古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送辛都官

梅尧臣

衣上大梁雪,门前武昌车。yī shàng dà liáng xuě,mén qián wǔ chāng chē。
使君行有期,将逢鸟隼旟。shǐ jūn xíng yǒu qī,jiāng féng niǎo sǔn yú。
车动自轣辘,旟轻自舒舒。chē dòng zì lì lù,yú qīng zì shū shū。
去都越千里,城在江上居。qù dōu yuè qiān lǐ,chéng zài jiāng shàng jū。
黄鹤有高楼,楼头挂蟾蜍。huáng hè yǒu gāo lóu,lóu tóu guà chán chú。
下见鹦鹉洲,葭茁可以菹。xià jiàn yīng wǔ zhōu,jiā zhuó kě yǐ jū。
为吊祢处士,沉踪异三闾。wèi diào mí chù shì,chén zōng yì sān lǘ。
忆昔我仲父,五马立踌躇。yì xī wǒ zhòng fù,wǔ mǎ lì chóu chú。
愿君访旧迹,因报八行书。yuàn jūn fǎng jiù jì,yīn bào bā xíng shū。

送韩玉汝太傅

梅尧臣

函关见残雪,褒谷闻春禽。hán guān jiàn cán xuě,bāo gǔ wén chūn qín。
禽响通朱轮,马嘶入青林。qín xiǎng tōng zhū lún,mǎ sī rù qīng lín。
花明乱石路,云抱寒泉岑。huā míng luàn shí lù,yún bào hán quán cén。
天外汉江来,城下渔网沉。tiān wài hàn jiāng lái,chéng xià yú wǎng chén。
庖供缩项鳊,坐使宫娥斟。páo gōng suō xiàng biān,zuò shǐ gōng é zhēn。
农桑不须教,古俗自通今。nóng sāng bù xū jiào,gǔ sú zì tōng jīn。

送韩玉汝太傅

梅尧臣

春风东来几万里,相送入关如有情。chūn fēng dōng lái jǐ wàn lǐ,xiāng sòng rù guān rú yǒu qíng。
灞陵原边柳条暗,咸阳桥畔桃花明。bà líng yuán biān liǔ tiáo àn,xián yáng qiáo pàn táo huā míng。
自古恨别此两处,十千美酒琉璃倾。zì gǔ hèn bié cǐ liǎng chù,shí qiān měi jiǔ liú lí qīng。
日落未落车马动,子规滴血壮士惊。rì luò wèi luò chē mǎ dòng,zi guī dī xuè zhuàng shì jīng。
行哉使君负胆气,蜀道虽险心常轻。xíng zāi shǐ jūn fù dǎn qì,shǔ dào suī xiǎn xīn cháng qīng。
是时门前大桐树,烂漫紫萼啼流莺。shì shí mén qián dà tóng shù,làn màn zǐ è tí liú yīng。
弟兄同怀不可见,应亦梦觉嗟远程。dì xiōng tóng huái bù kě jiàn,yīng yì mèng jué jiē yuǎn chéng。
太白山前一尺雨,桑下问蚕田问耕。tài bái shān qián yī chǐ yǔ,sāng xià wèn cán tián wèn gēng。
郡城夜开百姓喜,喜从迢递壶浆迎。jùn chéng yè kāi bǎi xìng xǐ,xǐ cóng tiáo dì hú jiāng yíng。

韵语答永叔内翰

梅尧臣

世人作肥字,正如论馒头。shì rén zuò féi zì,zhèng rú lùn mán tóu。
厚皮虽然佳,俗物已可羞。hòu pí suī rán jiā,sú wù yǐ kě xiū。
字法叹中绝,今将五十秋。zì fǎ tàn zhōng jué,jīn jiāng wǔ shí qiū。
近日稍稍贵,追踪慕前流。jìn rì shāo shāo guì,zhuī zōng mù qián liú。
曾未三数人,得与古昔俦。céng wèi sān shù rén,dé yǔ gǔ xī chóu。
古人皆能书,独其贤者留。gǔ rén jiē néng shū,dú qí xián zhě liú。
后世不推此,但务于书求。hòu shì bù tuī cǐ,dàn wù yú shū qiú。
不知前日工,随纸泯已休。bù zhī qián rì gōng,suí zhǐ mǐn yǐ xiū。
颜书苟不佳,世岂不宝收。yán shū gǒu bù jiā,shì qǐ bù bǎo shōu。
设如杨凝式,言且直节修。shè rú yáng níng shì,yán qiě zhí jié xiū。
又若李廷中,清慎实罕侔。yòu ruò lǐ tíng zhōng,qīng shèn shí hǎn móu。
乃知爱其书,兼取为人优。nǎi zhī ài qí shū,jiān qǔ wèi rén yōu。
岂书能存久,贤哲人焉廋。qǐ shū néng cún jiǔ,xián zhé rén yān sōu。
非贤必能此,惟贤乃为尤。fēi xián bì néng cǐ,wéi xián nǎi wèi yóu。
其馀皆泯泯,死去同马牛。qí yú jiē mǐn mǐn,sǐ qù tóng mǎ niú。
大尹欧阳公,昨日喜疾瘳。dà yǐn ōu yáng gōng,zuó rì xǐ jí chōu。
信笔写此语,谓可忘病忧。xìn bǐ xiě cǐ yǔ,wèi kě wàng bìng yōu。
黄昏走小校,寄我东郭陬。huáng hūn zǒu xiǎo xiào,jì wǒ dōng guō zōu。
缀之辄成篇,联以助吟讴。zhuì zhī zhé chéng piān,lián yǐ zhù yín ōu。

和王景彝咏薜荔

梅尧臣

植物有薜荔,足物有蜥蜴。zhí wù yǒu bì lì,zú wù yǒu xī yì。
固知不同类,亦各善缘壁。gù zhī bù tóng lèi,yì gè shàn yuán bì。
根随枝蔓生,叶侵苔藓碧。gēn suí zhī màn shēng,yè qīn tái xiǎn bì。
后凋虽可嘉,劲挺异松柏。hòu diāo suī kě jiā,jìn tǐng yì sōng bǎi。

长歌行

梅尧臣

世人何恶死,死必胜于生。shì rén hé è sǐ,sǐ bì shèng yú shēng。
劳劳尘土中,役役岁月更。láo láo chén tǔ zhōng,yì yì suì yuè gèng。
大寒求以?,大暑求以清。dà hán qiú yǐ yù,dà shǔ qiú yǐ qīng。
维馁求以馌,维渴求以觥。wéi něi qiú yǐ yè,wéi kě qiú yǐ gōng。
其少欲所惑,其老病所婴。qí shǎo yù suǒ huò,qí lǎo bìng suǒ yīng。
富贵拘法律,贫贱畏笞榜。fù guì jū fǎ lǜ,pín jiàn wèi chī bǎng。
生既若此苦,死当一切平。shēng jì ruò cǐ kǔ,sǐ dāng yī qiè píng。
释子外形骸,道士完髓精。shì zi wài xíng hái,dào shì wán suǐ jīng。
二皆趋死途,足以见其情。èr jiē qū sǐ tú,zú yǐ jiàn qí qíng。
遗形得极乐,升仙上玉京。yí xíng dé jí lè,shēng xiān shàng yù jīng。
是乃等为死,安有蜕骨轻。shì nǎi děng wèi sǐ,ān yǒu tuì gǔ qīng。
日中不见影,阳魂与鬼并。rì zhōng bù jiàn yǐng,yáng hún yǔ guǐ bìng。
庄周谓之息,漏泄理甚明。zhuāng zhōu wèi zhī xī,lòu xiè lǐ shén míng。
仲尼曰焉知,不使人道倾。zhòng ní yuē yān zhī,bù shǐ rén dào qīng。
此论吾得之,曷要世间行。cǐ lùn wú dé zhī,hé yào shì jiān xíng。

依韵和长文紫微春雨二首

梅尧臣

年年泼火雨,苦作清明寒。nián nián pō huǒ yǔ,kǔ zuò qīng míng hán。
梨花犹半绽,塘水已迷漫。lí huā yóu bàn zhàn,táng shuǐ yǐ mí màn。
愁看日更永,冷漏夜未阑。chóu kàn rì gèng yǒng,lěng lòu yè wèi lán。
酒沫起玉盏,烛泪生铜盘。jiǔ mò qǐ yù zhǎn,zhú lèi shēng tóng pán。
春衣向来脱,带眼斗觉宽。chūn yī xiàng lái tuō,dài yǎn dòu jué kuān。
试问彼侠少,何处跨金鞍。shì wèn bǐ xiá shǎo,hé chù kuà jīn ān。

依韵和长文紫微春雨二首

梅尧臣

春雨固多喜,虽多安得愁。chūn yǔ gù duō xǐ,suī duō ān dé chóu。
既能勒花苞,又解滋耕畴。jì néng lēi huā bāo,yòu jiě zī gēng chóu。
池添痕痕涨,渠有细细流。chí tiān hén hén zhǎng,qú yǒu xì xì liú。
不同离妇怨,一落不可收。bù tóng lí fù yuàn,yī luò bù kě shōu。
定知矜有年,岂似斗粟赒。dìng zhī jīn yǒu nián,qǐ shì dòu sù zhōu。
西掖吴夫子,吟观意迟留。xī yē wú fū zi,yín guān yì chí liú。
正声隮雅颂,高论等阳秋。zhèng shēng jī yǎ sòng,gāo lùn děng yáng qiū。
我惭才甚薄,难继东山讴。wǒ cán cái shén báo,nán jì dōng shān ōu。

送滕寺丞归苏州

梅尧臣

驱车入蜀时,有弟母不往。qū chē rù shǔ shí,yǒu dì mǔ bù wǎng。
留妇侍母傍,以子嘱妇养。liú fù shì mǔ bàng,yǐ zi zhǔ fù yǎng。
昨得阊门书,妇子死泉壤。zuó dé chāng mén shū,fù zi sǐ quán rǎng。
此心那得安,弃官提辔鞅。cǐ xīn nà dé ān,qì guān tí pèi yāng。
东驰三千里,鬻马求吴桨。dōng chí sān qiān lǐ,yù mǎ qiú wú jiǎng。
吴桨速如飞,归来拜堂上。wú jiǎng sù rú fēi,guī lái bài táng shàng。
堂前去时树,已觉枝条长。táng qián qù shí shù,yǐ jué zhī tiáo zhǎng。
岂无怀抱感,为寿酌春醠。qǐ wú huái bào gǎn,wèi shòu zhuó chūn àng。

次韵和酬永叔

梅尧臣

春候倏已和,林上鸣鸟哗。chūn hòu shū yǐ hé,lín shàng míng niǎo huā。
前日是清明,骤雨沾梨花。qián rì shì qīng míng,zhòu yǔ zhān lí huā。
初闻结客游,爱此物景嘉。chū wén jié kè yóu,ài cǐ wù jǐng jiā。
歌舞未终宴,夕暮各兴嗟。gē wǔ wèi zhōng yàn,xī mù gè xīng jiē。
所嗟归路暗,嘶马自知家。suǒ jiē guī lù àn,sī mǎ zì zhī jiā。
公家八九姝,鬒发如盘鸦。gōng jiā bā jiǔ shū,zhěn fā rú pán yā。
朱唇白玉肤,参年始破瓜。zhū chún bái yù fū,cān nián shǐ pò guā。
几日苦霖霪,当道跳鱼虾。jǐ rì kǔ lín yín,dāng dào tiào yú xiā。
闭门饮浊醪,秋千系树丫。bì mén yǐn zhuó láo,qiū qiān xì shù yā。
群姝莫要剧,为公歌哑哑。qún shū mò yào jù,wèi gōng gē yǎ yǎ。
公当是日醉,欢适不可涯。gōng dāng shì rì zuì,huān shì bù kě yá。
孔氏有高第,内自战纷华。kǒng shì yǒu gāo dì,nèi zì zhàn fēn huá。
我公岂其然,秉直异蓬麻。wǒ gōng qǐ qí rán,bǐng zhí yì péng má。
果从归田去,愿从招辕车。guǒ cóng guī tián qù,yuàn cóng zhāo yuán chē。

次韵和刘原甫紫微过予饮酒

梅尧臣

所居汴水近,未有鼓吹蛙。suǒ jū biàn shuǐ jìn,wèi yǒu gǔ chuī wā。
昨日春雨晴,车骑临我家。zuó rì chūn yǔ qíng,chē qí lín wǒ jiā。
我家苦僻远,庭下无泥沙。wǒ jiā kǔ pì yuǎn,tíng xià wú ní shā。
为撇瓮面醅,为煎鹰爪茶。wèi piē wèng miàn pēi,wèi jiān yīng zhǎo chá。
乳羹芼紫莼,蜜果饤乾瓜。rǔ gēng mào zǐ chún,mì guǒ dìng qián guā。
与我相对饮,但恨诸友遐。yǔ wǒ xiāng duì yǐn,dàn hèn zhū yǒu xiá。
笑语虽同昔,放浪不少加。xiào yǔ suī tóng xī,fàng làng bù shǎo jiā。
忽观壁间字,坐叹目昏花。hū guān bì jiān zì,zuò tàn mù hūn huā。
公壮尚若此,我老死岂赊。gōng zhuàng shàng ruò cǐ,wǒ lǎo sǐ qǐ shē。
门前卖桃李,呼买婀娜华。mén qián mài táo lǐ,hū mǎi ē nà huá。
东檐大槐树,上有鸟雀哗。dōng yán dà huái shù,shàng yǒu niǎo què huā。
恃旧无猜嫌,醉弁已倾斜。shì jiù wú cāi xián,zuì biàn yǐ qīng xié。
将去还见规,礼数何检差。jiāng qù hái jiàn guī,lǐ shù hé jiǎn chà。
后从江韩来,褫带欢莫涯。hòu cóng jiāng hán lái,chǐ dài huān mò yá。

送门人欧阳秀才游江西

梅尧臣

客心如萌芽,忽与春风动。kè xīn rú méng yá,hū yǔ chūn fēng dòng。
又随落花飞,去作西江梦。yòu suí luò huā fēi,qù zuò xī jiāng mèng。
我家无梧桐,安可久留凤。wǒ jiā wú wú tóng,ān kě jiǔ liú fèng。
凤巢在桂林,乌哺不得共。fèng cháo zài guì lín,wū bǔ bù dé gòng。
无忘桂枝荣,举酒一以送。wú wàng guì zhī róng,jǔ jiǔ yī yǐ sòng。

送杨申职方通判信州

梅尧臣

从来饶信吏,爱宝袭侈越。cóng lái ráo xìn lì,ài bǎo xí chǐ yuè。
莫买冰玉盘,苍山斫明月。mò mǎi bīng yù pán,cāng shān zhuó míng yuè。
明月有时生,穷岩有时竭。míng yuè yǒu shí shēng,qióng yán yǒu shí jié。
君常抱清节,历职老无阙。jūn cháng bào qīng jié,lì zhí lǎo wú quē。
与我年齿同,独未变华发。yǔ wǒ nián chǐ tóng,dú wèi biàn huá fā。
又为江外行,画舸羡明发。yòu wèi jiāng wài xíng,huà gě xiàn míng fā。

和永叔六篇其二代鸠妇言

梅尧臣

不如作茧依蚕蔟,以丝自裹还自足。bù rú zuò jiǎn yī cán cù,yǐ sī zì guǒ hái zì zú。
与尔为妇过一生,怒即分飞同转目。yǔ ěr wèi fù guò yī shēng,nù jí fēn fēi tóng zhuǎn mù。
辛勤哺雏寄鹊巢,子母生离因尔逐。xīn qín bǔ chú jì què cháo,zi mǔ shēng lí yīn ěr zhú。
羽毛曾未颜色衰,饮啄不计丰俭时。yǔ máo céng wèi yán sè shuāi,yǐn zhuó bù jì fēng jiǎn shí。
天阴辄遣呼辄归,恩情纸薄谁信之。tiān yīn zhé qiǎn hū zhé guī,ēn qíng zhǐ báo shuí xìn zhī。
朝为夫妇夕行路,世间反覆那能知。cháo wèi fū fù xī xíng lù,shì jiān fǎn fù nà néng zhī。
伋妻白母非美事,后代放此诚堪悲。jí qī bái mǔ fēi měi shì,hòu dài fàng cǐ chéng kān bēi。

和永叔六篇其二代鸠妇言

梅尧臣

时不选数老独嗟,鬓毛未变目未花。shí bù xuǎn shù lǎo dú jiē,bìn máo wèi biàn mù wèi huā。
爱公深殿见桃李,长才高咏无能加。ài gōng shēn diàn jiàn táo lǐ,zhǎng cái gāo yǒng wú néng jiā。
红英灼灼弄日色,秾艳皎皎生铅华。hóng yīng zhuó zhuó nòng rì sè,nóng yàn jiǎo jiǎo shēng qiān huá。
长廊垂幕风不动,映柳黄莺吟未涯。zhǎng láng chuí mù fēng bù dòng,yìng liǔ huáng yīng yín wèi yá。
燕衔新泥补巢缺,蜗压峻陛临角斜。yàn xián xīn ní bǔ cháo quē,wō yā jùn bì lín jiǎo xié。
是时唯闻鸟雀闹,尽日不听车轮哗。shì shí wéi wén niǎo què nào,jǐn rì bù tīng chē lún huā。
虽传此景无分到,但讶习惯犹豪夸。suī chuán cǐ jǐng wú fēn dào,dàn yà xí guàn yóu háo kuā。
他年造物傥有意,不使龊龊居贫家。tā nián zào wù tǎng yǒu yì,bù shǐ chuò chuò jū pín jiā。