古诗词

与二弟过溪至广教兰若

梅尧臣

溪水今尚浅,涉马不及鞯。xī shuǐ jīn shàng qiǎn,shè mǎ bù jí jiān。
岸口出近郭,野径通平田。àn kǒu chū jìn guō,yě jìng tōng píng tián。
行行渡小桥,决决响细泉。xíng xíng dù xiǎo qiáo,jué jué xiǎng xì quán。
万木荫古殿,一灯明象筵。wàn mù yīn gǔ diàn,yī dēng míng xiàng yán。
长廊颜頵碑,字体家法传。zhǎng láng yán yūn bēi,zì tǐ jiā fǎ chuán。
空堂裴相真,白髯垂过咽。kōng táng péi xiāng zhēn,bái rán chuí guò yàn。
名迹两不灭,岂独画与镌。míng jì liǎng bù miè,qǐ dú huà yǔ juān。
高僧凿崖腹,建阁将云连。gāo sēng záo yá fù,jiàn gé jiāng yún lián。
秘此龙鸾迹,足使臣仆虔。mì cǐ lóng luán jì,zú shǐ chén pū qián。
修竹间长松,森卫若被坚。xiū zhú jiān zhǎng sōng,sēn wèi ruò bèi jiān。
是必神物护,禹穴空岁年。shì bì shén wù hù,yǔ xué kōng suì nián。
饭讫过山后,井傍携茗煎。fàn qì guò shān hòu,jǐng bàng xié míng jiān。
探幽偶转谷,忽视昭亭巅。tàn yōu ǒu zhuǎn gǔ,hū shì zhāo tíng diān。
蔓草不识名,步侧时得牵。màn cǎo bù shí míng,bù cè shí dé qiān。
幽禽声各异,可辨唯杜鹃。yōu qín shēng gè yì,kě biàn wéi dù juān。
似惊俗客来,聒聒两耳边。shì jīng sú kè lái,guā guā liǎng ěr biān。
弊庐隔城堞,畏暮遽言还。bì lú gé chéng dié,wèi mù jù yán hái。
道逢张罗归,鸟媒兼死悬。dào féng zhāng luó guī,niǎo méi jiān sǐ xuán。
遂同山梁雉,令我复喟然。suì tóng shān liáng zhì,lìng wǒ fù kuì rán。
聊追一日事,书以为短篇。liáo zhuī yī rì shì,shū yǐ wèi duǎn piān。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

依韵和资政侍郎雪后登看山亭

梅尧臣

湖上晴烟冻未收,湖中佳景可迟留。hú shàng qíng yān dòng wèi shōu,hú zhōng jiā jǐng kě chí liú。
更临危树看群岫,雪色岚光向酒浮。gèng lín wēi shù kàn qún xiù,xuě sè lán guāng xiàng jiǔ fú。

依韵答范天民

梅尧臣

古今冠佩立朝人,多作北山松下尘。gǔ jīn guān pèi lì cháo rén,duō zuò běi shān sōng xià chén。
我爱蟠桃种来久,开花结子不由春。wǒ ài pán táo zhǒng lái jiǔ,kāi huā jié zi bù yóu chūn。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

洞深岂不有神物,朝朝但见云飞还。dòng shēn qǐ bù yǒu shén wù,cháo cháo dàn jiàn yún fēi hái。
云收雨歇草树湿,涧下流水空潺潺。yún shōu yǔ xiē cǎo shù shī,jiàn xià liú shuǐ kōng chán chán。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

枯藤垂溪水已消,溪水溅溅石间乱。kū téng chuí xī shuǐ yǐ xiāo,xī shuǐ jiàn jiàn shí jiān luàn。
潭静鸟呼人渡时,鸟惊人语来还散。tán jìng niǎo hū rén dù shí,niǎo jīng rén yǔ lái hái sàn。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

林下鸣鸠坼晴杏,田间水漫春溶溶。lín xià míng jiū chè qíng xìng,tián jiān shuǐ màn chūn róng róng。
使君固自足风美,时傍青山去问农。shǐ jūn gù zì zú fēng měi,shí bàng qīng shān qù wèn nóng。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

沙穴石窦无限泉,此泉缘底名不灭。shā xué shí dòu wú xiàn quán,cǐ quán yuán dǐ míng bù miè。
庶子去来多少年,依旧清心共泉洁。shù zi qù lái duō shǎo nián,yī jiù qīng xīn gòng quán jié。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

寻常画屏多画山,何意此山还作屏。xún cháng huà píng duō huà shān,hé yì cǐ shān hái zuò píng。
峭排直上几千尺,下有石路莓苔青。qiào pái zhí shàng jǐ qiān chǐ,xià yǒu shí lù méi tái qīng。

和永叔琅琊山六咏归云洞

梅尧臣

松门隐者我未识,一见君诗如已奭。sōng mén yǐn zhě wǒ wèi shí,yī jiàn jūn shī rú yǐ shì。
岁月任随人事迁,此身不动云生壁。suì yuè rèn suí rén shì qiān,cǐ shēn bù dòng yún shēng bì。

二月雨后有蚊蚋

梅尧臣

春夜一二蚊蚋飞,久不见之尚可喜。chūn yè yī èr wén ruì fēi,jiǔ bù jiàn zhī shàng kě xǐ。
而今稍喧来聒人,向后更暖奈尔觜。ér jīn shāo xuān lái guā rén,xiàng hòu gèng nuǎn nài ěr zī。

过颖

梅尧臣

昔送之官东郡时,夜阑对酒风揭屋。xī sòng zhī guān dōng jùn shí,yè lán duì jiǔ fēng jiē wū。
君今淮海予再过,古驿依依老槐绿。jūn jīn huái hǎi yǔ zài guò,gǔ yì yī yī lǎo huái lǜ。

缺月

梅尧臣

缺月来照屋角时,西家狗吠东家疑。quē yuè lái zhào wū jiǎo shí,xī jiā gǒu fèi dōng jiā yí。
夜深精灵鬼初动,窸窣古莽无风吹。yè shēn jīng líng guǐ chū dòng,xī sū gǔ mǎng wú fēng chuī。

道中谢晏相公寄酒

梅尧臣

赪泥墨印几壶醁,将慰穷途阮步兵。chēng ní mò yìn jǐ hú lù,jiāng wèi qióng tú ruǎn bù bīng。
一夜临流对明月,举杯愁听雁来声。yī yè lín liú duì míng yuè,jǔ bēi chóu tīng yàn lái shēng。

次韵和王道损风雨戏寄

梅尧臣

小雪才过大雪前,萧萧风雨纸窗穿。xiǎo xuě cái guò dà xuě qián,xiāo xiāo fēng yǔ zhǐ chuāng chuān。
而今共唱新词饮,切莫相邀薄暮天。ér jīn gòng chàng xīn cí yǐn,qiè mò xiāng yāo báo mù tiān。

和王待制出郊马上口占寄兄道损

梅尧臣

日暖寒郊不起风,使君车骑出城中。rì nuǎn hán jiāo bù qǐ fēng,shǐ jūn chē qí chū chéng zhōng。
遥知望处思兄弟,鸿雁连连下远空。yáo zhī wàng chù sī xiōng dì,hóng yàn lián lián xià yuǎn kōng。

依韵李密学合流河口见怀

梅尧臣

二水交流抱闾井,清潭几曲自渊回。èr shuǐ jiāo liú bào lǘ jǐng,qīng tán jǐ qū zì yuān huí。
已浮画舸遥遥去,更爱双鹥泛泛来。yǐ fú huà gě yáo yáo qù,gèng ài shuāng yī fàn fàn lái。