古诗词

魏屯田知楚州

梅尧臣

淮南木叶惊,淮上使君行。huái nán mù yè jīng,huái shàng shǐ jūn xíng。
天外高帆出,沙头候吏迎。tiān wài gāo fān chū,shā tóu hòu lì yíng。
夜潮通废埭,秋月满孤城。yè cháo tōng fèi dài,qiū yuè mǎn gū chéng。
正迟文翁化,从来楚俗轻。zhèng chí wén wēng huà,cóng lái chǔ sú qīng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

淮上杂诗六首

梅尧臣

野雁不知数,翳然川上鸣。yě yàn bù zhī shù,yì rán chuān shàng míng。
曾无设罗意,空自见船惊。céng wú shè luó yì,kōng zì jiàn chuán jīng。
渺渺拍波去,纷纷孤屿盈。miǎo miǎo pāi bō qù,fēn fēn gū yǔ yíng。
苦寒非塞外,霜落夜淮清。kǔ hán fēi sāi wài,shuāng luò yè huái qīng。

淮上杂诗六首

梅尧臣

舟阁下滩迟,苍黄暮滩上。zhōu gé xià tān chí,cāng huáng mù tān shàng。
偏愁逆水风,更驾崩沙浪。piān chóu nì shuǐ fēng,gèng jià bēng shā làng。
落日看已昏,渔灯远相向。luò rì kàn yǐ hūn,yú dēng yuǎn xiāng xiàng。
夜阑天转寒,坐待潮流涨。yè lán tiān zhuǎn hán,zuò dài cháo liú zhǎng。

赴霅任君有诗相送仍怀旧赏因次其韵

梅尧臣

湖山饶邃处,曾省牧之游。hú shān ráo suì chù,céng shěng mù zhī yóu。
雁落葑田阔,船过菱渚秋。yàn luò fēng tián kuò,chuán guò líng zhǔ qiū。
野烟昏古寺,波影动危楼。yě yān hūn gǔ sì,bō yǐng dòng wēi lóu。
到日寻题墨,犹应旧壁留。dào rì xún tí mò,yóu yīng jiù bì liú。

金山寺

梅尧臣

吴客独来后,楚桡归夕曛。wú kè dú lái hòu,chǔ ráo guī xī xūn。
山形无地接,寺界与波分。shān xíng wú dì jiē,sì jiè yǔ bō fēn。
巢鹘宁窥物,驯鸥自作群。cháo gǔ níng kuī wù,xùn ōu zì zuò qún。
老僧忘岁月,石上看江云。lǎo sēng wàng suì yuè,shí shàng kàn jiāng yún。

舟中值雨裴刁二君相与见过

梅尧臣

江上渰凄凄,天形接野低。jiāng shàng yǎn qī qī,tiān xíng jiē yě dī。
岸痕生旧水,马迹踏春泥。àn hén shēng jiù shuǐ,mǎ jì tà chūn ní。
风急侵衣重,山昏卷幔迷。fēng jí qīn yī zhòng,shān hūn juǎn màn mí。
谁惊二客论,不愧巨源妻。shuí jīng èr kè lùn,bù kuì jù yuán qī。

甘露寺

梅尧臣

曾非远城郭,寂尔隔嚣氛。céng fēi yuǎn chéng guō,jì ěr gé xiāo fēn。
尚有南朝树,能留北固云。shàng yǒu nán cháo shù,néng liú běi gù yún。
川涛观海若,霜磬入江濆。chuān tāo guān hǎi ruò,shuāng qìng rù jiāng fén。
卫国丹青在,孤堂绿桂薰。wèi guó dān qīng zài,gū táng lǜ guì xūn。

依韵和刁经臣读李卫公平泉山居

梅尧臣

当时植珍木,岂是昧前规。dāng shí zhí zhēn mù,qǐ shì mèi qián guī。
废宅长春草,故山存旧碑。fèi zhái zhǎng chūn cǎo,gù shān cún jiù bēi。
已嗟良璧毁,安识古松姿。yǐ jiē liáng bì huǐ,ān shí gǔ sōng zī。
叔子每怀慕,此心空自知。shū zi měi huái mù,cǐ xīn kōng zì zhī。

春日舟中对雪寄刁经臣

梅尧臣

谁道江南暖,新春见雪飞。shuí dào jiāng nán nuǎn,xīn chūn jiàn xuě fēi。
鸥来亲客艇,花乱上人衣。ōu lái qīn kè tǐng,huā luàn shàng rén yī。
古郡地偏寂,野窗寒入微。gǔ jùn dì piān jì,yě chuāng hán rù wēi。
戴家人不远,欲去未能归。dài jiā rén bù yuǎn,yù qù wèi néng guī。

依韵和达观禅师春日雪中见寄

梅尧臣

密霰来新岁,春阳气渐微。mì xiàn lái xīn suì,chūn yáng qì jiàn wēi。
侵庭草芽冻,纷杂雁行飞。qīn tíng cǎo yá dòng,fēn zá yàn xíng fēi。
江寺谁开径,湖山我欲归。jiāng sì shuí kāi jìng,hú shān wǒ yù guī。
雨花无六出,休怪著人衣。yǔ huā wú liù chū,xiū guài zhù rén yī。

题滕学士九华山书堂

梅尧臣

处山方畏浅,曾慕结深庐。chù shān fāng wèi qiǎn,céng mù jié shēn lú。
要与云峰近,宁将野客疏。yào yǔ yún fēng jìn,níng jiāng yě kè shū。
涧苗来入俎,林鸟或窥书。jiàn miáo lái rù zǔ,lín niǎo huò kuī shū。
何事轻兹乐,而从出塞车。hé shì qīng zī lè,ér cóng chū sāi chē。

依韵和武平九月十五日夜北楼望太湖

梅尧臣

东吴临海若,看月上青冥。dōng wú lín hǎi ruò,kàn yuè shàng qīng míng。
河汉微分练,星辰淡布萤。hé hàn wēi fēn liàn,xīng chén dàn bù yíng。
细烟沉远水,重露裛空庭。xì yān chén yuǎn shuǐ,zhòng lù yì kōng tíng。
孤坐饶清兴,惟将影对形。gū zuò ráo qīng xīng,wéi jiāng yǐng duì xíng。

依韵武平忆玉晨观

梅尧臣

世路多氛垢,人间浪逐名。shì lù duō fēn gòu,rén jiān làng zhú míng。
是非还自喻,宠辱固堪惊。shì fēi hái zì yù,chǒng rǔ gù kān jīng。
薄宦真何恋,丹砂傥可成。báo huàn zhēn hé liàn,dān shā tǎng kě chéng。
终寻谷口隐,郑子岂其卿。zhōng xún gǔ kǒu yǐn,zhèng zi qǐ qí qīng。

刘成伯遗建州小片的乳茶十枚因以为答

梅尧臣

玉斧裁云片,形如阿井胶。yù fǔ cái yún piàn,xíng rú ā jǐng jiāo。
春溪斗新色,寒箨见重包。chūn xī dòu xīn sè,hán tuò jiàn zhòng bāo。
价劣万金敌,名将紫笋抛。jià liè wàn jīn dí,míng jiāng zǐ sǔn pāo。
桓公不知味,空问楚人茅。huán gōng bù zhī wèi,kōng wèn chǔ rén máo。

和寿州宋待制九题熙熙阁

梅尧臣

初日照城楼,流晖及菌阁。chū rì zhào chéng lóu,liú huī jí jūn gé。
上收花雾红,下见春烟薄。shàng shōu huā wù hóng,xià jiàn chūn yān báo。
信美是殊邦,而淹佐时略。xìn měi shì shū bāng,ér yān zuǒ shí lüè。
自惭江外人,敢慕淮南作。zì cán jiāng wài rén,gǎn mù huái nán zuò。

和寿州宋待制九题熙熙阁

梅尧臣

高轩盛丛菊,可以泛绿樽。gāo xuān shèng cóng jú,kě yǐ fàn lǜ zūn。
馀甘自同荠,忘忧宁用萱。yú gān zì tóng jì,wàng yōu níng yòng xuān。
有木皆剥实,何草不陈根。yǒu mù jiē bō shí,hé cǎo bù chén gēn。
独此冒霜艳,芬郁满中园。dú cǐ mào shuāng yàn,fēn yù mǎn zhōng yuán。