古诗词

和欧阳永叔啼鸟十八韵

梅尧臣

南方穷山多野鸟,百种巧口乘春鸣。nán fāng qióng shān duō yě niǎo,bǎi zhǒng qiǎo kǒu chéng chūn míng。
深林参天不见日,满壑呼啸难识名。shēn lín cān tiān bù jiàn rì,mǎn hè hū xiào nán shí míng。
但依音响得其字,因与尔雅殊形声。dàn yī yīn xiǎng dé qí zì,yīn yǔ ěr yǎ shū xíng shēng。
我昔曾有禽言诗,粗究一二啼嚎情。wǒ xī céng yǒu qín yán shī,cū jiū yī èr tí háo qíng。
苦竹冈头泥滑滑,君时最赏趣向精。kǔ zhú gāng tóu ní huá huá,jūn shí zuì shǎng qù xiàng jīng。
馀篇亦各有思致,恨未与尽众鸟评。yú piān yì gè yǒu sī zhì,hèn wèi yǔ jǐn zhòng niǎo píng。
君今山郡日无事,静听鸟语如交争。jūn jīn shān jùn rì wú shì,jìng tīng niǎo yǔ rú jiāo zhēng。
提壶相与来劝饮,戴胜亦助能劝耕。tí hú xiāng yǔ lái quàn yǐn,dài shèng yì zhù néng quàn gēng。
我念此鸟颇有益,如欲使君勤以行。wǒ niàn cǐ niǎo pǒ yǒu yì,rú yù shǐ jūn qín yǐ xíng。
劝耕幸且强职事,劝饮亦冀无独醒。quàn gēng xìng qiě qiáng zhí shì,quàn yǐn yì jì wú dú xǐng。
杜鹃蜀魄哭归去,小人怀土慎勿听。dù juān shǔ pò kū guī qù,xiǎo rén huái tǔ shèn wù tīng。
城头春鸠自谓拙,鹊巢辄处安得平。chéng tóu chūn jiū zì wèi zhuō,què cháo zhé chù ān dé píng。
高窠乔木美毛羽,哢吭叶底无如莺。gāo kē qiáo mù měi máo yǔ,lòng kēng yè dǐ wú rú yīng。
口中调簧定何益,下啄蚯蚓孰曰清。kǒu zhōng diào huáng dìng hé yì,xià zhuó qiū yǐn shú yuē qīng。
自馀多类不足数,一一推本烦神灵。zì yú duō lèi bù zú shù,yī yī tuī běn fán shén líng。
我居中土别无鸟,老鸦鸲鹆方纵横。wǒ jū zhōng tǔ bié wú niǎo,lǎo yā qú yù fāng zòng héng。
教雏叫噪日群集,岂有劝酒花下倾。jiào chú jiào zào rì qún jí,qǐ yǒu quàn jiǔ huā xià qīng。
愿君切莫厌啼鸟,啼鸟于君无所营。yuàn jūn qiè mò yàn tí niǎo,tí niǎo yú jūn wú suǒ yíng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

韩玉汝遗澄心纸二轴初得此物欧阳永叔又得于宋次道又得于君伯氏子华今则四矣

梅尧臣

三得澄心纸,吾尝再有诗。sān dé chéng xīn zhǐ,wú cháng zài yǒu shī。
粗能条本末,不复语兴衰。cū néng tiáo běn mò,bù fù yǔ xīng shuāi。
堪入右军迹,惭无幼妇辞。kān rù yòu jūn jì,cán wú yòu fù cí。
君家兄弟意,将此比乌丝。jūn jiā xiōng dì yì,jiāng cǐ bǐ wū sī。

咏王宗说园黄木芙蓉

梅尧臣

水中兼木末,相拟有嘉花。shuǐ zhōng jiān mù mò,xiāng nǐ yǒu jiā huā。
玉蕊圻蒸粟,金房落晚霞。yù ruǐ qí zhēng sù,jīn fáng luò wǎn xiá。
涉江从楚女,采菊听陶家。shè jiāng cóng chǔ nǚ,cǎi jú tīng táo jiā。
事与离骚异,吾将搴以夸。shì yǔ lí sāo yì,wú jiāng qiān yǐ kuā。

依韵和发运

梅尧臣

答影陶潜兴,长吟为我听。dá yǐng táo qián xīng,zhǎng yín wèi wǒ tīng。
与之相遇日,曾不异于形。yǔ zhī xiāng yù rì,céng bù yì yú xíng。
动静随生趣,存藏委曜灵。dòng jìng suí shēng qù,cún cáng wěi yào líng。
庄周疾走意,推本置诸铭。zhuāng zhōu jí zǒu yì,tuī běn zhì zhū míng。

送王宗说寺丞归南京

梅尧臣

晏岁欲飞雪,满天含冻云。yàn suì yù fēi xuě,mǎn tiān hán dòng yún。
犯寒单骑速,猎吹紫裘薰。fàn hán dān qí sù,liè chuī zǐ qiú xūn。
庭鹊还先喜,池鸿去始闻。tíng què hái xiān xǐ,chí hóng qù shǐ wén。
公应问贫贱,善说莫如君。gōng yīng wèn pín jiàn,shàn shuō mò rú jūn。

李审言将归河阳值雪遗金波酒

梅尧臣

朔吹卷天吼,远郊无鸟飞。shuò chuī juǎn tiān hǒu,yuǎn jiāo wú niǎo fēi。
忽惊门户白,昨夜打窗微。hū jīng mén hù bái,zuó yè dǎ chuāng wēi。
闾巷我方懒,关山君独归。lǘ xiàng wǒ fāng lǎn,guān shān jūn dú guī。
翻能寄醇酎,为此解寒威。fān néng jì chún zhòu,wèi cǐ jiě hán wēi。

对残雪怀欧阳永叔

梅尧臣

穷腊一尺雪,跨春气逾严。qióng là yī chǐ xuě,kuà chūn qì yú yán。
童仆苦病瘃,庭户无与杴。tóng pū kǔ bìng zhú,tíng hù wú yǔ xiān。
日消夜复冻,霰积泥相腌。rì xiāo yè fù dòng,xiàn jī ní xiāng yān。
懒出独怀远,何由寄江帆。lǎn chū dú huái yuǎn,hé yóu jì jiāng fān。

闰正月二日夜张氏纳妇

梅尧臣

婚姻贵及时,周有摽梅诗。hūn yīn guì jí shí,zhōu yǒu biāo méi shī。
雪后花争发,人归室且宜。xuě hòu huā zhēng fā,rén guī shì qiě yí。
坐中传漏鼓,户外转星旗。zuò zhōng chuán lòu gǔ,hù wài zhuǎn xīng qí。
环佩遥闻出,当修庙见仪。huán pèi yáo wén chū,dāng xiū miào jiàn yí。

送陶太博通判广信军

梅尧臣

平时易水头,不复起边愁。píng shí yì shuǐ tóu,bù fù qǐ biān chóu。
壮士去来久,寒波空自流。zhuàng shì qù lái jiǔ,hán bō kōng zì liú。
临塘移鹭羽,隔戍见毡裘。lín táng yí lù yǔ,gé shù jiàn zhān qiú。
半似江南美,军和胜宴游。bàn shì jiāng nán měi,jūn hé shèng yàn yóu。

宣麻

梅尧臣

彬美下一国,曾无相印酬。bīn měi xià yī guó,céng wú xiāng yìn chóu。
莫惊除拜峻,自是战功优。mò jīng chú bài jùn,zì shì zhàn gōng yōu。
壮士颇知勇,诸儒方贵谋。zhuàng shì pǒ zhī yǒng,zhū rú fāng guì móu。
淮西封亦薄,裴度死生羞。huái xī fēng yì báo,péi dù sǐ shēng xiū。

胧月

梅尧臣

夜晴初见月,云薄未分明。yè qíng chū jiàn yuè,yún báo wèi fēn míng。
高树尚无影,远鸿时有声。gāo shù shàng wú yǐng,yuǎn hóng shí yǒu shēng。
下阶嫌履湿,闭户认苔生。xià jiē xián lǚ shī,bì hù rèn tái shēng。
寂寂墙阴暝,更长已渐倾。jì jì qiáng yīn míng,gèng zhǎng yǐ jiàn qīng。

梅尧臣

太平无战阵,汉卒久生骄。tài píng wú zhàn zhèn,hàn zú jiǔ shēng jiāo。
金甲不曾擐,犀弓应自调。jīn jiǎ bù céng huàn,xī gōng yīng zì diào。
嗟为燎原火,终作覆巢枭。jiē wèi liáo yuán huǒ,zhōng zuò fù cháo xiāo。
若使威刑立,三军岂敢嚣。ruò shǐ wēi xíng lì,sān jūn qǐ gǎn xiāo。

梅尧臣

一夜添春雨,中衢长旧泥。yī yè tiān chūn yǔ,zhōng qú zhǎng jiù ní。
屐黏忧折齿,马滑畏颠蹄。jī nián yōu zhé chǐ,mǎ huá wèi diān tí。
去啄从江鹤,相呼任竹鸡。qù zhuó cóng jiāng hè,xiāng hū rèn zhú jī。
朝来放朝请,始与逸人齐。cháo lái fàng cháo qǐng,shǐ yǔ yì rén qí。

闻韩仲文使归

梅尧臣

传道使车回,柳条黄未开。chuán dào shǐ chē huí,liǔ tiáo huáng wèi kāi。
晓寒非绝漠,春色近章台。xiǎo hán fēi jué mò,chūn sè jìn zhāng tái。
名马北方至,宾鸿南国来。míng mǎ běi fāng zhì,bīn hóng nán guó lái。
明朝斋祓见,天子始称才。míng cháo zhāi fú jiàn,tiān zi shǐ chēng cái。

未晴

梅尧臣

未晴初止雨,蒸润尚侵衣。wèi qíng chū zhǐ yǔ,zhēng rùn shàng qīn yī。
缺月如羞出,荒云不肯归。quē yuè rú xiū chū,huāng yún bù kěn guī。
杏花朱欲绽,梅萼雪将稀。xìng huā zhū yù zhàn,méi è xuě jiāng xī。
远雁来何急,冲风湿翅飞。yuǎn yàn lái hé jí,chōng fēng shī chì fēi。

夜阴

梅尧臣

月色明还暗,云寒散复浓。yuè sè míng hái àn,yún hán sàn fù nóng。
古堂移魍魉,积雾合蛟龙。gǔ táng yí wǎng liǎng,jī wù hé jiāo lóng。
湿菌飞萤出,苍苔上朽重。shī jūn fēi yíng chū,cāng tái shàng xiǔ zhòng。
独吟嗟向老,气涩觉偏慵。dú yín jiē xiàng lǎo,qì sè jué piān yōng。