古诗词

送师厚归南阳会天大风遂宿高阳山寺明日同至姜店

梅尧臣

往日送子春风前,春风酣酣杏正妍。wǎng rì sòng zi chūn fēng qián,chūn fēng hān hān xìng zhèng yán。
今来送归秋风后,秋风摵摵沙满川。jīn lái sòng guī qiū fēng hòu,qiū fēng shè shè shā mǎn chuān。
马鬣斜倾毛瑟缩,驭吏噤吟足后先。mǎ liè xié qīng máo sè suō,yù lì jìn yín zú hòu xiān。
弊裘吹裂寒入骨,枯株磨戛火欲燃。bì qiú chuī liè hán rù gǔ,kū zhū mó jiá huǒ yù rán。
忽逢古寺出岩腹,与君下马相留连。hū féng gǔ sì chū yán fù,yǔ jūn xià mǎ xiāng liú lián。
殿堂高下就山势,松柏森耸侵云巅。diàn táng gāo xià jiù shān shì,sōng bǎi sēn sǒng qīn yún diān。
长廊落叶卷若扫,丈室垂幔翻如褰。zhǎng láng luò yè juǎn ruò sǎo,zhàng shì chuí màn fān rú qiān。
像塑神母乳九子,抱携抚玩皆可怜。xiàng sù shén mǔ rǔ jiǔ zi,bào xié fǔ wán jiē kě lián。
却令远客自生念,欲见幼稚心烦煎。què lìng yuǎn kè zì shēng niàn,yù jiàn yòu zhì xīn fán jiān。
拥炉对坐日昏黑,龛灯共借僧榻眠。yōng lú duì zuò rì hūn hēi,kān dēng gòng jiè sēng tà mián。
虽然覆衣冷如铁,不及在家贫无毡。suī rán fù yī lěng rú tiě,bù jí zài jiā pín wú zhān。
曲肱难寐要天晓,两股冻痹仍筋挛。qū gōng nán mèi yào tiān xiǎo,liǎng gǔ dòng bì réng jīn luán。
桹桹残夜木鱼响,起看昴毕倾西躔。láng láng cán yè mù yú xiǎng,qǐ kàn mǎo bì qīng xī chán。
怒号斗息东方白,童仆整肃吾将还。nù hào dòu xī dōng fāng bái,tóng pū zhěng sù wú jiāng hái。
老僧扫壁持笔砚,请予强此题岁年。lǎo sēng sǎo bì chí bǐ yàn,qǐng yǔ qiáng cǐ tí suì nián。
出门并辔至山店,茅屋揭尽馀尺椽。chū mén bìng pèi zhì shān diàn,máo wū jiē jǐn yú chǐ chuán。
又据胡床一谈笑,君不解饮聊开筵。yòu jù hú chuáng yī tán xiào,jūn bù jiě yǐn liáo kāi yán。
程次都无五百里,箧中可乏一囊钱。chéng cì dōu wú wǔ bǎi lǐ,qiè zhōng kě fá yī náng qián。
拂衣频起畏日昃,应恐慈母心悬悬。fú yī pín qǐ wèi rì zè,yīng kǒng cí mǔ xīn xuán xuán。
顾我便当江海去,却思此地何由缘。gù wǒ biàn dāng jiāng hǎi qù,què sī cǐ dì hé yóu yuán。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送刘司勋奉使

梅尧臣

授命出绝域,北至单于庭。shòu mìng chū jué yù,běi zhì dān yú tíng。
驼鸣沙碛遥,马倦朔雪零。tuó míng shā qì yáo,mǎ juàn shuò xuě líng。
幽州古道上,胡笳应夜听。yōu zhōu gǔ dào shàng,hú jiā yīng yè tīng。
尝闻昔时语,南看北辰星。cháng wén xī shí yǔ,nán kàn běi chén xīng。
使回傥可记,乃得验天形。shǐ huí tǎng kě jì,nǎi dé yàn tiān xíng。

依韵和欧阳永叔秋怀拟孟郊体见寄二首

梅尧臣

我居西北地,秋无东南风。wǒ jū xī běi dì,qiū wú dōng nán fēng。
木脱不塞望,高台空九重。mù tuō bù sāi wàng,gāo tái kōng jiǔ zhòng。
音尘安可得,鸿雁鸣霜中。yīn chén ān kě dé,hóng yàn míng shuāng zhōng。
日看紫苔生,乃见三经穷。rì kàn zǐ tái shēng,nǎi jiàn sān jīng qióng。
一闻离骚篇,写尽楚客胸。yī wén lí sāo piān,xiě jǐn chǔ kè xiōng。
胸怀如宝匣,夜夜吼生铜。xiōng huái rú bǎo xiá,yè yè hǒu shēng tóng。

依韵和欧阳永叔秋怀拟孟郊体见寄二首

梅尧臣

秋思公何高,堆积自嵱嵷。qiū sī gōng hé gāo,duī jī zì yǒng sǒng。
出为悲秋辞,万仞见孤耸。chū wèi bēi qiū cí,wàn rèn jiàn gū sǒng。
念我老于诗,我发实种种。niàn wǒ lǎo yú shī,wǒ fā shí zhǒng zhǒng。
而后伤故人,故人多作冢。ér hòu shāng gù rén,gù rén duō zuò zhǒng。
阴风夜木嘷,窸窣闻鬼悚。yīn fēng yè mù háo,xī sū wén guǐ sǒng。
独我忘形骸,百事乃纤冗。dú wǒ wàng xíng hái,bǎi shì nǎi xiān rǒng。
不眠霜月上,霜月如可捧。bù mián shuāng yuè shàng,shuāng yuè rú kě pěng。

裴如晦自河阳至同韩玉汝谒之

梅尧臣

朝闻单骑归,径走至其第。cháo wén dān qí guī,jìng zǒu zhì qí dì。
扣门童仆顽,拒我色甚戾。kòu mén tóng pū wán,jù wǒ sè shén lì。
不顾遂登堂,有马堂下系。bù gù suì dēng táng,yǒu mǎ táng xià xì。
辨诈大呼卿,稍应西屋际。biàn zhà dà hū qīng,shāo yīng xī wū jì。
逡巡冠带出,青绶何曳曳。qūn xún guān dài chū,qīng shòu hé yè yè。
有似缩壳龟,藏头非得计。yǒu shì suō ké guī,cáng tóu fēi dé jì。
况与二三子,交分久已缔。kuàng yǔ èr sān zi,jiāo fēn jiǔ yǐ dì。
恕尔避客尤,新婚复新婿。shù ěr bì kè yóu,xīn hūn fù xīn xù。

二马

梅尧臣

旧马十年跨,老劣多缓行。jiù mǎ shí nián kuà,lǎo liè duō huǎn xíng。
新驹三万钱,颇爱举蹄轻。xīn jū sān wàn qián,pǒ ài jǔ tí qīng。
不使异刍秣,均养存其情。bù shǐ yì chú mò,jūn yǎng cún qí qíng。
君门趋早朝,风劲力已生。jūn mén qū zǎo cháo,fēng jìn lì yǐ shēng。

寄题周源员外衢州萃贤亭

梅尧臣

昨朝江南客,语子川上亭。zuó cháo jiāng nán kè,yǔ zi chuān shàng tíng。
有时飞雨来,不见前山青。yǒu shí fēi yǔ lái,bù jiàn qián shān qīng。
卉萼人未识,鸟响日可听。huì è rén wèi shí,niǎo xiǎng rì kě tīng。
既将迟贤者,无使童仆扃。jì jiāng chí xián zhě,wú shǐ tóng pū jiōng。

答楚僧智普始与吴僧显忠来过今见二人诗进于旧矣

梅尧臣

我初见子时,子作楚人语。wǒ chū jiàn zi shí,zi zuò chǔ rén yǔ。
复与吴客来,音俱变齐鲁。fù yǔ wú kè lái,yīn jù biàn qí lǔ。
乃知久处益,薰莸可同举。nǎi zhī jiǔ chù yì,xūn yóu kě tóng jǔ。
更当富于学,兹言聊以补。gèng dāng fù yú xué,zī yán liáo yǐ bǔ。

鸭雏

梅尧臣

春鸭日浮波,羽冷难伏卵。chūn yā rì fú bō,yǔ lěng nán fú luǎn。
尝因鸡抱时,托以鸡窠暖。cháng yīn jī bào shí,tuō yǐ jī kē nuǎn。
三旬壳既坼,乳毛寒胫短。sān xún ké jì chè,rǔ máo hán jìng duǎn。
鸡宁辨其雏,翅拥情款款。jī níng biàn qí chú,chì yōng qíng kuǎn kuǎn。
一日向水涯,所禀殊未断。yī rì xiàng shuǐ yá,suǒ bǐng shū wèi duàn。
泛然去中流,鸡呼心悹悹。fàn rán qù zhōng liú,jī hū xīn guàn guàn。
人之苟异怀,负义不足算。rén zhī gǒu yì huái,fù yì bù zú suàn。
有志在养毓,勿论报德限。yǒu zhì zài yǎng yù,wù lùn bào dé xiàn。

有睹十一月七日

梅尧臣

来恨我马迟,去恨我马疾。lái hèn wǒ mǎ chí,qù hèn wǒ mǎ jí。
马蹄尘作云,已隔粲然质。mǎ tí chén zuò yún,yǐ gé càn rán zhì。
时时顾且遥,乱绪如有失。shí shí gù qiě yáo,luàn xù rú yǒu shī。

杜挺之赠端溪圆砚

梅尧臣

雪压古寺深,中有卧病客。xuě yā gǔ sì shēn,zhōng yǒu wò bìng kè。
访之语久清,饥马啮庭柏。fǎng zhī yǔ jiǔ qīng,jī mǎ niè tíng bǎi。
案头蛮溪砚,其状若圆璧。àn tóu mán xī yàn,qí zhuàng ruò yuán bì。
指此欲为赠,而将助吟席。zhǐ cǐ yù wèi zèng,ér jiāng zhù yín xí。
非意予敢贪,既拒颇不怿。fēi yì yǔ gǎn tān,jì jù pǒ bù yì。
大出楮中有,素许当自择。dà chū chǔ zhōng yǒu,sù xǔ dāng zì zé。
强持慰勤心,归以示朋戚。qiáng chí wèi qín xīn,guī yǐ shì péng qī。
哂曰岂其然,为汲寒泉涤。shěn yuē qǐ qí rán,wèi jí hán quán dí。
涤彼伪饰物,纸乾见顽石。dí bǐ wěi shì wù,zhǐ qián jiàn wán shí。
清晨走髯奴,无厌愿求易。qīng chén zǒu rán nú,wú yàn yuàn qiú yì。
拜赐遂如初,明月怀吞蚀。bài cì suì rú chū,míng yuè huái tūn shí。
微分鸲目莹,尚渍墨花碧。wēi fēn qú mù yíng,shàng zì mò huā bì。
词答谓我愚,悔复料已逆。cí dá wèi wǒ yú,huǐ fù liào yǐ nì。
明日未央朝,执手笑哑哑。míng rì wèi yāng cháo,zhí shǒu xiào yǎ yǎ。

吴冲卿示和韩持国诗一卷辄以为谢

梅尧臣

叶公所好者,熟已识头角。yè gōng suǒ hǎo zhě,shú yǐ shí tóu jiǎo。
一日真物来,骇汗沛且渥。yī rì zhēn wù lái,hài hàn pèi qiě wò。
我初见韩子,蜿蜒喷雷雹。wǒ chū jiàn hán zi,wān yán pēn léi báo。
子复蛟龙文,气象不可捉。zi fù jiāo lóng wén,qì xiàng bù kě zhuō。
畏怀但惊顾,得与前事较。wèi huái dàn jīng gù,dé yǔ qián shì jiào。

范景仁席中赋莆萄

梅尧臣

朱盘何累累,紫乳封霜厚。zhū pán hé lèi lèi,zǐ rǔ fēng shuāng hòu。
今为马谷繁,昔酿梁州酒。jīn wèi mǎ gǔ fán,xī niàng liáng zhōu jiǔ。
乃知西土珍,汉使传应久。nǎi zhī xī tǔ zhēn,hàn shǐ chuán yīng jiǔ。

夜听邻家唱

梅尧臣

夜中未成寐,邻歌闻所稀。yè zhōng wèi chéng mèi,lín gē wén suǒ xī。
想像朱唇动,仿佛梁尘飞。xiǎng xiàng zhū chún dòng,fǎng fú liáng chén fēi。
误节应偷笑,窃听起披衣。wù jié yīng tōu xiào,qiè tīng qǐ pī yī。
披衣曲已终,窗月存馀晖。pī yī qū yǐ zhōng,chuāng yuè cún yú huī。

宋次道得广南金橘为饷且有诗因和酬

梅尧臣

越橘如金丸,烂然已盈箧。yuè jú rú jīn wán,làn rán yǐ yíng qiè。
谁传岭外信,尚带霜前叶。shuí chuán lǐng wài xìn,shàng dài shuāng qián yè。
莫嫌道路远,得与樽俎接。mò xián dào lù yuǎn,dé yǔ zūn zǔ jiē。
主人无吝心,怀归予敢辄。zhǔ rén wú lìn xīn,huái guī yǔ gǎn zhé。

李廷

梅尧臣

马蹄践霜华,游国归何早。mǎ tí jiàn shuāng huá,yóu guó guī hé zǎo。
重裘不畏寒,况复非远道。zhòng qiú bù wèi hán,kuàng fù fēi yuǎn dào。
谁言未顾期,登第鬓如葆。shuí yán wèi gù qī,dēng dì bìn rú bǎo。
解装喜可知,月下金壶倒。jiě zhuāng xǐ kě zhī,yuè xià jīn hú dào。