古诗词

初见淮山

梅尧臣

游宦久去国,扁舟今始还。yóu huàn jiǔ qù guó,biǎn zhōu jīn shǐ hái。
朝来汴口望,喜见淮上山。cháo lái biàn kǒu wàng,xǐ jiàn huái shàng shān。
断岭碧峰出,平沙白鸟闲。duàn lǐng bì fēng chū,píng shā bái niǎo xián。
南归不厌远,况在水云间。nán guī bù yàn yuǎn,kuàng zài shuǐ yún jiān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

李审言相招与刁景纯周仲章裴如晦冯当世沈文通谢师厚师直会

梅尧臣

自君命我饮,朝暮雨倾瓦。zì jūn mìng wǒ yǐn,cháo mù yǔ qīng wǎ。
城东与城北,大道泥没马。chéng dōng yǔ chéng běi,dà dào ní méi mǎ。
敢忘主人勤,颠扑困驭者。gǎn wàng zhǔ rén qín,diān pū kùn yù zhě。
众客亦如期,陈肴藉兰若。zhòng kè yì rú qī,chén yáo jí lán ruò。
冯裴与沈谢,辩论过终贾。féng péi yǔ shěn xiè,biàn lùn guò zhōng jiǎ。
刁周事老成,危坐言语寡。diāo zhōu shì lǎo chéng,wēi zuò yán yǔ guǎ。
酒半时谑剧,揣状类模写。jiǔ bàn shí xuè jù,chuāi zhuàng lèi mó xiě。
或讥项发秃,或指舌端傻。huò jī xiàng fā tū,huò zhǐ shé duān shǎ。
或将冠带身,劝作梁武舍。huò jiāng guān dài shēn,quàn zuò liáng wǔ shě。
谓我大耳儿,此实已见假。wèi wǒ dà ěr ér,cǐ shí yǐ jiàn jiǎ。
又效井市态,屈强体非雅。yòu xiào jǐng shì tài,qū qiáng tǐ fēi yǎ。
顺风手沙沙,逆风口哆哆。shùn fēng shǒu shā shā,nì fēng kǒu duō duō。
竟席屡绝倒,去忌肝胆泻。jìng xí lǚ jué dào,qù jì gān dǎn xiè。
规规岂无侪,达识高天下。guī guī qǐ wú chái,dá shí gāo tiān xià。

送周仲章都官通判湖州

梅尧臣

溪水日霅霅,弁峰日峨峨。xī shuǐ rì zhà zhà,biàn fēng rì é é。
中有水精宫,此名其谓何。zhōng yǒu shuǐ jīng gōng,cǐ míng qí wèi hé。
湖水传玉娘,扬光溯常娥。hú shuǐ chuán yù niáng,yáng guāng sù cháng é。
昔人美清夜,高楼发微歌。xī rén měi qīng yè,gāo lóu fā wēi gē。
风流百年馀,所历才彦多。fēng liú bǎi nián yú,suǒ lì cái yàn duō。
我尝居其下,醉舞或傞傞。wǒ cháng jū qí xià,zuì wǔ huò suō suō。
君行贰郡事,结骑黄金珂。jūn xíng èr jùn shì,jié qí huáng jīn kē。
容仪苦白皙,度桥鸣橐驼。róng yí kǔ bái xī,dù qiáo míng tuó tuó。
士女夹道看,秋风吹縠罗。shì nǚ jiā dào kàn,qiū fēng chuī hú luó。
言是公侯家,大体侬弗过。yán shì gōng hóu jiā,dà tǐ nóng fú guò。
问侬底未辨,撑船入芰荷。wèn nóng dǐ wèi biàn,chēng chuán rù jì hé。
应莫劝蚕织,生计非杼梭。yīng mò quàn cán zhī,shēng jì fēi zhù suō。

依韵答吴安勖太祝

梅尧臣

我于文字无一精,少学五言希李陵。wǒ yú wén zì wú yī jīng,shǎo xué wǔ yán xī lǐ líng。
当时巨公特推许,便将格力追西京。dāng shí jù gōng tè tuī xǔ,biàn jiāng gé lì zhuī xī jīng。
卞和无足定抱宝,乘骥走行天下老。biàn hé wú zú dìng bào bǎo,chéng jì zǒu xíng tiān xià lǎo。
玉已累人马不逢,皇皇何之饥欲倒。yù yǐ lèi rén mǎ bù féng,huáng huáng hé zhī jī yù dào。
还思二十居洛阳,公侯接迹论文章。hái sī èr shí jū luò yáng,gōng hóu jiē jì lùn wén zhāng。
文章自此日怪奇,每出一篇争诵之。wén zhāng zì cǐ rì guài qí,měi chū yī piān zhēng sòng zhī。
其锋虽锐我敢犯,新语能如夏侯湛。qí fēng suī ruì wǒ gǎn fàn,xīn yǔ néng rú xià hóu zhàn。
于今穷困人已衰,不见悬金规吕览。yú jīn qióng kùn rén yǐ shuāi,bù jiàn xuán jīn guī lǚ lǎn。
乃遭吾子求琢磋,珠玑获斗奈我何。nǎi zāo wú zi qiú zuó cuō,zhū jī huò dòu nài wǒ hé。

吴冲卿学士以王平甫言淮甸会予予久未至冲卿与平甫作诗见寄答之

梅尧臣

老马力尽道路长,岂若壮骥思腾骧。lǎo mǎ lì jǐn dào lù zhǎng,qǐ ruò zhuàng jì sī téng xiāng。
项穷临流叹不逝,燕骨埋没庸可伤。xiàng qióng lín liú tàn bù shì,yàn gǔ mái méi yōng kě shāng。
我今六十趋南北,饥肠不足面黧黑。wǒ jīn liù shí qū nán běi,jī cháng bù zú miàn lí hēi。
少年心志一点无,千里区区安所得。shǎo nián xīn zhì yī diǎn wú,qiān lǐ qū qū ān suǒ dé。
往居闾闬乏经过,闭门读书多废食。wǎng jū lǘ hàn fá jīng guò,bì mén dú shū duō fèi shí。
便从冠带向仕途,强颜希禄非贪职。biàn cóng guān dài xiàng shì tú,qiáng yán xī lù fēi tān zhí。
昨逢王倩昧平生,一见如旧心相倾。zuó féng wáng qiàn mèi píng shēng,yī jiàn rú jiù xīn xiāng qīng。
谈经树下任日炙,酒狂便欲骑长鲸。tán jīng shù xià rèn rì zhì,jiǔ kuáng biàn yù qí zhǎng jīng。
谁意同行有迟疾,先入大梁凡几日。shuí yì tóng xíng yǒu chí jí,xiān rù dà liáng fán jǐ rì。
大梁故人怜钝衰,迭为寄唱辞严密。dà liáng gù rén lián dùn shuāi,dié wèi jì chàng cí yán mì。
卒章言买羊与酒,虽齿动摇能饫溢。zú zhāng yán mǎi yáng yǔ jiǔ,suī chǐ dòng yáo néng yù yì。
亦知红颊教新成,更愿旧朋邀六七。yì zhī hóng jiá jiào xīn chéng,gèng yuàn jiù péng yāo liù qī。

寄题绛守园池

梅尧臣

老柏麝不食,古色侵青冥。lǎo bǎi shè bù shí,gǔ sè qīn qīng míng。
浅沼龙不入,秋水生浮萍。qiǎn zhǎo lóng bù rù,qiū shuǐ shēng fú píng。
屋屡圬垩几太守,壁上彪蔚遗丹青。wū lǚ wū è jǐ tài shǒu,bì shàng biāo wèi yí dān qīng。
黑石镌辞涩如棘,今昔往来人不识。hēi shí juān cí sè rú jí,jīn xī wǎng lái rén bù shí。
酸睛欲抉无声形,既不可问不可听。suān jīng yù jué wú shēng xíng,jì bù kě wèn bù kě tīng。
悬泉泻窦昼未停,飞玉贮蓝光入屏。xuán quán xiè dòu zhòu wèi tíng,fēi yù zhù lán guāng rù píng。
苞潭梁岛甲癸丁,蔓刺交缀垂组綎。bāo tán liáng dǎo jiǎ guǐ dīng,màn cì jiāo zhuì chuí zǔ tīng。
苍官屃槐朋在庭,风虫日鸟声嘤咛。cāng guān xì huái péng zài tíng,fēng chóng rì niǎo shēng yīng níng。
卉葩木果黏枝条,集台脱热昏疴醒。huì pā mù guǒ nián zhī tiáo,jí tái tuō rè hūn kē xǐng。
樊文韩诗怪若是,径取一二传优伶。fán wén hán shī guài ruò shì,jìng qǔ yī èr chuán yōu líng。
仍寄河东薛太守,更与斟酌无闲扃。réng jì hé dōng xuē tài shǒu,gèng yǔ zhēn zhuó wú xián jiōng。

醉翁吟

梅尧臣

翁来,翁来,翁乘马。wēng lái,wēng lái,wēng chéng mǎ。
何以言醉,在泉林之下。hé yǐ yán zuì,zài quán lín zhī xià。
日暮烟愁谷暝,蹄耸足音响原野。rì mù yān chóu gǔ míng,tí sǒng zú yīn xiǎng yuán yě。
月从东方出照人,揽晖曾不盈把。yuè cóng dōng fāng chū zhào rén,lǎn huī céng bù yíng bǎ。
酒将醒,未醒又挹玉斝向身泻,翁乎醉也。jiǔ jiāng xǐng,wèi xǐng yòu yì yù jiǎ xiàng shēn xiè,wēng hū zuì yě。
山花炯兮,山木挺兮,翁酩酊兮。shān huā jiǒng xī,shān mù tǐng xī,wēng mǐng dīng xī。
禽鸣右兮,兽鸣左兮,翁䫥鹅兮。qín míng yòu xī,shòu míng zuǒ xī,wēng kuǐ é xī。
虫蜩嚎兮,石泉嘈兮,翁酕醄兮。chóng tiáo háo xī,shí quán cáo xī,wēng máo táo xī。
翁朝来以暮往,田叟野父徒倚望兮。wēng cháo lái yǐ mù wǎng,tián sǒu yě fù tú yǐ wàng xī。
翁不我搔,翁自陶陶。wēng bù wǒ sāo,wēng zì táo táo。
翁舍我归,我心依依。wēng shě wǒ guī,wǒ xīn yī yī。
博士慰我,写我意之微兮。bó shì wèi wǒ,xiě wǒ yì zhī wēi xī。

和吴冲卿学士石屏

梅尧臣

吴夫子,佩银龟。wú fū zi,pèi yín guī。
乘天马,索怪奇。chéng tiān mǎ,suǒ guài qí。
忽得虢略一片石,其中白色圆如规。hū dé guó lüè yī piàn shí,qí zhōng bái sè yuán rú guī。
又有树与乌,画手虽妙何能为。yòu yǒu shù yǔ wū,huà shǒu suī miào hé néng wèi。
吴乃持问欧阳公,比公曩获尤可疑。wú nǎi chí wèn ōu yáng gōng,bǐ gōng nǎng huò yóu kě yí。
疑不为辨赋以诗,诗辞粲粲明星垂。yí bù wèi biàn fù yǐ shī,shī cí càn càn míng xīng chuí。
复遣赍来使我和,坐上钜公傍睨之。fù qiǎn jī lái shǐ wǒ hé,zuò shàng jù gōng bàng nì zhī。
范侯实有杨雄学,咸云此理难究推。fàn hóu shí yǒu yáng xióng xué,xián yún cǐ lǐ nán jiū tuī。
我归涤虑反覆思,义虽不经聊解颐。wǒ guī dí lǜ fǎn fù sī,yì suī bù jīng liáo jiě yí。
月与太阳合朔时,阳乌飞上桂树枝。yuè yǔ tài yáng hé shuò shí,yáng wū fēi shàng guì shù zhī。
枝上作窠生群儿,人不知天公。zhī shàng zuò kē shēng qún ér,rén bù zhī tiān gōng。
天公欲俾世间见,影著石面如黏黐。tiān gōng yù bǐ shì jiān jiàn,yǐng zhù shí miàn rú nián chī。
乌既不得去,月亦不可移。wū jì bù dé qù,yuè yì bù kě yí。
留为千古作好玩,慎勿倾扑同玉碑。liú wèi qiān gǔ zuò hǎo wán,shèn wù qīng pū tóng yù bēi。

永叔赠绢二十匹

梅尧臣

凤皇拔羽覆鹑鴳,鹑鴳幸脱僵蒿蓬。fèng huáng bá yǔ fù chún yàn,chún yàn xìng tuō jiāng hāo péng。
昔公处贫我同困,我无金玉可助公。xī gōng chù pín wǒ tóng kùn,wǒ wú jīn yù kě zhù gōng。
公今既贵我尚窘,公有缣帛周我穷。gōng jīn jì guì wǒ shàng jiǒng,gōng yǒu jiān bó zhōu wǒ qióng。
古来朋侪义亦少,子贡不顾颜渊空。gǔ lái péng chái yì yì shǎo,zi gòng bù gù yán yuān kōng。
复闻韩孟最相善,身仆道路哀妻僮。fù wén hán mèng zuì xiāng shàn,shēn pū dào lù āi qī tóng。
生前曾未获一饱,徒脱吟响如秋虫。shēng qián céng wèi huò yī bǎo,tú tuō yín xiǎng rú qiū chóng。
自惊此赠已过足,外可毕嫁内御冬。zì jīng cǐ zèng yǐ guò zú,wài kě bì jià nèi yù dōng。
况无杜甫海图坼,天吴且免在褐躬。kuàng wú dù fǔ hǎi tú chè,tiān wú qiě miǎn zài hè gōng。
瘦儿两胫不赤冻,病妇十指休补缝。shòu ér liǎng jìng bù chì dòng,bìng fù shí zhǐ xiū bǔ fèng。
厨中馁婢喜有望,服鲜弃垢必所蒙。chú zhōng něi bì xǐ yǒu wàng,fú xiān qì gòu bì suǒ méng。
梁上君子切莫下,吾非陈寔何尔容。liáng shàng jūn zi qiè mò xià,wú fēi chén shí hé ěr róng。

依韵奉和永叔感兴五首

梅尧臣

泉上有君子,斋祠达主诚。quán shàng yǒu jūn zi,zhāi cí dá zhǔ chéng。
向来霖雨暴,触处蛟鼍鸣。xiàng lái lín yǔ bào,chù chù jiāo tuó míng。
既祈致日出,杲杲纾民情。jì qí zhì rì chū,gǎo gǎo shū mín qíng。
天子遣以报,固菲媚取名。tiān zi qiǎn yǐ bào,gù fēi mèi qǔ míng。
因成感兴章,庶用语平生。yīn chéng gǎn xīng zhāng,shù yòng yǔ píng shēng。
蹈道久已熟,情田不须耕。dǎo dào jiǔ yǐ shú,qíng tián bù xū gēng。

依韵奉和永叔感兴五首

梅尧臣

既负天下望,必忧天下责。jì fù tiān xià wàng,bì yōu tiān xià zé。
每闻谏诤辞,苦意多矫激。měi wén jiàn zhèng cí,kǔ yì duō jiǎo jī。
心存义勇赤,气与虹霓白。xīn cún yì yǒng chì,qì yǔ hóng ní bái。
所论言必从,岂若水投石。suǒ lùn yán bì cóng,qǐ ruò shuǐ tóu shí。
阴邪日已销,事理颇已得。yīn xié rì yǐ xiāo,shì lǐ pǒ yǐ dé。
莫将经济术,抑郁向胸臆。mò jiāng jīng jì shù,yì yù xiàng xiōng yì。

依韵奉和永叔感兴五首

梅尧臣

勿惊年齿迟,勿叹时节晚。wù jīng nián chǐ chí,wù tàn shí jié wǎn。
寒松翳林麓,射干生陇坂。hán sōng yì lín lù,shè gàn shēng lǒng bǎn。
野蓬随飘飘,秋实缀纂纂。yě péng suí piāo piāo,qiū shí zhuì zuǎn zuǎn。
万物更盛衰,有益必有损。wàn wù gèng shèng shuāi,yǒu yì bì yǒu sǔn。
损益皆自然,曷增凫胫短。sǔn yì jiē zì rán,hé zēng fú jìng duǎn。
人为智虑役,白发安得免。rén wèi zhì lǜ yì,bái fā ān dé miǎn。
利泽欲及时,唯恐不行远。lì zé yù jí shí,wéi kǒng bù xíng yuǎn。
后世岂皆愚,计校徒勉勉。hòu shì qǐ jiē yú,jì xiào tú miǎn miǎn。

依韵奉和永叔感兴五首

梅尧臣

日出各驰趋,皆为利所迫。rì chū gè chí qū,jiē wèi lì suǒ pò。
秋虫至微物,役役网自织。qiū chóng zhì wēi wù,yì yì wǎng zì zhī。
古来高世人,林下遗忧责。gǔ lái gāo shì rén,lín xià yí yōu zé。
扛鼎绝膑者,乃自恃以力。káng dǐng jué bìn zhě,nǎi zì shì yǐ lì。
积金苟如山,何异鱼贪食。jī jīn gǒu rú shān,hé yì yú tān shí。

依韵奉和永叔感兴五首

梅尧臣

唧唧复唧唧,长沙何太息。jī jī fù jī jī,zhǎng shā hé tài xī。
秋风入破衣,瘦妇思补刺。qiū fēng rù pò yī,shòu fù sī bǔ cì。
手中把长线,无帛缝不得。shǒu zhōng bǎ zhǎng xiàn,wú bó fèng bù dé。
夜夜忧向寒,斗柄渐垂北。yè yè yōu xiàng hán,dòu bǐng jiàn chuí běi。
嫁夫欲夫富,欢乐要终极。jià fū yù fū fù,huān lè yào zhōng jí。
欢乐既未能,鬓发霜花易。huān lè jì wèi néng,bìn fā shuāng huā yì。

依韵奉和永叔社日

梅尧臣

玉卵不吞龙嗜肉,燕子成儿去华屋。yù luǎn bù tūn lóng shì ròu,yàn zi chéng ér qù huá wū。
老枥半黄田鼓鸣,树下宰平谁似玉。lǎo lì bàn huáng tián gǔ míng,shù xià zǎi píng shuí shì yù。
茂陵长说泣秋风,王母惜传双鬓绿。mào líng zhǎng shuō qì qiū fēng,wáng mǔ xī chuán shuāng bìn lǜ。
东方伏日思早归,长饥不及侏儒腹。dōng fāng fú rì sī zǎo guī,zhǎng jī bù jí zhū rú fù。
豮豕新烹白醪熟,奋衣地坐无拘束。fén shǐ xīn pēng bái láo shú,fèn yī dì zuò wú jū shù。
骊山夜寒坑底哭,漫把漆书留冢竹。lí shān yè hán kēng dǐ kū,màn bǎ qī shū liú zhǒng zhú。

社日饮永叔家

梅尧臣

雨未,雨蒙蒙,野田击鼓赛社翁。yǔ wèi,yǔ méng méng,yě tián jī gǔ sài shè wēng。
折条跨马社翁去,醉叟卧倒梨叶红。zhé tiáo kuà mǎ shè wēng qù,zuì sǒu wò dào lí yè hóng。
鳌头主人邀客饮,玉酒新赐蓬莱宫。áo tóu zhǔ rén yāo kè yǐn,yù jiǔ xīn cì péng lái gōng。
彭宣不预后堂会,康成一举三百钟。péng xuān bù yù hòu táng huì,kāng chéng yī jǔ sān bǎi zhōng。
更邀明月出海底,烂醉等是归蒿蓬。gèng yāo míng yuè chū hǎi dǐ,làn zuì děng shì guī hāo péng。