古诗词

和欧阳永叔啼鸟十八韵

梅尧臣

南方穷山多野鸟,百种巧口乘春鸣。nán fāng qióng shān duō yě niǎo,bǎi zhǒng qiǎo kǒu chéng chūn míng。
深林参天不见日,满壑呼啸难识名。shēn lín cān tiān bù jiàn rì,mǎn hè hū xiào nán shí míng。
但依音响得其字,因与尔雅殊形声。dàn yī yīn xiǎng dé qí zì,yīn yǔ ěr yǎ shū xíng shēng。
我昔曾有禽言诗,粗究一二啼嚎情。wǒ xī céng yǒu qín yán shī,cū jiū yī èr tí háo qíng。
苦竹冈头泥滑滑,君时最赏趣向精。kǔ zhú gāng tóu ní huá huá,jūn shí zuì shǎng qù xiàng jīng。
馀篇亦各有思致,恨未与尽众鸟评。yú piān yì gè yǒu sī zhì,hèn wèi yǔ jǐn zhòng niǎo píng。
君今山郡日无事,静听鸟语如交争。jūn jīn shān jùn rì wú shì,jìng tīng niǎo yǔ rú jiāo zhēng。
提壶相与来劝饮,戴胜亦助能劝耕。tí hú xiāng yǔ lái quàn yǐn,dài shèng yì zhù néng quàn gēng。
我念此鸟颇有益,如欲使君勤以行。wǒ niàn cǐ niǎo pǒ yǒu yì,rú yù shǐ jūn qín yǐ xíng。
劝耕幸且强职事,劝饮亦冀无独醒。quàn gēng xìng qiě qiáng zhí shì,quàn yǐn yì jì wú dú xǐng。
杜鹃蜀魄哭归去,小人怀土慎勿听。dù juān shǔ pò kū guī qù,xiǎo rén huái tǔ shèn wù tīng。
城头春鸠自谓拙,鹊巢辄处安得平。chéng tóu chūn jiū zì wèi zhuō,què cháo zhé chù ān dé píng。
高窠乔木美毛羽,哢吭叶底无如莺。gāo kē qiáo mù měi máo yǔ,lòng kēng yè dǐ wú rú yīng。
口中调簧定何益,下啄蚯蚓孰曰清。kǒu zhōng diào huáng dìng hé yì,xià zhuó qiū yǐn shú yuē qīng。
自馀多类不足数,一一推本烦神灵。zì yú duō lèi bù zú shù,yī yī tuī běn fán shén líng。
我居中土别无鸟,老鸦鸲鹆方纵横。wǒ jū zhōng tǔ bié wú niǎo,lǎo yā qú yù fāng zòng héng。
教雏叫噪日群集,岂有劝酒花下倾。jiào chú jiào zào rì qún jí,qǐ yǒu quàn jiǔ huā xià qīng。
愿君切莫厌啼鸟,啼鸟于君无所营。yuàn jūn qiè mò yàn tí niǎo,tí niǎo yú jūn wú suǒ yíng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

访石子涧外兄林亭

梅尧臣

前日秋水涨,昨日秋水落。qián rì qiū shuǐ zhǎng,zuó rì qiū shuǐ luò。
偶来寻隐居,曾未乖宿诺。ǒu lái xún yǐn jū,céng wèi guāi sù nuò。
竹底除旧径,藤蔓系新彴。zhú dǐ chú jiù jìng,téng màn xì xīn zhuó。
马留岸傍树,风扫林下箨。mǎ liú àn bàng shù,fēng sǎo lín xià tuò。
既能置鲁酒,又复饷楚飵。jì néng zhì lǔ jiǔ,yòu fù xiǎng chǔ zuò。
谁知北南涧,照影似清洛。shuí zhī běi nán jiàn,zhào yǐng shì qīng luò。
平生爱幽旷,敛迹诚非错。píng shēng ài yōu kuàng,liǎn jì chéng fēi cuò。

八月二十七日梦与宋侍读同赋泛伊水诗觉而录之

梅尧臣

遨游非昔时,轻舸偶同泛。áo yóu fēi xī shí,qīng gě ǒu tóng fàn。
山水心有慕,屡往如有欠。shān shuǐ xīn yǒu mù,lǚ wǎng rú yǒu qiàn。
平生共好尚,饮食未尝厌。píng shēng gòng hǎo shàng,yǐn shí wèi cháng yàn。
兹日不言多,醉如春酒酽。zī rì bù yán duō,zuì rú chūn jiǔ yàn。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

幽谷有飞泉,入溪知几里。yōu gǔ yǒu fēi quán,rù xī zhī jǐ lǐ。
跳珠溅木叶,激雨霏岩趾。tiào zhū jiàn mù yè,jī yǔ fēi yán zhǐ。
但无箕颍人,曾不吝洗耳。dàn wú jī yǐng rén,céng bù lìn xǐ ěr。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

古木少直枝,其下多曲影。gǔ mù shǎo zhí zhī,qí xià duō qū yǐng。
岂不爱高阴,奈此性所秉。qǐ bù ài gāo yīn,nài cǐ xìng suǒ bǐng。
千重叶荟翳,谁愿憩日永。qiān zhòng yè huì yì,shuí yuàn qì rì yǒng。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

翠耸寒溪上,半隐寒松下。cuì sǒng hán xī shàng,bàn yǐn hán sōng xià。
水鸟立棱角,渊鱼游穴罅。shuǐ niǎo lì léng jiǎo,yuān yú yóu xué xià。
寻常置庭槛,琐细不知价。xún cháng zhì tíng kǎn,suǒ xì bù zhī jià。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

潇湘归去人,正值江南春。xiāo xiāng guī qù rén,zhèng zhí jiāng nán chūn。
始愿逢拾羽,今乃见采蘋。shǐ yuàn féng shí yǔ,jīn nǎi jiàn cǎi píng。
寄语柳使君,莫恨日已曛。jì yǔ liǔ shǐ jūn,mò hèn rì yǐ xūn。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

烟昏青栎道,风急隔溪钟。yān hūn qīng lì dào,fēng jí gé xī zhōng。
征马未及息,猛虎前有踪。zhēng mǎ wèi jí xī,měng hǔ qián yǒu zōng。
寻声欲投宿,僮仆畏所逢。xún shēng yù tóu sù,tóng pū wèi suǒ féng。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

崖竹出石壁,根瘦悬青蛇。yá zhú chū shí bì,gēn shòu xuán qīng shé。
磔髯露老节,斫骨点寒花。zhé rán lù lǎo jié,zhuó gǔ diǎn hán huā。
少年莫剪去,骑杀白鼻騧。shǎo nián mò jiǎn qù,qí shā bái bí guā。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

天外一尺峰,国中千仞岳。tiān wài yī chǐ fēng,guó zhōng qiān rèn yuè。
重云不掩蔽,万里见头角。zhòng yún bù yǎn bì,wàn lǐ jiàn tóu jiǎo。
世人看远碧,谁识产美璞。shì rén kàn yuǎn bì,shuí shí chǎn měi pú。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

不为潭上英,不助篱边醉。bù wèi tán shàng yīng,bù zhù lí biān zuì。
独占兰杞邻,原头自荣悴。dú zhàn lán qǐ lín,yuán tóu zì róng cuì。
陶令与太凿,逢人岂无意。táo lìng yǔ tài záo,féng rén qǐ wú yì。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

芦洲一点明,知有渔人泊。lú zhōu yī diǎn míng,zhī yǒu yú rén pō。
江溟杳不分,谁方在高阁。jiāng míng yǎo bù fēn,shuí fāng zài gāo gé。
是时孤雁去,应认光中落。shì shí gū yàn qù,yīng rèn guāng zhōng luò。

和端式上人十咏幽谷泉

梅尧臣

春水冰欲开,傍岸已微释。chūn shuǐ bīng yù kāi,bàng àn yǐ wēi shì。
鱼寒未动鳞,兽渡时有迹。yú hán wèi dòng lín,shòu dù shí yǒu jì。
篙师畏割舟,敲拉碎圭璧。gāo shī wèi gē zhōu,qiāo lā suì guī bì。

十月二十一日得许昌晏相公书

梅尧臣

哀忧向二年,朋戚谁与书。āi yōu xiàng èr nián,péng qī shuí yǔ shū。
敢意大丞相,尺题传义庐。gǎn yì dà chéng xiāng,chǐ tí chuán yì lú。
从来凤凰鸣,不厌寒竹疏。cóng lái fèng huáng míng,bù yàn hán zhú shū。
茂林多翔鸟,要路盛高车。mào lín duō xiáng niǎo,yào lù shèng gāo chē。
穷巷一如此,江深无鲤鱼。qióng xiàng yī rú cǐ,jiāng shēn wú lǐ yú。

赠陈无逸秀才

梅尧臣

良犬不取鼠,其人苦尤之。liáng quǎn bù qǔ shǔ,qí rén kǔ yóu zhī。
近识固未辨,善相又能知。jìn shí gù wèi biàn,shàn xiāng yòu néng zhī。
在鹿忘守穴,挃足乃焉而。zài lù wàng shǒu xué,zhì zú nǎi yān ér。
士有志功名,局缩秉书诗。shì yǒu zhì gōng míng,jú suō bǐng shū shī。
憔悴未得展,磬折忽言卑。qiáo cuì wèi dé zhǎn,qìng zhé hū yán bēi。
举酒一以赠,愿无羞尔为。jǔ jiǔ yī yǐ zèng,yuàn wú xiū ěr wèi。

送田遵古秀才

梅尧臣

蹊。qī。
既见游子发,登舟傍寒溪。jì jiàn yóu zi fā,dēng zhōu bàng hán xī。
沿江抵海澨,行陆至胶西。yán jiāng dǐ hǎi shì,xíng lù zhì jiāo xī。
入门喜在颜,上堂拜阿㜷。rù mén xǐ zài yán,shàng táng bài ā mí。
四邻持壶酒,鸡蹠间豚蹄。sì lín chí hú jiǔ,jī zhí jiān tún tí。
亲戚庆问毕,诗书速整齐。qīn qī qìng wèn bì,shī shū sù zhěng qí。
即有求贤诏,与子不久睽。jí yǒu qiú xián zhào,yǔ zi bù jiǔ kuí。