古诗词

送张讽寺丞赴青州幕

梅尧臣

朝廷久清明,贤相出贤牧。cháo tíng jiǔ qīng míng,xián xiāng chū xián mù。
贤牧又选贤,森森备官属。xián mù yòu xuǎn xián,sēn sēn bèi guān shǔ。
是以邦政修,良农播嘉谷。shì yǐ bāng zhèng xiū,liáng nóng bō jiā gǔ。
上无租赋逋,下有囷廪蓄。shàng wú zū fù bū,xià yǒu qūn lǐn xù。
往者河朔饥,奔送剧凫鹜。wǎng zhě hé shuò jī,bēn sòng jù fú wù。
富公镇青社,有来咸鞠育。fù gōng zhèn qīng shè,yǒu lái xián jū yù。
病者调药剂,起者饲饘粥。bìng zhě diào yào jì,qǐ zhě sì zhān zhōu。
老稚四十万,瘦骨生壮肉。lǎo zhì sì shí wàn,shòu gǔ shēng zhuàng ròu。
乡县将遣归,田园皆可复。xiāng xiàn jiāng qiǎn guī,tián yuán jiē kě fù。
为之置长犁,为之置黄犊。wèi zhī zhì zhǎng lí,wèi zhī zhì huáng dú。
既完身上衣,又付橐中粟。jì wán shēn shàng yī,yòu fù tuó zhōng sù。
庭下再拜辞,望城皆感哭。tíng xià zài bài cí,wàng chéng jiē gǎn kū。
他人守一方,境内犹不足。tā rén shǒu yī fāng,jìng nèi yóu bù zú。
至今赵魏间,食饮常酹祝。zhì jīn zhào wèi jiān,shí yǐn cháng lèi zhù。
富公离山东,寇盗颇任触。fù gōng lí shān dōng,kòu dào pǒ rèn chù。
堂堂高平公,德业人所伏。táng táng gāo píng gōng,dé yè rén suǒ fú。
幕府得才谋,蝼蚁不劳扑。mù fǔ dé cái móu,lóu yǐ bù láo pū。
上体忧勤心,扫灭得神速。shàng tǐ yōu qín xīn,sǎo miè dé shén sù。
张侯三十馀,莹若无玷玉。zhāng hóu sān shí yú,yíng ruò wú diàn yù。
八字分浓眉,纯漆点双目。bā zì fēn nóng méi,chún qī diǎn shuāng mù。
昨日奉辟书,气貌宁近俗。zuó rì fèng pì shū,qì mào níng jìn sú。
言从必磊落,事果无出缩。yán cóng bì lěi luò,shì guǒ wú chū suō。
他时为书功,谁惜千毫秃。tā shí wèi shū gōng,shuí xī qiān háo tū。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

王原叔内翰宅观山水图

梅尧臣

石苍苍,连峭峰,大山嵯峨云雾中。shí cāng cāng,lián qiào fēng,dà shān cuó é yún wù zhōng。
老松瘦树无笔踪,巧夺造化何能穷。lǎo sōng shòu shù wú bǐ zōng,qiǎo duó zào huà hé néng qióng。
古绢脆裂再黏续,气象一似高高嵩。gǔ juàn cuì liè zài nián xù,qì xiàng yī shì gāo gāo sōng。
上有荆浩字,特归翰林公。shàng yǒu jīng hào zì,tè guī hàn lín gōng。
愿换廷圭一丸墨,谁言卖钱须青铜。yuàn huàn tíng guī yī wán mò,shuí yán mài qián xū qīng tóng。
范宽到老学未足,李成但得平远工。fàn kuān dào lǎo xué wèi zú,lǐ chéng dàn dé píng yuǎn gōng。
黄金白璧未为贵,丈人师臣无不通。huáng jīn bái bì wèi wèi guì,zhàng rén shī chén wú bù tōng。

送廖倚归衡山

梅尧臣

雌猿夜啼别湘东,晓寻故人背孤桐。cí yuán yè tí bié xiāng dōng,xiǎo xún gù rén bèi gū tóng。
孤桐有声弹不响,弦绝曲在埋蒿蓬。gū tóng yǒu shēng dàn bù xiǎng,xián jué qū zài mái hāo péng。
知音万古期必逢,今日已闻天下雄。zhī yīn wàn gǔ qī bì féng,jīn rì yǐ wén tiān xià xióng。
陟山涉水不辞远,文章大名居禁中。zhì shān shè shuǐ bù cí yuǎn,wén zhāng dà míng jū jìn zhōng。
扣门一见颜色喜,抱琴三叹含徵宫。kòu mén yī jiàn yán sè xǐ,bào qín sān tàn hán zhēng gōng。
九畴不汨微禹力,尧舜岂无明与聪。jiǔ chóu bù mì wēi yǔ lì,yáo shùn qǐ wú míng yǔ cōng。
推根致本贤意合,叙述况值太史公。tuī gēn zhì běn xián yì hé,xù shù kuàng zhí tài shǐ gōng。
贸金得玉莫忘宝,却过洞庭乘朔风。mào jīn dé yù mò wàng bǎo,què guò dòng tíng chéng shuò fēng。
猿休啼月月色好,还来旧山伴狙翁。yuán xiū tí yuè yuè sè hǎo,hái lái jiù shān bàn jū wēng。

还吴长文舍人诗卷

梅尧臣

松液化茯苓,又因为琥珀。sōng yè huà fú líng,yòu yīn wèi hǔ pò。
遇物必得形,毛发曾不隔。yù wù bì dé xíng,máo fā céng bù gé。
君子亦豹变,其文蔚可觌。jūn zi yì bào biàn,qí wén wèi kě dí。
今者逢吴侯,满腹贮经籍。jīn zhě féng wú hóu,mǎn fù zhù jīng jí。
喷吐五色霓,自堪垂典册。pēn tǔ wǔ sè ní,zì kān chuí diǎn cè。
诗教始二南,皆著贤圣迹。shī jiào shǐ èr nán,jiē zhù xián shèng jì。
后世竟剪裁,破碎随刀尺。hòu shì jìng jiǎn cái,pò suì suí dāo chǐ。
我辈强追仿,画龙成蜥蜴。wǒ bèi qiáng zhuī fǎng,huà lóng chéng xī yì。
有唐文最盛,韩伏甫与白。yǒu táng wén zuì shèng,hán fú fǔ yǔ bái。
甫白无不包,甄陶咸所索。fǔ bái wú bù bāo,zhēn táo xián suǒ suǒ。
侯初守二郡,山水多助益。hóu chū shǒu èr jùn,shān shuǐ duō zhù yì。
升高觞嘉宾,赋笔速鹰翮。shēng gāo shāng jiā bīn,fù bǐ sù yīng hé。
葺书成大轴,许我观琮璧。qì shū chéng dà zhóu,xǔ wǒ guān cóng bì。
真物固易辨,恨无百金易。zhēn wù gù yì biàn,hèn wú bǎi jīn yì。
借从怀袖归,诵玩废朝夕。jiè cóng huái xiù guī,sòng wán fèi cháo xī。
譬如游国都,惝恍失阡陌。pì rú yóu guó dōu,chǎng huǎng shī qiān mò。
苦吟三十年,所获唯巾帼。kǔ yín sān shí nián,suǒ huò wéi jīn guó。
岂比夸受降,甲齐熊耳积。qǐ bǐ kuā shòu jiàng,jiǎ qí xióng ěr jī。
重见元和风,珠玉敌海舶。zhòng jiàn yuán hé fēng,zhū yù dí hǎi bó。
自惭寒饿为,何张空避席。zì cán hán è wèi,hé zhāng kōng bì xí。

和正月六日沈文通学士遗温柑

梅尧臣

禹书贡厥包,未知黄柑美。yǔ shū gòng jué bāo,wèi zhī huáng gān měi。
竞传洞庭熟,又莫永嘉比。jìng chuán dòng tíng shú,yòu mò yǒng jiā bǐ。
适观隐侯诗,获此殊可喜。shì guān yǐn hóu shī,huò cǐ shū kě xǐ。
诵句擘露囊,香甘冷熨齿。sòng jù bāi lù náng,xiāng gān lěng yùn chǐ。
明朝锁礼闱,何暇醉邻里。míng cháo suǒ lǐ wéi,hé xiá zuì lín lǐ。

雪窦达观禅师见寄依韵答

梅尧臣

岩窦常留雪,山雪不有心。yán dòu cháng liú xuě,shān xuě bù yǒu xīn。
禅衣百衲重,香刹四明深。chán yī bǎi nà zhòng,xiāng shā sì míng shēn。
驯鹿来衔果,栽松去作林。xùn lù lái xián guǒ,zāi sōng qù zuò lín。
自缘冠绂累,未解远公寻。zì yuán guān fú lèi,wèi jiě yuǎn gōng xún。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

结庐野田中,其高足以觇。jié lú yě tián zhōng,qí gāo zú yǐ chān。
坐卧劣自容,巢栖未尝厌。zuò wò liè zì róng,cháo qī wèi cháng yàn。
但能风雨蔽,何惜茅蓬苫。dàn néng fēng yǔ bì,hé xī máo péng shān。
终当收刈毕,寂寞惭山店。zhōng dāng shōu yì bì,jì mò cán shān diàn。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

白扇非团扇,每来场圃见。bái shàn fēi tuán shàn,měi lái chǎng pǔ jiàn。
因风吹糠籺,编竹破筠箭。yīn fēng chuī kāng hé,biān zhú pò yún jiàn。
任从高下手,不为暄寒变。rèn cóng gāo xià shǒu,bù wèi xuān hán biàn。
去粗而得精,持之莫言倦。qù cū ér dé jīng,chí zhī mò yán juàn。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

农人力已勤,要在布嘉种。nóng rén lì yǐ qín,yào zài bù jiā zhǒng。
手持高斗柄,觜泻三犁垄。shǒu chí gāo dòu bǐng,zī xiè sān lí lǒng。
月下叱黄犊,原边过废冢。yuè xià chì huáng dú,yuán biān guò fèi zhǒng。
安知侠少年,玉食金羁拥。ān zhī xiá shǎo nián,yù shí jīn jī yōng。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

适从伐枯桑,莫悟刃已缺。shì cóng fá kū sāng,mò wù rèn yǐ quē。
蚕工向欲迫,田事不可彻。cán gōng xiàng yù pò,tián shì bù kě chè。
丁丁背谷声,役役持柯热。dīng dīng bèi gǔ shēng,yì yì chí kē rè。
积薪高于山,焉用先后别。jī xīn gāo yú shān,yān yòng xiān hòu bié。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

古圣通物宜,揉斫资粒食。gǔ shèng tōng wù yí,róu zhuó zī lì shí。
稼穑尽民勤,垦耕穷地力。jià sè jǐn mín qín,kěn gēng qióng dì lì。
推化本神农,维时思后稷。tuī huà běn shén nóng,wéi shí sī hòu jì。
我老欲归田,兹器已先识。wǒ lǎo yù guī tián,zī qì yǐ xiān shí。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

诗称庤钱镈,南亩兴农作。shī chēng zhì qián bó,nán mǔ xīng nóng zuò。
宁唯务芟薙,岂不在刈穫。níng wéi wù shān tì,qǐ bù zài yì huò。
收功向嘉谷,托用随芒屩。shōu gōng xiàng jiā gǔ,tuō yòng suí máng juē。
太平兹所重,坐见销锋锷。tài píng zī suǒ zhòng,zuò jiàn xiāo fēng è。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

芜秽或不治,良苗安得长。wú huì huò bù zhì,liáng miáo ān dé zhǎng。
薅来露未晞,荷去月初上。hāo lái lù wèi xī,hé qù yuè chū shàng。
侵烟湿鹅颈,近茇翻蚁壤。qīn yān shī é jǐng,jìn bá fān yǐ rǎng。
生具自有馀,何辞汗沾颡。shēng jù zì yǒu yú,hé cí hàn zhān sǎng。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

上袯与下襫,青蓑苦能织。shàng bó yǔ xià shì,qīng suō kǔ néng zhī。
晓披春雨来,晚晒阳坡侧。xiǎo pī chūn yǔ lái,wǎn shài yáng pō cè。
蔽身常自足,冲湿曾为得。bì shēn cháng zì zú,chōng shī céng wèi dé。
任从野风吹,已敌寒蓬色。rèn cóng yě fēng chuī,yǐ dí hán péng sè。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

力田冒风雨,缉箨为台笠。lì tián mào fēng yǔ,jī tuò wèi tái lì。
寒蓑相与用,阴野低迷入。hán suō xiāng yǔ yòng,yīn yě dī mí rù。
足屦固易濡,鬓葆何尝湿。zú jù gù yì rú,bìn bǎo hé cháng shī。
斯须未可去,赫日资乃急。sī xū wèi kě qù,hè rì zī nǎi jí。

和孙端叟寺丞农具十五

梅尧臣

破领耕不休,何暇顾羸犊。pò lǐng gēng bù xiū,hé xiá gù léi dú。
夜归喘明月,朝出穿深谷。yè guī chuǎn míng yuè,cháo chū chuān shēn gǔ。
力虽穷田畴,肠未饱刍粟。lì suī qióng tián chóu,cháng wèi bǎo chú sù。
稼收风雪时,又向寒坡牧。jià shōu fēng xuě shí,yòu xiàng hán pō mù。