古诗词

梅尧臣

淮上一相遇,忆在京都时。huái shàng yī xiāng yù,yì zài jīng dōu shí。
虽惊岁月换,未改松桂姿。suī jīng suì yuè huàn,wèi gǎi sōng guì zī。
童侍两三人,瓶锡相与随。tóng shì liǎng sān rén,píng xī xiāng yǔ suí。
自言东越来,箧中多好诗。zì yán dōng yuè lái,qiè zhōng duō hǎo shī。
文字皆妥帖,业术无倾攲。wén zì jiē tuǒ tiē,yè shù wú qīng qī。
前辈尝有言,清气散人脾。qián bèi cháng yǒu yán,qīng qì sàn rén pí。
语妙见情性,说之聊解颐。yǔ miào jiàn qíng xìng,shuō zhī liáo jiě yí。
始推杼山学,得非素所师。shǐ tuī zhù shān xué,dé fēi sù suǒ shī。
此固有深趣,吾心久已知。cǐ gù yǒu shēn qù,wú xīn jiǔ yǐ zhī。
横琴乃玄悟,岂必弄鸣丝。héng qín nǎi xuán wù,qǐ bì nòng míng sī。
古乐众少听,谁知彼吹篪。gǔ lè zhòng shǎo tīng,shuí zhī bǐ chuī chí。
师旷没世后,伯牙众身悲。shī kuàng méi shì hòu,bó yá zhòng shēn bēi。
愿同黄鹄举,远归沧海涯。yuàn tóng huáng gǔ jǔ,yuǎn guī cāng hǎi yá。
老骥虽不病,长坂安可驰。lǎo jì suī bù bìng,zhǎng bǎn ān kě chí。
天台况奇胜,日夕劳梦思。tiān tái kuàng qí shèng,rì xī láo mèng sī。
尚忝齿缨绶,终年趋路岐。shàng tiǎn chǐ yīng shòu,zhōng nián qū lù qí。
俯愧渊中鱼,游泳水之湄。fǔ kuì yuān zhōng yú,yóu yǒng shuǐ zhī méi。
仰羡云间鸷,凌厉辞絷维。yǎng xiàn yún jiān zhì,líng lì cí zhí wéi。
居尝起斯念,未去情不怡。jū cháng qǐ sī niàn,wèi qù qíng bù yí。
今朝更道旧,感怆各颦眉。jīn cháo gèng dào jiù,gǎn chuàng gè pín méi。
同游谢公门,远想袂沾洟。tóng yóu xiè gōng mén,yuǎn xiǎng mèi zhān tì。
惜哉胡不仁,碎彼东方琪。xī zāi hú bù rén,suì bǐ dōng fāng qí。
又出数纸书,手泽尚可披。yòu chū shù zhǐ shū,shǒu zé shàng kě pī。
眷眷畴昔意,于今当语谁。juàn juàn chóu xī yì,yú jīn dāng yǔ shuí。
复遗三百言,玩味自挽髭。fù yí sān bǎi yán,wán wèi zì wǎn zī。
序事尽成故,慨吟良有资。xù shì jǐn chéng gù,kǎi yín liáng yǒu zī。
其词何亹亹,宛若对风规。qí cí hé wěi wěi,wǎn ruò duì fēng guī。
冷然耸心目,不觉整冠緌。lěng rán sǒng xīn mù,bù jué zhěng guān ruí。
重以超俗韵,顾予贱职司。zhòng yǐ chāo sú yùn,gù yǔ jiàn zhí sī。
是犹猿鸟情,并此驽枥卑。shì yóu yuán niǎo qíng,bìng cǐ nú lì bēi。
报投仍勉强,实谬匠者为。bào tóu réng miǎn qiáng,shí miù jiàng zhě wèi。
应哂不量力,短兵兹已疲。yīng shěn bù liàng lì,duǎn bīng zī yǐ pí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

秋雁

梅尧臣

秋雁多夜飞,前群后孤来。qiū yàn duō yè fēi,qián qún hòu gū lái。
俦合鸣自得,只去音已哀。chóu hé míng zì dé,zhǐ qù yīn yǐ āi。
哀音能感人,肠酸非食梅。āi yīn néng gǎn rén,cháng suān fēi shí méi。
共将形影对,安得不早衰。gòng jiāng xíng yǐng duì,ān dé bù zǎo shuāi。

依韵和通判把菊有寄

梅尧臣

湖边草树多,蠹叶已少色。hú biān cǎo shù duō,dù yè yǐ shǎo sè。
唯菊不畏霜,淡艳如有德。wéi jú bù wèi shuāng,dàn yàn rú yǒu dé。
自与兰并生,非因人所植。zì yǔ lán bìng shēng,fēi yīn rén suǒ zhí。
爱贵曾未厌,秋日短苦逼。ài guì céng wèi yàn,qiū rì duǎn kǔ bī。
朋好各相望,采持空叹息。péng hǎo gè xiāng wàng,cǎi chí kōng tàn xī。
临杯不能饮,对案不能食。lín bēi bù néng yǐn,duì àn bù néng shí。
借问君何忧,节物感人极。jiè wèn jūn hé yōu,jié wù gǎn rén jí。

曹承制知永康军

梅尧臣

铁骢黄金羁,年少蜀城守。tiě cōng huáng jīn jī,nián shǎo shǔ chéng shǒu。
蜀城临古江,正在离岸口。shǔ chéng lín gǔ jiāng,zhèng zài lí àn kǒu。
离岸李凉凿,其利实不久。lí àn lǐ liáng záo,qí lì shí bù jiǔ。
既避沫水害,又以溉田亩。jì bì mò shuǐ hài,yòu yǐ gài tián mǔ。
大此百民宜,遗祠奉牲酒。dà cǐ bǎi mín yí,yí cí fèng shēng jiǔ。
行当谨厥事,无乃为政首。xíng dāng jǐn jué shì,wú nǎi wèi zhèng shǒu。

三鸟

梅尧臣

翩翩三奇鸟,各择松桂宜。piān piān sān qí niǎo,gè zé sōng guì yí。
二鸟同所向,并立高高枝。èr niǎo tóng suǒ xiàng,bìng lì gāo gāo zhī。
一鸟依别树,屈比二鸟卑。yī niǎo yī bié shù,qū bǐ èr niǎo bēi。
嗟嗟天下鸟,莫与三鸟期。jiē jiē tiān xià niǎo,mò yǔ sān niǎo qī。
三鸟鸣少和,蒿间多鸒斯。sān niǎo míng shǎo hé,hāo jiān duō yù sī。
频频徒尔党,三鸟安可期。pín pín tú ěr dǎng,sān niǎo ān kě qī。

龙箕一首

梅尧臣

龙箕在天,莫不孕灵,我公生之。lóng jī zài tiān,mò bù yùn líng,wǒ gōng shēng zhī。
既生既德,曾谁与京。jì shēng jì dé,céng shuí yǔ jīng。
爰弼帝右,继序其荣之。yuán bì dì yòu,jì xù qí róng zhī。
赞我太平,万事其成之。zàn wǒ tài píng,wàn shì qí chéng zhī。
殿我辅邦,庶民其宁之。diàn wǒ fǔ bāng,shù mín qí níng zhī。
政靡薄厚,百职其扬之。zhèng mí báo hòu,bǎi zhí qí yáng zhī。
宜言显光,永锡乎后王。yí yán xiǎn guāng,yǒng xī hū hòu wáng。
乃祝眉寿,乃献兕觥,福禄其将之。nǎi zhù méi shòu,nǎi xiàn sì gōng,fú lù qí jiāng zhī。

李廷

梅尧臣

故人夜相过,秉烛为开席。gù rén yè xiāng guò,bǐng zhú wèi kāi xí。
车马立在门,樽酒岂暇索。chē mǎ lì zài mén,zūn jiǔ qǐ xiá suǒ。
亹亹别后言,匆匆恨将适。wěi wěi bié hòu yán,cōng cōng hèn jiāng shì。
既去暝色合,不可见行迹。jì qù míng sè hé,bù kě jiàn xíng jì。

墨竹

梅尧臣

许有卢娘能画竹,重抹细拖神且速。xǔ yǒu lú niáng néng huà zhú,zhòng mǒ xì tuō shén qiě sù。
如将石上萧萧枝,生向笔间天意足。rú jiāng shí shàng xiāo xiāo zhī,shēng xiàng bǐ jiān tiān yì zú。
战叶斜尖点映间,透势虚黏断还续。zhàn yè xié jiān diǎn yìng jiān,tòu shì xū nián duàn hái xù。
粉节中心岂可知,淡墨分明在君目。fěn jié zhōng xīn qǐ kě zhī,dàn mò fēn míng zài jūn mù。

江宁李谏议

梅尧臣

沧江石头下,沄沄泻天东。cāng jiāng shí tóu xià,yún yún xiè tiān dōng。
寒潮日夕至,不与废兴同。hán cháo rì xī zhì,bù yǔ fèi xīng tóng。
陛下始封地,气象常郁葱。bì xià shǐ fēng dì,qì xiàng cháng yù cōng。
六代有旧迹,物景付与公。liù dài yǒu jiù jì,wù jǐng fù yǔ gōng。
切莫负山水,可追王谢风。qiè mò fù shān shuǐ,kě zhuī wáng xiè fēng。

方在许昌幕内弟滁州谢判官有书邀余诗送近闻欧阳永叔移守此郡为我寄声也

梅尧臣

从事滁阳去,寄音苦求诗。cóng shì chú yáng qù,jì yīn kǔ qiú shī。
吾诗固少爱,唯尔太守知。wú shī gù shǎo ài,wéi ěr tài shǒu zhī。
不敢辄所拒,勉勉作此辞。bù gǎn zhé suǒ jù,miǎn miǎn zuò cǐ cí。
山城本寂寞,物色同淮夷。shān chéng běn jì mò,wù sè tóng huái yí。
淮俗旧轻僄,未识远博宜。huái sú jiù qīng piào,wèi shí yuǎn bó yí。
无将麟在郊,便欲等文狸。wú jiāng lín zài jiāo,biàn yù děng wén lí。
尔去事太守,当矫庸庸为。ěr qù shì tài shǒu,dāng jiǎo yōng yōng wèi。
伊人道义富,尝立天子墀。yī rén dào yì fù,cháng lì tiān zi chí。
我辈在蚁垤,难谓太华卑。wǒ bèi zài yǐ dié,nán wèi tài huá bēi。
又若游蹄涔,安见沧海涯。yòu ruò yóu tí cén,ān jiàn cāng hǎi yá。
况于尔实亲,告尔尔勿疑。kuàng yú ěr shí qīn,gào ěr ěr wù yí。

送胥裴二子回马上作

梅尧臣

阴阴雪云低,游子去将懒。yīn yīn xuě yún dī,yóu zi qù jiāng lǎn。
岂惟游子倦,疲马行亦款。qǐ wéi yóu zi juàn,pí mǎ xíng yì kuǎn。
送罢我独还,回看雁为伴。sòng bà wǒ dú hái,huí kàn yàn wèi bàn。
念此日暮时,寂寞闭竹馆。niàn cǐ rì mù shí,jì mò bì zhú guǎn。

初冬夜坐忆桐城山行

梅尧臣

我昔吏桐乡,穷山使屡蹑。wǒ xī lì tóng xiāng,qióng shān shǐ lǚ niè。
路险独后来,心危常自怯。lù xiǎn dú hòu lái,xīn wēi cháng zì qiè。
下顾云容容,前溪未可涉。xià gù yún róng róng,qián xī wèi kě shè。
半崖风飒然,惊鸟争堕叶。bàn yá fēng sà rán,jīng niǎo zhēng duò yè。
修蔓不知名,丹实坼在荚。xiū màn bù zhī míng,dān shí chè zài jiá。
林端野鼠飞,缘挽一何捷。lín duān yě shǔ fēi,yuán wǎn yī hé jié。
马行闻虎气,竖耳鼻息嗋。mǎ xíng wén hǔ qì,shù ěr bí xī xié。
遂投山家宿,骇汗衣尚浃。suì tóu shān jiā sù,hài hàn yī shàng jiā。
归来抚童仆,前事语妻妾。guī lái fǔ tóng pū,qián shì yǔ qī qiè。
吾妻常有言,艰勤壮时业。wú qī cháng yǒu yán,jiān qín zhuàng shí yè。
安慕终日间,笑媚看妇靥。ān mù zhōng rì jiān,xiào mèi kàn fù yè。
自是甘努力,于今无所慑。zì shì gān nǔ lì,yú jīn wú suǒ shè。
老大官虽暇,失偶泪满睫。lǎo dà guān suī xiá,shī ǒu lèi mǎn jié。
书之空自知,城上鼓三叠。shū zhī kōng zì zhī,chéng shàng gǔ sān dié。

和平叔道傍竹

梅尧臣

野田有修竹,丛疏饱于霜。yě tián yǒu xiū zhú,cóng shū bǎo yú shuāng。
下上乏佳禽,左右杂枯桑。xià shàng fá jiā qín,zuǒ yòu zá kū sāng。
岂无行路子,行路厌榛荒。qǐ wú xíng lù zi,xíng lù yàn zhēn huāng。
忽见此翠色,徘徊未能忘。hū jiàn cǐ cuì sè,pái huái wèi néng wàng。
车马去何疾,回顾隔山冈。chē mǎ qù hé jí,huí gù gé shān gāng。

答裴如晦

梅尧臣

怀我歌我辞,乃知行子倦。huái wǒ gē wǒ cí,nǎi zhī xíng zi juàn。
音虽彼妙发,想若此可见。yīn suī bǐ miào fā,xiǎng ruò cǐ kě jiàn。
歌竟夜灯青,野窗鸣湿霰。gē jìng yè dēng qīng,yě chuāng míng shī xiàn。
仿佛闻孤鸿,飞急应有羡。fǎng fú wén gū hóng,fēi jí yīng yǒu xiàn。

夜酌赵侯家闻合流曹光道诣府遂访之一夕纵谈明日光道赴本任邀余诗送因叙其言以赠焉

梅尧臣

方与旧将饮,谈兵灯烛前。fāng yǔ jiù jiāng yǐn,tán bīng dēng zhú qián。
闻有故交至,心喜辄轮边。wén yǒu gù jiāo zhì,xīn xǐ zhé lún biān。
跨马踏明月,往见竞留连。kuà mǎ tà míng yuè,wǎng jiàn jìng liú lián。
且共语出处,子怀予久然。qiě gòng yǔ chū chù,zi huái yǔ jiǔ rán。
男儿太平时,功业未可先。nán ér tài píng shí,gōng yè wèi kě xiān。
故当守诗书,道义跻古贤。gù dāng shǒu shī shū,dào yì jī gǔ xián。
苟复不得用,卷以放林泉。gǒu fù bù dé yòng,juǎn yǐ fàng lín quán。
吾蕴诚若此,奈何贫所缠。wú yùn chéng ruò cǐ,nài hé pín suǒ chán。
仕宦偶同郡,文字可以传。shì huàn ǒu tóng jùn,wén zì kě yǐ chuán。
行行志兹语,聊用乐永年。xíng xíng zhì zī yǔ,liáo yòng lè yǒng nián。

暮雪

梅尧臣

暮雪止复落,暗积如避人。mù xuě zhǐ fù luò,àn jī rú bì rén。
平明视庭中,物物各已新。píng míng shì tíng zhōng,wù wù gè yǐ xīn。
草木一变妍,枯槁忘其真。cǎo mù yī biàn yán,kū gǎo wàng qí zhēn。
随风来无迹,高下得以均。suí fēng lái wú jì,gāo xià dé yǐ jūn。
采薇歌卒章,霏霏沾车轮。cǎi wēi gē zú zhāng,fēi fēi zhān chē lún。
今岂无是作,劳苦不足陈。jīn qǐ wú shì zuò,láo kǔ bù zú chén。