古诗词

梅尧臣

淮上一相遇,忆在京都时。huái shàng yī xiāng yù,yì zài jīng dōu shí。
虽惊岁月换,未改松桂姿。suī jīng suì yuè huàn,wèi gǎi sōng guì zī。
童侍两三人,瓶锡相与随。tóng shì liǎng sān rén,píng xī xiāng yǔ suí。
自言东越来,箧中多好诗。zì yán dōng yuè lái,qiè zhōng duō hǎo shī。
文字皆妥帖,业术无倾攲。wén zì jiē tuǒ tiē,yè shù wú qīng qī。
前辈尝有言,清气散人脾。qián bèi cháng yǒu yán,qīng qì sàn rén pí。
语妙见情性,说之聊解颐。yǔ miào jiàn qíng xìng,shuō zhī liáo jiě yí。
始推杼山学,得非素所师。shǐ tuī zhù shān xué,dé fēi sù suǒ shī。
此固有深趣,吾心久已知。cǐ gù yǒu shēn qù,wú xīn jiǔ yǐ zhī。
横琴乃玄悟,岂必弄鸣丝。héng qín nǎi xuán wù,qǐ bì nòng míng sī。
古乐众少听,谁知彼吹篪。gǔ lè zhòng shǎo tīng,shuí zhī bǐ chuī chí。
师旷没世后,伯牙众身悲。shī kuàng méi shì hòu,bó yá zhòng shēn bēi。
愿同黄鹄举,远归沧海涯。yuàn tóng huáng gǔ jǔ,yuǎn guī cāng hǎi yá。
老骥虽不病,长坂安可驰。lǎo jì suī bù bìng,zhǎng bǎn ān kě chí。
天台况奇胜,日夕劳梦思。tiān tái kuàng qí shèng,rì xī láo mèng sī。
尚忝齿缨绶,终年趋路岐。shàng tiǎn chǐ yīng shòu,zhōng nián qū lù qí。
俯愧渊中鱼,游泳水之湄。fǔ kuì yuān zhōng yú,yóu yǒng shuǐ zhī méi。
仰羡云间鸷,凌厉辞絷维。yǎng xiàn yún jiān zhì,líng lì cí zhí wéi。
居尝起斯念,未去情不怡。jū cháng qǐ sī niàn,wèi qù qíng bù yí。
今朝更道旧,感怆各颦眉。jīn cháo gèng dào jiù,gǎn chuàng gè pín méi。
同游谢公门,远想袂沾洟。tóng yóu xiè gōng mén,yuǎn xiǎng mèi zhān tì。
惜哉胡不仁,碎彼东方琪。xī zāi hú bù rén,suì bǐ dōng fāng qí。
又出数纸书,手泽尚可披。yòu chū shù zhǐ shū,shǒu zé shàng kě pī。
眷眷畴昔意,于今当语谁。juàn juàn chóu xī yì,yú jīn dāng yǔ shuí。
复遗三百言,玩味自挽髭。fù yí sān bǎi yán,wán wèi zì wǎn zī。
序事尽成故,慨吟良有资。xù shì jǐn chéng gù,kǎi yín liáng yǒu zī。
其词何亹亹,宛若对风规。qí cí hé wěi wěi,wǎn ruò duì fēng guī。
冷然耸心目,不觉整冠緌。lěng rán sǒng xīn mù,bù jué zhěng guān ruí。
重以超俗韵,顾予贱职司。zhòng yǐ chāo sú yùn,gù yǔ jiàn zhí sī。
是犹猿鸟情,并此驽枥卑。shì yóu yuán niǎo qíng,bìng cǐ nú lì bēi。
报投仍勉强,实谬匠者为。bào tóu réng miǎn qiáng,shí miù jiàng zhě wèi。
应哂不量力,短兵兹已疲。yīng shěn bù liàng lì,duǎn bīng zī yǐ pí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

覆牛畏严霜,爱之如爱子。fù niú wèi yán shuāng,ài zhī rú ài zi。
朔风吹栏牢,御冻赖苴枲。shuò fēng chuī lán láo,yù dòng lài jū xǐ。
恶薄将异鞯,贫栖乃同被。è báo jiāng yì jiān,pín qī nǎi tóng bèi。
重畜不忘劬,老农非可鄙。zhòng chù bù wàng qú,lǎo nóng fēi kě bǐ。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

既如车轮转,又若川虹饮。jì rú chē lún zhuǎn,yòu ruò chuān hóng yǐn。
能移霖雨功,自致禾苗稔。néng yí lín yǔ gōng,zì zhì hé miáo rěn。
上倾成下流,损少以益甚。shàng qīng chéng xià liú,sǔn shǎo yǐ yì shén。
汉阴抱瓮人,此理未可谂。hàn yīn bào wèng rén,cǐ lǐ wèi kě shěn。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

瓦罂贮溪流,滴作耘田漏。wǎ yīng zhù xī liú,dī zuò yún tián lòu。
不为阴晴惑,用识早暮候。bù wèi yīn qíng huò,yòng shí zǎo mù hòu。
辛勤无侵星,简易在白昼。xīn qín wú qīn xīng,jiǎn yì zài bái zhòu。
同功以为准,一决不可又。tóng gōng yǐ wèi zhǔn,yī jué bù kě yòu。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

挂鼓大树枝,将以一耘耔。guà gǔ dà shù zhī,jiāng yǐ yī yún zǐ。
逢逢达远近,汨汨来田里。féng féng dá yuǎn jìn,mì mì lái tián lǐ。
功既由此兴,饷亦从此始。gōng jì yóu cǐ xīng,xiǎng yì cóng cǐ shǐ。
固殊调猿猴,欲取儿童喜。gù shū diào yuán hóu,yù qǔ ér tóng xǐ。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

牧人乐下牧,背骑吹短笛。mù rén lè xià mù,bèi qí chuī duǎn dí。
声穿吴云低,韵入楚梅的。shēng chuān wú yún dī,yùn rù chǔ méi de。
谁嗟苦调急,自与幽意寂。shuí jiē kǔ diào jí,zì yǔ yōu yì jì。
应同尧时民,歌将土壤击。yīng tóng yáo shí mín,gē jiāng tǔ rǎng jī。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

汉仪后亲蚕,采桑来茧馆。hàn yí hòu qīn cán,cǎi sāng lái jiǎn guǎn。
云母饰车上,钩笼载车畔。yún mǔ shì chē shàng,gōu lóng zài chē pàn。
援条露已干,受叶日将晏。yuán tiáo lù yǐ gàn,shòu yè rì jiāng yàn。
为言天下妇,兹事不可慢。wèi yán tiān xià fù,zī shì bù kě màn。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

常闻汉皇后,织室数来观。cháng wén hàn huáng hòu,zhī shì shù lái guān。
宫女岂不勤,帝衮得以完。gōng nǚ qǐ bù qín,dì gǔn dé yǐ wán。
亦将成纁黄,非用竞龙鸾。yì jiāng chéng xūn huáng,fēi yòng jìng lóng luán。
意在奉宗庙,后人其可安。yì zài fèng zōng miào,hòu rén qí kě ān。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

原上种良桑,桑下种茂麦。yuán shàng zhǒng liáng sāng,sāng xià zhǒng mào mài。
雉雊麦秀时,蚕眠叶休摘。zhì gòu mài xiù shí,cán mián yè xiū zhāi。
空条漏日多,馀椹更谁惜。kōng tiáo lòu rì duō,yú shèn gèng shuí xī。
会待黄落来,酒垆烧斗石。huì dài huáng luò lái,jiǔ lú shāo dòu shí。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

桑柔不倚梯,摘桑赖高几。sāng róu bù yǐ tī,zhāi sāng lài gāo jǐ。
每于得叶易,曾靡忧校披。měi yú dé yè yì,céng mí yōu xiào pī。
跻升类拾级,下上异缘蚁。jī shēng lèi shí jí,xià shàng yì yuán yǐ。
闲置草屋傍,鸣鸡或栖止。xián zhì cǎo wū bàng,míng jī huò qī zhǐ。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

科桑持野斧,乳湿新磨刃。kē sāng chí yě fǔ,rǔ shī xīn mó rèn。
繁蘖一去除,肥条更丰润。fán niè yī qù chú,féi tiáo gèng fēng rùn。
鲁叶大如掌,吴蚕食若骏。lǔ yè dà rú zhǎng,wú cán shí ruò jùn。
始时人谓戕,利倍今乃信。shǐ shí rén wèi qiāng,lì bèi jīn nǎi xìn。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

长钩扳桑枝,短钩挂桑笼。zhǎng gōu bān sāng zhī,duǎn gōu guà sāng lóng。
南陌露气寒,东方日光动。nán mò lù qì hán,dōng fāng rì guāng dòng。
少妇首且笄,幼女角已?。shǎo fù shǒu qiě jī,yòu nǚ jiǎo yǐ。
竞以采叶归,曾非事梳栊。jìng yǐ cǎi yè guī,céng fēi shì shū lóng。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

采采向桑郊,盈盈自持筥。cǎi cǎi xiàng sāng jiāo,yíng yíng zì chí jǔ。
挂钩带月往,稚叶和烟贮。guà gōu dài yuè wǎng,zhì yè hé yān zhù。
一心恐蚕饥,搔首促俦侣。yī xīn kǒng cán jī,sāo shǒu cù chóu lǚ。
到家倾嫩绿,刀几为㕮咀。dào jiā qīng nèn lǜ,dāo jǐ wèi fǔ jǔ。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

自从蚕蚁生,日日忧蚕冷。zì cóng cán yǐ shēng,rì rì yōu cán lěng。
草室常自温,云髻未暇整。cǎo shì cháng zì wēn,yún jì wèi xiá zhěng。
但采原上桑,不顾门前杏。dàn cǎi yuán shàng sāng,bù gù mén qián xìng。
辛苦得丝多,输官官莫省。xīn kǔ dé sī duō,shū guān guān mò shěng。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

冰蚕三眠休,作茧当具簇。bīng cán sān mián xiū,zuò jiǎn dāng jù cù。
汉北取蓬蒿,江南藉茅竹。hàn běi qǔ péng hāo,jiāng nán jí máo zhú。
蒿疏无郁浥,竹净亦森束。hāo shū wú yù yì,zhú jìng yì sēn shù。
竞畏风雨寒,露置未如屋。jìng wèi fēng yǔ hán,lù zhì wèi rú wū。

和孙端叟蚕具十五首茧馆

梅尧臣

三月将扫蚕,蚕妾具其器。sān yuè jiāng sǎo cán,cán qiè jù qí qì。
丘植先㧹括,辟室亦涂塈。qiū zhí xiān tè kuò,pì shì yì tú jì。
众材疏以成,多薄所得寄。zhòng cái shū yǐ chéng,duō báo suǒ dé jì。
拾老归簇时,应无惭弃置。shí lǎo guī cù shí,yīng wú cán qì zhì。