古诗词

和宋中道喜

梅尧臣

予从江南来,见子东浦榛。yǔ cóng jiāng nán lái,jiàn zi dōng pǔ zhēn。
问子何不治,子兄游洛濒。wèn zi hé bù zhì,zi xiōng yóu luò bīn。
子素乐文字,而复养慈亲。zi sù lè wén zì,ér fù yǎng cí qīn。
去年始升朝,差差陪缙绅。qù nián shǐ shēng cháo,chà chà péi jìn shēn。
今也与吾肩,行立笑语频。jīn yě yǔ wú jiān,xíng lì xiào yǔ pín。
未经鬓发改,喜预班缀新。wèi jīng bìn fā gǎi,xǐ yù bān zhuì xīn。
思如曩时会,浩饮不计巡。sī rú nǎng shí huì,hào yǐn bù jì xún。
往谒持约史,文辞愧彬彬。wǎng yè chí yuē shǐ,wén cí kuì bīn bīn。
谓将一乘粟,欲敌千箱囷。wèi jiāng yī chéng sù,yù dí qiān xiāng qūn。
然而泽中蛇,时得龙一鳞。rán ér zé zhōng shé,shí dé lóng yī lín。
况复周孔教,幸逢舜禹辰。kuàng fù zhōu kǒng jiào,xìng féng shùn yǔ chén。
又究志所之,兹学岂不臻。yòu jiū zhì suǒ zhī,zī xué qǐ bù zhēn。
谁其起予者,视子为席珍。shuí qí qǐ yǔ zhě,shì zi wèi xí zhēn。
趋韩亦已工,比孟犹欠淳。qū hán yì yǐ gōng,bǐ mèng yóu qiàn chún。
慎勿惊怪奇,怪奇世多摈。shèn wù jīng guài qí,guài qí shì duō bìn。
吾惭辽东豕,未见西狩麟。wú cán liáo dōng shǐ,wèi jiàn xī shòu lín。
汩汩尘泥间,曷辨玉与珉。gǔ gǔ chén ní jiān,hé biàn yù yǔ mín。
昨来忽有知,所索非所循。zuó lái hū yǒu zhī,suǒ suǒ fēi suǒ xún。
使焉转磨衡,安得目不眴。shǐ yān zhuǎn mó héng,ān dé mù bù xuàn。
诚闻苑囿美,难遣麋鹿驯。chéng wén yuàn yòu měi,nán qiǎn mí lù xùn。
自惟体衰苶,宁堪事艰辛。zì wéi tǐ shuāi nié,níng kān shì jiān xīn。
宜收蹭蹬迹,却返江湖滨。yí shōu cèng dēng jì,què fǎn jiāng hú bīn。
浸胫水活活,漫滩石磷磷。jìn jìng shuǐ huó huó,màn tān shí lín lín。
垂钓红鬐登,举袂白羽振。chuí diào hóng qí dēng,jǔ mèi bái yǔ zhèn。
以此全吾性,胡能往问津。yǐ cǐ quán wú xìng,hú néng wǎng wèn jīn。
非同子少年,柯叶正蓁蓁。fēi tóng zi shǎo nián,kē yè zhèng zhēn zhēn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

丘家渡早发

梅尧臣

曲颍若秋蛇,屈盘鳞甲活。qū yǐng ruò qiū shé,qū pán lín jiǎ huó。
问戍得耕人,拾鱼逢祭獭。wèn shù dé gēng rén,shí yú féng jì tǎ。
草窠残野烧,树挂经流沫。cǎo kē cán yě shāo,shù guà jīng liú mò。
百里相对看,频行愧迂阔。bǎi lǐ xiāng duì kàn,pín xíng kuì yū kuò。

水次藓花

梅尧臣

秋雨日霏霏,碧花生叠叠。qiū yǔ rì fēi fēi,bì huā shēng dié dié。
水边有神女,妆去遗翠靥。shuǐ biān yǒu shén nǚ,zhuāng qù yí cuì yè。
岸侧小家妇,不知所宜惬。àn cè xiǎo jiā fù,bù zhī suǒ yí qiè。
未得未还人,自将浑面帖。wèi dé wèi hái rén,zì jiāng hún miàn tiē。

夜行忆山中

梅尧臣

青荧鬼火动,不悟前山雨。qīng yíng guǐ huǒ dòng,bù wù qián shān yǔ。
昏径枭鸟鸣,独行毛发聚。hūn jìng xiāo niǎo míng,dú xíng máo fā jù。
桷叶枯缀林,风动疑有虎。jué yè kū zhuì lín,fēng dòng yí yǒu hǔ。
低迷薄云开,心喜淡月吐。dī mí báo yún kāi,xīn xǐ dàn yuè tǔ。

川上田家

梅尧臣

斜光隔河明,入照桑柘下。xié guāng gé hé míng,rù zhào sāng zhè xià。
皋垄生麦苗,青青尚堪把。gāo lǒng shēng mài miáo,qīng qīng shàng kān bǎ。
远见牛羊归,相亲童稚野。yuǎn jiàn niú yáng guī,xiāng qīn tóng zhì yě。
醉歌秋草间,颇与世家寡。zuì gē qiū cǎo jiān,pǒ yǔ shì jiā guǎ。

晚鸥

梅尧臣

晴川带微阳,鸥鸟双飞去。qíng chuān dài wēi yáng,ōu niǎo shuāng fēi qù。
双飞如有归,并宿向何处。shuāng fēi rú yǒu guī,bìng sù xiàng hé chù。
汀寒雾幂历,永落沙沮洳。tīng hán wù mì lì,yǒng luò shā jǔ rù。
不避近行舟,应知心寡虑。bù bì jìn xíng zhōu,yīng zhī xīn guǎ lǜ。

新晴

梅尧臣

阴云忽扫尽,朝日吐清光。yīn yún hū sǎo jǐn,cháo rì tǔ qīng guāng。
万里不碍日,众鸟欣哢吭。wàn lǐ bù ài rì,zhòng niǎo xīn lòng kēng。
草树已摇落,山川尚郁苍。cǎo shù yǐ yáo luò,shān chuān shàng yù cāng。
百事择佳日,佳日唯晴阳。bǎi shì zé jiā rì,jiā rì wéi qíng yáng。

斫脍怀永叔

梅尧臣

高河古穴深,下有苍鳞鲫。gāo hé gǔ xué shēn,xià yǒu cāng lín jì。
出水狞将飞,落刀细可织。chū shuǐ níng jiāng fēi,luò dāo xì kě zhī。
香粳炊正滑,白酒美少力。xiāng jīng chuī zhèng huá,bái jiǔ měi shǎo lì。
但欠平生欢,共此中路食。dàn qiàn píng shēng huān,gòng cǐ zhōng lù shí。

惊凫

梅尧臣

惊凫虽避人,终恋旧所泊。jīng fú suī bì rén,zhōng liàn jiù suǒ pō。
尽背船头去,却从船尾落。jǐn bèi chuán tóu qù,què cóng chuán wěi luò。
须知取势高,不是初飞错。xū zhī qǔ shì gāo,bù shì chū fēi cuò。

谨和相国屋上菊丛

梅尧臣

屋上有丛菊,结根深瓦缝。wū shàng yǒu cóng jú,jié gēn shēn wǎ fèng。
既无地势美,又乏土力拥。jì wú dì shì měi,yòu fá tǔ lì yōng。
乃因涂明生,不由人所种。nǎi yīn tú míng shēng,bù yóu rén suǒ zhǒng。
亦能应节开,焉取入公用。yì néng yīng jié kāi,yān qǔ rù gōng yòng。
公来步广庭,闻雁目始纵。gōng lái bù guǎng tíng,wén yàn mù shǐ zòng。
忽见粲然英,降植合常从。hū jiàn càn rán yīng,jiàng zhí hé cháng cóng。
宾僚席其傍,咏玩意已重。bīn liáo xí qí bàng,yǒng wán yì yǐ zhòng。
物莫厌僻远,会遇良可颂。wù mò yàn pì yuǎn,huì yù liáng kě sòng。

送江学士睦州通判

梅尧臣

涉淮淮水浅,溯溪溪水迟。shè huái huái shuǐ qiǎn,sù xī xī shuǐ chí。
君到桐庐日,正值采茶时。jūn dào tóng lú rì,zhèng zhí cǎi chá shí。
试问严陵迹,今复有谁知。shì wèn yán líng jì,jīn fù yǒu shuí zhī。

和民乐

梅尧臣

岁晚场功毕,野老相经过。suì wǎn chǎng gōng bì,yě lǎo xiāng jīng guò。
有酒自斟酌,适意同笑歌。yǒu jiǔ zì zhēn zhuó,shì yì tóng xiào gē。
大儿缉牛衣,小儿护鸡窠。dà ér jī niú yī,xiǎo ér hù jī kē。
囷廪见馀积,息戍靡负戈。qūn lǐn jiàn yú jī,xī shù mí fù gē。
林间落熟果,屋里鸣寒梭。lín jiān luò shú guǒ,wū lǐ míng hán suō。
会待朔雪时,狐兔生罝罗。huì dài shuò xuě shí,hú tù shēng jū luó。
饫鲜持作腊,赠乏不言他。yù xiān chí zuò là,zèng fá bù yán tā。
是非了莫问,此理当如何。shì fēi le mò wèn,cǐ lǐ dāng rú hé。

和晚花

梅尧臣

春花莫厌早,秋草莫厌迟。chūn huā mò yàn zǎo,qiū cǎo mò yàn chí。
各不相羡慕,荣枯乃系时。gè bù xiāng xiàn mù,róng kū nǎi xì shí。
芙蓉东篱英,虽晚亦自宜。fú róng dōng lí yīng,suī wǎn yì zì yí。
霜前给给开,霜后差差萎。shuāng qián gěi gěi kāi,shuāng hòu chà chà wēi。
深处有孤萼,寒月尚见披。shēn chù yǒu gū è,hán yuè shàng jiàn pī。
野蜂徒爱香,冻翼不能支。yě fēng tú ài xiāng,dòng yì bù néng zhī。
抱枝无力去,悯然见恩私。bào zhī wú lì qù,mǐn rán jiàn ēn sī。

和人雪意

梅尧臣

冻云低垂野,远树昏未分。dòng yún dī chuí yě,yuǎn shù hūn wèi fēn。
朝来庭竹上,摵摵霰已闻。cháo lái tíng zhú shàng,shè shè xiàn yǐ wén。
扣门有兵吏,嘉命传相君。kòu mén yǒu bīng lì,jiā mìng chuán xiāng jūn。
趋閤展熊席,卷幔飘炉熏。qū gé zhǎn xióng xí,juǎn màn piāo lú xūn。
桂浆贮榼美,马乳荐实蕡。guì jiāng zhù kē měi,mǎ rǔ jiàn shí fén。
宾属两三人,从容奉评文。bīn shǔ liǎng sān rén,cóng róng fèng píng wén。
远稽先儒言,风赋可以群。yuǎn jī xiān rú yán,fēng fù kě yǐ qún。
密置笔与砚,唯待雪雰雰。mì zhì bǐ yǔ yàn,wéi dài xuě fēn fēn。
雪既不可待,日暮人半醺。xuě jì bù kě dài,rì mù rén bàn xūn。
明朝获方楮,健思欲凌云。míng cháo huò fāng chǔ,jiàn sī yù líng yún。

拟陶潜止酒

梅尧臣

多病愿止酒,不止病不已。duō bìng yuàn zhǐ jiǔ,bù zhǐ bìng bù yǐ。
止之惧无欢,虽病未宜止。zhǐ zhī jù wú huān,suī bìng wèi yí zhǐ。
且欲止人事,事止不经耳。qiě yù zhǐ rén shì,shì zhǐ bù jīng ěr。
次诵止足言,行当止田里。cì sòng zhǐ zú yán,xíng dāng zhǐ tián lǐ。
田里止谁亲,止乐山水美。tián lǐ zhǐ shuí qīn,zhǐ lè shān shuǐ měi。
既止何所助,唯酒与止喜。jì zhǐ hé suǒ zhù,wéi jiǔ yǔ zhǐ xǐ。
以言止不止,未必止为是。yǐ yán zhǐ bù zhǐ,wèi bì zhǐ wèi shì。
止酒傥不瘳,枉止徒可耻。zhǐ jiǔ tǎng bù chōu,wǎng zhǐ tú kě chǐ。
止亦随化迁,不止等亦死。zhǐ yì suí huà qiān,bù zhǐ děng yì sǐ。
慎勿道止酒,止酒乃君子。shèn wù dào zhǐ jiǔ,zhǐ jiǔ nǎi jūn zi。

拟杜甫玉华宫

梅尧臣

松深溪色古,中有鼯鼠鸣。sōng shēn xī sè gǔ,zhōng yǒu wú shǔ míng。
废殿不知年,但与苍崖平。fèi diàn bù zhī nián,dàn yǔ cāng yá píng。
鬼火出空屋,未继华烛明。guǐ huǒ chū kōng wū,wèi jì huá zhú míng。
暗泉发虚窦,似作哀弦鸣。àn quán fā xū dòu,shì zuò āi xián míng。
黄金不变土,玉质空令名。huáng jīn bù biàn tǔ,yù zhì kōng lìng míng。
当时从舆辇,石马埋棘荆。dāng shí cóng yú niǎn,shí mǎ mái jí jīng。
独来感旧物,煎怀如沸羹。dú lái gǎn jiù wù,jiān huái rú fèi gēng。
区区人世间,谁免此亏盈。qū qū rén shì jiān,shuí miǎn cǐ kuī yíng。