古诗词

代书寄欧阳永叔四十韵

梅尧臣

始谪夷陵日,当居建德年。shǐ zhé yí líng rì,dāng jū jiàn dé nián。
一书冤逐客,四咏继称贤。yī shū yuān zhú kè,sì yǒng jì chēng xián。
自谓临江徼,相逢莫我先。zì wèi lín jiāng jiǎo,xiāng féng mò wǒ xiān。
白醪封画榼,素鲤养泓泉。bái láo fēng huà kē,sù lǐ yǎng hóng quán。
戒吏收山栗,呼童惜沼莲。jiè lì shōu shān lì,hū tóng xī zhǎo lián。
只期东浦过,共醉小溪边。zhǐ qī dōng pǔ guò,gòng zuì xiǎo xī biān。
日日占风势,时时到水堧。rì rì zhàn fēng shì,shí shí dào shuǐ ruán。
安知贪挂席,不肯暂回船。ān zhī tān guà xí,bù kěn zàn huí chuán。
自尔皆无定,归欤亦未然。zì ěr jiē wú dìng,guī yú yì wèi rán。
指程几一月,溯险历三千。zhǐ chéng jǐ yī yuè,sù xiǎn lì sān qiān。
鱼鸟都难问,音尘杳莫传。yú niǎo dōu nán wèn,yīn chén yǎo mò chuán。
因之走羸仆,试与访南迁。yīn zhī zǒu léi pū,shì yǔ fǎng nán qiān。
比及过牛峡,还闻迎璧田。bǐ jí guò niú xiá,hái wén yíng bì tián。
报言虽不获,吉语喜多全。bào yán suī bù huò,jí yǔ xǐ duō quán。
我解归尧阙,君移近汉渊。wǒ jiě guī yáo quē,jūn yí jìn hàn yuān。
问途曾未远,命驾亦何缘。wèn tú céng wèi yuǎn,mìng jià yì hé yuán。
衰野今行矣,隆中有待焉。shuāi yě jīn xíng yǐ,lóng zhōng yǒu dài yān。
乡亭瓜接轸,风化蚁同膻。xiāng tíng guā jiē zhěn,fēng huà yǐ tóng shān。
即欲朋簪盍,翻为俗事牵。jí yù péng zān hé,fān wèi sú shì qiān。
爱婴娇哑哑,嗜寝复便便。ài yīng jiāo yǎ yǎ,shì qǐn fù biàn biàn。
鸡黍烦为具,轮辕岂得前。jī shǔ fán wèi jù,lún yuán qǐ dé qián。
寄声勤以谢,幸子恕而怜。jì shēng qín yǐ xiè,xìng zi shù ér lián。
来贶诚为望,论情恐未捐。lái kuàng chéng wèi wàng,lùn qíng kǒng wèi juān。
尝亲马南郡,果谒谢临川。cháng qīn mǎ nán jùn,guǒ yè xiè lín chuān。
遂得窥颜色,重忻论简编。suì dé kuī yán sè,zhòng xīn lùn jiǎn biān。
聊咨别后著,大出箧中篇。liáo zī bié hòu zhù,dà chū qiè zhōng piān。
问传轻何学,言诗诋郑笺。wèn chuán qīng hé xué,yán shī dǐ zhèng jiān。
飘流信穷厄,探讨愈精专。piāo liú xìn qióng è,tàn tǎo yù jīng zhuān。
道旧终忘倦,评文欲废眠。dào jiù zhōng wàng juàn,píng wén yù fèi mián。
宁知主人贵,但见左鱼悬。níng zhī zhǔ rén guì,dàn jiàn zuǒ yú xuán。
所至同风月,相欢忆涧瀍。suǒ zhì tóng fēng yuè,xiāng huān yì jiàn chán。
清歌嗟在耳,素发怪侵颠。qīng gē jiē zài ěr,sù fā guài qīn diān。
翠堞时登眺,芳洲屡溯沿。cuì dié shí dēng tiào,fāng zhōu lǚ sù yán。
难醒拨醅醁,殊厌落头鲜。nán xǐng bō pēi lù,shū yàn luò tóu xiān。
坐竹听啼鸟,临流聒嘒蝉。zuò zhú tīng tí niǎo,lín liú guā huì chán。
孤亭起归梦,南陌去扬鞭。gū tíng qǐ guī mèng,nán mò qù yáng biān。
出饯陪双旆,方蕲历广瀍。chū jiàn péi shuāng pèi,fāng qí lì guǎng chán。
始生山吏敬,颇释利途邅。shǐ shēng shān lì jìng,pǒ shì lì tú zhān。
会面辞何吐,离膺事已填。huì miàn cí hé tǔ,lí yīng shì yǐ tián。
空馀郡楼望,野色际平烟。kōng yú jùn lóu wàng,yě sè jì píng yān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

同诸韩及孙曼叔晚游西湖三首其三

梅尧臣

舟中演满意不浅,却坐林塘景欲昏。zhōu zhōng yǎn mǎn yì bù qiǎn,què zuò lín táng jǐng yù hūn。
翠色蜻蜓立菱蕊,青丝騕袅秣城根。cuì sè qīng tíng lì líng ruǐ,qīng sī yǎo niǎo mò chéng gēn。

七月二十一夜闻韩玉汝宿城北马铺

梅尧臣

暗树秋风摆叶鸣,桃枝竹簟冷逾清。àn shù qiū fēng bǎi yè míng,táo zhī zhú diàn lěng yú qīng。
孤灯淡淡短亭客,半夜萧萧闻雨声。gū dēng dàn dàn duǎn tíng kè,bàn yè xiāo xiāo wén yǔ shēng。

和曹光道咏直庐屏中六鹤

梅尧臣

汉家为瑞双黄鹄,只道飞翻太液池。hàn jiā wèi ruì shuāng huáng gǔ,zhǐ dào fēi fān tài yè chí。
不似云屏六画鹤,帝宫深处有人知。bù shì yún píng liù huà hè,dì gōng shēn chù yǒu rén zhī。

对雪忆往岁钱塘西湖访林逋三首

梅尧臣

昔乘野艇向湖上,泊岸去寻高士初。xī chéng yě tǐng xiàng hú shàng,pō àn qù xún gāo shì chū。
折竹压篱曾碍过,却寻松下到茅庐。zhé zhú yā lí céng ài guò,què xún sōng xià dào máo lú。

对雪忆往岁钱塘西湖访林逋三首

梅尧臣

旋烧枯栗衣犹湿,去爱峰前有径开。xuán shāo kū lì yī yóu shī,qù ài fēng qián yǒu jìng kāi。
日暮更寒归欲懒,无端撩乱入船来。rì mù gèng hán guī yù lǎn,wú duān liāo luàn rù chuán lái。

对雪忆往岁钱塘西湖访林逋三首

梅尧臣

樵童野犬迎人后,山葛棠梨案酒时。qiáo tóng yě quǎn yíng rén hòu,shān gé táng lí àn jiǔ shí。
不畏尖风吹入牖,更教床畔觅鸱夷。bù wèi jiān fēng chuī rù yǒu,gèng jiào chuáng pàn mì chī yí。

和永叔郡斋闻百舌

梅尧臣

响舌能令百鸟羞,听时丹杏发山邮。xiǎng shé néng lìng bǎi niǎo xiū,tīng shí dān xìng fā shān yóu。
春云不定雨来急,湿翅苍茫高树头。chūn yún bù dìng yǔ lái jí,shī chì cāng máng gāo shù tóu。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

水边移得已伤根,枝叶如枯生意少。shuǐ biān yí dé yǐ shāng gēn,zhī yè rú kū shēng yì shǎo。
主人不使荒秽侵,遂长琅玕胜凡草。zhǔ rén bù shǐ huāng huì qīn,suì zhǎng láng gān shèng fán cǎo。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

春花开尽见深红,夏叶始繁明浅绿。chūn huā kāi jǐn jiàn shēn hóng,xià yè shǐ fán míng qiǎn lǜ。
只知结子熟秋霖,不识来时有筇竹。zhǐ zhī jié zi shú qiū lín,bù shí lái shí yǒu qióng zhú。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

叶如华黍实如珠,移种官庭特葱茜。yè rú huá shǔ shí rú zhū,yí zhǒng guān tíng tè cōng qiàn。
但蠲病渴付相如,勿恤谤言归马援。dàn juān bìng kě fù xiāng rú,wù xù bàng yán guī mǎ yuán。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

言石曾非石上生,名兰乃是兰之类。yán shí céng fēi shí shàng shēng,míng lán nǎi shì lán zhī lèi。
疗疴炎帝与书功,纫佩楚臣空有意。liáo kē yán dì yǔ shū gōng,rèn pèi chǔ chén kōng yǒu yì。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

人心与草不相同,安有树萱忧自释。rén xīn yǔ cǎo bù xiāng tóng,ān yǒu shù xuān yōu zì shì。
若言忧及此能忘,乃是人心为物易。ruò yán yōu jí cǐ néng wàng,nǎi shì rén xīn wèi wù yì。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

此心生不背朝日,肯信众草能蘙之。cǐ xīn shēng bù bèi cháo rì,kěn xìn zhòng cǎo néng yì zhī。
真似节旄思属国,向来零落谁能持。zhēn shì jié máo sī shǔ guó,xiàng lái líng luò shuí néng chí。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

手自除荒手自锄,葱针已插壅薤本。shǒu zì chú huāng shǒu zì chú,cōng zhēn yǐ chā yōng xiè běn。
朝芸夕灌岂不勤,比食剪苗闲且稳。cháo yún xī guàn qǐ bù qín,bǐ shí jiǎn miáo xián qiě wěn。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

江天淡淡江水平,江岸有花红作穗。jiāng tiān dàn dàn jiāng shuǐ píng,jiāng àn yǒu huā hóng zuò suì。
今日特向都城开,昼时只合衔鱼翠。jīn rì tè xiàng dōu chéng kāi,zhòu shí zhǐ hé xián yú cuì。