古诗词

寄题石埭权县乐尉碧澜亭

梅尧臣

遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。yáo zhī xī shàng tíng,qiū shuǐ yàng líng líng。
云影无时翠,岚光到底清。yún yǐng wú shí cuì,lán guāng dào dǐ qīng。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。wēi lóu xuān wǎn gǔ,jīng lù qǐ hán tīng。
聊作渊明饮,临流酒易醒。liáo zuò yuān míng yǐn,lín liú jiǔ yì xǐng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

师厚明日归南阳夜坐有怀

梅尧臣

明朝子当去,我若云失龙。míng cháo zi dāng qù,wǒ ruò yún shī lóng。
龙归云未归,索莫将安从。lóng guī yún wèi guī,suǒ mò jiāng ān cóng。
半夜出户望,参毕已正中。bàn yè chū hù wàng,cān bì yǐ zhèng zhōng。
倏然变阴黑,烈烈鸣窗风。shū rán biàn yīn hēi,liè liè míng chuāng fēng。
窗鸣不得寐,拥被一悲翁。chuāng míng bù dé mèi,yōng bèi yī bēi wēng。

永叔赠酒

梅尧臣

大门多奇酝,一斗市钱千。dà mén duō qí yùn,yī dòu shì qián qiān。
贫食尚不足,欲饮将何缘。pín shí shàng bù zú,yù yǐn jiāng hé yuán。
岂能以口腹,屈节事豪权。qǐ néng yǐ kǒu fù,qū jié shì háo quán。
闭户饱于齑,作诗涌如泉。bì hù bǎo yú jī,zuò shī yǒng rú quán。
一日复一夕,醒目常不眠。yī rì fù yī xī,xǐng mù cháng bù mián。
穷腊忽可怪,双壶故人传。qióng là hū kě guài,shuāng hú gù rén chuán。
呼儿欲自酌,瓦盏无完全。hū ér yù zì zhuó,wǎ zhǎn wú wán quán。
其能饔甘脆,而况侑夭妍。qí néng yōng gān cuì,ér kuàng yòu yāo yán。
却令情怀恶,分与富贵偏。què lìng qíng huái è,fēn yǔ fù guì piān。
收拾不复尝,排置屋角边。shōu shí bù fù cháng,pái zhì wū jiǎo biān。
傥有嘉客至,倾倒相与颠。tǎng yǒu jiā kè zhì,qīng dào xiāng yǔ diān。
何暇问浓薄,但觉窗扉旋。hé xiá wèn nóng báo,dàn jué chuāng fēi xuán。
谁识我为我,宾主各颓然。shuí shí wǒ wèi wǒ,bīn zhǔ gè tuí rán。
始得语且横,既醉论益坚。shǐ dé yǔ qiě héng,jì zuì lùn yì jiān。
曾不究世务,闲气争古先。céng bù jiū shì wù,xián qì zhēng gǔ xiān。
毕竟两未决,辨吻空流涎。bì jìng liǎng wèi jué,biàn wěn kōng liú xián。
嗟我儒者饮,聒耳无管弦。jiē wǒ rú zhě yǐn,guā ěr wú guǎn xián。
虽云暂欢适,终久还愁煎。suī yún zàn huān shì,zhōng jiǔ hái chóu jiān。
自甘不偶死,宁慕金印悬。zì gān bù ǒu sǐ,níng mù jīn yìn xuán。
愿频致此物,勿恤疮檐肩。yuàn pín zhì cǐ wù,wù xù chuāng yán jiān。

范殿丞通判秦州

梅尧臣

天水出名马,多称黄金羁。tiān shuǐ chū míng mǎ,duō chēng huáng jīn jī。
正值羌已和,边草复离离。zhèng zhí qiāng yǐ hé,biān cǎo fù lí lí。
乘肥固未失,所蕴不得施。chéng féi gù wèi shī,suǒ yùn bù dé shī。
主人本燕客,宁独事书诗。zhǔ rén běn yàn kè,níng dú shì shū shī。
志尚功名间,管乐犹一时。zhì shàng gōng míng jiān,guǎn lè yóu yī shí。
去去勿复道,磊落为男儿。qù qù wù fù dào,lěi luò wèi nán ér。

陈绎越州从事

梅尧臣

母夫人老母兄黜,夫人从尔之会稽。mǔ fū rén lǎo mǔ xiōng chù,fū rén cóng ěr zhī huì jī。
恐伤尔心不敢泣,春岗细雨闻竹鸡。kǒng shāng ěr xīn bù gǎn qì,chūn gǎng xì yǔ wén zhú jī。
时亦藏泪未出脸,奈何相与头倾低。shí yì cáng lèi wèi chū liǎn,nài hé xiāng yǔ tóu qīng dī。
诚知就禄非获己,应欲退耕无旧畦。chéng zhī jiù lù fēi huò jǐ,yīng yù tuì gēng wú jiù qí。

依韵和师厚别后寄

梅尧臣

吾与尔别未及旬,吾家依旧甑生尘。wú yǔ ěr bié wèi jí xún,wú jiā yī jiù zèng shēng chén。
闭门不出将谁亲,自持介独轻货珍。bì mén bù chū jiāng shuí qīn,zì chí jiè dú qīng huò zhēn。
盘餐岂有咸酸辛,苦吟辍寝昏继晨。pán cān qǐ yǒu xián suān xīn,kǔ yín chuò qǐn hūn jì chén。
夜光忽怪来何频,采拾若在沧海垠。yè guāng hū guài lái hé pín,cǎi shí ruò zài cāng hǎi yín。
和者弥寡唯阳春。hé zhě mí guǎ wéi yáng chūn。

普净院佛阁上孤鹘

梅尧臣

我新税居见寺阁,金碧照我破屋前。wǒ xīn shuì jū jiàn sì gé,jīn bì zhào wǒ pò wū qián。
目看阁上聚鸠鸽,巢栖饮哺忘穷年。mù kàn gé shàng jù jiū gē,cháo qī yǐn bǔ wàng qióng nián。
雕檐画壁屎污遍,以及像塑头与肩。diāo yán huà bì shǐ wū biàn,yǐ jí xiàng sù tóu yǔ jiān。
寺僧不敢施弹射,忽有苍鹘张毒拳。sì sēng bù gǎn shī dàn shè,hū yǒu cāng gǔ zhāng dú quán。
鸦鸣鹊噪鸲鹆叫,怒鹘来此窥腥膻。yā míng què zào qú yù jiào,nù gǔ lái cǐ kuī xīng shān。
鹘心决裂不畏众,瞥碎一脑惊后先。gǔ xīn jué liè bù wèi zhòng,piē suì yī nǎo jīng hòu xiān。
死鸟堕空未及地,返翅下取如风旋。sǐ niǎo duò kōng wèi jí dì,fǎn chì xià qǔ rú fēng xuán。
独当屋脊恣扯磔,啄肉披肝肠弃捐。dú dāng wū jí zì chě zhé,zhuó ròu pī gān cháng qì juān。
老鸱无艺又狠怯,盘飞欲近饥目穿。lǎo chī wú yì yòu hěn qiè,pán fēi yù jìn jī mù chuān。
逡巡鹘饱自飞去,争残不辨乌与鸢。qūn xún gǔ bǎo zì fēi qù,zhēng cán bù biàn wū yǔ yuān。
群儿指点路人笑,我方吟忆秋江边。qún ér zhǐ diǎn lù rén xiào,wǒ fāng yín yì qiū jiāng biān。

梅尧臣

春风无主撩乱时,分群养子各守脾。chūn fēng wú zhǔ liāo luàn shí,fēn qún yǎng zi gè shǒu pí。
争掇花腴为蜡蜜,年年共割不我稽。zhēng duō huā yú wèi là mì,nián nián gòng gē bù wǒ jī。
俄逢主人若过虑,畏尔有虿成噬脐。é féng zhǔ rén ruò guò lǜ,wèi ěr yǒu chài chéng shì qí。
密将恶物毒尔族,尔曾不得同醯鸡。mì jiāng è wù dú ěr zú,ěr céng bù dé tóng xī jī。
王虽尔名尔何补,造甘为利乃自取。wáng suī ěr míng ěr hé bǔ,zào gān wèi lì nǎi zì qǔ。

冬夕会饮联句

梅尧臣

与君数夜饮,唯恐酒盏空。yǔ jūn shù yè yǐn,wéi kǒng jiǔ zhǎn kōng。
今我苦欲浅,语志难此同。jīn wǒ kǔ yù qiǎn,yǔ zhì nán cǐ tóng。
陈编侑欢适,间谑何魁雄。chén biān yòu huān shì,jiān xuè hé kuí xióng。
婢子寒且倦,主人哦不穷。bì zi hán qiě juàn,zhǔ rén ó bù qióng。
灯青屡结花,煎响时鸣虫。dēng qīng lǚ jié huā,jiān xiǎng shí míng chóng。
穴鼠暗出没,风雁高雍容。xué shǔ àn chū méi,fēng yàn gāo yōng róng。
冰霜覆瓦屋,貂狐输贵翁。bīng shuāng fù wǎ wū,diāo hú shū guì wēng。
孤床乏暖质,苦语有淡工。gū chuáng fá nuǎn zhì,kǔ yǔ yǒu dàn gōng。
咀嚼患䏑小,煨炮惊壳红。jǔ jué huàn dì xiǎo,wēi pào jīng ké hóng。
落蟾斜入窍,远漏微递风。luò chán xié rù qiào,yuǎn lòu wēi dì fēng。
醉心欺睡魄,细书刺昏瞳。zuì xīn qī shuì pò,xì shū cì hūn tóng。
吽呀闻争犬,哮吼厌啼?。hōng ya wén zhēng quǎn,xiāo hǒu yàn tí méng。
拨火乱赪豆,附炙双弯弓。bō huǒ luàn chēng dòu,fù zhì shuāng wān gōng。
乾果硬迸齿,寒齑酸满胸。qián guǒ yìng bèng chǐ,hán jī suān mǎn xiōng。
枯蛤擘无肉,淡脯烧可饔。kū há bāi wú ròu,dàn pú shāo kě yōng。
语必造圣贤,乐已过鼓钟。yǔ bì zào shèng xián,lè yǐ guò gǔ zhōng。
纸窗幸未曙,絮被令旋缝。zhǐ chuāng xìng wèi shǔ,xù bèi lìng xuán fèng。
冻痹两股铁,跑抓双鬓蓬。dòng bì liǎng gǔ tiě,pǎo zhuā shuāng bìn péng。
脬尿既懒溺,裈虱唯欲烘。pāo niào jì lǎn nì,kūn shī wéi yù hōng。
器皿足缺齾,捧执无夭秾。qì mǐn zú quē yà,pěng zhí wú yāo nóng。
儿女寒不寝,僮仆困欲瞢。ér nǚ hán bù qǐn,tóng pū kùn yù méng。
岂无贵富徒,笑此饥寒踪。qǐ wú guì fù tú,xiào cǐ jī hán zōng。
丈夫固有负,道义久已充。zhàng fū gù yǒu fù,dào yì jiǔ yǐ chōng。
墨子不黔突,齿辈且得封。mò zi bù qián tū,chǐ bèi qiě dé fēng。
勉哉梅夫子,塞者终自通。miǎn zāi méi fū zi,sāi zhě zhōng zì tōng。

正月十五夜出回

梅尧臣

不出只愁感,出游将自宽。bù chū zhǐ chóu gǎn,chū yóu jiāng zì kuān。
贵贱依俦匹,心复殊不欢。guì jiàn yī chóu pǐ,xīn fù shū bù huān。
渐老情易厌,欲之意先阑。jiàn lǎo qíng yì yàn,yù zhī yì xiān lán。
却还见儿女,不语鼻辛酸。què hái jiàn ér nǚ,bù yǔ bí xīn suān。
去年与母出,学母施朱丹。qù nián yǔ mǔ chū,xué mǔ shī zhū dān。
今母归下泉,垢面衣少完。jīn mǔ guī xià quán,gòu miàn yī shǎo wán。
念尔各尚幼,藏泪不忍看。niàn ěr gè shàng yòu,cáng lèi bù rěn kàn。
推灯向壁卧,肺腑百忧攒。tuī dēng xiàng bì wò,fèi fǔ bǎi yōu zǎn。

同次道游相国寺买得翠玉罂一枚

梅尧臣

古寺老柏下,叟货翠玉罂。gǔ sì lǎo bǎi xià,sǒu huò cuì yù yīng。
兽足面以立,瓜腹肩而平。shòu zú miàn yǐ lì,guā fù jiān ér píng。
虚能一勺容,色与蓝水并。xū néng yī sháo róng,sè yǔ lán shuǐ bìng。
我独何为者,忽见目以惊。wǒ dú hé wèi zhě,hū jiàn mù yǐ jīng。
家无半钟畜,不吝百金轻。jiā wú bàn zhōng chù,bù lìn bǎi jīn qīng。
都人莫识宝,白日双眼盲。dōu rén mò shí bǎo,bái rì shuāng yǎn máng。

送惠勤上人

梅尧臣

遽告我行何所之,东南尔土尔自知。jù gào wǒ xíng hé suǒ zhī,dōng nán ěr tǔ ěr zì zhī。
山水佛事不暇说,去何速兮来何为。shān shuǐ fú shì bù xiá shuō,qù hé sù xī lái hé wèi。
公卿贵人见尔喜,为尔买屋丐尔资。gōng qīng guì rén jiàn ěr xǐ,wèi ěr mǎi wū gài ěr zī。
王城幸可乐岁月,野鹤终是思陂池。wáng chéng xìng kě lè suì yuè,yě hè zhōng shì sī bēi chí。
去去云霞不容侣,却应来此如前时。qù qù yún xiá bù róng lǚ,què yīng lái cǐ rú qián shí。

戏寄师厚生女

梅尧臣

生男众所喜,生女众所丑。shēng nán zhòng suǒ xǐ,shēng nǚ zhòng suǒ chǒu。
生男走四邻,生女各张口。shēng nán zǒu sì lín,shēng nǚ gè zhāng kǒu。
男大守诗书,女大逐鸡狗。nán dà shǒu shī shū,nǚ dà zhú jī gǒu。
何时某氏郎,堂上拜媪叟。hé shí mǒu shì láng,táng shàng bài ǎo sǒu。

薛中舍宰闻喜

梅尧臣

秦人宦于秦,百事顺耳目。qín rén huàn yú qín,bǎi shì shùn ěr mù。
山川我已疏,风物子所熟。shān chuān wǒ yǐ shū,fēng wù zi suǒ shú。
维美行迈时,亲宾祖车毂。wéi měi xíng mài shí,qīn bīn zǔ chē gǔ。
空将离别心,欲出无僮仆。kōng jiāng lí bié xīn,yù chū wú tóng pū。

郭之美忽过云往河北谒欧阳永叔沈子山

梅尧臣

春风无行迹,似与草木期。chūn fēng wú xíng jì,shì yǔ cǎo mù qī。
高低新萌芽,闭户我未知。gāo dī xīn méng yá,bì hù wǒ wèi zhī。
忽闻人扣门,手把蟠桃枝。hū wén rén kòu mén,shǒu bǎ pán táo zhī。
问我此蟠桃,缘何结子迟。wèn wǒ cǐ pán táo,yuán hé jié zi chí。
但笑不复答,问者当自推。dàn xiào bù fù dá,wèn zhě dāng zì tuī。
振衣向河朔,河朔人伟奇。zhèn yī xiàng hé shuò,hé shuò rén wěi qí。
以兹不答意,迟子北归时。yǐ zī bù dá yì,chí zi běi guī shí。

孙司谏知邓州

梅尧臣

南阳汉名都,其俗尚敦朴。nán yáng hàn míng dōu,qí sú shàng dūn pǔ。
亡徒顷为盗,刺史安与角。wáng tú qǐng wèi dào,cì shǐ ān yǔ jiǎo。
田野遂焦熬,蒿莱思沃濯。tián yě suì jiāo áo,hāo lái sī wò zhuó。
兹虽得甘露,向已苦风雹。zī suī dé gān lù,xiàng yǐ kǔ fēng báo。
更张固所重,下令未宜数。gèng zhāng gù suǒ zhòng,xià lìng wèi yí shù。
且观道傍碑,文字今已剥。qiě guān dào bàng bēi,wén zì jīn yǐ bō。