古诗词

欧阳永叔寄琅琊山李阳冰篆十八字并永叔诗一首欲予继作因成十四韵奉答

梅尧臣

我坐许昌尘土中,山翠泉声违眼耳。wǒ zuò xǔ chāng chén tǔ zhōng,shān cuì quán shēng wéi yǎn ěr。
公虽被谪守滁阳,日少郡事穷山水。gōng suī bèi zhé shǒu chú yáng,rì shǎo jùn shì qióng shān shuǐ。
东南有风西北来,忽得书诗连数纸。dōng nán yǒu fēng xī běi lái,hū dé shū shī lián shù zhǐ。
并寄阳冰古篆字,字形矫矫龙蛇起。bìng jì yáng bīng gǔ zhuàn zì,zì xíng jiǎo jiǎo lóng shé qǐ。
其文乃只题姓名,大历六年春气尾。qí wén nǎi zhǐ tí xìng míng,dà lì liù nián chūn qì wěi。
报云此篆无人知,野僧好事为公指。bào yún cǐ zhuàn wú rén zhī,yě sēng hǎo shì wèi gōng zhǐ。
公留岩下久徘徊,公剔莓苔汲泉洗。gōng liú yán xià jiǔ pái huái,gōng tī méi tái jí quán xǐ。
点画虽然未苦讹,霜侵风剥多皴理。diǎn huà suī rán wèi kǔ é,shuāng qīn fēng bō duō cūn lǐ。
公疑鸟迹踏苍崖,山祇爱惜将有以。gōng yí niǎo jì tà cāng yá,shān qí ài xī jiāng yǒu yǐ。
云藏至今不近俗,月伴古源清且泚。yún cáng zhì jīn bù jìn sú,yuè bàn gǔ yuán qīng qiě cǐ。
此石公知石不知,公与前人定知己。cǐ shí gōng zhī shí bù zhī,gōng yǔ qián rén dìng zhī jǐ。
墨模几幅许传玩,譬于玦玉终可喜。mò mó jǐ fú xǔ chuán wán,pì yú jué yù zhōng kě xǐ。
况复为诗刻其下,句奇字峻惊山鬼。kuàng fù wèi shī kè qí xià,jù qí zì jùn jīng shān guǐ。
何当少得从公游,为公挥笔宁非美。hé dāng shǎo dé cóng gōng yóu,wèi gōng huī bǐ níng fēi měi。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和寿州宋待制九题熙熙阁

梅尧臣

高轩盛丛菊,可以泛绿樽。gāo xuān shèng cóng jú,kě yǐ fàn lǜ zūn。
馀甘自同荠,忘忧宁用萱。yú gān zì tóng jì,wàng yōu níng yòng xuān。
有木皆剥实,何草不陈根。yǒu mù jiē bō shí,hé cǎo bù chén gēn。
独此冒霜艳,芬郁满中园。dú cǐ mào shuāng yàn,fēn yù mǎn zhōng yuán。

和寿州宋待制九题熙熙阁

梅尧臣

城隅结危栋,仿佛凌烟霓。chéng yú jié wēi dòng,fǎng fú líng yān ní。
平观飞雨来,俯窥巢禽栖。píng guān fēi yǔ lái,fǔ kuī cháo qín qī。
浩荡孤思发,幂历蔓草齐。hào dàng gū sī fā,mì lì màn cǎo qí。
长安去不远,何言西北迷。zhǎng ān qù bù yuǎn,hé yán xī běi mí。

送刘比部

梅尧臣

青山夜来雨,溪水已潺湲。qīng shān yè lái yǔ,xī shuǐ yǐ chán yuán。
侵晓桂旗动,伤离蘋渚前。qīn xiǎo guì qí dòng,shāng lí píng zhǔ qián。
百壶临祖道,两桨破春烟。bǎi hú lín zǔ dào,liǎng jiǎng pò chūn yān。
旧业西河上,归心向日边。jiù yè xī hé shàng,guī xīn xiàng rì biān。

依韵和刘比部留别

梅尧臣

春云已泊帘,浓淡半晴天。chūn yún yǐ pō lián,nóng dàn bàn qíng tiān。
沙草微抽绿,林枝远带烟。shā cǎo wēi chōu lǜ,lín zhī yuǎn dài yān。
况兹逢晚景,那更送归船。kuàng zī féng wǎn jǐng,nà gèng sòng guī chuán。
苦酒聊为酌,无劳辨圣贤。kǔ jiǔ liáo wèi zhuó,wú láo biàn shèng xián。

依韵和乌程李著作四首早春游南园

梅尧臣

东国春归早,南园百卉宜。dōng guó chūn guī zǎo,nán yuán bǎi huì yí。
萱芽开翠颖,杏萼破烟姿。xuān yá kāi cuì yǐng,xìng è pò yān zī。
青垄将鸣雉,乔林未啭鹂。qīng lǒng jiāng míng zhì,qiáo lín wèi zhuàn lí。
石尤风莫起,芳物畏君吹。shí yóu fēng mò qǐ,fāng wù wèi jūn chuī。

蕲州广济刘主簿

梅尧臣

相识虽非久,相亲似旧年。xiāng shí suī fēi jiǔ,xiāng qīn shì jiù nián。
论文君岂后,尚齿我惭先。lùn wén jūn qǐ hòu,shàng chǐ wǒ cán xiān。
惯狎吴儿水,将浮楚客船。guàn xiá wú ér shuǐ,jiāng fú chǔ kè chuán。
安知不离恨,高柳正鸣蝉。ān zhī bù lí hèn,gāo liǔ zhèng míng chán。

依韵和李宰秋思

梅尧臣

一叶与风舞,已知天地情。yī yè yǔ fēng wǔ,yǐ zhī tiān dì qíng。
将令百果实,竞振群虫声。jiāng lìng bǎi guǒ shí,jìng zhèn qún chóng shēng。
陶令欲收秫,豳人思誓觥。táo lìng yù shōu shú,bīn rén sī shì gōng。
更吟君丽句,谁为写钟评。gèng yín jūn lì jù,shuí wèi xiě zhōng píng。

梅尧臣

身衣竺乾服,手援牺氏琴。shēn yī zhú qián fú,shǒu yuán xī shì qín。
繁声不愿奏,古意一何深。fán shēng bù yuàn zòu,gǔ yì yī hé shēn。
晏景托孤艇,倦飞还旧林。yàn jǐng tuō gū tǐng,juàn fēi hái jiù lín。
阖闾城下寺,几里认钟音。hé lǘ chéng xià sì,jǐ lǐ rèn zhōng yīn。

唐寺丞知南雄州

梅尧臣

前林尚含冻,南国使君行。qián lín shàng hán dòng,nán guó shǐ jūn xíng。
逆水春风峭,孤舟桂席轻。nì shuǐ chūn fēng qiào,gū zhōu guì xí qīng。
踏歌闻旧俗,信鬼有颓氓。tà gē wén jiù sú,xìn guǐ yǒu tuí máng。
当识朱衣贵,壶浆拥道迎。dāng shí zhū yī guì,hú jiāng yōng dào yíng。

张法曹归阙

梅尧臣

海底日未上,屋头群雀喧。hǎi dǐ rì wèi shàng,wū tóu qún què xuān。
晨兴溪馆迥,坐听橹声烦。chén xīng xī guǎn jiǒng,zuò tīng lǔ shēng fán。
出户望行舸,羡心如野猿。chū hù wàng xíng gě,xiàn xīn rú yě yuán。
暮春余亦去,为见故人言。mù chūn yú yì qù,wèi jiàn gù rén yán。

送张叔展北归

梅尧臣

江南春候早,水暖野芹生。jiāng nán chūn hòu zǎo,shuǐ nuǎn yě qín shēng。
北客欲归日,故人持赠行。běi kè yù guī rì,gù rén chí zèng xíng。
莫嫌为物薄,言采幽兰并。mò xián wèi wù báo,yán cǎi yōu lán bìng。
休惜临流醉,高帆去棹轻。xiū xī lín liú zuì,gāo fān qù zhào qīng。

僧元复院枕流轩

梅尧臣

寺外寒流驶,开轩静者栖。sì wài hán liú shǐ,kāi xuān jìng zhě qī。
浅深看藻荇,出没爱凫鹥。qiǎn shēn kàn zǎo xìng,chū méi ài fú yī。
一悟此中趣,万缘皆可齐。yī wù cǐ zhōng qù,wàn yuán jiē kě qí。
谁来惊节物,岸木长春荑。shuí lái jīng jié wù,àn mù zhǎng chūn tí。

水次髑髅

梅尧臣

不知谁氏子,枯首在沙洲。bù zhī shuí shì zi,kū shǒu zài shā zhōu。
肉化乌鸢腹,肢残波浪头。ròu huà wū yuān fù,zhī cán bō làng tóu。
曾闻南面乐,宁有九原愁。céng wén nán miàn lè,níng yǒu jiǔ yuán chóu。
厚葬不为贵,汉官其登丘。hòu zàng bù wèi guì,hàn guān qí dēng qiū。

叶大卿挽词

梅尧臣

位列名卿重,年跻赐几尊。wèi liè míng qīng zhòng,nián jī cì jǐ zūn。
臧孙宜有后,定国已高门。zāng sūn yí yǒu hòu,dìng guó yǐ gāo mén。
旧族声华远,名藩治行存。jiù zú shēng huá yuǎn,míng fān zhì xíng cún。
秋风箫吹咽,陇隧起云根。qiū fēng xiāo chuī yàn,lǒng suì qǐ yún gēn。

叶大卿挽词

梅尧臣

自古贤才少,滔滔岂足云。zì gǔ xián cái shǎo,tāo tāo qǐ zú yún。
善人安得见,清誉久来闻。shàn rén ān dé jiàn,qīng yù jiǔ lái wén。
器陨龙文鼎,魂归马鬣坟。qì yǔn lóng wén dǐng,hún guī mǎ liè fén。
丰碑几当立,籍甚著遗芬。fēng bēi jǐ dāng lì,jí shén zhù yí fēn。