨

梅尧臣

兴平烹琼乳,咸阳摘冰枝。xīng píng pēng qióng rǔ,xián yáng zhāi bīng zhī。
秦女点山日,张公开谷时。qín nǚ diǎn shān rì,zhāng gōng kāi gǔ shí。
刻破玉浆壶,泛融金酒卮。kè pò yù jiāng hú,fàn róng jīn jiǔ zhī。
适从关中寄,不见博士卑。shì cóng guān zhōng jì,bù jiàn bó shì bēi。

答刘原甫寄糟姜

梅尧臣

名国万家城,千畦等封侯。míng guó wàn jiā chéng,qiān qí děng fēng hóu。
斸当燕去前,腌牙费糟丘。zhǔ dāng yàn qù qián,yān yá fèi zāo qiū。
无筋偃王笑,有味三闾羞。wú jīn yǎn wáng xiào,yǒu wèi sān lǘ xiū。
寄入翰林席,圣以不撤优。jì rù hàn lín xí,shèng yǐ bù chè yōu。
又寄蓬门下,作赋谁肯休。yòu jì péng mén xià,zuò fù shuí kěn xiū。
唯我广文舍,免为齑盐仇。wéi wǒ guǎng wén shě,miǎn wèi jī yán chóu。
刘公汉家裔,才学歆向俦。liú gōng hàn jiā yì,cái xué xīn xiàng chóu。
胸怀饱经史,辨论出九州。xiōng huái bǎo jīng shǐ,biàn lùn chū jiǔ zhōu。
曾不奉权贵,但与故人投。céng bù fèng quán guì,dàn yǔ gù rén tóu。
赠辛非赠甘,此意当自求。zèng xīn fēi zèng gān,cǐ yì dāng zì qiú。

铜雀砚

梅尧臣

歌舞人已死,台殿栋已倾。gē wǔ rén yǐ sǐ,tái diàn dòng yǐ qīng。
旧基生黑棘,古瓦埋深耕。jiù jī shēng hēi jí,gǔ wǎ mái shēn gēng。
玉质先骨朽,松栋为埃轻。yù zhì xiān gǔ xiǔ,sōng dòng wèi āi qīng。
筑紧风雨剥,埏和铅膏精。zhù jǐn fēng yǔ bō,shān hé qiān gāo jīng。
不作鸳鸯飞,乃有科斗情。bù zuò yuān yāng fēi,nǎi yǒu kē dòu qíng。
磨失沙砾粗,扣知金石声。mó shī shā lì cū,kòu zhī jīn shí shēng。
初求畎亩下,遂厕几席清。chū qiú quǎn mǔ xià,suì cè jǐ xí qīng。
入用固为贵,论古莫与并。rù yòng gù wèi guì,lùn gǔ mò yǔ bìng。
端溪割紫云,空负世上名。duān xī gē zǐ yún,kōng fù shì shàng míng。
韩著毛颖传,何独称陶泓。hán zhù máo yǐng chuán,hé dú chēng táo hóng。
傥以较岁年,泓当视如兄。tǎng yǐ jiào suì nián,hóng dāng shì rú xiōng。

欧阳永叔王原叔二翰林韩子华吴长文二舍人同过弊庐值出不及见

梅尧臣

枯竹为门扉,不可容车骑。kū zhú wèi mén fēi,bù kě róng chē qí。
况如郑广文,无毡藉宾位。kuàng rú zhèng guǎng wén,wú zhān jí bīn wèi。
穷冬月破七,贵客联玉辔。qióng dōng yuè pò qī,guì kè lián yù pèi。
传驺肃里闾,下榻呼童稚。chuán zōu sù lǐ lǘ,xià tà hū tóng zhì。
问我何所往,共留墙上字。wèn wǒ hé suǒ wǎng,gòng liú qiáng shàng zì。
儿愚不知谁,金章言照地。ér yú bù zhī shuí,jīn zhāng yán zhào dì。
既屈卿大夫,恨莫亲帚彗。jì qū qīng dà fū,hèn mò qīn zhǒu huì。
星躔回已高,麟趾宁复至。xīng chán huí yǐ gāo,lín zhǐ níng fù zhì。
戢戢邻巷居,相见窃自喟。jí jí lín xiàng jū,xiāng jiàn qiè zì kuì。
岂料瘦老翁,能令贤达至。qǐ liào shòu lǎo wēng,néng lìng xián dá zhì。
昔时蓬蒿径,安有此盛事。xī shí péng hāo jìng,ān yǒu cǐ shèng shì。

元忠示胡人

梅尧臣

单于猎罢卧锦红,解鞍休骑荒碛中。dān yú liè bà wò jǐn hóng,jiě ān xiū qí huāng qì zhōng。
苍驹騧骆六十匹,隐谷映坡分尾鬉。cāng jū guā luò liù shí pǐ,yǐn gǔ yìng pō fēn wěi zōng。
九驼五牛羊颇倍,沙草晚牧生寒风。jiǔ tuó wǔ niú yáng pǒ bèi,shā cǎo wǎn mù shēng hán fēng。
贵贱小大指五百,执作意态皆不同。guì jiàn xiǎo dà zhǐ wǔ bǎi,zhí zuò yì tài jiē bù tóng。
二鹰在臂二鹰架,骏犬当对宁争功。èr yīng zài bì èr yīng jià,jùn quǎn dāng duì níng zhēng gōng。
毡庐鼎列帐幕拥,鼓角未吹惊塞鸿。zhān lú dǐng liè zhàng mù yōng,gǔ jiǎo wèi chuī jīng sāi hóng。
土山高高置烽燧,毛囊贮获闲刀弓。tǔ shān gāo gāo zhì fēng suì,máo náng zhù huò xián dāo gōng。
水泉在侧挹其上,长河杳杳流无穷。shuǐ quán zài cè yì qí shàng,zhǎng hé yǎo yǎo liú wú qióng。
素纨六幅笔何巧,胡瑰尽妙谁能通。sù wán liù fú bǐ hé qiǎo,hú guī jǐn miào shuí néng tōng。
今日都城有别识,别识共许刘元忠。jīn rì dōu chéng yǒu bié shí,bié shí gòng xǔ liú yuán zhōng。