古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

饮韩仲文家

梅尧臣

饮酒众所嗜,未若朋会乐。yǐn jiǔ zhòng suǒ shì,wèi ruò péng huì lè。
终日不为荒,于时岂多怍。zhōng rì bù wèi huāng,yú shí qǐ duō zuò。
坐客十馀人,七子实棣萼。zuò kè shí yú rén,qī zi shí dì è。
杯行发严令,孰不资善谑。bēi xíng fā yán lìng,shú bù zī shàn xuè。
巧词剧猱捷,辨机如弩彍。qiǎo cí jù náo jié,biàn jī rú nǔ guō。
醉舌强且迟,罚觥奚屡酌。zuì shé qiáng qiě chí,fá gōng xī lǚ zhuó。
正言讦诡谀,简礼去酬酢。zhèng yán jié guǐ yú,jiǎn lǐ qù chóu cù。
迭嘲果与蔬,相呼花间药。dié cháo guǒ yǔ shū,xiāng hū huā jiān yào。
是非不亲亲,笑语何落落。shì fēi bù qīn qīn,xiào yǔ hé luò luò。
夜归欢有馀,孩稚扶仍噱。yè guī huān yǒu yú,hái zhì fú réng jué。

玉汝赠永兴冰蜜梨十颗

梅尧臣

梨传真定间,其甘曰如蜜。lí chuán zhēn dìng jiān,qí gān yuē rú mì。
君得咸阳中,味兼冰作质。jūn dé xián yáng zhōng,wèi jiān bīng zuò zhì。
遗之析朝酲,亦以蠲烦疾。yí zhī xī cháo chéng,yì yǐ juān fán jí。
吾儿勿多嗜,不比盘中栗。wú ér wù duō shì,bù bǐ pán zhōng lì。

寄题滁州丰乐亭

梅尧臣

泠泠幽谷泉,近在青峰下。líng líng yōu gǔ quán,jìn zài qīng fēng xià。
使君去穷源,林外留车马。shǐ jūn qù qióng yuán,lín wài liú chē mǎ。
一径穿筱深,蔽日复潇洒。yī jìng chuān xiǎo shēn,bì rì fù xiāo sǎ。
行尽逢泓澄,翠影如可泻。xíng jǐn féng hóng chéng,cuì yǐng rú kě xiè。
云树阴其旁,造物将有假。yún shù yīn qí páng,zào wù jiāng yǒu jiǎ。
引水开石池,结宇覆碧瓦。yǐn shuǐ kāi shí chí,jié yǔ fù bì wǎ。
乃知爱玩心,朝夕未忍舍。nǎi zhī ài wán xīn,cháo xī wèi rěn shě。
近移溪上石,怪古苍藓惹。jìn yí xī shàng shí,guài gǔ cāng xiǎn rě。
芍药广陵来,山卉杂夭冶。sháo yào guǎng líng lái,shān huì zá yāo yě。
春禽时相鸣,宾从不应寡。chūn qín shí xiāng míng,bīn cóng bù yīng guǎ。
欲问淮南趣,还思洛阳社。yù wèn huái nán qù,hái sī luò yáng shè。
胜事已不辜,吟觞无倦把。shèng shì yǐ bù gū,yín shāng wú juàn bǎ。

和韩仲文西斋闲夜有怀道损舅及予

梅尧臣

冬日每苦短,方爱夜漏永。dōng rì měi kǔ duǎn,fāng ài yè lòu yǒng。
积云寒拥斋,徘徊延月影。jī yún hán yōng zhāi,pái huái yán yuè yǐng。
独能怀亲友,出门见参井。dú néng huái qīn yǒu,chū mén jiàn cān jǐng。
是时发清咏,笔若天骥骋。shì shí fā qīng yǒng,bǐ ruò tiān jì chěng。

奉和子华持国玉汝来饮西轩

梅尧臣

我诚官局冷,终日事靡括。wǒ chéng guān jú lěng,zhōng rì shì mí kuò。
每耽古人书,似与世俗阔。měi dān gǔ rén shū,shì yǔ shì sú kuò。
同道三四人,来过慰饥渴。tóng dào sān sì rén,lái guò wèi jī kě。
迭相陈语言,曾未厌刀呾。dié xiāng chén yǔ yán,céng wèi yàn dāo dá。
自中将过晡,留饭具粗粝。zì zhōng jiāng guò bū,liú fàn jù cū lì。
薄酒继以斟,不觉寒日没。báo jiǔ jì yǐ zhēn,bù jué hán rì méi。
愚妻方罢沐,供饭愧仓卒。yú qī fāng bà mù,gōng fàn kuì cāng zú。
冻婢昧煎和,亲调首忘髴。dòng bì mèi jiān hé,qīn diào shǒu wàng fú。
每食各惊顾,谁谓不黔突。měi shí gè jīng gù,shuí wèi bù qián tū。
倦仆暖吾薪,饥马饱吾秣。juàn pū nuǎn wú xīn,jī mǎ bǎo wú mò。
马无归嘶声,仆有颜色活。mǎ wú guī sī shēng,pū yǒu yán sè huó。
安稳不知疲,明釭仍为拨。ān wěn bù zhī pí,míng gāng réng wèi bō。
醉言实无次,曾未穷本末。zuì yán shí wú cì,céng wèi qióng běn mò。
诸君竞相先,出口论莫夺。zhū jūn jìng xiāng xiān,chū kǒu lùn mò duó。
复云天地间,此能有几达。fù yún tiān dì jiān,cǐ néng yǒu jǐ dá。
我闻颜汗下,恐后谤难遏。wǒ wén yán hàn xià,kǒng hòu bàng nán è。
其间常有言,但未见疵齾。qí jiān cháng yǒu yán,dàn wèi jiàn cī yà。
终当轻有若,悔目已屡䀣。zhōng dāng qīng yǒu ruò,huǐ mù yǐ lǚ bì。
信哉群玉林,岂得依朽蘖。xìn zāi qún yù lín,qǐ dé yī xiǔ niè。
吾心为之然,收舌如断割。wú xīn wèi zhī rán,shōu shé rú duàn gē。
寄音谢豪俊,兹蕴只圭撮。jì yīn xiè háo jùn,zī yùn zhǐ guī cuō。

答持国遗鲨鱼皮脍

梅尧臣

海鱼沙玉皮,剪脍金齑酽。hǎi yú shā yù pí,jiǎn kuài jīn jī yàn。
远持享佳宾,岂用饰宝剑。yuǎn chí xiǎng jiā bīn,qǐ yòng shì bǎo jiàn。
予贫食几稀,君爱则已泛。yǔ pín shí jǐ xī,jūn ài zé yǐ fàn。
终当饭葵藿,此味不为欠。zhōng dāng fàn kuí huò,cǐ wèi bù wèi qiàn。

和持国石藓

梅尧臣

石根云常蒸,老藓密于毯。shí gēn yún cháng zhēng,lǎo xiǎn mì yú tǎn。
湿翠连涧阴,净绿绕岩坎。shī cuì lián jiàn yīn,jìng lǜ rào yán kǎn。
不异泉上芹,丰茸犹可揽。bù yì quán shàng qín,fēng rōng yóu kě lǎn。
安知山中客,远寄趣已淡。ān zhī shān zhōng kè,yuǎn jì qù yǐ dàn。

同诸韩饮曼叔家

梅尧臣

富贵丰盘餐,日可侑清角。fù guì fēng pán cān,rì kě yòu qīng jiǎo。
不与贤者俱,饱食何所学。bù yǔ xián zhě jù,bǎo shí hé suǒ xué。
吾友虽日贫,邀赏不辞数。wú yǒu suī rì pín,yāo shǎng bù cí shù。
质衣为酒肴,出论轻管乐。zhì yī wèi jiǔ yáo,chū lùn qīng guǎn lè。
其馔精且甘,刀几孰亲握。qí zhuàn jīng qiě gān,dāo jǐ shú qīn wò。
是时予苦眩,引去意颇确。shì shí yǔ kǔ xuàn,yǐn qù yì pǒ què。
羸马雪中归,醉醒谁复较。léi mǎ xuě zhōng guī,zuì xǐng shuí fù jiào。

和仲文西湖野步至新堰二首其二

梅尧臣

潭上水容暖,野中寒吹横。tán shàng shuǐ róng nuǎn,yě zhōng hán chuī héng。
行塘人已晚,吟步日难更。xíng táng rén yǐ wǎn,yín bù rì nán gèng。
冻地坼枯龟,断冰流破镜。dòng dì chè kū guī,duàn bīng liú pò jìng。
王都且不远,乐此林泉性。wáng dōu qiě bù yuǎn,lè cǐ lín quán xìng。

送仲文

梅尧臣

三年不出户,考行闾井闻。sān nián bù chū hù,kǎo xíng lǘ jǐng wén。
近俗遂知化,岂非由所薰。jìn sú suì zhī huà,qǐ fēi yóu suǒ xūn。
御琴趋国门,何必长守坟。yù qín qū guó mén,hé bì zhǎng shǒu fén。
美哉若君子,忠可移于君。měi zāi ruò jūn zi,zhōng kě yí yú jūn。

送子华

梅尧臣

识君虽恨晚,说诗屡解颐。shí jūn suī hèn wǎn,shuō shī lǚ jiě yí。
吾徒固难合,所合终不移。wú tú gù nán hé,suǒ hé zhōng bù yí。
冒寒跃马来,且言行有期。mào hán yuè mǎ lái,qiě yán xíng yǒu qī。
河上冰始坼,轻棹去未迟。hé shàng bīng shǐ chè,qīng zhào qù wèi chí。

送仲连

梅尧臣

别绪如乱丝,欲理还不可。bié xù rú luàn sī,yù lǐ hái bù kě。
却悲娇女诗,宁恋更效左。què bēi jiāo nǚ shī,níng liàn gèng xiào zuǒ。
是时远道怀,纷纷上归舸。shì shí yuǎn dào huái,fēn fēn shàng guī gě。
怜君正如此,岂任风雨俀。lián jūn zhèng rú cǐ,qǐ rèn fēng yǔ tuǐ。

送玉汝

梅尧臣

谈笑去拘忌,乃见相与深。tán xiào qù jū jì,nǎi jiàn xiāng yǔ shēn。
风骚得往返,但见非知音。fēng sāo dé wǎng fǎn,dàn jiàn fēi zhī yīn。
明日车马北,岂不动离襟。míng rì chē mǎ běi,qǐ bù dòng lí jīn。
春风蘼芜绿,别恨生遥岑。chūn fēng mí wú lǜ,bié hèn shēng yáo cén。

玉汝遗橄榄

梅尧臣

南国青青果,涉冬知始摘。nán guó qīng qīng guǒ,shè dōng zhī shǐ zhāi。
虽咀涩难任,竟当甘莫敌。suī jǔ sè nán rèn,jìng dāng gān mò dí。
来从万里外,或以苦口掷。lái cóng wàn lǐ wài,huò yǐ kǔ kǒu zhì。
所投同木瓜,欲报无琼璧。suǒ tóu tóng mù guā,yù bào wú qióng bì。

寄题苏子美沧浪亭

梅尧臣

闻买沧浪水,遂作沧浪人。wén mǎi cāng làng shuǐ,suì zuò cāng làng rén。
置亭沧浪上,日与沧浪亲。zhì tíng cāng làng shàng,rì yǔ cāng làng qīn。
宜曰沧浪叟,老向沧浪滨。yí yuē cāng làng sǒu,lǎo xiàng cāng làng bīn。
沧浪何处是,洞庭相与邻。cāng làng hé chù shì,dòng tíng xiāng yǔ lín。
竹树种已合,鱼蟹时可缗。zhú shù zhǒng yǐ hé,yú xiè shí kě mín。
春羹芼白菘,夏鼎烹紫莼。chūn gēng mào bái sōng,xià dǐng pēng zǐ chún。
黄柑摘霜晚,香稻炊玉新。huáng gān zhāi shuāng wǎn,xiāng dào chuī yù xīn。
行吟招隐诗,懒戴醉中巾。xíng yín zhāo yǐn shī,lǎn dài zuì zhōng jīn。
忧患两都忘,还往谁与频。yōu huàn liǎng dōu wàng,hái wǎng shuí yǔ pín。
昨得滁阳书,语彼事颇真。zuó dé chú yáng shū,yǔ bǐ shì pǒ zhēn。
曩子初去国,我勉勿迷津。nǎng zi chū qù guó,wǒ miǎn wù mí jīn。
四方不可之,中土百物淳。sì fāng bù kě zhī,zhōng tǔ bǎi wù chún。
今子居所乐,岂不远埃尘。jīn zi jū suǒ lè,qǐ bù yuǎn āi chén。
被发异泰伯,结客非春申。bèi fā yì tài bó,jié kè fēi chūn shēn。
莫与吴俗尚,吴俗多文身。mò yǔ wú sú shàng,wú sú duō wén shēn。
蛟龙刺两股,未变此遗民。jiāo lóng cì liǎng gǔ,wèi biàn cǐ yí mín。
读书本为道,不计贱与贫。dú shū běn wèi dào,bù jì jiàn yǔ pín。
当须化闾里,庶使礼义臻。dāng xū huà lǘ lǐ,shù shǐ lǐ yì zhēn。