古诗词

和欧阳永叔啼鸟十八韵

梅尧臣

南方穷山多野鸟,百种巧口乘春鸣。nán fāng qióng shān duō yě niǎo,bǎi zhǒng qiǎo kǒu chéng chūn míng。
深林参天不见日,满壑呼啸难识名。shēn lín cān tiān bù jiàn rì,mǎn hè hū xiào nán shí míng。
但依音响得其字,因与尔雅殊形声。dàn yī yīn xiǎng dé qí zì,yīn yǔ ěr yǎ shū xíng shēng。
我昔曾有禽言诗,粗究一二啼嚎情。wǒ xī céng yǒu qín yán shī,cū jiū yī èr tí háo qíng。
苦竹冈头泥滑滑,君时最赏趣向精。kǔ zhú gāng tóu ní huá huá,jūn shí zuì shǎng qù xiàng jīng。
馀篇亦各有思致,恨未与尽众鸟评。yú piān yì gè yǒu sī zhì,hèn wèi yǔ jǐn zhòng niǎo píng。
君今山郡日无事,静听鸟语如交争。jūn jīn shān jùn rì wú shì,jìng tīng niǎo yǔ rú jiāo zhēng。
提壶相与来劝饮,戴胜亦助能劝耕。tí hú xiāng yǔ lái quàn yǐn,dài shèng yì zhù néng quàn gēng。
我念此鸟颇有益,如欲使君勤以行。wǒ niàn cǐ niǎo pǒ yǒu yì,rú yù shǐ jūn qín yǐ xíng。
劝耕幸且强职事,劝饮亦冀无独醒。quàn gēng xìng qiě qiáng zhí shì,quàn yǐn yì jì wú dú xǐng。
杜鹃蜀魄哭归去,小人怀土慎勿听。dù juān shǔ pò kū guī qù,xiǎo rén huái tǔ shèn wù tīng。
城头春鸠自谓拙,鹊巢辄处安得平。chéng tóu chūn jiū zì wèi zhuō,què cháo zhé chù ān dé píng。
高窠乔木美毛羽,哢吭叶底无如莺。gāo kē qiáo mù měi máo yǔ,lòng kēng yè dǐ wú rú yīng。
口中调簧定何益,下啄蚯蚓孰曰清。kǒu zhōng diào huáng dìng hé yì,xià zhuó qiū yǐn shú yuē qīng。
自馀多类不足数,一一推本烦神灵。zì yú duō lèi bù zú shù,yī yī tuī běn fán shén líng。
我居中土别无鸟,老鸦鸲鹆方纵横。wǒ jū zhōng tǔ bié wú niǎo,lǎo yā qú yù fāng zòng héng。
教雏叫噪日群集,岂有劝酒花下倾。jiào chú jiào zào rì qún jí,qǐ yǒu quàn jiǔ huā xià qīng。
愿君切莫厌啼鸟,啼鸟于君无所营。yuàn jūn qiè mò yàn tí niǎo,tí niǎo yú jūn wú suǒ yíng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题□□□

梅尧臣

江东有贤守,好客似春申。jiāng dōng yǒu xián shǒu,hǎo kè shì chūn shēn。
自构杏梁地,不生珠履尘。zì gòu xìng liáng dì,bù shēng zhū lǚ chén。
乐章思季子,后俊得吴均。lè zhāng sī jì zi,hòu jùn dé wú jūn。
寝卧在其下,知君学至人。qǐn wò zài qí xià,zhī jūn xué zhì rén。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉其二依韵游陈留禅寺后池

梅尧臣

共逢香刹住,万景笔头堆。gòng féng xiāng shā zhù,wàn jǐng bǐ tóu duī。
池水蛟龙尽,汀洲雁鹄来。chí shuǐ jiāo lóng jǐn,tīng zhōu yàn gǔ lái。
远游情莫落,去国意徘徊。yuǎn yóu qíng mò luò,qù guó yì pái huái。
舟子休?鼓,王程不尔催。zhōu zi xiū lián gǔ,wáng chéng bù ěr cuī。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉其二依韵游陈留禅寺后池

梅尧臣

日下绣衣客,江南燕尾艎。rì xià xiù yī kè,jiāng nán yàn wěi huáng。
迹虽同鹢退,心不假犀凉。jì suī tóng yì tuì,xīn bù jiǎ xī liáng。
旧国旌旄去,包原苑囿荒。jiù guó jīng máo qù,bāo yuán yuàn yòu huāng。
临堤一怀古,柳上见微阳。lín dī yī huái gǔ,liǔ shàng jiàn wēi yáng。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉其二依韵游陈留禅寺后池

梅尧臣

出舟湖渺渺,月白绝纤氛。chū zhōu hú miǎo miǎo,yuè bái jué xiān fēn。
已见水如鉴,莫生波上云。yǐ jiàn shuǐ rú jiàn,mò shēng bō shàng yún。
独征何慕侣,冷酌不知醺。dú zhēng hé mù lǚ,lěng zhuó bù zhī xūn。
露下清吟久,同心本爱君。lù xià qīng yín jiǔ,tóng xīn běn ài jūn。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉其二依韵游陈留禅寺后池

梅尧臣

楚舸高帆未可开,满帆风暴作阴雷。chǔ gě gāo fān wèi kě kāi,mǎn fān fēng bào zuò yīn léi。
圣文亹亹伤漂溺,世路纷纷自往来。shèng wén wěi wěi shāng piāo nì,shì lù fēn fēn zì wǎng lái。
浮磬犹闻传激越,沉妖不见锁渊回。fú qìng yóu wén chuán jī yuè,chén yāo bù jiàn suǒ yuān huí。
连陂蛙黾鸣无数,安得周官为洒灰。lián bēi wā mǐn míng wú shù,ān dé zhōu guān wèi sǎ huī。

再寄歙州潘伯恭

梅尧臣

青山截天去,古路蔽云中。qīng shān jié tiān qù,gǔ lù bì yún zhōng。
不有行人至,安知与郡通。bù yǒu xíng rén zhì,ān zhī yǔ jùn tōng。
高楼虽窈窕,古树已溟蒙。gāo lóu suī yǎo tiǎo,gǔ shù yǐ míng méng。
今日劳君问,衡门一老翁。jīn rì láo jūn wèn,héng mén yī lǎo wēng。

梦后寄欧阳永叔

梅尧臣

不趁常参久,安眠向旧溪。bù chèn cháng cān jiǔ,ān mián xiàng jiù xī。
五更千里梦,残月一城鸡。wǔ gèng qiān lǐ mèng,cán yuè yī chéng jī。
适往言犹是,浮生理可齐。shì wǎng yán yóu shì,fú shēng lǐ kě qí。
山王今已贵,肯听竹禽啼。shān wáng jīn yǐ guì,kěn tīng zhú qín tí。

送王著作赴西京寿安

梅尧臣

去作西畿令,当趋大尹庭。qù zuò xī jī lìng,dāng qū dà yǐn tíng。
闲寻前代迹,净扫古槐厅。xián xún qián dài jì,jìng sǎo gǔ huái tīng。
未惯餐周粟,还应忆楚萍。wèi guàn cān zhōu sù,hái yīng yì chǔ píng。
但逢花木处,知我昔常经。dàn féng huā mù chù,zhī wǒ xī cháng jīng。

别钟京

梅尧臣

我怜钟氏子,冒雨为求文。wǒ lián zhōng shì zi,mào yǔ wèi qiú wén。
暂以经兹迈,与之书所闻。zàn yǐ jīng zī mài,yǔ zhī shū suǒ wén。
野鸥窥笔砚,舟子采蒿芹。yě ōu kuī bǐ yàn,zhōu zi cǎi hāo qín。
况有新炊饭,箪浆可送君。kuàng yǒu xīn chuī fàn,dān jiāng kě sòng jūn。

寄题开元寺明上人院假山

梅尧臣

石是青苔石,山非杳蔼山。shí shì qīng tái shí,shān fēi yǎo ǎi shān。
诸峰生镜里,小岭傍池间。zhū fēng shēng jìng lǐ,xiǎo lǐng bàng chí jiān。
雨不因云出,门疑为客关。yǔ bù yīn yún chū,mén yí wèi kè guān。
何须费蜡屐,暂到此中闲。hé xū fèi là jī,zàn dào cǐ zhōng xián。

和胡公疏送屿师移居宝光寺

梅尧臣

宋日天王寺,梁时太子园。sòng rì tiān wáng sì,liáng shí tài zi yuán。
地犹随世变,物岂与人存。dì yóu suí shì biàn,wù qǐ yǔ rén cún。
欲问移居意,还应避俗喧。yù wèn yí jū yì,hái yīng bì sú xuān。
相期唯有月,夜夜在高原。xiāng qī wéi yǒu yuè,yè yè zài gāo yuán。

吕寺丞家膳

梅尧臣

春雨薄无泥,野苗青入俎。chūn yǔ báo wú ní,yě miáo qīng rù zǔ。
深堂开画图,飞鸟惊寒渚。shēn táng kāi huà tú,fēi niǎo jīng hán zhǔ。
名笔今寂寥,嘉宾竞推许。míng bǐ jīn jì liáo,jiā bīn jìng tuī xǔ。
主人何太勤,不异具鸡黍。zhǔ rén hé tài qín,bù yì jù jī shǔ。

依韵和许待制春雪

梅尧臣

密雪犯阳和,寒阶覆短莎。mì xuě fàn yáng hé,hán jiē fù duǎn shā。
条牙摧不展,鸟舌噤应多。tiáo yá cuī bù zhǎn,niǎo shé jìn yīng duō。
变令已为失,易消如未苛。biàn lìng yǐ wèi shī,yì xiāo rú wèi kē。
桃花禹门水,早晚见通波。táo huā yǔ mén shuǐ,zǎo wǎn jiàn tōng bō。

大明寺平山堂

梅尧臣

陆羽烹茶处,为堂备宴娱。lù yǔ pēng chá chù,wèi táng bèi yàn yú。
冈形来自蜀,山色去连吴。gāng xíng lái zì shǔ,shān sè qù lián wú。
毫发开明镜,阴晴改画图。háo fā kāi míng jìng,yīn qíng gǎi huà tú。
翰林能忆否,此景大梁无。hàn lín néng yì fǒu,cǐ jǐng dà liáng wú。

依韵和齐少卿龙兴寺鸭脚树

梅尧臣

百战蟠根地,双阴净梵居。bǎi zhàn pán gēn dì,shuāng yīn jìng fàn jū。
凌云枝已密,似蹼叶非疏。líng yún zhī yǐ mì,shì pǔ yè fēi shū。
影落邻僧院,风摇上客裾。yǐng luò lín sēng yuàn,fēng yáo shàng kè jū。
何当避烦暑,萧洒盖庭除。hé dāng bì fán shǔ,xiāo sǎ gài tíng chú。