古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

梅雨

梅尧臣

三日雨不止,蚯蚓上我堂。sān rì yǔ bù zhǐ,qiū yǐn shàng wǒ táng。
湿菌生枯篱,润气醭素裳。shī jūn shēng kū lí,rùn qì bú sù shang。
东池虾蟆儿,无限相跳梁。dōng chí xiā má ér,wú xiàn xiāng tiào liáng。
野草侵花圃,忽与栏干长。yě cǎo qīn huā pǔ,hū yǔ lán gàn zhǎng。
门前无车马,苔色何苍苍。mén qián wú chē mǎ,tái sè hé cāng cāng。
屋后昭亭山,又被云蔽藏。wū hòu zhāo tíng shān,yòu bèi yún bì cáng。
四向不可往,静坐唯一床。sì xiàng bù kě wǎng,jìng zuò wéi yī chuáng。
寂然忘外虑,微诵黄庭章。jì rán wàng wài lǜ,wēi sòng huáng tíng zhāng。
妻子笑我闲,曷不自举觞。qī zi xiào wǒ xián,hé bù zì jǔ shāng。
已胜伯伦妇,一醉犹在傍。yǐ shèng bó lún fù,yī zuì yóu zài bàng。

梅尧臣

堂间两胡燕,哺雏衔百虫。táng jiān liǎng hú yàn,bǔ chú xián bǎi chóng。
老鸦亦养子,偷雏燕巢中。lǎo yā yì yǎng zi,tōu chú yàn cháo zhōng。
燕巢忽堕地,六七皆命穷。yàn cháo hū duò dì,liù qī jiē mìng qióng。
赤身无羽翼,肠断彼雌雄。chì shēn wú yǔ yì,cháng duàn bǐ cí xióng。
来往徒鸣声,安得置室宫。lái wǎng tú míng shēng,ān dé zhì shì gōng。
我闵楼篓籔,俄已彊雨风。wǒ mǐn lóu lǒu sǒu,é yǐ jiàng yǔ fēng。
从今更生卵,不若受女娀。cóng jīn gèng shēng luǎn,bù ruò shòu nǚ sōng。

五月十三日大水

梅尧臣

谁知山中水,忽向舍外流。shuí zhī shān zhōng shuǐ,hū xiàng shě wài liú。
谁知门前路,已通溪中舟。shuí zhī mén qián lù,yǐ tōng xī zhōng zhōu。
穷蛇上竹枝,聚蚓登阶陬。qióng shé shàng zhú zhī,jù yǐn dēng jiē zōu。
我家地势高,四顾如湖滮。wǒ jiā dì shì gāo,sì gù rú hú biāo。
浮萍穿篱眼,断葑过屋头。fú píng chuān lí yǎn,duàn fēng guò wū tóu。
官吏救市桥,停车当市楼。guān lì jiù shì qiáo,tíng chē dāng shì lóu。
应念此中居,望不辩马牛。yīng niàn cǐ zhōng jū,wàng bù biàn mǎ niú。
危湍泻天河,漫漫无汀洲。wēi tuān xiè tiān hé,màn màn wú tīng zhōu。
群蛙正得时,日夜鸣不休。qún wā zhèng dé shí,rì yè míng bù xiū。
戢戢后池鱼,随波去难留。jí jí hòu chí yú,suí bō qù nán liú。
扬鬐虽自在,江上多网钩。yáng qí suī zì zài,jiāng shàng duō wǎng gōu。
纷纭闾里儿,踊跃竞学泅。fēn yún lǘ lǐ ér,yǒng yuè jìng xué qiú。
吾慕孔宣父,有意乘桴浮。wú mù kǒng xuān fù,yǒu yì chéng fú fú。

促织

梅尧臣

札札草间鸣,促促机上声。zhá zhá cǎo jiān míng,cù cù jī shàng shēng。
织女夜中起,明河檐外横。zhī nǚ yè zhōng qǐ,míng hé yán wài héng。
一丝不入杼,疏密工未精。yī sī bù rù zhù,shū mì gōng wèi jīng。
岂知天孙巧,衣脱六铢轻。qǐ zhī tiān sūn qiǎo,yī tuō liù zhū qīng。
人间唯贵重,暗虫休催成。rén jiān wéi guì zhòng,àn chóng xiū cuī chéng。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉次韵被命出城共泛

梅尧臣

三骢忽出乘楚艘,直气突兀如吴涛。sān cōng hū chū chéng chǔ sōu,zhí qì tū wù rú wú tāo。
大都智勇皆世豪,横身破浪亲战舠。dà dōu zhì yǒng jiē shì háo,héng shēn pò làng qīn zhàn dāo。
回舷受箭谁畏曹,猛士心伏寒生毛。huí xián shòu jiàn shuí wèi cáo,měng shì xīn fú hán shēng máo。
风声鹤唳传九皋,何用宝刀称孟劳。fēng shēng hè lì chuán jiǔ gāo,hé yòng bǎo dāo chēng mèng láo。
右持酒杯左持螯,功成各慕前人高。yòu chí jiǔ bēi zuǒ chí áo,gōng chéng gè mù qián rén gāo。
不言大享烹太牢,下与尺鴳翔于蒿。bù yán dà xiǎng pēng tài láo,xià yǔ chǐ yàn xiáng yú hāo。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉次韵被命出城共泛

梅尧臣

我实山野人,不识经济宜。wǒ shí shān yě rén,bù shí jīng jì yí。
闻歌汴渠劳,谩缀汴渠诗。wén gē biàn qú láo,mán zhuì biàn qú shī。
汴水源本清,随分黄河枝。biàn shuǐ yuán běn qīng,suí fēn huáng hé zhī。
浊流方已盛,清派不可推。zhuó liú fāng yǐ shèng,qīng pài bù kě tuī。
天王居大梁,龙举云必随。tiān wáng jū dà liáng,lóng jǔ yún bì suí。
设无通舟航,百货当陆驰。shè wú tōng zhōu háng,bǎi huò dāng lù chí。
人间牛骡驴,定应无完皮。rén jiān niú luó lǘ,dìng yīng wú wán pí。
苟欲东南苏,要省聚敛为。gǒu yù dōng nán sū,yào shěng jù liǎn wèi。
兵卫讵能削,乃须雄京师。bīng wèi jù néng xuē,nǎi xū xióng jīng shī。
今来虽太平,尽罢未是时。jīn lái suī tài píng,jǐn bà wèi shì shí。
愿循祖宗规,勿益群息之。yuàn xún zǔ zōng guī,wù yì qún xī zhī。
譬竭两川赋,岂由此水施。pì jié liǎng chuān fù,qǐ yóu cǐ shuǐ shī。
纵有三峡下,率皆粗冗资。zòng yǒu sān xiá xià,lǜ jiē cū rǒng zī。
慎莫尤汴渠,非渠取膏脂。shèn mò yóu biàn qú,fēi qú qǔ gāo zhī。

答宣城张主簿遗鸦山茶次其韵

梅尧臣

昔观唐人诗,茶咏鸦山嘉。xī guān táng rén shī,chá yǒng yā shān jiā。
鸦衔茶子生,遂同山名鸦。yā xián chá zi shēng,suì tóng shān míng yā。
重以初枪旗,采之穿烟霞。zhòng yǐ chū qiāng qí,cǎi zhī chuān yān xiá。
江南虽盛产,处处无此茶。jiāng nán suī shèng chǎn,chù chù wú cǐ chá。
纤嫩如雀舌,煎烹比露芽。xiān nèn rú què shé,jiān pēng bǐ lù yá。
竞收青箬焙,不重漉酒纱。jìng shōu qīng ruò bèi,bù zhòng lù jiǔ shā。
顾渚亦颇近,蒙顶来以遐。gù zhǔ yì pǒ jìn,méng dǐng lái yǐ xiá。
双井鹰掇爪,建溪春剥葩。shuāng jǐng yīng duō zhǎo,jiàn xī chūn bō pā。
日铸弄香美,天目犹稻麻。rì zhù nòng xiāng měi,tiān mù yóu dào má。
吴人与越人,各各相斗夸。wú rén yǔ yuè rén,gè gè xiāng dòu kuā。
传买费金帛,爱贪无夷华。chuán mǎi fèi jīn bó,ài tān wú yí huá。
甘苦不一致,精粗还有差。gān kǔ bù yī zhì,jīng cū hái yǒu chà。
至珍非贵多,为赠勿言些。zhì zhēn fēi guì duō,wèi zèng wù yán xiē。
如何烦县僚,忽遗及我家。rú hé fán xiàn liáo,hū yí jí wǒ jiā。
雪贮双砂罂,诗琢无玉瑕。xuě zhù shuāng shā yīng,shī zuó wú yù xiá。
文字搜怪奇,难于抱长蛇。wén zì sōu guài qí,nán yú bào zhǎng shé。
明珠满纸上,剩畜不为奢。míng zhū mǎn zhǐ shàng,shèng chù bù wèi shē。
玩久手生胝,窥久眼生花。wán jiǔ shǒu shēng zhī,kuī jiǔ yǎn shēng huā。
尝闻茗消肉,应亦可破瘕。cháng wén míng xiāo ròu,yīng yì kě pò jiǎ。
饮啜气觉清,赏重叹复嗟。yǐn chuài qì jué qīng,shǎng zhòng tàn fù jiē。
叹嗟既不足,吟诵又岂加。tàn jiē jì bù zú,yín sòng yòu qǐ jiā。
我今实强为,君莫笑我耶。wǒ jīn shí qiáng wèi,jūn mò xiào wǒ yé。

送宁国军宰崔寺丞移临安

梅尧臣

六月畏岭险,乃陟川程迂。liù yuè wèi lǐng xiǎn,nǎi zhì chuān chéng yū。
遥看云中雁,不乱江上凫。yáo kàn yún zhōng yàn,bù luàn jiāng shàng fú。
鱼网离飞鸿,我邑望何殊。yú wǎng lí fēi hóng,wǒ yì wàng hé shū。
鳞方怀其剖,鸟反值以刳。lín fāng huái qí pōu,niǎo fǎn zhí yǐ kū。
为言等王民,岂限楚与吴。wèi yán děng wáng mín,qǐ xiàn chǔ yǔ wú。
是维见恋慕,作诗赠路隅。shì wéi jiàn liàn mù,zuò shī zèng lù yú。

梅尧臣

一客逢吠狗,无棰制狗狂。yī kè féng fèi gǒu,wú chuí zhì gǒu kuáng。
一客叱狗吠,一客言狗良。yī kè chì gǒu fèi,yī kè yán gǒu liáng。
良狗岂妄吠,好言已莫详。liáng gǒu qǐ wàng fèi,hǎo yán yǐ mò xiáng。
言乃仁之趋,叱乃义所当。yán nǎi rén zhī qū,chì nǎi yì suǒ dāng。
趋仁不顾义,非是助狗猖。qū rén bù gù yì,fēi shì zhù gǒu chāng。
吾今不疑仁,仁义嗟何妨。wú jīn bù yí rén,rén yì jiē hé fáng。

盗儒

梅尧臣

其衣乃儒服,其说乃墨夷。qí yī nǎi rú fú,qí shuō nǎi mò yí。
天生物一本,今尔二本为。tiān shēng wù yī běn,jīn ěr èr běn wèi。
尔忍不葬亲,委以饱狐狸。ěr rěn bù zàng qīn,wěi yǐ bǎo hú lí。
吾心则孟子,不听尔矢辞。wú xīn zé mèng zi,bù tīng ěr shǐ cí。

宣城宰郭仲文遗林檎

梅尧臣

右军好佳果,墨帖求林檎。yòu jūn hǎo jiā guǒ,mò tiē qiú lín qín。
君今忽持赠,知有逸少心。jūn jīn hū chí zèng,zhī yǒu yì shǎo xīn。
密枝传应远,朱颊映已深。mì zhī chuán yīng yuǎn,zhū jiá yìng yǐ shēn。
不愁炎暑剧,幸同玉浆斟。bù chóu yán shǔ jù,xìng tóng yù jiāng zhēn。

自和

梅尧臣

陶公种五柳,华氏戏五禽。táo gōng zhǒng wǔ liǔ,huá shì xì wǔ qín。
达性与养生,共得古人心。dá xìng yǔ yǎng shēng,gòng dé gǔ rén xīn。
佳果能御暑,致之意何深。jiā guǒ néng yù shǔ,zhì zhī yì hé shēn。
河朔存故事,助饮莫惮斟。hé shuò cún gù shì,zhù yǐn mò dàn zhēn。

送王克宪奉职之彭泽

梅尧臣

折柳赠子行,况闻彭泽去。zhé liǔ zèng zi xíng,kuàng wén péng zé qù。
将过五株下,可与青青助。jiāng guò wǔ zhū xià,kě yǔ qīng qīng zhù。
渭城人唱罢,羌管愁吹处。wèi chéng rén chàng bà,qiāng guǎn chóu chuī chù。
江上定多闲,疏阴就箕踞。jiāng shàng dìng duō xián,shū yīn jiù jī jù。

寄潘歙州伯恭

梅尧臣

我贫性爱酒,有酒无钱沽。wǒ pín xìng ài jiǔ,yǒu jiǔ wú qián gū。
新安走牙兵,六月至我庐。xīn ān zǒu yá bīng,liù yuè zhì wǒ lú。
手中持尺题,肩上担瓦壶。shǒu zhōng chí chǐ tí,jiān shàng dān wǎ hú。
高山度青天,救此愁肠枯。gāo shān dù qīng tiān,jiù cǐ chóu cháng kū。
开之聊倾樽,渴肺如浇酥。kāi zhī liáo qīng zūn,kě fèi rú jiāo sū。
醉来欲学李白骑鲸鱼,又思阮籍跨蹇驴。zuì lái yù xué lǐ bái qí jīng yú,yòu sī ruǎn jí kuà jiǎn lǘ。
上溪无健鳞,下岭无壮驹,忆君南望空长吁。shàng xī wú jiàn lín,xià lǐng wú zhuàng jū,yì jūn nán wàng kōng zhǎng xū。

依韵和永叔澄心堂纸答刘原甫

梅尧臣

退之昔负天下才,扫掩众说犹除埃。tuì zhī xī fù tiān xià cái,sǎo yǎn zhòng shuō yóu chú āi。
张籍卢仝斗新怪,最称东野为奇瑰。zhāng jí lú tóng dòu xīn guài,zuì chēng dōng yě wèi qí guī。
当时辞人固不少,漫费纸札磨松煤。dāng shí cí rén gù bù shǎo,màn fèi zhǐ zhá mó sōng méi。
欧阳今与韩相似,海水浩浩山嵬嵬。ōu yáng jīn yǔ hán xiāng shì,hǎi shuǐ hào hào shān wéi wéi。
石君苏君比卢籍,以我拟郊嗟困摧。shí jūn sū jūn bǐ lú jí,yǐ wǒ nǐ jiāo jiē kùn cuī。
公之此心实扶助,更后有力谁论哉。gōng zhī cǐ xīn shí fú zhù,gèng hòu yǒu lì shuí lùn zāi。
禁林晚入接俊彦,一出古纸还相哀。jìn lín wǎn rù jiē jùn yàn,yī chū gǔ zhǐ hái xiāng āi。
曼卿子美人不识,昔尝吟唱同樽罍。màn qīng zi měi rén bù shí,xī cháng yín chàng tóng zūn léi。
因之作诗答原甫,文字駚稳如刀裁。yīn zhī zuò shī dá yuán fǔ,wén zì yǎng wěn rú dāo cái。
怪其有纸不寄我,如此出语亦善诙。guài qí yǒu zhǐ bù jì wǒ,rú cǐ chū yǔ yì shàn huī。
往年公赠两大轴,于今爱惜不辄开。wǎng nián gōng zèng liǎng dà zhóu,yú jīn ài xī bù zhé kāi。
是时有诗述本末,值公再入居兰台。shì shí yǒu shī shù běn mò,zhí gōng zài rù jū lán tái。
崇文库书作总目,未暇缀韵酬草莱。chóng wén kù shū zuò zǒng mù,wèi xiá zhuì yùn chóu cǎo lái。
前者京师竞分买,罄竭旧府归邹枚。qián zhě jīng shī jìng fēn mǎi,qìng jié jiù fǔ guī zōu méi。
自惭把笔粗成字,安可远与钟王陪。zì cán bǎ bǐ cū chéng zì,ān kě yuǎn yǔ zhōng wáng péi。
文墨高妙公第一,宜用此纸传将来。wén mò gāo miào gōng dì yī,yí yòng cǐ zhǐ chuán jiāng lái。