古诗词

依韵和永叔见寄

梅尧臣

春风约柳一片西,欲托鸟翼传音稽。chūn fēng yuē liǔ yī piàn xī,yù tuō niǎo yì chuán yīn jī。
昨朝偶向东城去,草草又逢骢马蹄。zuó cháo ǒu xiàng dōng chéng qù,cǎo cǎo yòu féng cōng mǎ tí。
长髯御史威正峭,沙堤来坐气吐霓。zhǎng rán yù shǐ wēi zhèng qiào,shā dī lái zuò qì tǔ ní。
我乘小驷虽甚瘦,喜见骖驭犹解嘶。wǒ chéng xiǎo sì suī shén shòu,xǐ jiàn cān yù yóu jiě sī。
适闻南都接大尹,笑我出处今何迷。shì wén nán dōu jiē dà yǐn,xiào wǒ chū chù jīn hé mí。
耻趋捷径身已老,惩羹何用频吹齑。chǐ qū jié jìng shēn yǐ lǎo,chéng gēng hé yòng pín chuī jī。
蛟龙失水等蚯蚓,鳞角虽有辱在泥。jiāo lóng shī shuǐ děng qiū yǐn,lín jiǎo suī yǒu rǔ zài ní。
困居废井谁引手,岂得更望青云梯。kùn jū fèi jǐng shuí yǐn shǒu,qǐ dé gèng wàng qīng yún tī。
笔锋劲发若强弩,馀力曾彻七重犀。bǐ fēng jìn fā ruò qiáng nǔ,yú lì céng chè qī zhòng xī。
倦禽雄雌不饱腹,日暮徒念还巢栖。juàn qín xióng cí bù bǎo fù,rì mù tú niàn hái cháo qī。
大椿朝菌各有尽,此物何怪庄叟齐。dà chūn cháo jūn gè yǒu jǐn,cǐ wù hé guài zhuāng sǒu qí。
诚知豪侠自快乐,东郊南陌竞斗鸡。chéng zhī háo xiá zì kuài lè,dōng jiāo nán mò jìng dòu jī。
胸中有道无广狭,包括宇宙在一稊。xiōng zhōng yǒu dào wú guǎng xiá,bāo kuò yǔ zhòu zài yī tí。
何时与公去颖尾,湖水漫漫如玻瓈。hé shí yǔ gōng qù yǐng wěi,hú shuǐ màn màn rú bō lí。
世间会合固不易,况乃仕宦多相睽。shì jiān huì hé gù bù yì,kuàng nǎi shì huàn duō xiāng kuí。
正似邮亭恋行者,未到止息空歌骊。zhèng shì yóu tíng liàn xíng zhě,wèi dào zhǐ xī kōng gē lí。
我贫尚不给朝夕,焉得负郭置稻畦。wǒ pín shàng bù gěi cháo xī,yān dé fù guō zhì dào qí。
筋骸幸且稍轻健,山水纵好无路跻。jīn hái xìng qiě shāo qīng jiàn,shān shuǐ zòng hǎo wú lù jī。
傥公他时买田宅,愿以藜杖从招携。tǎng gōng tā shí mǎi tián zhái,yuàn yǐ lí zhàng cóng zhāo xié。
吾儿诗书不足教,亦以助力于耕犁。wú ér shī shū bù zú jiào,yì yǐ zhù lì yú gēng lí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

忆将渡扬子江

梅尧臣

月晕知天风,舟人夜相语。yuè yūn zhī tiān fēng,zhōu rén yè xiāng yǔ。
平明好挂帆,白浪须出浦。píng míng hǎo guà fān,bái làng xū chū pǔ。
此身犹在吴,归梦预到楚。cǐ shēn yóu zài wú,guī mèng yù dào chǔ。
今日念同来,吾妻已为土。jīn rì niàn tóng lái,wú qī yǐ wèi tǔ。

秀叔头虱

梅尧臣

吾儿久失恃,发括仍少栉。wú ér jiǔ shī shì,fā kuò réng shǎo zhì。
曾谁具汤沐,正尔多虮虱。céng shuí jù tāng mù,zhèng ěr duō jǐ shī。
变黑居其元,怀絮宅非吉。biàn hēi jū qí yuán,huái xù zhái fēi jí。
蒸如蚁乱缘,聚若蚕初出。zhēng rú yǐ luàn yuán,jù ruò cán chū chū。
鬓搔剧蓬葆,何暇嗜梨栗。bìn sāo jù péng bǎo,hé xiá shì lí lì。
剪除诚未难,所恶累形质。jiǎn chú chéng wèi nán,suǒ è lèi xíng zhì。

稚子获雀雏

梅尧臣

屋头小雀雏,气力苦未长。wū tóu xiǎo què chú,qì lì kǔ wèi zhǎng。
乘暄学调羽,忽挂蜘蛛网。chéng xuān xué diào yǔ,hū guà zhī zhū wǎng。
其母不能救,啁啾空下上。qí mǔ bù néng jiù,zhāo jiū kōng xià shàng。
乃为人所探,不是虫丝枉。nǎi wèi rén suǒ tàn,bù shì chóng sī wǎng。

丙戌五月二十二日昼寝梦亡妻谢氏同在江上早行忽逢岸次大山遂往游陟予赋百馀言述所睹物状及寤尚记句有共登云母山不得同宫处仿像梦中意续以成篇

梅尧臣

昼梦与予行,早发江上渚。zhòu mèng yǔ yǔ xíng,zǎo fā jiāng shàng zhǔ。
共登云母山,不得同宫处。gòng dēng yún mǔ shān,bù dé tóng gōng chù。
何嗟不同宫,似所厌途旅。hé jiē bù tóng gōng,shì suǒ yàn tú lǚ。
树杪俯乌巢,坼鷇方仰乳。shù miǎo fǔ wū cháo,chè kòu fāng yǎng rǔ。
雄雌更守林,号噪见飞鼠。xióng cí gèng shǒu lín,hào zào jiàn fēi shǔ。
鼠惊竖毛怒,袅枝如发弩。shǔ jīng shù máo nù,niǎo zhī rú fā nǔ。
逡巡吼风云,远望射岩雨。qūn xún hǒu fēng yún,yuǎn wàng shè yán yǔ。
东南横虹霓,万壑水喷吐。dōng nán héng hóng ní,wàn hè shuǐ pēn tǔ。
下寻归路迷,欲暮各愁语。xià xún guī lù mí,yù mù gè chóu yǔ。
忽觉皆已非,空庭日方午。hū jué jiē yǐ fēi,kōng tíng rì fāng wǔ。

梅尧臣

燕衔芹根泥,蜂掇花上蕊。yàn xián qín gēn ní,fēng duō huā shàng ruǐ。
带雨两股飞,所取日能几。dài yǔ liǎng gǔ fēi,suǒ qǔ rì néng jǐ。
调和露与英,凝甘滑于髓。diào hé lù yǔ yīng,níng gān huá yú suǐ。
天寒百虫蛰,割房霜在匕。tiān hán bǎi chóng zhé,gē fáng shuāng zài bǐ。
燕已成雏归,蜂忧冻馁死。yàn yǐ chéng chú guī,fēng yōu dòng něi sǐ。
乃见万物心,多为造化使。nǎi jiàn wàn wù xīn,duō wèi zào huà shǐ。

王德言自后圃来问疾且曰圃甚芜何不治因答

梅尧臣

几日不行圃,野草过人头。jǐ rì bù xíng pǔ,yě cǎo guò rén tóu。
客怪若荒秽,谁与持锄钩。kè guài ruò huāng huì,shuí yǔ chí chú gōu。
虽然自薅薙,抱疴方告休。suī rán zì hāo tì,bào kē fāng gào xiū。
即当秋风高,扫箨将迟游。jí dāng qiū fēng gāo,sǎo tuò jiāng chí yóu。

梦睹

梅尧臣

闭目光不扬,梦睹良亦审。bì mù guāng bù yáng,mèng dǔ liáng yì shěn。
既非由目光,所见定何禀。jì fēi yóu mù guāng,suǒ jiàn dìng hé bǐng。
白日杳无朕,冥遇尝在寝。bái rì yǎo wú zhèn,míng yù cháng zài qǐn。
此恨不可穷,悲泪空流枕。cǐ hèn bù kě qióng,bēi lèi kōng liú zhěn。

悲书

梅尧臣

悲愁快于刀,内割肝肠痛。bēi chóu kuài yú dāo,nèi gē gān cháng tòng。
有在皆旧物,唯尔与此共。yǒu zài jiē jiù wù,wéi ěr yǔ cǐ gòng。
衣裳昔所制,箧笥忍更弄。yī shang xī suǒ zhì,qiè sì rěn gèng nòng。
朝夕拜空位,绘写恨少动。cháo xī bài kōng wèi,huì xiě hèn shǎo dòng。
虽死情难迁,合姓义已重。suī sǐ qíng nán qiān,hé xìng yì yǐ zhòng。
吾身行将衰,同穴诗可诵。wú shēn xíng jiāng shuāi,tóng xué shī kě sòng。

合流曹光道惠钜李知其炎酷中有此味

梅尧臣

颖傍成蹊李,其实小于拳。yǐng bàng chéng qī lǐ,qí shí xiǎo yú quán。
谁知皴枝瘦,生此绀玉鲜。shuí zhī cūn zhī shòu,shēng cǐ gàn yù xiān。
摘以筠梢笼,沉以石根泉。zhāi yǐ yún shāo lóng,chén yǐ shí gēn quán。
蒙蒙粉未落,粲粲叶犹连。méng méng fěn wèi luò,càn càn yè yóu lián。
荫树咀甘液,安知有苦煎。yīn shù jǔ gān yè,ān zhī yǒu kǔ jiān。
报君惜兹乐,时咏逍遥篇。bào jūn xī zī lè,shí yǒng xiāo yáo piān。

深夏忽见柰树上犹存一颗实

梅尧臣

累累后堂柰,落尽风雨枝。lèi lèi hòu táng nài,luò jǐn fēng yǔ zhī。
行乐偶散步,倚杖聊纵窥。xíng lè ǒu sàn bù,yǐ zhàng liáo zòng kuī。
林叶隐孤实,山鸟曾未知。lín yè yǐn gū shí,shān niǎo céng wèi zhī。
物亦以晦存,悟兹身世为。wù yì yǐ huì cún,wù zī shēn shì wèi。

病痈在告韩仲文赠乌贼觜生醅酱蛤蜊酱因笔戏答

梅尧臣

我尝为吴客,家亦有吴婢。wǒ cháng wèi wú kè,jiā yì yǒu wú bì。
忽惊韩夫子,来遗越乡味。hū jīng hán fū zi,lái yí yuè xiāng wèi。
与官官不识,问侬侬不记。yǔ guān guān bù shí,wèn nóng nóng bù jì。
虽然苦病痈,馋吻未能忌。suī rán kǔ bìng yōng,chán wěn wèi néng jì。

寄光化退居李晋卿

梅尧臣

久无归田人,今喜子去禄。jiǔ wú guī tián rén,jīn xǐ zi qù lù。
移家汉水滨,日见汉水绿。yí jiā hàn shuǐ bīn,rì jiàn hàn shuǐ lǜ。
川鳞可为饔,山毛可为蔌。chuān lín kě wèi yōng,shān máo kě wèi sù。
竟岁厌往还,行堤乐风俗。jìng suì yàn wǎng hái,xíng dī lè fēng sú。
青巾艑上郎,漆鬓颜如玉。qīng jīn biàn shàng láng,qī bìn yán rú yù。
倚樯临落照,独唱江南曲。yǐ qiáng lín luò zhào,dú chàng jiāng nán qū。
听若在江南,欢然自为足。tīng ruò zài jiāng nán,huān rán zì wèi zú。
我心虽有羡,未遂平生欲。wǒ xīn suī yǒu xiàn,wèi suì píng shēng yù。
更期毕婚嫁,方可事岩麓。gèng qī bì hūn jià,fāng kě shì yán lù。
买山须买泉,种树须种竹。mǎi shān xū mǎi quán,zhǒng shù xū zhǒng zhú。
泉以濯吾缨,竹以慕贤躅。quán yǐ zhuó wú yīng,zhú yǐ mù xián zhú。
此志应不忘,他时同隐录。cǐ zhì yīng bù wàng,tā shí tóng yǐn lù。

汝南江邻几云鄎南并淮浮光山有张隐居种松桧于其上养母甚孝时有猛兽驯庭中又郡西麻田山土沃泉美久不垦有刘叟者辟而居之近董氏黄氏欲买土为邻故江有慕之之作予辄次其韵

梅尧臣

峨峨淮山上,中有隐者栖。é é huái shān shàng,zhōng yǒu yǐn zhě qī。
不知松桧下,但见虎豹蹊。bù zhī sōng guì xià,dàn jiàn hǔ bào qī。
人群固已远,樵客入犹迷。rén qún gù yǐ yuǎn,qiáo kè rù yóu mí。
且奉采兰养,应无抱玉啼。qiě fèng cǎi lán yǎng,yīng wú bào yù tí。
麻田异麻源,石路春无泥。má tián yì má yuán,shí lù chūn wú ní。
高士不近俗,更在西岭西。gāo shì bù jìn sú,gèng zài xī lǐng xī。
石泉饮自足,深壑无人跻。shí quán yǐn zì zú,shēn hè wú rén jī。
不学淮南王,安问犬与鸡。bù xué huái nán wáng,ān wèn quǎn yǔ jī。
二人逍遥性,所乐唯杖藜。èr rén xiāo yáo xìng,suǒ lè wéi zhàng lí。
复有来慕邻,他年宁答嵇。fù yǒu lái mù lín,tā nián níng dá jī。
愿君且勉职,圣世未易暌。yuàn jūn qiě miǎn zhí,shèng shì wèi yì kuí。

魏文以予病渴赠薏苡二丛值庭下走笔戏谢

梅尧臣

愧无相如才,偶病相如渴。kuì wú xiāng rú cái,ǒu bìng xiāng rú kě。
潩水有丈人,薏苡分丛茇。yì shuǐ yǒu zhàng rén,yì yǐ fēn cóng bá。
为饮可扶衰,馀生幸且活。wèi yǐn kě fú shuāi,yú shēng xìng qiě huó。
安知恶己者,不愿变野葛。ān zhī è jǐ zhě,bù yuàn biàn yě gé。

新沼竹轩

梅尧臣

作轩仍见竹,潇洒排青幢。zuò xuān réng jiàn zhú,xiāo sǎ pái qīng chuáng。
斜乌与落月,静影昼寒窗。xié wū yǔ luò yuè,jìng yǐng zhòu hán chuāng。
光没影亦没,激水自淙淙。guāng méi yǐng yì méi,jī shuǐ zì cóng cóng。
夜深犹读易,谁更忆清江。yè shēn yóu dú yì,shuí gèng yì qīng jiāng。