古诗词

杜挺之新得和州将出京遗予薪刍豆

梅尧臣

鲁公马病不可出,陶令言拙徒扣门。lǔ gōng mǎ bìng bù kě chū,táo lìng yán zhuō tú kòu mén。
举家食粥焉用怪,但愿漉酒巾常存。jǔ jiā shí zhōu yān yòng guài,dàn yuàn lù jiǔ jīn cháng cún。
长安侏儒胜方朔,水边漂母哀王孙。zhǎng ān zhū rú shèng fāng shuò,shuǐ biān piāo mǔ āi wáng sūn。
王孙功名立四极,方朔诙谈干至尊。wáng sūn gōng míng lì sì jí,fāng shuò huī tán gàn zhì zūn。
我才不及三二子,摧藏自愧趋权阍。wǒ cái bù jí sān èr zi,cuī cáng zì kuì qū quán hūn。
前时永叔寄秉粟,一秋已免忧朝昏。qián shí yǒng shū jì bǐng sù,yī qiū yǐ miǎn yōu cháo hūn。
今君益之薪与菽,老马病骨生精魂。jīn jūn yì zhī xīn yǔ shū,lǎo mǎ bìng gǔ shēng jīng hún。
昨闻新拜历阳守,王国久客虱处裈。zuó wén xīn bài lì yáng shǒu,wáng guó jiǔ kè shī chù kūn。
都水借船轻复浅,急趁寒汴流浑浑。dōu shuǐ jiè chuán qīng fù qiǎn,jí chèn hán biàn liú hún hún。
耳清眼明见野色,一听江鹤醒若喷。ěr qīng yǎn míng jiàn yě sè,yī tīng jiāng hè xǐng ruò pēn。
馀粮滞钝不暇惜,均于朋契惟义惇。yú liáng zhì dùn bù xiá xī,jūn yú péng qì wéi yì dūn。
设如河涸胶在步,县邑亦足供鸡豚。shè rú hé hé jiāo zài bù,xiàn yì yì zú gōng jī tún。
却嗟我甑有时匮,莫与太仓黄鼠论。què jiē wǒ zèng yǒu shí kuì,mò yǔ tài cāng huáng shǔ lùn。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

世言此解制颓龄,便当园蔬春竞种。shì yán cǐ jiě zhì tuí líng,biàn dāng yuán shū chūn jìng zhǒng。
到秋犹得泛其英,烂醉莫辞官有俸。dào qiū yóu dé fàn qí yīng,làn zuì mò cí guān yǒu fèng。

和石昌言学士官舍十题病竹

梅尧臣

楚泽多兰人未辩,尽以清香为比拟。chǔ zé duō lán rén wèi biàn,jǐn yǐ qīng xiāng wèi bǐ nǐ。
萧茅杜若亦莫分,唯取芳声袭衣美。xiāo máo dù ruò yì mò fēn,wéi qǔ fāng shēng xí yī měi。

淮雨

梅尧臣

雨脚射淮鸣万镞,跳点起沤鱼乱目。yǔ jiǎo shè huái míng wàn zú,tiào diǎn qǐ ōu yú luàn mù。
湿帆远远来未收,云漏斜阳生半幅。shī fān yuǎn yuǎn lái wèi shōu,yún lòu xié yáng shēng bàn fú。

赠刘谋閤副

梅尧臣

声名赫赫在穷塞,眉宇堂堂真丈夫。shēng míng hè hè zài qióng sāi,méi yǔ táng táng zhēn zhàng fū。
腰剑臂弓轻赴敌,无人不伏魏黄须。yāo jiàn bì gōng qīng fù dí,wú rén bù fú wèi huáng xū。

江畔

梅尧臣

江畔菱蒲碧无主,吴牛夜?江干归。jiāng pàn líng pú bì wú zhǔ,wú niú yè zhàn jiāng gàn guī。
舟人不悟月已上,花脚野蚊撩乱飞。zhōu rén bù wù yuè yǐ shàng,huā jiǎo yě wén liāo luàn fēi。

阻风

梅尧臣

老渔吹浪不肯休,一夜南风打篱响。lǎo yú chuī làng bù kěn xiū,yī yè nán fēng dǎ lí xiǎng。
滩下轻舟未可行,山脚盘涡似车辋。tān xià qīng zhōu wèi kě xíng,shān jiǎo pán wō shì chē wǎng。

观永叔集古录

梅尧臣

古碑手集一千卷,河北关西得最多。gǔ bēi shǒu jí yī qiān juǎn,hé běi guān xī dé zuì duō。
莫怕他时费人力,他时自有锦蒙驼。mò pà tā shí fèi rén lì,tā shí zì yǒu jǐn méng tuó。

观舞

梅尧臣

谁怜娇小好腰支,老大而今莫那伊。shuí lián jiāo xiǎo hǎo yāo zhī,lǎo dà ér jīn mò nà yī。
太守风流未应浅,更教多唱楚人辞。tài shǒu fēng liú wèi yīng qiǎn,gèng jiào duō chàng chǔ rén cí。

观永叔画真

梅尧臣

良金美玉不可画,可画惟应色与形。liáng jīn měi yù bù kě huà,kě huà wéi yīng sè yǔ xíng。
除却坚明尽非宝,世人何得重丹青。chú què jiān míng jǐn fēi bǎo,shì rén hé dé zhòng dān qīng。

登扬州北门

梅尧臣

楼上山如淡墨画,城中水似轻蓝挼。lóu shàng shān rú dàn mò huà,chéng zhōng shuǐ shì qīng lán ruá。
扬州今似刀州景,似听中和乐职歌。yáng zhōu jīn shì dāo zhōu jǐng,shì tīng zhōng hé lè zhí gē。

八月二十二日回过三沟

梅尧臣

不见沙上双飞鸟,莫取波中比目鱼。bù jiàn shā shàng shuāng fēi niǎo,mò qǔ bō zhōng bǐ mù yú。
重过三沟特惆怅,西风满眼是秋蕖。zhòng guò sān gōu tè chóu chàng,xī fēng mǎn yǎn shì qiū qú。

梦同诸公饯仲文梦中坐上作

梅尧臣

已许郊间陈祖席,少停车马莫催行。yǐ xǔ jiāo jiān chén zǔ xí,shǎo tíng chē mǎ mò cuī xíng。
刘郎休恨三千里,樽酒十分听我倾。liú láng xiū hèn sān qiān lǐ,zūn jiǔ shí fēn tīng wǒ qīng。

十月三日相公花下

梅尧臣

木杪芙蓉花,开非红艳早。mù miǎo fú róng huā,kāi fēi hóng yàn zǎo。
常畏晚霜寒,朱华竞衰草。cháng wèi wǎn shuāng hán,zhū huá jìng shuāi cǎo。

十月三日相公花下

梅尧臣

零落黄金蕊,虽枯不改香。líng luò huáng jīn ruǐ,suī kū bù gǎi xiāng。
深丛隐孤秀,犹得奉清觞。shēn cóng yǐn gū xiù,yóu dé fèng qīng shāng。

十月三日相公花下

梅尧臣

香包已向青春发,又见秋深特地开。xiāng bāo yǐ xiàng qīng chūn fā,yòu jiàn qiū shēn tè dì kāi。
应笑菊残无意思,不能邀赋洛阳才。yīng xiào jú cán wú yì sī,bù néng yāo fù luò yáng cái。