古诗词

杜挺之新得和州将出京遗予薪刍豆

梅尧臣

鲁公马病不可出,陶令言拙徒扣门。lǔ gōng mǎ bìng bù kě chū,táo lìng yán zhuō tú kòu mén。
举家食粥焉用怪,但愿漉酒巾常存。jǔ jiā shí zhōu yān yòng guài,dàn yuàn lù jiǔ jīn cháng cún。
长安侏儒胜方朔,水边漂母哀王孙。zhǎng ān zhū rú shèng fāng shuò,shuǐ biān piāo mǔ āi wáng sūn。
王孙功名立四极,方朔诙谈干至尊。wáng sūn gōng míng lì sì jí,fāng shuò huī tán gàn zhì zūn。
我才不及三二子,摧藏自愧趋权阍。wǒ cái bù jí sān èr zi,cuī cáng zì kuì qū quán hūn。
前时永叔寄秉粟,一秋已免忧朝昏。qián shí yǒng shū jì bǐng sù,yī qiū yǐ miǎn yōu cháo hūn。
今君益之薪与菽,老马病骨生精魂。jīn jūn yì zhī xīn yǔ shū,lǎo mǎ bìng gǔ shēng jīng hún。
昨闻新拜历阳守,王国久客虱处裈。zuó wén xīn bài lì yáng shǒu,wáng guó jiǔ kè shī chù kūn。
都水借船轻复浅,急趁寒汴流浑浑。dōu shuǐ jiè chuán qīng fù qiǎn,jí chèn hán biàn liú hún hún。
耳清眼明见野色,一听江鹤醒若喷。ěr qīng yǎn míng jiàn yě sè,yī tīng jiāng hè xǐng ruò pēn。
馀粮滞钝不暇惜,均于朋契惟义惇。yú liáng zhì dùn bù xiá xī,jūn yú péng qì wéi yì dūn。
设如河涸胶在步,县邑亦足供鸡豚。shè rú hé hé jiāo zài bù,xiàn yì yì zú gōng jī tún。
却嗟我甑有时匮,莫与太仓黄鼠论。què jiē wǒ zèng yǒu shí kuì,mò yǔ tài cāng huáng shǔ lùn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

寄题苏子美沧浪亭

梅尧臣

闻买沧浪水,遂作沧浪人。wén mǎi cāng làng shuǐ,suì zuò cāng làng rén。
置亭沧浪上,日与沧浪亲。zhì tíng cāng làng shàng,rì yǔ cāng làng qīn。
宜曰沧浪叟,老向沧浪滨。yí yuē cāng làng sǒu,lǎo xiàng cāng làng bīn。
沧浪何处是,洞庭相与邻。cāng làng hé chù shì,dòng tíng xiāng yǔ lín。
竹树种已合,鱼蟹时可缗。zhú shù zhǒng yǐ hé,yú xiè shí kě mín。
春羹芼白菘,夏鼎烹紫莼。chūn gēng mào bái sōng,xià dǐng pēng zǐ chún。
黄柑摘霜晚,香稻炊玉新。huáng gān zhāi shuāng wǎn,xiāng dào chuī yù xīn。
行吟招隐诗,懒戴醉中巾。xíng yín zhāo yǐn shī,lǎn dài zuì zhōng jīn。
忧患两都忘,还往谁与频。yōu huàn liǎng dōu wàng,hái wǎng shuí yǔ pín。
昨得滁阳书,语彼事颇真。zuó dé chú yáng shū,yǔ bǐ shì pǒ zhēn。
曩子初去国,我勉勿迷津。nǎng zi chū qù guó,wǒ miǎn wù mí jīn。
四方不可之,中土百物淳。sì fāng bù kě zhī,zhōng tǔ bǎi wù chún。
今子居所乐,岂不远埃尘。jīn zi jū suǒ lè,qǐ bù yuǎn āi chén。
被发异泰伯,结客非春申。bèi fā yì tài bó,jié kè fēi chūn shēn。
莫与吴俗尚,吴俗多文身。mò yǔ wú sú shàng,wú sú duō wén shēn。
蛟龙刺两股,未变此遗民。jiāo lóng cì liǎng gǔ,wèi biàn cǐ yí mín。
读书本为道,不计贱与贫。dú shū běn wèi dào,bù jì jiàn yǔ pín。
当须化闾里,庶使礼义臻。dāng xū huà lǘ lǐ,shù shǐ lǐ yì zhēn。

依韵和玉汝舟中见怀

梅尧臣

遥闻出舟望,始爱川原广。yáo wén chū zhōu wàng,shǐ ài chuān yuán guǎng。
春冰未破时,旋拉寒篙响。chūn bīng wèi pò shí,xuán lā hán gāo xiǎng。
鸣雁似相随,远日聊一仰。míng yàn shì xiāng suí,yuǎn rì liáo yī yǎng。
能知状物工,把笔独见想。néng zhī zhuàng wù gōng,bǎ bǐ dú jiàn xiǎng。

同道损持国访孔旼处士

梅尧臣

高庐当大道,节士不肯过。gāo lú dāng dà dào,jié shì bù kěn guò。
穷巷独秉德,车马一何多。qióng xiàng dú bǐng dé,chē mǎ yī hé duō。
势力走谀谄,礼义服委佗。shì lì zǒu yú chǎn,lǐ yì fú wěi tuó。
是以被褐人,长甘北山阿。shì yǐ bèi hè rén,zhǎng gān běi shān ā。
曰今岂有愧,渔上有行歌。yuē jīn qǐ yǒu kuì,yú shàng yǒu xíng gē。

二月十四夜霜

梅尧臣

欣欣东园杏,忽值春飞霜。xīn xīn dōng yuán xìng,hū zhí chūn fēi shuāng。
粲然彼繁英,萎若出沸汤。càn rán bǐ fán yīng,wēi ruò chū fèi tāng。
既能与之荣,而复使之伤。jì néng yǔ zhī róng,ér fù shǐ zhī shāng。
向来肃杀时,已共百卉黄。xiàng lái sù shā shí,yǐ gòng bǎi huì huáng。
今同草吐心,不似草心长。jīn tóng cǎo tǔ xīn,bù shì cǎo xīn zhǎng。
天理固难测,谁要必其常。tiān lǐ gù nán cè,shuí yào bì qí cháng。

送谢师直南阳上坟

梅尧臣

跃马清明前,行将拜孤垄。yuè mǎ qīng míng qián,xíng jiāng bài gū lǒng。
松吹送悲声,缘缨泪如涌。sōng chuī sòng bēi shēng,yuán yīng lèi rú yǒng。
三岁宰南方,奠斝阻亲捧。sān suì zǎi nán fāng,diàn jiǎ zǔ qīn pěng。
山下独徘徊,雨来云蓊蓊。shān xià dú pái huái,yǔ lái yún wěng wěng。

奉和持国曼叔方叔送师直归马上同赋之什

梅尧臣

郊外桃李花,赤赤复白白。jiāo wài táo lǐ huā,chì chì fù bái bái。
为君歌古曲,行子在南陌。wèi jūn gē gǔ qū,xíng zi zài nán mò。
众人各已归,春风送无迹。zhòng rén gè yǐ guī,chūn fēng sòng wú jì。
安知春风送,到处花当客。ān zhī chūn fēng sòng,dào chù huā dāng kè。
我病出独难,并请春风谪。wǒ bìng chū dú nán,bìng qǐng chūn fēng zhé。
此情无远近,千里不能隔。cǐ qíng wú yuǎn jìn,qiān lǐ bù néng gé。

和韩子华寄东华市玉版鲊

梅尧臣

客从都下来,远遗东华鲊。kè cóng dōu xià lái,yuǎn yí dōng huá zhǎ。
荷香开新包,玉脔识旧把。hé xiāng kāi xīn bāo,yù luán shí jiù bǎ。
色絜已可珍,味佳宁独舍。sè jié yǐ kě zhēn,wèi jiā níng dú shě。
莫问鱼与龙,予非博物者。mò wèn yú yǔ lóng,yǔ fēi bó wù zhě。

送王判官之江阴军幕

梅尧臣

往时初渡江,颇爱江南美。wǎng shí chū dù jiāng,pǒ ài jiāng nán měi。
谁知坐卧间,思及烟波里。shuí zhī zuò wò jiān,sī jí yān bō lǐ。
絮逐?鱼繁,豉添莼线紫。xù zhú yú fán,shì tiān chún xiàn zǐ。
君行语风物,到日应相似。jūn xíng yǔ fēng wù,dào rì yīng xiāng shì。

送王龙图源

梅尧臣

忽惊车骑临,乃是荆州长。hū jīng chē qí lín,nǎi shì jīng zhōu zhǎng。
登堂语出处,陈事犹梦想。dēng táng yǔ chū chù,chén shì yóu mèng xiǎng。
别逾二十年,相遇今始两。bié yú èr shí nián,xiāng yù jīn shǐ liǎng。
爵位异礼数,齿发可下上。jué wèi yì lǐ shù,chǐ fā kě xià shàng。
但问我何有,而独不爱曩。dàn wèn wǒ hé yǒu,ér dú bù ài nǎng。
敢告守拙愚,此道未尝枉。gǎn gào shǒu zhuō yú,cǐ dào wèi cháng wǎng。
行当至岘山,羊公存庙像。xíng dāng zhì xiàn shān,yáng gōng cún miào xiàng。
箫鼓有时奠,道德其可仰。xiāo gǔ yǒu shí diàn,dào dé qí kě yǎng。

依韵和持国新植西轩

梅尧臣

开地临广衢,崇崇十馀亩。kāi dì lín guǎng qú,chóng chóng shí yú mǔ。
新轩稍偏北,治圃亦西酉。xīn xuān shāo piān běi,zhì pǔ yì xī yǒu。
盎中植菡萏,水不过升斗。àng zhōng zhí hàn dàn,shuǐ bù guò shēng dòu。
小桂未得地,验活徒掐朽。xiǎo guì wèi dé dì,yàn huó tú qiā xiǔ。
上乏幽禽啼,下多穴蚁走。shàng fá yōu qín tí,xià duō xué yǐ zǒu。
药苗虽无补,欲比山中有。yào miáo suī wú bǔ,yù bǐ shān zhōng yǒu。
浇灌同一时,萌芽或先后。jiāo guàn tóng yī shí,méng yá huò xiān hòu。
松株不满尺,廊庙色已厚。sōng zhū bù mǎn chǐ,láng miào sè yǐ hòu。
禀性久且坚,物理岂无偶。bǐng xìng jiǔ qiě jiān,wù lǐ qǐ wú ǒu。
棕榈仍未大,散叶才八九。zōng lǘ réng wèi dà,sàn yè cái bā jiǔ。
夏绿与冬青,各各自为友。xià lǜ yǔ dōng qīng,gè gè zì wèi yǒu。
吾轩还处西,修竹尔后取。wú xuān hái chù xī,xiū zhú ěr hòu qǔ。
两莫论是非,但可吟对酒。liǎng mò lùn shì fēi,dàn kě yín duì jiǔ。

送师直之会稽宰

梅尧臣

天下风物佳,莫出吴与越。tiān xià fēng wù jiā,mò chū wú yǔ yuè。
新罢吴官来,又随越舸发。xīn bà wú guān lái,yòu suí yuè gě fā。
连宰吴越间,皆迩蛟鼍窟。lián zǎi wú yuè jiān,jiē ěr jiāo tuó kū。
伯氏复同郡,邑境接民垡。bó shì fù tóng jùn,yì jìng jiē mín fá。
宁将内隔外,正似肉附骨。níng jiāng nèi gé wài,zhèng shì ròu fù gǔ。
姚江遗鱼蟹,稽山奉笋蕨。yáo jiāng yí yú xiè,jī shān fèng sǔn jué。
足得相交欢,高堂未华发。zú dé xiāng jiāo huān,gāo táng wèi huá fā。
送子意不尽,念逐有明月。sòng zi yì bù jǐn,niàn zhú yǒu míng yuè。

送樊秀才归安州

梅尧臣

开元有谪仙,酒隐向安陆。kāi yuán yǒu zhé xiān,jiǔ yǐn xiàng ān lù。
子尝慕其人,文字不拘束。zi cháng mù qí rén,wén zì bù jū shù。
月下每醉吟,落纸辄数幅。yuè xià měi zuì yín,luò zhǐ zhé shù fú。
今当安陆归,白酒村中熟。jīn dāng ān lù guī,bái jiǔ cūn zhōng shú。
一名犹未成,双亲泪盈目。yī míng yóu wèi chéng,shuāng qīn lèi yíng mù。
切莫苦衔杯,无心不择禄。qiè mò kǔ xián bēi,wú xīn bù zé lù。
去去烟水间,野禽嘷古木。qù qù yān shuǐ jiān,yě qín háo gǔ mù。
闻声不得名,将投山舍宿。wén shēng bù dé míng,jiāng tóu shān shě sù。
此趣自可嘉,非如走尘毂。cǐ qù zì kě jiā,fēi rú zǒu chén gǔ。

观理蔬

梅尧臣

野荠不堪食,芜菁今正肥。yě jì bù kān shí,wú jīng jīn zhèng féi。
夏畦人所病,老圃方可窥。xià qí rén suǒ bìng,lǎo pǔ fāng kě kuī。
乳雀争衔蝶,鸣鸦各护儿。rǔ què zhēng xián dié,míng yā gè hù ér。
於陵岂复有,空学桔槔为。yú líng qǐ fù yǒu,kōng xué jú gāo wèi。

欲晚访韩持国忽道损见过不克往持国示诗因答

梅尧臣

西云沉日脚,命仆驾我车。xī yún chén rì jiǎo,mìng pū jià wǒ chē。
我车已在庭,有客方诣庐。wǒ chē yǐ zài tíng,yǒu kè fāng yì lú。
谈笑不觉夕,鸡黍且烦渠。tán xiào bù jué xī,jī shǔ qiě fán qú。
重约勿以怪,但当摘园蔬。zhòng yuē wù yǐ guài,dàn dāng zhāi yuán shū。

送京西转运李刑部移京东转运

梅尧臣

列藩环王都,遂分东西道。liè fān huán wáng dōu,suì fēn dōng xī dào。
统制连别京,守臣多硕老。tǒng zhì lián bié jīng,shǒu chén duō shuò lǎo。
外台持权纲,才具必美好。wài tái chí quán gāng,cái jù bì měi hǎo。
公今且更践,入用颇不早。gōng jīn qiě gèng jiàn,rù yòng pǒ bù zǎo。
乃令山东粟,饷馈岁可保。nǎi lìng shān dōng sù,xiǎng kuì suì kě bǎo。
古路趋汶阳,长风吹绿草。gǔ lù qū wèn yáng,zhǎng fēng chuī lǜ cǎo。