古诗词

书窜

梅尧臣

皇祐辛卯冬,十月十九日。huáng yòu xīn mǎo dōng,shí yuè shí jiǔ rì。
御史唐子方,危言初造膝。yù shǐ táng zi fāng,wēi yán chū zào xī。
曰朝有巨奸,臣介所愤嫉。yuē cháo yǒu jù jiān,chén jiè suǒ fèn jí。
愿条一二事,臣职非妄率。yuàn tiáo yī èr shì,chén zhí fēi wàng lǜ。
巨奸丞相博,邪行世莫匹。jù jiān chéng xiāng bó,xié xíng shì mò pǐ。
曩时守成都,委曲媚贵昵。nǎng shí shǒu chéng dōu,wěi qū mèi guì nì。
银珰插左貂,穷腊使驰驲。yín dāng chā zuǒ diāo,qióng là shǐ chí rì。
邦媛将侈夸,中金赉十镒。bāng yuàn jiāng chǐ kuā,zhōng jīn lài shí yì。
为言寄使君,奇纹织纤密。wèi yán jì shǐ jūn,qí wén zhī xiān mì。
遂倾西蜀巧,日夜急鞭抶。suì qīng xī shǔ qiǎo,rì yè jí biān chì。
红经纬金缕,排枓斗八七。hóng jīng wěi jīn lǚ,pái dǒu dòu bā qī。
比比双莲花,篝灯戴心出。bǐ bǐ shuāng lián huā,gōu dēng dài xīn chū。
几日成几端,持行如鬼疾。jǐ rì chéng jǐ duān,chí xíng rú guǐ jí。
明年观上元,被服稳贤质。míng nián guān shàng yuán,bèi fú wěn xián zhì。
灿然惊上目,遽尔有薄诘。càn rán jīng shàng mù,jù ěr yǒu báo jí。
既闻所从来,佞对似未失。jì wén suǒ cóng lái,nìng duì shì wèi shī。
且云虔至尊,于妾岂能必。qiě yún qián zhì zūn,yú qiè qǐ néng bì。
遂回天子颜,百事容丐乞。suì huí tiān zi yán,bǎi shì róng gài qǐ。
臣今得粗陈,狡狯彼非一。chén jīn dé cū chén,jiǎo kuài bǐ fēi yī。
偷威与卖利,次第推甲乙。tōu wēi yǔ mài lì,cì dì tuī jiǎ yǐ。
是惟阴猾雄,仁断宜勇黜。shì wéi yīn huá xióng,rén duàn yí yǒng chù。
必欲致太平,在列无如弼。bì yù zhì tài píng,zài liè wú rú bì。
弼亦昧平生,况臣不阿屈。bì yì mèi píng shēng,kuàng chén bù ā qū。
臣言天下言,臣身宁自恤。chén yán tiān xià yán,chén shēn níng zì xù。
君傍有侧目,喑哑横诋叱。jūn bàng yǒu cè mù,yīn yǎ héng dǐ chì。
指言为罔上,废汝还蓬荜。zhǐ yán wèi wǎng shàng,fèi rǔ hái péng bì。
是时白此心,尚不避斧锧。shì shí bái cǐ xīn,shàng bù bì fǔ zhì。
虽令御魑魅,甘且同饴蜜。suī lìng yù chī mèi,gān qiě tóng yí mì。
既其弗可惧,复以强辞窒。jì qí fú kě jù,fù yǐ qiáng cí zhì。
帝声亦大厉,论奏不及毕。dì shēng yì dà lì,lùn zòu bù jí bì。
介也容甚闲,猛士胆为慄。jiè yě róng shén xián,měng shì dǎn wèi lì。
立贬岭外春,速欲为异物。lì biǎn lǐng wài chūn,sù yù wèi yì wù。
外内官恟恟,陛下何未悉。wài nèi guān xiōng xiōng,bì xià hé wèi xī。
即敢救者谁,襄执左史笔。jí gǎn jiù zhě shuí,xiāng zhí zuǒ shǐ bǐ。
谓此傥不容,盛美有所咈。wèi cǐ tǎng bù róng,shèng měi yǒu suǒ fú。
平明中执法,怀疏又坚述。píng míng zhōng zhí fǎ,huái shū yòu jiān shù。
介言或似狂,百岂无一实。jiè yán huò shì kuáng,bǎi qǐ wú yī shí。
恐伤四海和,幸勿苦苍卒。kǒng shāng sì hǎi hé,xìng wù kǔ cāng zú。
亟许迁英山,衢路犹嗟咄。jí xǔ qiān yīng shān,qú lù yóu jiē duō。
翌日宣白麻,称快颇盈溢。yì rì xuān bái má,chēng kuài pǒ yíng yì。
阿附连谏官,去若坏絮虱。ā fù lián jiàn guān,qù ruò huài xù shī。
其间因获利,窃笑等蚌鹬。qí jiān yīn huò lì,qiè xiào děng bàng yù。
英州五千里,瘦马行䭿䭿。yīng zhōu wǔ qiān lǐ,shòu mǎ xíng yì yì。
毒蛇喷晓雾,昼与岚气没。dú shé pēn xiǎo wù,zhòu yǔ lán qì méi。
妻孥不同途,风浪过蛟窟。qī nú bù tóng tú,fēng làng guò jiāo kū。
存亡未可知,雨馆愁伤骨。cún wáng wèi kě zhī,yǔ guǎn chóu shāng gǔ。
饥仆时后先,随猿拾橡栗。jī pū shí hòu xiān,suí yuán shí xiàng lì。
越林多蔽天,黄甘杂丹橘。yuè lín duō bì tiān,huáng gān zá dān jú。
万室通酿酤,抚远亡禁律。wàn shì tōng niàng gū,fǔ yuǎn wáng jìn lǜ。
醉去不须钱,醒来弄琴瑟。zuì qù bù xū qián,xǐng lái nòng qín sè。
山水仍怪奇,已可销忧郁。shān shuǐ réng guài qí,yǐ kě xiāo yōu yù。
莫作楚大夫,怀沙自沈汨。mò zuò chǔ dà fū,huái shā zì shěn mì。
西汉梅子真,去为吴市卒。xī hàn méi zi zhēn,qù wèi wú shì zú。
为卒且不惭,况兹别乘佚。wèi zú qiě bù cán,kuàng zī bié chéng yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

令狐秘丞守彭州

梅尧臣

前时草草别,渺漫二十年。qián shí cǎo cǎo bié,miǎo màn èr shí nián。
从宦各所适,非为道路偏。cóng huàn gè suǒ shì,fēi wèi dào lù piān。
今始一相遇,言愧少壮前。jīn shǐ yī xiāng yù,yán kuì shǎo zhuàng qián。
子有万里翮,尚不飞云烟。zi yǒu wàn lǐ hé,shàng bù fēi yún yān。
而复走陇蜀,欲以条教宣。ér fù zǒu lǒng shǔ,yù yǐ tiáo jiào xuān。
将西过危栈,叶暗闻杜鹃。jiāng xī guò wēi zhàn,yè àn wén dù juān。
未知为郡乐,预已抱愁煎。wèi zhī wèi jùn lè,yù yǐ bào chóu jiān。
再来与子辞,当去复留连。zài lái yǔ zi cí,dāng qù fù liú lián。
且念前期远,岁月实易迁。qiě niàn qián qī yuǎn,suì yuè shí yì qiān。

依韵和张应之见赠

梅尧臣

京洛多游好,相与岁月深。jīng luò duō yóu hǎo,xiāng yǔ suì yuè shēn。
虽同执一籥,吹曲各异音。suī tóng zhí yī yuè,chuī qū gè yì yīn。
自微众音响,安感万物心。zì wēi zhòng yīn xiǎng,ān gǎn wàn wù xīn。
我穷子来唁,慷慨发长吟。wǒ qióng zi lái yàn,kāng kǎi fā zhǎng yín。

次道约食后同敏叔中道平叔如晦诣景德浴以风埃遂止

梅尧臣

昔思春服成,浴乎沂水上。xī sī chūn fú chéng,yù hū yí shuǐ shàng。
仲尼亦所志,语此虽未向。zhòng ní yì suǒ zhì,yǔ cǐ suī wèi xiàng。
子今当是时,有意同我尚。zi jīn dāng shì shí,yǒu yì tóng wǒ shàng。
已邀二三友,欲往期毕饷。yǐ yāo èr sān yǒu,yù wǎng qī bì xiǎng。
倏然风满途,尘土阻清旷。shū rán fēng mǎn tú,chén tǔ zǔ qīng kuàng。
安得一振衣,徒希舞雩唱。ān dé yī zhèn yī,tú xī wǔ yú chàng。

陈经秘校之信州幕

梅尧臣

东吴海物错,南楚江味多。dōng wú hǎi wù cuò,nán chǔ jiāng wèi duō。
家吴而宦彼,风土去几何。jiā wú ér huàn bǐ,fēng tǔ qù jǐ hé。
既得风土乐,可赞政治和。jì dé fēng tǔ lè,kě zàn zhèng zhì hé。
归来识香草,为缀楚人歌。guī lái shí xiāng cǎo,wèi zhuì chǔ rén gē。

朱武太博通判常州兼寄胡武平

梅尧臣

昔我阳夏公,尝兹同郡治。xī wǒ yáng xià gōng,cháng zī tóng jùn zhì。
政馀作东园,草木尚有意。zhèng yú zuò dōng yuán,cǎo mù shàng yǒu yì。
岂不务安养,斯民歌乐易。qǐ bù wù ān yǎng,sī mín gē lè yì。
是时有贤才,乡举堪皇器。shì shí yǒu xián cái,xiāng jǔ kān huáng qì。
今方居冢庐,试质当时事。jīn fāng jū zhǒng lú,shì zhì dāng shí shì。
愿君思前人,文雅庶未坠。yuàn jūn sī qián rén,wén yǎ shù wèi zhuì。

师厚云虱古未有诗邀予赋之

梅尧臣

贫衣弊易垢,易垢少虱难。pín yī bì yì gòu,yì gòu shǎo shī nán。
群处裳带中,旅升裘领端。qún chù shang dài zhōng,lǚ shēng qiú lǐng duān。
藏迹讵可索,食血以自安。cáng jì jù kě suǒ,shí xuè yǐ zì ān。
人世犹俯仰,尔生何足观。rén shì yóu fǔ yǎng,ěr shēng hé zú guān。

依韵和中道宝相花

梅尧臣

嘉卉得所托,植君之寝阳。jiā huì dé suǒ tuō,zhí jūn zhī qǐn yáng。
开荣同此春,淡艳自生光。kāi róng tóng cǐ chūn,dàn yàn zì shēng guāng。
不为露益色,不为风尽香。bù wèi lù yì sè,bù wèi fēng jǐn xiāng。
节换叶已密,尚可见馀芳。jié huàn yè yǐ mì,shàng kě jiàn yú fāng。

拟陶体三首手问足

梅尧臣

共生一体中,出处常相并。gòng shēng yī tǐ zhōng,chū chù cháng xiāng bìng。
所动辄有迹,何不择地行。suǒ dòng zhé yǒu jì,hé bù zé dì xíng。
履舄虽可蔽,步武岂无声。lǚ xì suī kě bì,bù wǔ qǐ wú shēng。
尝思汝为玉,请刖见直诚。cháng sī rǔ wèi yù,qǐng yuè jiàn zhí chéng。

拟陶体三首手问足

梅尧臣

上下各有分,同质实异支。shàng xià gè yǒu fēn,tóng zhì shí yì zhī。
要用固尔先,当念扶我危。yào yòng gù ěr xiān,dāng niàn fú wǒ wēi。
我刖尔独安,何以幸华夷。wǒ yuè ěr dú ān,hé yǐ xìng huá yí。
且愿缩袖间,操执自有时。qiě yuàn suō xiù jiān,cāo zhí zì yǒu shí。

拟陶体三首手问足

梅尧臣

我居元首间,分并日月光。wǒ jū yuán shǒu jiān,fēn bìng rì yuè guāng。
左右各照曜,盲一岂相妨。zuǒ yòu gè zhào yào,máng yī qǐ xiāng fáng。
尚恐有所翳,独见不能强。shàng kǒng yǒu suǒ yì,dú jiàn bù néng qiáng。
嗟尔手与足,何为欲竞伤。jiē ěr shǒu yǔ zú,hé wèi yù jìng shāng。
捉驰自有职,勿使心悲凉。zhuō chí zì yǒu zhí,wù shǐ xīn bēi liáng。

赠叶山人

梅尧臣

倾珍奉宾客,傲物去珥貂。qīng zhēn fèng bīn kè,ào wù qù ěr diāo。
贵来不以屈,饮酒且逍遥。guì lái bù yǐ qū,yǐn jiǔ qiě xiāo yáo。
黄金百镒尽,左右无纤腰。huáng jīn bǎi yì jǐn,zuǒ yòu wú xiān yāo。
但存丹砂术,有道在一瓢。dàn cún dān shā shù,yǒu dào zài yī piáo。

悼子

梅尧臣

舟行次符离,我子死阿十。zhōu xíng cì fú lí,wǒ zi sǐ ā shí。
临之但惊迷,至伤反无泣。lín zhī dàn jīng mí,zhì shāng fǎn wú qì。
款定始怀念,内若汤火集。kuǎn dìng shǐ huái niàn,nèi ruò tāng huǒ jí。
前时丧尔母,追恨尚无及。qián shí sàng ěr mǔ,zhuī hèn shàng wú jí。
迩来朝哭妻,泪落襟袖湿。ěr lái cháo kū qī,lèi luò jīn xiù shī。
又复夜哭子,痛并肝肠入。yòu fù yè kū zi,tòng bìng gān cháng rù。
吾将仰问天,此理岂所执。wú jiāng yǎng wèn tiān,cǐ lǐ qǐ suǒ zhí。
我惟两男子,夺一何太急。wǒ wéi liǎng nán zi,duó yī hé tài jí。
春鸟独蔓延,哺巢首戢戢。chūn niǎo dú màn yán,bǔ cháo shǒu jí jí。

怀悲

梅尧臣

自尔归我家,未尝厌贫窭。zì ěr guī wǒ jiā,wèi cháng yàn pín jù。
夜缝每至子,朝饭辄过午。yè fèng měi zhì zi,cháo fàn zhé guò wǔ。
十日九食齑,一日傥有脯。shí rì jiǔ shí jī,yī rì tǎng yǒu pú。
东西十八年,相与同甘苦。dōng xī shí bā nián,xiāng yǔ tóng gān kǔ。
本期百岁恩,岂料一夕去。běn qī bǎi suì ēn,qǐ liào yī xī qù。
尚念临终时,拊我不能语。shàng niàn lín zhōng shí,fǔ wǒ bù néng yǔ。
此身今虽存,竟当共为土。cǐ shēn jīn suī cún,jìng dāng gòng wèi tǔ。

和中道雨树

梅尧臣

一旬苟不雨,万木昏苍苍。yī xún gǒu bù yǔ,wàn mù hūn cāng cāng。
朝见洗林叶,动摇生辉光。cháo jiàn xǐ lín yè,dòng yáo shēng huī guāng。
晚逢开疏阴,枝上漏微阳。wǎn féng kāi shū yīn,zhī shàng lòu wēi yáng。
翠色固以好,安得无秋霜。cuì sè gù yǐ hǎo,ān dé wú qiū shuāng。

永叔寄诗八首并祭子渐文一首因采八诗之意警

梅尧臣

昔闻退之与东野,相与结交贱微时。xī wén tuì zhī yǔ dōng yě,xiāng yǔ jié jiāo jiàn wēi shí。
孟不改贫韩渐贵,二人情契都不移。mèng bù gǎi pín hán jiàn guì,èr rén qíng qì dōu bù yí。
韩无骄矜孟无腼,直以道义为己知。hán wú jiāo jīn mèng wú miǎn,zhí yǐ dào yì wèi jǐ zhī。
我今与子亦似此,子亦不愧前人为。wǒ jīn yǔ zi yì shì cǐ,zi yì bù kuì qián rén wèi。
北都健儿昨日至,扣门乃是所遗诗。běi dōu jiàn ér zuó rì zhì,kòu mén nǎi shì suǒ yí shī。
上言病中初有寄,下言我咏蟠桃枝。shàng yán bìng zhōng chū yǒu jì,xià yán wǒ yǒng pán táo zhī。
盛衰开落感残杏,暮春无事羡游丝。shèng shuāi kāi luò gǎn cán xìng,mù chūn wú shì xiàn yóu sī。
班班鸠鸣忽怀念,一扫十幅无闲辞。bān bān jiū míng hū huái niàn,yī sǎo shí fú wú xián cí。
洛川花图多品目,斗新争巧始可疑。luò chuān huā tú duō pǐn mù,dòu xīn zhēng qiǎo shǐ kě yí。
读书又忆石夫子,似蚕作茧诚有之。dú shū yòu yì shí fū zi,shì cán zuò jiǎn chéng yǒu zhī。
镇阳归梦北潭北,吟此八章谁谓痴。zhèn yáng guī mèng běi tán běi,yín cǐ bā zhāng shuí wèi chī。
最后有文吊尹子,寿夭难问信所悲。zuì hòu yǒu wén diào yǐn zi,shòu yāo nán wèn xìn suǒ bēi。
共书大轴许传玩,一日百展曾忘疲。gòng shū dà zhóu xǔ chuán wán,yī rì bǎi zhǎn céng wàng pí。
报君亦欲赍满轴,恐费纸墨令人嗤。bào jūn yì yù jī mǎn zhóu,kǒng fèi zhǐ mò lìng rén chī。