古诗词

寤寐谣

梅尧臣

日月昼夜明,中匿暗霭物。rì yuè zhòu yè míng,zhōng nì àn ǎi wù。
前世有奇疾,五日瞑未殁。qián shì yǒu qí jí,wǔ rì míng wèi mò。
大夫家臣惧,鹊来视之脉不汨。dà fū jiā chén jù,què lái shì zhī mài bù mì。
尝闻秦缪公,奄奄往帝所,甚乐岂苍卒。cháng wén qín móu gōng,yǎn yǎn wǎng dì suǒ,shén lè qǐ cāng zú。
及乎七日寤,事与此无咈。jí hū qī rì wù,shì yǔ cǐ wú fú。
果然逾二日,觉语汝忽忽。guǒ rán yú èr rì,jué yǔ rǔ hū hū。
从帝游钧天,天乐声扬动心骨。cóng dì yóu jūn tiān,tiān lè shēng yáng dòng xīn gǔ。
有熊欲援我,我时不敢咄。yǒu xióng yù yuán wǒ,wǒ shí bù gǎn duō。
帝命我射之,熊死罴来突。dì mìng wǒ shè zhī,xióng sǐ pí lái tū。
又射又死罴,帝喜笑嗢嗢。yòu shè yòu sǐ pí,dì xǐ xiào wà wà。
二笥皆有副,拜赐未及发。èr sì jiē yǒu fù,bài cì wèi jí fā。
见儿在帝侧,帝属翟犬一。jiàn ér zài dì cè,dì shǔ dí quǎn yī。
曰俟子壮与,虽得都未悉。yuē qí zi zhuàng yǔ,suī dé dōu wèi xī。
复思古虞舜,勋德如白日。fù sī gǔ yú shùn,xūn dé rú bái rì。
将以其胄女,而为七世匹。jiāng yǐ qí zhòu nǚ,ér wèi qī shì pǐ。
是时董安于,受言藏既密。shì shí dǒng ān yú,shòu yán cáng jì mì。
遂陈鹊所云,锡田嘉彼术。suì chén què suǒ yún,xī tián jiā bǐ shù。
他日驾四牡,桓桓兵卫出。tā rì jià sì mǔ,huán huán bīng wèi chū。
矫立道上人,不避从者叱。jiǎo lì dào shàng rén,bù bì cóng zhě chì。
愿言谒主君,见子光隘溢。yuàn yán yè zhǔ jūn,jiàn zi guāng ài yì。
请君去左右,且闻君始疾。qǐng jūn qù zuǒ yòu,qiě wén jūn shǐ jí。
臣实在帝傍,颇有良可诘。chén shí zài dì bàng,pǒ yǒu liáng kě jí。
诘见我何为,见君射熊罴,命中皆不失。jí jiàn wǒ hé wèi,jiàn jūn shè xióng pí,mìng zhōng jiē bù shī。
是且曷谓然,晋难其可述。shì qiě hé wèi rán,jìn nán qí kě shù。
赐笥与属犬,解讲见终必。cì sì yǔ shǔ quǎn,jiě jiǎng jiàn zhōng bì。
问姓欲以官,欻恍不见质。wèn xìng yù yǐ guān,chuā huǎng bù jiàn zhì。
姑布子卿能相人,翟婢贱儿真将帅。gū bù zi qīng néng xiāng rén,dí bì jiàn ér zhēn jiāng shuài。
驰上常山得宝符,主君自此知无恤。chí shàng cháng shān dé bǎo fú,zhǔ jūn zì cǐ zhī wú xù。
北登夏屋邀大王,铜枓厨人击王卒。běi dēng xià wū yāo dà wáng,tóng dǒu chú rén jī wáng zú。
夫子姊呼天,摩笄自杀向山窟。fū zi zǐ hū tiān,mó jī zì shā xiàng shān kū。
今传所死山,摩笄名不没。jīn chuán suǒ sǐ shān,mó jī míng bù méi。
其后竹书留两节,丹砂写素智氏灭。qí hòu zhú shū liú liǎng jié,dān shā xiě sù zhì shì miè。
呜呼人事非偶然,满饮琉璃耳方热。wū hū rén shì fēi ǒu rán,mǎn yǐn liú lí ěr fāng rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送知和州杜驾部

梅尧臣

桐花欲开时,群噣争哺儿。tóng huā yù kāi shí,qún zhòu zhēng bǔ ér。
但求黄口饫,焉问丹穴饥。dàn qiú huáng kǒu yù,yān wèn dān xué jī。
常山有四鸟,将飞昔已悲。cháng shān yǒu sì niǎo,jiāng fēi xī yǐ bēi。
中间忽殒逝,岂得安其枝。zhōng jiān hū yǔn shì,qǐ dé ān qí zhī。
一饮必屡顾,每啄必迟迟。yī yǐn bì lǚ gù,měi zhuó bì chí chí。
今朝竟矫翼,去向江之湄。jīn cháo jìng jiǎo yì,qù xiàng jiāng zhī méi。
衔芹不自食,欲遗孤与雌。xián qín bù zì shí,yù yí gū yǔ cí。
此义实已重,莫为枭所嗤。cǐ yì shí yǐ zhòng,mò wèi xiāo suǒ chī。
世俗多嫌忌,我胡为此诗。shì sú duō xián jì,wǒ hú wèi cǐ shī。
此诗美孝悌,持赠杜挺之。cǐ shī měi xiào tì,chí zèng dù tǐng zhī。

送刘郎中知广德军

梅尧臣

昔在少年时,辛勤事诸父。xī zài shǎo nián shí,xīn qín shì zhū fù。
诸父为桃州,物宜皆可数。zhū fù wèi táo zhōu,wù yí jiē kě shù。
事君勤职贡,采茗先谷雨。shì jūn qín zhí gòng,cǎi míng xiān gǔ yǔ。
劭农井田桑,科薅重锄斧。shào nóng jǐng tián sāng,kē hāo zhòng chú fǔ。
城西大灵祠,措意初似禹。chéng xī dà líng cí,cuò yì chū shì yǔ。
将通吴境河,身自同豕伍。jiāng tōng wú jìng hé,shēn zì tóng shǐ wǔ。
期妇来饷时,坛上必鸣鼓。qī fù lái xiǎng shí,tán shàng bì míng gǔ。
一为乌所误,愧恨去不睹。yī wèi wū suǒ wù,kuì hèn qù bù dǔ。
至今存遗堤,五丈立坚土。zhì jīn cún yí dī,wǔ zhàng lì jiān tǔ。
正如开轘辕,黄熊惭启姥。zhèng rú kāi huán yuán,huáng xióng cán qǐ lǎo。
功利欲及民,血食宜簋簠。gōng lì yù jí mín,xuè shí yí guǐ fǔ。
祠后有高山,山头多栋宇。cí hòu yǒu gāo shān,shān tóu duō dòng yǔ。
此实诸父为,禾麻可就俯。cǐ shí zhū fù wèi,hé má kě jiù fǔ。
岁登有乐事,或亦作歌舞。suì dēng yǒu lè shì,huò yì zuò gē wǔ。
赋诗当清明,解禊思洛浦。fù shī dāng qīng míng,jiě xì sī luò pǔ。
其言在黑石,往往被乐府。qí yán zài hēi shí,wǎng wǎng bèi lè fǔ。
于今三十年,追想渐成古。yú jīn sān shí nián,zhuī xiǎng jiàn chéng gǔ。
公将乘朱轮,去问民疾苦。gōng jiāng chéng zhū lún,qù wèn mín jí kǔ。
治术自有具,薄言无所补。zhì shù zì yǒu jù,báo yán wú suǒ bǔ。
缺将陈迹书,又且剧莽卤。quē jiāng chén jì shū,yòu qiě jù mǎng lǔ。

赋石昌言家五题括苍石屏

梅尧臣

括苍黄石屏,树如浓墨写。kuò cāng huáng shí píng,shù rú nóng mò xiě。
根深称条叶,生意绝萧洒。gēn shēn chēng tiáo yè,shēng yì jué xiāo sǎ。
或闻造物手,立异先真假。huò wén zào wù shǒu,lì yì xiān zhēn jiǎ。
指是龟溲摹,能同自然者。zhǐ shì guī sōu mó,néng tóng zì rán zhě。
天下莫复言,物亦逢知寡。tiān xià mò fù yán,wù yì féng zhī guǎ。

赋石昌言家五题括苍石屏

梅尧臣

名画不复生,古魂埋地底。míng huà bù fù shēng,gǔ hún mái dì dǐ。
技能无所发,骋巧崭岩里。jì néng wú suǒ fā,chěng qiǎo zhǎn yán lǐ。
纤纤扫苍林,坡岸分迤逦。xiān xiān sǎo cāng lín,pō àn fēn yí lǐ。
近可笔发窥,远若风霾起。jìn kě bǐ fā kuī,yuǎn ruò fēng mái qǐ。
遂令众画师,一点不可毁。suì lìng zhòng huà shī,yī diǎn bù kě huǐ。
我今会石家,饮酒酒复美。wǒ jīn huì shí jiā,yǐn jiǔ jiǔ fù měi。
虽不见绿珠,见此差可喜。suī bù jiàn lǜ zhū,jiàn cǐ chà kě xǐ。
愁逢暴谑人,渍墨书不已。chóu féng bào xuè rén,zì mò shū bù yǐ。

赋石昌言家五题括苍石屏

梅尧臣

双睛射空眼角耸,筋爪入节韝绦垂。shuāng jīng shè kōng yǎn jiǎo sǒng,jīn zhǎo rù jié gōu tāo chuí。
翅排霜刀毛缀甲,雪色愁突秋云披。chì pái shuāng dāo máo zhuì jiǎ,xuě sè chóu tū qiū yún pī。
当时始得不知价,朝发海东夕九嶷。dāng shí shǐ dé bù zhī jià,cháo fā hǎi dōng xī jiǔ yí。
世为奇俊玩不足,夺质移神归画师。shì wèi qí jùn wán bù zú,duó zhì yí shén guī huà shī。
而今推尚深堂上,燕雀屏绝宁来窥。ér jīn tuī shàng shēn táng shàng,yàn què píng jué níng lái kuī。
画师黄荃出西蜀,成都范君能具知。huà shī huáng quán chū xī shǔ,chéng dōu fàn jūn néng jù zhī。
范云荃笔不取次,自养鹰鹯观所宜。fàn yún quán bǐ bù qǔ cì,zì yǎng yīng zhān guān suǒ yí。
毰毛植立各有态,剜奇剔怪乃肯为。péi máo zhí lì gè yǒu tài,wān qí tī guài nǎi kěn wèi。
寻常饲鹰多捕鼠,捕鼠往往驱其儿。xún cháng sì yīng duō bǔ shǔ,bǔ shǔ wǎng wǎng qū qí ér。
其儿长大好飞走,其孙卖鼠迭又衰。qí ér zhǎng dà hǎo fēi zǒu,qí sūn mài shǔ dié yòu shuāi。
范君语此亦有味,欲戒近习无他移。fàn jūn yǔ cǐ yì yǒu wèi,yù jiè jìn xí wú tā yí。

赋石昌言家五题括苍石屏

梅尧臣

往在河南佐王宰,王收书画盈数车。wǎng zài hé nán zuǒ wáng zǎi,wáng shōu shū huà yíng shù chē。
我于是时多所阅,如今过目无遁差。wǒ yú shì shí duō suǒ yuè,rú jīn guò mù wú dùn chà。
石君屏上怀素笔,盘屈瘦梗相交加。shí jūn píng shàng huái sù bǐ,pán qū shòu gěng xiāng jiāo jiā。
苍虬入云不收尾,卷起海水秋鱼虾。cāng qiú rù yún bù shōu wěi,juǎn qǐ hǎi shuǐ qiū yú xiā。
毫乾绢竭力未尽,山鬼突须垂髿髿。háo qián juàn jié lì wèi jǐn,shān guǐ tū xū chuí suō suō。
牵缠回环断不断,秋风枯蔓连蒂瓜。qiān chán huí huán duàn bù duàn,qiū fēng kū màn lián dì guā。
纵横得意自奔放,体法岂计直与斜。zòng héng dé yì zì bēn fàng,tǐ fǎ qǐ jì zhí yǔ xié。
客有临书在屏侧,豪强夺骑白鼻騧。kè yǒu lín shū zài píng cè,háo qiáng duó qí bái bí guā。
超尘绝迹莫见影,竞爱此家忘彼家。chāo chén jué jì mò jiàn yǐng,jìng ài cǐ jiā wàng bǐ jiā。
赏新匿旧世情好,射杀逢蒙亦可嗟。shǎng xīn nì jiù shì qíng hǎo,shè shā féng méng yì kě jiē。

赋石昌言家五题括苍石屏

梅尧臣

谁谓虎可缚,缚之自有术。shuí wèi hǔ kě fù,fù zhī zì yǒu shù。
孙生画此系在石,拿绳人立尾垂屈。sūn shēng huà cǐ xì zài shí,ná shéng rén lì wěi chuí qū。
坠身怒力欲脱时,顾眄生狞神气出。zhuì shēn nù lì yù tuō shí,gù miǎn shēng níng shén qì chū。
江南包氏为最精,毛质虽真猛难匹。jiāng nán bāo shì wèi zuì jīng,máo zhì suī zhēn měng nán pǐ。
蜀人不敢道知微,知微名重非今日。shǔ rén bù gǎn dào zhī wēi,zhī wēi míng zhòng fēi jīn rì。

读贤愚录

梅尧臣

为妹不傍贵,为妇不慢贫。wèi mèi bù bàng guì,wèi fù bù màn pín。
为母不纵情,三德今播人。wèi mǔ bù zòng qíng,sān dé jīn bō rén。
胡翁与著录,苏倩为书珉。hú wēng yǔ zhù lù,sū qiàn wèi shū mín。
比诸孟氏贤,义已同择邻。bǐ zhū mèng shì xián,yì yǐ tóng zé lín。

送河内令孙偕兼怀太守晁子长

梅尧臣

去年同渡江,江上风雷恶。qù nián tóng dù jiāng,jiāng shàng fēng léi è。
与君相后先,夜向芦洲泊。yǔ jūn xiāng hòu xiān,yè xiàng lú zhōu pō。
君今作邑太行阳,八月黄河雁初落。jūn jīn zuò yì tài xíng yáng,bā yuè huáng hé yàn chū luò。
汉家借寇吏正闲,到喜秋城罢严柝。hàn jiā jiè kòu lì zhèng xián,dào xǐ qiū chéng bà yán tuò。

送湖州太守章伯镇

梅尧臣

一夜北山云,吹作南湖雨。yī yè běi shān yún,chuī zuò nán hú yǔ。
南湖迎使君,荷声竞笳鼓。nán hú yíng shǐ jūn,hé shēng jìng jiā gǔ。
频年吴境旱,吴侬相聚语。pín nián wú jìng hàn,wú nóng xiāng jù yǔ。
今日见贤侯,鱼虾亦跳舞。jīn rì jiàn xián hóu,yú xiā yì tiào wǔ。

送王伯初通判婺州

梅尧臣

隐侯没来久,八咏无继作。yǐn hóu méi lái jiǔ,bā yǒng wú jì zuò。
星宿少光芒,虹霓挂楼角。xīng sù shǎo guāng máng,hóng ní guà lóu jiǎo。
迩来数百年,才彦森台阁。ěr lái shù bǎi nián,cái yàn sēn tái gé。
君平请是行,有意在岩壑。jūn píng qǐng shì xíng,yǒu yì zài yán hè。
手持能赋笔,势似强弩彍。shǒu chí néng fù bǐ,shì shì qiáng nǔ guō。
会待东南风,芬然传蕙若。huì dài dōng nán fēng,fēn rán chuán huì ruò。

送徐州签判李廷评

梅尧臣

曩者初见君,同来许昌幕。nǎng zhě chū jiàn jūn,tóng lái xǔ chāng mù。
今虽俱服除,独得王粲乐。jīn suī jù fú chú,dú dé wáng càn lè。
山东寇盗息,沛上风物博。shān dōng kòu dào xī,pèi shàng fēng wù bó。
主人况豪英,樽俎不落莫。zhǔ rén kuàng háo yīng,zūn zǔ bù luò mò。
行行无久留,归向骐驎阁。xíng xíng wú jiǔ liú,guī xiàng qí lín gé。

观史氏画马图

梅尧臣

谁缝冰纨十二幅,画出胡马一百蹄。shuí fèng bīng wán shí èr fú,huà chū hú mǎ yī bǎi tí。
胡人纵猎走且射,野牛骇怒头角低。hú rén zòng liè zǒu qiě shè,yě niú hài nù tóu jiǎo dī。
黄骢铁骝白的颡,散作五花毛不齐。huáng cōng tiě liú bái de sǎng,sàn zuò wǔ huā máo bù qí。
弯弓未发箭在手,二十五匹俱争西。wān gōng wèi fā jiàn zài shǒu,èr shí wǔ pǐ jù zhēng xī。
往闻胡瑰能画马,阴山七骑皆戎奚。wǎng wén hú guī néng huà mǎ,yīn shān qī qí jiē róng xī。
或牵或立或仰视,闲暇意思如鸣嘶。huò qiān huò lì huò yǎng shì,xián xiá yì sī rú míng sī。
风吹裘带旗脚展,沙草一向寒凄迷。fēng chuī qiú dài qí jiǎo zhǎn,shā cǎo yī xiàng hán qī mí。
凤瓶挈酒鞍挂获,毡庐毳帐半隐堤。fèng píng qiè jiǔ ān guà huò,zhān lú cuì zhàng bàn yǐn dī。
君之二图诚亦好,若比瑰笔犹云泥。jūn zhī èr tú chéng yì hǎo,ruò bǐ guī bǐ yóu yún ní。

送顾中舍赴德顺军

梅尧臣

闻从垄坻去,垄坻多羌兵。wén cóng lǒng chí qù,lǒng chí duō qiāng bīng。
明月共临峡,风泉如哀筝。míng yuè gòng lín xiá,fēng quán rú āi zhēng。
志士莫忆家,将军亦儒生。zhì shì mò yì jiā,jiāng jūn yì rú shēng。

三月二十五日喜雨

梅尧臣

初为委吏承命书,是夜旱雨深一尺。chū wèi wěi lì chéng mìng shū,shì yè hàn yǔ shēn yī chǐ。
乃知穷困同草莱,隔岁焦枯有时涤。nǎi zhī qióng kùn tóng cǎo lái,gé suì jiāo kū yǒu shí dí。
向闻乖龙池底藏,驱逐肯行须霹雳。xiàng wén guāi lóng chí dǐ cáng,qū zhú kěn xíng xū pī lì。
今无雷电已滂然,好在三公莫忧责。jīn wú léi diàn yǐ pāng rán,hǎo zài sān gōng mò yōu zé。