古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

再别仲仪

梅尧臣

前别岁月远,道同情相亲。qián bié suì yuè yuǎn,dào tóng qíng xiāng qīn。
三旬忽相见,愈厚不厌频。sān xún hū xiāng jiàn,yù hòu bù yàn pín。
昔云思数面,今无愧古人。xī yún sī shù miàn,jīn wú kuì gǔ rén。
眷然东去怀,纷若陌上尘。juàn rán dōng qù huái,fēn ruò mò shàng chén。

夕发阳翟

梅尧臣

我行阳翟道,暮雨原上急。wǒ xíng yáng dí dào,mù yǔ yuán shàng jí。
麒麟冢相望,霹雳碑下立。qí lín zhǒng xiāng wàng,pī lì bēi xià lì。
农耕傍山去,鬼火迸林入。nóng gēng bàng shān qù,guǐ huǒ bèng lín rù。
莫问泉下人,马隤衣更湿。mò wèn quán xià rén,mǎ tuí yī gèng shī。

道次灵井

梅尧臣

井面水不动,傍分龙鳞激。jǐng miàn shuǐ bù dòng,bàng fēn lóng lín jī。
泉气时生沤,上涌光的皪。quán qì shí shēng ōu,shàng yǒng guāng de lì。
深苔翠堪染,石底清可觌。shēn tái cuì kān rǎn,shí dǐ qīng kě dí。
旱岁或来祠,弹弦属灵觋。hàn suì huò lái cí,dàn xián shǔ líng xí。

答江十邻几

梅尧臣

蔡州虽非遐,作书素所懒。cài zhōu suī fēi xiá,zuò shū sù suǒ lǎn。
春风领燕来,得君词款款。chūn fēng lǐng yàn lái,dé jūn cí kuǎn kuǎn。
燕回须在秋,此报莫言缓。yàn huí xū zài qiū,cǐ bào mò yán huǎn。
何日见嵇康,重弹广陵散。hé rì jiàn jī kāng,zhòng dàn guǎng líng sàn。

喜谢师厚及第

梅尧臣

宿雨洗新绿,朝日初闻莺。sù yǔ xǐ xīn lǜ,cháo rì chū wén yīng。
风从天门来,吹下玉简名。fēng cóng tiān mén lái,chuī xià yù jiǎn míng。
列星二十八,经纬何纵横。liè xīng èr shí bā,jīng wěi hé zòng héng。
南方朱鸟目,光焰令人惊。nán fāng zhū niǎo mù,guāng yàn lìng rén jīng。
其馀撒沙众,龟鳖瓜瓠明。qí yú sā shā zhòng,guī biē guā hù míng。
吾欣安石后,世世有令声。wú xīn ān shí hòu,shì shì yǒu lìng shēng。

孟夏二日通判太博惠庭花二十枝云是手植因以为答

梅尧臣

前日已春尽,夏卉抽嫩青。qián rì yǐ chūn jǐn,xià huì chōu nèn qīng。
唯君所植花,馀红犹满庭。wéi jūn suǒ zhí huā,yú hóng yóu mǎn tíng。
常惜畏景逼,赠未及飘零。cháng xī wèi jǐng bī,zèng wèi jí piāo líng。
欲插为之醉,但惭发星星。yù chā wèi zhī zuì,dàn cán fā xīng xīng。

水丘于西湖得活鲫鱼三尾见遗余顷在襄城获数尾时欧阳永叔方自乾德移滑台留待其至且有诗后居京师蔡仲谋者亦有以赠乃思襄时所留复有诗于今三得三咏之矣

梅尧臣

襄城得圆鲫,留以待吾友。xiāng chéng dé yuán jì,liú yǐ dài wú yǒu。
大梁又得之,始忆终按酒。dà liáng yòu dé zhī,shǐ yì zhōng àn jiǔ。
今君复持赠,重念滁阳守。jīn jūn fù chí zèng,zhòng niàn chú yáng shǒu。
滁阳石濑中,此物岂无有。chú yáng shí lài zhōng,cǐ wù qǐ wú yǒu。
三得实嘉遗,我敢自私口。sān dé shí jiā yí,wǒ gǎn zì sī kǒu。
口且不争甘,事亦难利诱。kǒu qiě bù zhēng gān,shì yì nán lì yòu。

和江邻几见寄

梅尧臣

清风当昼起,吹我庭下槐。qīng fēng dāng zhòu qǐ,chuī wǒ tíng xià huái。
轩轩枝上叶,碎影乱绿苔。xuān xuān zhī shàng yè,suì yǐng luàn lǜ tái。
左右无人声,时有啼禽来。zuǒ yòu wú rén shēng,shí yǒu tí qín lái。
啼禽感所怀,其音一何哀。tí qín gǎn suǒ huái,qí yīn yī hé āi。
思归无晓夕,血滴山榴开。sī guī wú xiǎo xī,xuè dī shān liú kāi。
曰予当是时,为之肠九回。yuē yǔ dāng shì shí,wèi zhī cháng jiǔ huí。
江子方谪官,复有拟古才。jiāng zi fāng zhé guān,fù yǒu nǐ gǔ cái。
远寄平淡辞,曷报琼与瑰。yuǎn jì píng dàn cí,hé bào qióng yǔ guī。

雀夺燕巢生四雏

梅尧臣

去年燕营巢,衔泥入我庐。qù nián yàn yíng cháo,xián ní rù wǒ lú。
秋归春复来,横被雀所居。qiū guī chūn fù lái,héng bèi què suǒ jū。
翩然去不较,义者欲与除。piān rán qù bù jiào,yì zhě yù yǔ chú。
毁覆必伤卵,爱彼此何疏。huǐ fù bì shāng luǎn,ài bǐ cǐ hé shū。
乃俟长黄口,逐之宁曰纾。nǎi qí zhǎng huáng kǒu,zhú zhī níng yuē shū。
果得生四雏,卉色头戢如。guǒ dé shēng sì chú,huì sè tóu jí rú。
后当还燕巢,穿屋不害余。hòu dāng hái yàn cháo,chuān wū bù hài yú。

和欧阳永叔啼鸟十八韵

梅尧臣

南方穷山多野鸟,百种巧口乘春鸣。nán fāng qióng shān duō yě niǎo,bǎi zhǒng qiǎo kǒu chéng chūn míng。
深林参天不见日,满壑呼啸难识名。shēn lín cān tiān bù jiàn rì,mǎn hè hū xiào nán shí míng。
但依音响得其字,因与尔雅殊形声。dàn yī yīn xiǎng dé qí zì,yīn yǔ ěr yǎ shū xíng shēng。
我昔曾有禽言诗,粗究一二啼嚎情。wǒ xī céng yǒu qín yán shī,cū jiū yī èr tí háo qíng。
苦竹冈头泥滑滑,君时最赏趣向精。kǔ zhú gāng tóu ní huá huá,jūn shí zuì shǎng qù xiàng jīng。
馀篇亦各有思致,恨未与尽众鸟评。yú piān yì gè yǒu sī zhì,hèn wèi yǔ jǐn zhòng niǎo píng。
君今山郡日无事,静听鸟语如交争。jūn jīn shān jùn rì wú shì,jìng tīng niǎo yǔ rú jiāo zhēng。
提壶相与来劝饮,戴胜亦助能劝耕。tí hú xiāng yǔ lái quàn yǐn,dài shèng yì zhù néng quàn gēng。
我念此鸟颇有益,如欲使君勤以行。wǒ niàn cǐ niǎo pǒ yǒu yì,rú yù shǐ jūn qín yǐ xíng。
劝耕幸且强职事,劝饮亦冀无独醒。quàn gēng xìng qiě qiáng zhí shì,quàn yǐn yì jì wú dú xǐng。
杜鹃蜀魄哭归去,小人怀土慎勿听。dù juān shǔ pò kū guī qù,xiǎo rén huái tǔ shèn wù tīng。
城头春鸠自谓拙,鹊巢辄处安得平。chéng tóu chūn jiū zì wèi zhuō,què cháo zhé chù ān dé píng。
高窠乔木美毛羽,哢吭叶底无如莺。gāo kē qiáo mù měi máo yǔ,lòng kēng yè dǐ wú rú yīng。
口中调簧定何益,下啄蚯蚓孰曰清。kǒu zhōng diào huáng dìng hé yì,xià zhuó qiū yǐn shú yuē qīng。
自馀多类不足数,一一推本烦神灵。zì yú duō lèi bù zú shù,yī yī tuī běn fán shén líng。
我居中土别无鸟,老鸦鸲鹆方纵横。wǒ jū zhōng tǔ bié wú niǎo,lǎo yā qú yù fāng zòng héng。
教雏叫噪日群集,岂有劝酒花下倾。jiào chú jiào zào rì qún jí,qǐ yǒu quàn jiǔ huā xià qīng。
愿君切莫厌啼鸟,啼鸟于君无所营。yuàn jūn qiè mò yàn tí niǎo,tí niǎo yú jūn wú suǒ yíng。

和永叔桐花十四韵

梅尧臣

湛湛碧井水,其上有梧桐。zhàn zhàn bì jǐng shuǐ,qí shàng yǒu wú tóng。
春随井气生,白花飞蒙蒙。chūn suí jǐng qì shēng,bái huā fēi méng méng。
晓枝滴甘露,味落寒泉中。xiǎo zhī dī gān lù,wèi luò hán quán zhōng。
结实待瑞羽,岁晚半枯空。jié shí dài ruì yǔ,suì wǎn bàn kū kōng。
桐既无凤皇,井岂潜蛟龙。tóng jì wú fèng huáng,jǐng qǐ qián jiāo lóng。
乃知至神物,未易令人逢。nǎi zhī zhì shén wù,wèi yì lìng rén féng。
当时集颍川,偶值黄次公。dāng shí jí yǐng chuān,ǒu zhí huáng cì gōng。
次公入为相,此鸟曷不从。cì gōng rù wèi xiāng,cǐ niǎo hé bù cóng。
遂使神鹖雀,竟用奇怪穷。suì shǐ shén hé què,jìng yòng qí guài qióng。
我言非毁古,欲遵平直踪。wǒ yán fēi huǐ gǔ,yù zūn píng zhí zōng。
我愿二千石,但使德化隆。wǒ yuàn èr qiān shí,dàn shǐ dé huà lóng。
有桐凤不来,于桐无愧容。yǒu tóng fèng bù lái,yú tóng wú kuì róng。
有凤政不举,于凤何为崇。yǒu fèng zhèng bù jǔ,yú fèng hé wèi chóng。
答君桐花篇,聊以发我衷。dá jūn tóng huā piān,liáo yǐ fā wǒ zhōng。

和王仲仪咏瘿二十韵

梅尧臣

汝水出山险,汝民多病瘿。rǔ shuǐ chū shān xiǎn,rǔ mín duō bìng yǐng。
或如鸡精满,或若猿嗛并。huò rú jī jīng mǎn,huò ruò yuán qiǎn bìng。
女惭高掩襟,男大阔裁领。nǚ cán gāo yǎn jīn,nán dà kuò cái lǐng。
饮水拟注壶,吐词侔有鲠。yǐn shuǐ nǐ zhù hú,tǔ cí móu yǒu gěng。
樗里既已闻,杜预亦不幸。chū lǐ jì yǐ wén,dù yù yì bù xìng。
秦人号智囊,吴瓠系狗颈。qín rén hào zhì náng,wú hù xì gǒu jǐng。
??常柱颐,伶仃安及胫。lěi huǐ cháng zhù yí,líng dīng ān jí jìng。
只欲仰问天,无由俯窥井。zhǐ yù yǎng wèn tiān,wú yóu fǔ kuī jǐng。
挟带岁月深,冒犯风霜冷。xié dài suì yuè shēn,mào fàn fēng shuāng lěng。
厌恶虽自知,剖割且谁肯。yàn è suī zì zhī,pōu gē qiě shuí kěn。
不唯羞把镜,仍亦愁吊影。bù wéi xiū bǎ jìng,réng yì chóu diào yǐng。
内疗烦羊厣,外砭费针颖。nèi liáo fán yáng yǎn,wài biān fèi zhēn yǐng。
在木曰楠榴,刳之可为皿。zài mù yuē nán liú,kū zhī kě wèi mǐn。
此诚无所用,既有何能辟。cǐ chéng wú suǒ yòng,jì yǒu hé néng pì。
膨脝厕无首,臃肿异胪顶。péng hēng cè wú shǒu,yōng zhǒng yì lú dǐng。
难将面目施,可与胎胞逞。nán jiāng miàn mù shī,kě yǔ tāi bāo chěng。
贤哉临汝守,世德调金鼎。xián zāi lín rǔ shǒu,shì dé diào jīn dǐng。
氓俗虽丑乖,教令日修整。máng sú suī chǒu guāi,jiào lìng rì xiū zhěng。
风土恐随迁,晨昏忧屡省。fēng tǔ kǒng suí qiān,chén hūn yōu lǚ shěng。
傥欲便慈颜,名城不难请。tǎng yù biàn cí yán,míng chéng bù nán qǐng。

忆吴松江晚泊

梅尧臣

念昔西归时,晚泊吴江口。niàn xī xī guī shí,wǎn pō wú jiāng kǒu。
回堤溯清风,淡月生古柳。huí dī sù qīng fēng,dàn yuè shēng gǔ liǔ。
夕鸟独远来,渔舟犹在后。xī niǎo dú yuǎn lái,yú zhōu yóu zài hòu。
当时谁与同,涕忆泉下妇。dāng shí shuí yǔ tóng,tì yì quán xià fù。

使者自随州来知尹师鲁寓止僧舍语其处物景甚详因作诗以寄焉

梅尧臣

驿使话汉东,故人迁谪处。yì shǐ huà hàn dōng,gù rén qiān zhé chù。
所居虽非居,有树即嘉树。suǒ jū suī fēi jū,yǒu shù jí jiā shù。
日膳或鸡肫,时蔬多笋芋。rì shàn huò jī zhūn,shí shū duō sǔn yù。
夜堂蛇结蟠,昼户鹊噪聚。yè táng shé jié pán,zhòu hù què zào jù。
著书今未成,爱静已得趣。zhù shū jīn wèi chéng,ài jìng yǐ dé qù。
予欲访其人,炎蒸未能去。yǔ yù fǎng qí rén,yán zhēng wèi néng qù。

忆将渡扬子江

梅尧臣

月晕知天风,舟人夜相语。yuè yūn zhī tiān fēng,zhōu rén yè xiāng yǔ。
平明好挂帆,白浪须出浦。píng míng hǎo guà fān,bái làng xū chū pǔ。
此身犹在吴,归梦预到楚。cǐ shēn yóu zài wú,guī mèng yù dào chǔ。
今日念同来,吾妻已为土。jīn rì niàn tóng lái,wú qī yǐ wèi tǔ。