古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

答张令卷

梅尧臣

尝闻甥似舅,似舅诗尤少。cháng wén shēng shì jiù,shì jiù shī yóu shǎo。
古意得河源,新声变春鸟。gǔ yì dé hé yuán,xīn shēng biàn chūn niǎo。
读之不敢倦,十未能一晓。dú zhī bù gǎn juàn,shí wèi néng yī xiǎo。
颠倒文字间,使吾心扰扰。diān dào wén zì jiān,shǐ wú xīn rǎo rǎo。

依韵答泰州王道粹学士见寄

梅尧臣

君同黄鹄游海峤,我学白云归帝乡。jūn tóng huáng gǔ yóu hǎi jiào,wǒ xué bái yún guī dì xiāng。
已爱健翅自鼓舞,谁怜孤影犹飘扬。yǐ ài jiàn chì zì gǔ wǔ,shuí lián gū yǐng yóu piāo yáng。
字得相从在霄汉,于今留滞嗟絷缰。zì dé xiāng cóng zài xiāo hàn,yú jīn liú zhì jiē zhí jiāng。
欲随轻风挹君袂,满野春雨生迷茫。yù suí qīng fēng yì jūn mèi,mǎn yě chūn yǔ shēng mí máng。

张圣民席上听张令弹琴

梅尧臣

一听履霜霜满足,再听绿水声缘谷。yī tīng lǚ shuāng shuāng mǎn zú,zài tīng lǜ shuǐ shēng yuán gǔ。
我行日月候春波,嫩苔沙雨侵鱼目。wǒ xíng rì yuè hòu chūn bō,nèn tái shā yǔ qīn yú mù。
渔歌晚唱泛水来,天浸沧浪光可掬。yú gē wǎn chàng fàn shuǐ lái,tiān jìn cāng làng guāng kě jū。
坐中此意自弦生,中郎五弄人难熟。zuò zhōng cǐ yì zì xián shēng,zhōng láng wǔ nòng rén nán shú。
人知难熟独善弹,弹拍未终脂驾速。rén zhī nán shú dú shàn dàn,dàn pāi wèi zhōng zhī jià sù。
郑卫古来多喜闻,卒章为我歌淇奥。zhèng wèi gǔ lái duō xǐ wén,zú zhāng wèi wǒ gē qí ào。

依韵和王平甫见寄

梅尧臣

尊王兴霸国,古莫重齐桓。zūn wáng xīng bà guó,gǔ mò zhòng qí huán。
仲尼书大法,亦莫重更端。zhòng ní shū dà fǎ,yì mò zhòng gèng duān。
文章革浮浇,近世无如韩。wén zhāng gé fú jiāo,jìn shì wú rú hán。
健笔走霹雳,龙蛇奋潜蟠。jiàn bǐ zǒu pī lì,lóng shé fèn qián pán。
扬风何端倪,鼓荡巨浸澜。yáng fēng hé duān ní,gǔ dàng jù jìn lán。
明珠及百怪,容畜知旷宽。míng zhū jí bǎi guài,róng chù zhī kuàng kuān。
其后渐衰微,馀袭犹未弹。qí hòu jiàn shuāi wēi,yú xí yóu wèi dàn。
我朝三四公,合力兴愤叹。wǒ cháo sān sì gōng,hé lì xīng fèn tàn。
幸时构明堂,愿为栌与栾。xìng shí gòu míng táng,yuàn wèi lú yǔ luán。
期琢宗庙器,愿备次玉玕。qī zuó zōng miào qì,yuàn bèi cì yù gān。
谢公唱西都,予预欧尹观。xiè gōng chàng xī dōu,yǔ yù ōu yǐn guān。
乃复元和盛,一变将为难。nǎi fù yuán hé shèng,yī biàn jiāng wèi nán。
行将三十载,衣被剧纤纨。xíng jiāng sān shí zài,yī bèi jù xiān wán。
后生喜成功,往往舞朱干。hòu shēng xǐ chéng gōng,wǎng wǎng wǔ zhū gàn。
君家兄弟贤,挺拔尤坚完。jūn jiā xiōng dì xián,tǐng bá yóu jiān wán。
譬彼登泰山,孰辨云径盘。pì bǐ dēng tài shān,shú biàn yún jìng pán。
忽在高高巅,两腋犹插翰。hū zài gāo gāo diān,liǎng yè yóu chā hàn。
我久知子名,曾未接子驩。wǒ jiǔ zhī zi míng,céng wèi jiē zi huān。
前者和君诗,薄言惭儿肝。qián zhě hé jūn shī,báo yán cán ér gān。
淮南喜子来,袖刺字未漫。huái nán xǐ zi lái,xiù cì zì wèi màn。
明日闻渡江,留书特相安。míng rì wén dù jiāng,liú shū tè xiāng ān。
今又获嘉辞,至味非咸酸。jīn yòu huò jiā cí,zhì wèi fēi xián suān。

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。

依韵和丁元珍见寄

梅尧臣

我从江南来,挂席江上正。wǒ cóng jiāng nán lái,guà xí jiāng shàng zhèng。
轻舟自行速,不与风力竞。qīng zhōu zì xíng sù,bù yǔ fēng lì jìng。
乃省少时学,强勉无佳兴。nǎi shěng shǎo shí xué,qiáng miǎn wú jiā xīng。
初如弄机杼,未解布丝经。chū rú nòng jī zhù,wèi jiě bù sī jīng。
利器昧其时,或反授人柄。lì qì mèi qí shí,huò fǎn shòu rén bǐng。
及亲贤豪游,所尚志已定。jí qīn xián háo yóu,suǒ shàng zhì yǐ dìng。
不厌朝市喧,不须山林静。bù yàn cháo shì xuān,bù xū shān lín jìng。
不为煦煦妍,不为严严冰。bù wèi xù xù yán,bù wèi yán yán bīng。
遇物理自畅,区处剧操令。yù wù lǐ zì chàng,qū chù jù cāo lìng。
仍类楚野竹,忽从孤根迸。réng lèi chǔ yě zhú,hū cóng gū gēn bèng。
便成翠琅玕,久与风霜硬。biàn chéng cuì láng gān,jiǔ yǔ fēng shuāng yìng。
虽然达吾真,谁复究毕竟。suī rán dá wú zhēn,shuí fù jiū bì jìng。
世间忘坦途,尽欲求密径。shì jiān wàng tǎn tú,jǐn yù qiú mì jìng。
哂我是迂疏,宜乎今蹭蹬。shěn wǒ shì yū shū,yí hū jīn cèng dēng。
蹭蹬诚可嗟,所偶亦已并。cèng dēng chéng kě jiē,suǒ ǒu yì yǐ bìng。
晚逢二三友,喜饮恨多病。wǎn féng èr sān yǒu,xǐ yǐn hèn duō bìng。
道路何邅回,季秋越春孟。dào lù hé zhān huí,jì qiū yuè chūn mèng。
平生景慕者,邂逅出天幸。píng shēng jǐng mù zhě,xiè hòu chū tiān xìng。
接迹犹谓荣,况此声颜并。jiē jì yóu wèi róng,kuàng cǐ shēng yán bìng。
实惭寡时用,又顾无奇行。shí cán guǎ shí yòng,yòu gù wú qí xíng。
爱之不忍去,自旦还至暝。ài zhī bù rěn qù,zì dàn hái zhì míng。
在昔浊世贤,徒知清酒圣。zài xī zhuó shì xián,tú zhī qīng jiǔ shèng。
但用醉为娱,一老少不更。dàn yòng zuì wèi yú,yī lǎo shǎo bù gèng。
稍思桃源人,翩尔乘渔艇。shāo sī táo yuán rén,piān ěr chéng yú tǐng。
寻花逐水往,岂念衰与盛。xún huā zhú shuǐ wǎng,qǐ niàn shuāi yǔ shèng。
歌讴非俗情,山响自答应。gē ōu fēi sú qíng,shān xiǎng zì dá yīng。
以此谢君勤,微言期略听。yǐ cǐ xiè jūn qín,wēi yán qī lüè tīng。
衮衮不足为,试共幽人评。gǔn gǔn bù zú wèi,shì gòng yōu rén píng。

泰州王学士寄车螯蛤蜊

梅尧臣

车螯与月蛤,寄自海陵郡。chē áo yǔ yuè há,jì zì hǎi líng jùn。
谓我抱馀醒,江都多美酝。wèi wǒ bào yú xǐng,jiāng dōu duō měi yùn。
老来饮不满,一醉已关分。lǎo lái yǐn bù mǎn,yī zuì yǐ guān fēn。
甘鲜虽所嗜,易饫亦莫问。gān xiān suī suǒ shì,yì yù yì mò wèn。
娇女巧收壳,燕脂合眉晕。jiāo nǚ qiǎo shōu ké,yàn zhī hé méi yūn。
贫奁无金玉,狼藉生恚忿。pín lián wú jīn yù,láng jí shēng huì fèn。
妻孥喜食之,婢妾困扫?。qī nú xǐ shí zhī,bì qiè kùn sǎo pīn。
行当至京华,耳目饱尘坌。xíng dāng zhì jīng huá,ěr mù bǎo chén bèn。
此味爽口难,书为厌者训。cǐ wèi shuǎng kǒu nán,shū wèi yàn zhě xùn。

张圣民席上赋红梅

梅尧臣

吾家有嘉树,红蕊开朝雾。wú jiā yǒu jiā shù,hóng ruǐ kāi cháo wù。
笑杏少清香,鄙梅多俗趣。xiào xìng shǎo qīng xiāng,bǐ méi duō sú qù。
江都别乘居,似见句溪圃。jiāng dōu bié chéng jū,shì jiàn jù xī pǔ。
坐中勿苦疑,结子看春暮。zuò zhōng wù kǔ yí,jié zi kàn chūn mù。

平山堂杂言

梅尧臣

芜城之北大明寺,辟堂高爽趣广而意厖。wú chéng zhī běi dà míng sì,pì táng gāo shuǎng qù guǎng ér yì páng。
欧阳公经始曰平山,山之迤逦苍翠隔大江。ōu yáng gōng jīng shǐ yuē píng shān,shān zhī yí lǐ cāng cuì gé dà jiāng。
天清日明了了见峰岭,已胜谢朓龊龊远视于一窗。tiān qīng rì míng le le jiàn fēng lǐng,yǐ shèng xiè tiǎo chuò chuò yuǎn shì yú yī chuāng。
亦笑炀帝造楼摘星放萤火,锦帆落樯旗建杠。yì xiào yáng dì zào lóu zhāi xīng fàng yíng huǒ,jǐn fān luò qiáng qí jiàn gāng。
我今乃来偶同二三友,得句欲霜钟撞。wǒ jīn nǎi lái ǒu tóng èr sān yǒu,dé jù yù shuāng zhōng zhuàng。
却思公之文字世莫双,举酒一使长咽慢肌高揭鼓笛腔,万古有作心胸降。què sī gōng zhī wén zì shì mò shuāng,jǔ jiǔ yī shǐ zhǎng yàn màn jī gāo jiē gǔ dí qiāng,wàn gǔ yǒu zuò xīn xiōng jiàng。

自感其二

梅尧臣

我不嫌髭白,白髭何自落。wǒ bù xián zī bái,bái zī hé zì luò。
虽然失丑衰,将恐日疏薄。suī rán shī chǒu shuāi,jiāng kǒng rì shū báo。
有生无不老,岁事看秋箨。yǒu shēng wú bù lǎo,suì shì kàn qiū tuò。
一身忧已大,毫发谁能度。yī shēn yōu yǐ dà,háo fā shuí néng dù。

读邵不疑学士诗卷杜挺之忽来因出示之且伏高致辄书一时之语以奉呈

梅尧臣

作诗无古今,唯造平淡难。zuò shī wú gǔ jīn,wéi zào píng dàn nán。
譬身有两目,瞭然瞻视端。pì shēn yǒu liǎng mù,liǎo rán zhān shì duān。
邵南有遗风,源流应未殚。shào nán yǒu yí fēng,yuán liú yīng wèi dān。
所得六十章,小大珠落盘。suǒ dé liù shí zhāng,xiǎo dà zhū luò pán。
光彩若明月,射我枕席寒。guāng cǎi ruò míng yuè,shè wǒ zhěn xí hán。
含香视草郎,下马一借观。hán xiāng shì cǎo láng,xià mǎ yī jiè guān。
既观坐长叹,复想李杜韩。jì guān zuò zhǎng tàn,fù xiǎng lǐ dù hán。
愿执戈与戟,生死事将坛。yuàn zhí gē yǔ jǐ,shēng sǐ shì jiāng tán。

送宁乡令张沆

梅尧臣

长沙过洞庭,水泊风摇碇。zhǎng shā guò dòng tíng,shuǐ pō fēng yáo dìng。
青山接夷蛮,白昼鸣鸮鸋。qīng shān jiē yí mán,bái zhòu míng xiāo níng。
竹存帝女啼,夔学林雍鑋。zhú cún dì nǚ tí,kuí xué lín yōng qīng。
不嫌卑湿往,教令民须听。bù xián bēi shī wǎng,jiào lìng mín xū tīng。

依韵和酬邵不疑见答

梅尧臣

君才若巨贾,既富仍深藏。jūn cái ruò jù jiǎ,jì fù réng shēn cáng。
遂兼碌碌贫,共处安可量。suì jiān lù lù pín,gòng chù ān kě liàng。
滔滔大泽陂,渺漫入幽荒。tāo tāo dà zé bēi,miǎo màn rù yōu huāng。
徒欲穷端倪,凭高何相望。tú yù qióng duān ní,píng gāo hé xiāng wàng。
一日以文绣,被此粪土墙。yī rì yǐ wén xiù,bèi cǐ fèn tǔ qiáng。
门徒三千人,起予唯卜商。mén tú sān qiān rén,qǐ yǔ wéi bo shāng。
薄言昧纤悉,怀忧思萱忘。báo yán mèi xiān xī,huái yōu sī xuān wàng。
美璞委雕琢,以未知我详。měi pú wěi diāo zuó,yǐ wèi zhī wǒ xiáng。
但念故时朋,所乐来远方。dàn niàn gù shí péng,suǒ lè lái yuǎn fāng。
慎勿以名使,取败非相当。shèn wù yǐ míng shǐ,qǔ bài fēi xiāng dāng。

赠张伯益

梅尧臣

张伯益,风义自足常游遨,醉弹琵琶声嘈嘈。zhāng bó yì,fēng yì zì zú cháng yóu áo,zuì dàn pí pá shēng cáo cáo。
雷车急辊蛟龙号,曲终放拨解紫绦。léi chē jí gǔn jiāo lóng hào,qū zhōng fàng bō jiě zǐ tāo。
勇气索笔作小篆,李斯复出秦碑高。yǒng qì suǒ bǐ zuò xiǎo zhuàn,lǐ sī fù chū qín bēi gāo。
不数宣王石鼓文,快健欲敌横磨刀。bù shù xuān wáng shí gǔ wén,kuài jiàn yù dí héng mó dāo。
弈棋丝桐且置之,众善多取精神劳。yì qí sī tóng qiě zhì zhī,zhòng shàn duō qǔ jīng shén láo。

依韵和邵不疑以雨止烹茶观画听琴之会

梅尧臣

弹琴阅古画,煮茗仍有期。dàn qín yuè gǔ huà,zhǔ míng réng yǒu qī。
一夕风雨来,且喜农亩滋。yī xī fēng yǔ lái,qiě xǐ nóng mǔ zī。
中河不阻涩,舟楫亦所宜。zhōng hé bù zǔ sè,zhōu jí yì suǒ yí。
况闻新疾愈,当与嗜好睽。kuàng wén xīn jí yù,dāng yǔ shì hǎo kuí。
何须顾小约,岂不是他时。hé xū gù xiǎo yuē,qǐ bù shì tā shí。
淡泊全精神,老氏吾将师。dàn pō quán jīng shén,lǎo shì wú jiāng shī。
幸因答来章,敢不以此咨。xìng yīn dá lái zhāng,gǎn bù yǐ cǐ zī。
此咨有深理,愿君勤且思。cǐ zī yǒu shēn lǐ,yuàn jūn qín qiě sī。