古诗词

梅尧臣

淮上一相遇,忆在京都时。huái shàng yī xiāng yù,yì zài jīng dōu shí。
虽惊岁月换,未改松桂姿。suī jīng suì yuè huàn,wèi gǎi sōng guì zī。
童侍两三人,瓶锡相与随。tóng shì liǎng sān rén,píng xī xiāng yǔ suí。
自言东越来,箧中多好诗。zì yán dōng yuè lái,qiè zhōng duō hǎo shī。
文字皆妥帖,业术无倾攲。wén zì jiē tuǒ tiē,yè shù wú qīng qī。
前辈尝有言,清气散人脾。qián bèi cháng yǒu yán,qīng qì sàn rén pí。
语妙见情性,说之聊解颐。yǔ miào jiàn qíng xìng,shuō zhī liáo jiě yí。
始推杼山学,得非素所师。shǐ tuī zhù shān xué,dé fēi sù suǒ shī。
此固有深趣,吾心久已知。cǐ gù yǒu shēn qù,wú xīn jiǔ yǐ zhī。
横琴乃玄悟,岂必弄鸣丝。héng qín nǎi xuán wù,qǐ bì nòng míng sī。
古乐众少听,谁知彼吹篪。gǔ lè zhòng shǎo tīng,shuí zhī bǐ chuī chí。
师旷没世后,伯牙众身悲。shī kuàng méi shì hòu,bó yá zhòng shēn bēi。
愿同黄鹄举,远归沧海涯。yuàn tóng huáng gǔ jǔ,yuǎn guī cāng hǎi yá。
老骥虽不病,长坂安可驰。lǎo jì suī bù bìng,zhǎng bǎn ān kě chí。
天台况奇胜,日夕劳梦思。tiān tái kuàng qí shèng,rì xī láo mèng sī。
尚忝齿缨绶,终年趋路岐。shàng tiǎn chǐ yīng shòu,zhōng nián qū lù qí。
俯愧渊中鱼,游泳水之湄。fǔ kuì yuān zhōng yú,yóu yǒng shuǐ zhī méi。
仰羡云间鸷,凌厉辞絷维。yǎng xiàn yún jiān zhì,líng lì cí zhí wéi。
居尝起斯念,未去情不怡。jū cháng qǐ sī niàn,wèi qù qíng bù yí。
今朝更道旧,感怆各颦眉。jīn cháo gèng dào jiù,gǎn chuàng gè pín méi。
同游谢公门,远想袂沾洟。tóng yóu xiè gōng mén,yuǎn xiǎng mèi zhān tì。
惜哉胡不仁,碎彼东方琪。xī zāi hú bù rén,suì bǐ dōng fāng qí。
又出数纸书,手泽尚可披。yòu chū shù zhǐ shū,shǒu zé shàng kě pī。
眷眷畴昔意,于今当语谁。juàn juàn chóu xī yì,yú jīn dāng yǔ shuí。
复遗三百言,玩味自挽髭。fù yí sān bǎi yán,wán wèi zì wǎn zī。
序事尽成故,慨吟良有资。xù shì jǐn chéng gù,kǎi yín liáng yǒu zī。
其词何亹亹,宛若对风规。qí cí hé wěi wěi,wǎn ruò duì fēng guī。
冷然耸心目,不觉整冠緌。lěng rán sǒng xīn mù,bù jué zhěng guān ruí。
重以超俗韵,顾予贱职司。zhòng yǐ chāo sú yùn,gù yǔ jiàn zhí sī。
是犹猿鸟情,并此驽枥卑。shì yóu yuán niǎo qíng,bìng cǐ nú lì bēi。
报投仍勉强,实谬匠者为。bào tóu réng miǎn qiáng,shí miù jiàng zhě wèi。
应哂不量力,短兵兹已疲。yīng shěn bù liàng lì,duǎn bīng zī yǐ pí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和景彝西阁

梅尧臣

池头凤皇寒,井上梧桐老。chí tóu fèng huáng hán,jǐng shàng wú tóng lǎo。
凤寒浴已晚,桐老脱亦早。fèng hán yù yǐ wǎn,tóng lǎo tuō yì zǎo。
是时有词臣,独直正视稿。shì shí yǒu cí chén,dú zhí zhèng shì gǎo。
严严代王言,落落奋清藻。yán yán dài wáng yán,luò luò fèn qīng zǎo。
演成五色丝,世作非常宝。yǎn chéng wǔ sè sī,shì zuò fēi cháng bǎo。
贬如市朝挞,褒若华衮好。biǎn rú shì cháo tà,bāo ruò huá gǔn hǎo。
四方号令施,万耳昏聋扫。sì fāng hào lìng shī,wàn ěr hūn lóng sǎo。
此职唯其才,用居宁草草。cǐ zhí wéi qí cái,yòng jū níng cǎo cǎo。

次韵和景彝秋兴

梅尧臣

日月机上梭,年华东注波。rì yuè jī shàng suō,nián huá dōng zhù bō。
未惊凉叶坠,已见白发多。wèi jīng liáng yè zhuì,yǐ jiàn bái fā duō。
牧马归方健,调弓力渐和。mù mǎ guī fāng jiàn,diào gōng lì jiàn hé。
篱边剩晓菊,陶令奈贫何。lí biān shèng xiǎo jú,táo lìng nài pín hé。

司徒陈公挽词二首

梅尧臣

位至三公有,恩加赐谥无。wèi zhì sān gōng yǒu,ēn jiā cì shì wú。
再调金铉鼎,屡剖玉麟符。zài diào jīn xuàn dǐng,lǚ pōu yù lín fú。
已叹鸾同穴,还嗟凤欠雏。yǐ tàn luán tóng xué,hái jiē fèng qiàn chú。
拥途看卤部,谁为毕三虞。yōng tú kàn lǔ bù,shuí wèi bì sān yú。

司徒陈公挽词二首

梅尧臣

公在中书日,朝廷百事崇。gōng zài zhōng shū rì,cháo tíng bǎi shì chóng。
王官多不喜,天子以为忠。wáng guān duō bù xǐ,tiān zi yǐ wèi zhōng。
富贵人间少,恩荣殁更隆。fù guì rén jiān shǎo,ēn róng mò gèng lóng。
若非笳鼓咽,寂寞奈秋风。ruò fēi jiā gǔ yàn,jì mò nài qiū fēng。

秋思

梅尧臣

梧桐在井上,蟋蟀在床下。wú tóng zài jǐng shàng,xī shuài zài chuáng xià。
物情有与无,节候不相假。wù qíng yǒu yǔ wú,jié hòu bù xiāng jiǎ。
寥寥风动叶,飒飒雨堕瓦。liáo liáo fēng dòng yè,sà sà yǔ duò wǎ。
耳听心自静,谁是忘怀者。ěr tīng xīn zì jìng,shuí shì wàng huái zhě。

次韵答吴长文内翰遗石器八十八件

梅尧臣

山工日斫器,殊匪事樵牧。shān gōng rì zhuó qì,shū fěi shì qiáo mù。
掘地取云根,剖坚如剖玉。jué dì qǔ yún gēn,pōu jiān rú pōu yù。
食具与果具,待宾良有勖。shí jù yǔ guǒ jù,dài bīn liáng yǒu xù。
亦将茶具并,饱啜时出俗。yì jiāng chá jù bìng,bǎo chuài shí chū sú。
公何都赠予,金多不入目。gōng hé dōu zèng yǔ,jīn duō bù rù mù。
我家固宜之,瓦碗居漏屋。wǒ jiā gù yí zhī,wǎ wǎn jū lòu wū。
得此尤称穷,客来无不足。dé cǐ yóu chēng qióng,kè lái wú bù zú。
唯应赤脚婢,收拾怨常酷。wéi yīng chì jiǎo bì,shōu shí yuàn cháng kù。
夏席堆青齑,冬盘饤旨蓄。xià xí duī qīng jī,dōng pán dìng zhǐ xù。
竟无粱肉馔,甚愧萧家录。jìng wú liáng ròu zhuàn,shén kuì xiāo jiā lù。

送张君仪太祝签判奉宁军

梅尧臣

社雨燕巢空,古陂菱叶老。shè yǔ yàn cháo kōng,gǔ bēi líng yè lǎo。
燕去春当还,菱枯秋不早。yàn qù chūn dāng hái,líng kū qiū bù zǎo。
莫以西风高,于焉乱怀抱。mò yǐ xī fēng gāo,yú yān luàn huái bào。
指途无几里,驶马一秣草。zhǐ tú wú jǐ lǐ,shǐ mǎ yī mò cǎo。
彼美贤主公,文章为世宝。bǐ měi xián zhǔ gōng,wén zhāng wèi shì bǎo。
笑谈樽俎间,勿负风月好。xiào tán zūn zǔ jiān,wù fù fēng yuè hǎo。

寄题阳武宰王安之庆丰亭

梅尧臣

官为人父母,身自奉其亲。guān wèi rén fù mǔ,shēn zì fèng qí qīn。
结宇后园中,散步以怡神。jié yǔ hòu yuán zhōng,sàn bù yǐ yí shén。
寒温适所适,朝夕馈尔珍。hán wēn shì suǒ shì,cháo xī kuì ěr zhēn。
诸孙同在傍,嬉戏情各均。zhū sūn tóng zài bàng,xī xì qíng gè jūn。
庭下香草秀,梁中乳鸟驯。tíng xià xiāng cǎo xiù,liáng zhōng rǔ niǎo xùn。
乳鸟名曰乌,反哺岂不仁。rǔ niǎo míng yuē wū,fǎn bǔ qǐ bù rén。
香茶名曰兰,相袭使之纫。xiāng chá míng yuē lán,xiāng xí shǐ zhī rèn。
二物已可知,百里风俗淳。èr wù yǐ kě zhī,bǎi lǐ fēng sú chún。

北州人有致达头鱼于永叔者素未闻其名盖海鱼也分以为遗聊知异物耳因感而成咏

梅尧臣

孰云北海鱼,乃与东溟异。shú yún běi hǎi yú,nǎi yǔ dōng míng yì。
适闻达头乾,偶得书尾寄。shì wén dá tóu qián,ǒu dé shū wěi jì。
枯鳞冒轻雪,登俎为厚味。kū lín mào qīng xuě,dēng zǔ wèi hòu wèi。
向来昧知名,渔官疑窃位。xiàng lái mèi zhī míng,yú guān yí qiè wèi。
有如臧文仲,不与柳下惠。yǒu rú zāng wén zhòng,bù yǔ liǔ xià huì。
从兹入杯盘,应莫惭鲍肆。cóng zī rù bēi pán,yīng mò cán bào sì。

送柳秘丞大名知录

梅尧臣

言今魏都去,听我愿少休。yán jīn wèi dōu qù,tīng wǒ yuàn shǎo xiū。
地息戎马牧,民苦黄河流。dì xī róng mǎ mù,mín kǔ huáng hé liú。
浑浑发西极,奋奋入九州。hún hún fā xī jí,fèn fèn rù jiǔ zhōu。
自古患决溢,于今为疮疣。zì gǔ huàn jué yì,yú jīn wèi chuāng yóu。
禹力顺而东,汉防筑其陬。yǔ lì shùn ér dōng,hàn fáng zhù qí zōu。
完坏非一日,利害经千秋。wán huài fēi yī rì,lì hài jīng qiān qiū。
主印无切责,治水莫轻谋。zhǔ yìn wú qiè zé,zhì shuǐ mò qīng móu。
府公山西种,贵已为通侯。fǔ gōng shān xī zhǒng,guì yǐ wèi tōng hóu。
樽酒与歌舞,上客共优游。zūn jiǔ yǔ gē wǔ,shàng kè gòng yōu yóu。

秋雷

梅尧臣

春雷不发蛰,秋雷不收声。chūn léi bù fā zhé,qiū léi bù shōu shēng。
向无一日雨,今无一日晴。xiàng wú yī rì yǔ,jīn wú yī rì qíng。
昨夕玉女笑,闪闪扬目睛。zuó xī yù nǚ xiào,shǎn shǎn yáng mù jīng。
雷公与雨师,自取号令明。léi gōng yǔ yǔ shī,zì qǔ hào lìng míng。
舒惨由上天,诞妄推五行。shū cǎn yóu shàng tiān,dàn wàng tuī wǔ xíng。
日月不粒食,安问下土耕。rì yuè bù lì shí,ān wèn xià tǔ gēng。
虽然屋瓦烂,还有地菌生。suī rán wū wǎ làn,hái yǒu dì jūn shēng。
损彼以益此,谁能较人情。sǔn bǐ yǐ yì cǐ,shuí néng jiào rén qíng。
尧时不无水,用禹水乃平。yáo shí bù wú shuǐ,yòng yǔ shuǐ nǎi píng。
黎民思尧仁,往往见于羹。lí mín sī yáo rén,wǎng wǎng jiàn yú gēng。
犹吾大君意,星火立水衡。yóu wú dà jūn yì,xīng huǒ lì shuǐ héng。
水衡虽努力,岂将雷雨争。shuǐ héng suī nǔ lì,qǐ jiāng léi yǔ zhēng。

送刘定贤良下第赴广陵令

梅尧臣

刘蕡不登科,众口诵其策。liú fén bù dēng kē,zhòng kǒu sòng qí cè。
得者为之羞,闻者为之惜。dé zhě wèi zhī xiū,wén zhě wèi zhī xī。
摧藏一时屈,论议千古白。cuī cáng yī shí qū,lùn yì qiān gǔ bái。
至今简篇中,一字不敢易。zhì jīn jiǎn piān zhōng,yī zì bù gǎn yì。
其言究时病,舂刺若戈戟。qí yán jiū shí bìng,chōng cì ruò gē jǐ。
引经见大法,非蹈春秋僻。yǐn jīng jiàn dà fǎ,fēi dǎo chūn qiū pì。
我朝屡得人,无不升显赫。wǒ cháo lǚ dé rén,wú bù shēng xiǎn hè。
乃知所中否,实命系通厄。nǎi zhī suǒ zhōng fǒu,shí mìng xì tōng è。
中则首公相,人情作冠帻。zhōng zé shǒu gōng xiāng,rén qíng zuò guān zé。
否则走仕涂,人情作履舄。fǒu zé zǒu shì tú,rén qíng zuò lǚ xì。
秋风广陵城,千里夷门客。qiū fēng guǎng líng chéng,qiān lǐ yí mén kè。
壮心虽暂失,美宝有时获。zhuàng xīn suī zàn shī,měi bǎo yǒu shí huò。
怊怅以送君,致龙翻点额。chāo chàng yǐ sòng jūn,zhì lóng fān diǎn é。

九日永叔长文原甫景仁邻几持国过饮

梅尧臣

秋堂雨更静,佳菊粲粲芳。qiū táng yǔ gèng jìng,jiā jú càn càn fāng。
置酒延群公,掇英浮新黄。zhì jiǔ yán qún gōng,duō yīng fú xīn huáng。
心犹慕渊明,归来醉柴桑。xīn yóu mù yuān míng,guī lái zuì chái sāng。
莫问车马之,去迹乱康庄。mò wèn chē mǎ zhī,qù jì luàn kāng zhuāng。

送鲍都官钱塘通判

梅尧臣

文鳐游西海,夕飞向吴洲。wén yáo yóu xī hǎi,xī fēi xiàng wú zhōu。
朱鳖生明月,渊潜未可求。zhū biē shēng míng yuè,yuān qián wèi kě qiú。
由来有变化,何能计沉浮。yóu lái yǒu biàn huà,hé néng jì chén fú。
君子蹈出处,谁能等隅陬。jūn zi dǎo chū chù,shuí néng děng yú zōu。
临水赋二者,相送无离忧。lín shuǐ fù èr zhě,xiāng sòng wú lí yōu。

送通州通判刁国博

梅尧臣

古郡见郎山,海云遮一半。gǔ jùn jiàn láng shān,hǎi yún zhē yī bàn。
阳乌出沧波,光彩临砚桉。yáng wū chū cāng bō,guāng cǎi lín yàn ān。
小吏抱牍来,磨墨为点窜。xiǎo lì bào dú lái,mó mò wèi diǎn cuàn。
岂以岛屿人,百事皆漫漫。qǐ yǐ dǎo yǔ rén,bǎi shì jiē màn màn。
朝廷通守任,不使守专断。cháo tíng tōng shǒu rèn,bù shǐ shǒu zhuān duàn。
是恐缪其才,民劳乃生乱。shì kǒng móu qí cái,mín láo nǎi shēng luàn。
辛勤虽然多,鱼蟹莫知算。xīn qín suī rán duō,yú xiè mò zhī suàn。
夜月上蓬瀛,偷闲举杯看。yè yuè shàng péng yíng,tōu xián jǔ bēi kàn。
因行计较足,少别休兴叹。yīn xíng jì jiào zú,shǎo bié xiū xīng tàn。