古诗词

寤寐谣

梅尧臣

日月昼夜明,中匿暗霭物。rì yuè zhòu yè míng,zhōng nì àn ǎi wù。
前世有奇疾,五日瞑未殁。qián shì yǒu qí jí,wǔ rì míng wèi mò。
大夫家臣惧,鹊来视之脉不汨。dà fū jiā chén jù,què lái shì zhī mài bù mì。
尝闻秦缪公,奄奄往帝所,甚乐岂苍卒。cháng wén qín móu gōng,yǎn yǎn wǎng dì suǒ,shén lè qǐ cāng zú。
及乎七日寤,事与此无咈。jí hū qī rì wù,shì yǔ cǐ wú fú。
果然逾二日,觉语汝忽忽。guǒ rán yú èr rì,jué yǔ rǔ hū hū。
从帝游钧天,天乐声扬动心骨。cóng dì yóu jūn tiān,tiān lè shēng yáng dòng xīn gǔ。
有熊欲援我,我时不敢咄。yǒu xióng yù yuán wǒ,wǒ shí bù gǎn duō。
帝命我射之,熊死罴来突。dì mìng wǒ shè zhī,xióng sǐ pí lái tū。
又射又死罴,帝喜笑嗢嗢。yòu shè yòu sǐ pí,dì xǐ xiào wà wà。
二笥皆有副,拜赐未及发。èr sì jiē yǒu fù,bài cì wèi jí fā。
见儿在帝侧,帝属翟犬一。jiàn ér zài dì cè,dì shǔ dí quǎn yī。
曰俟子壮与,虽得都未悉。yuē qí zi zhuàng yǔ,suī dé dōu wèi xī。
复思古虞舜,勋德如白日。fù sī gǔ yú shùn,xūn dé rú bái rì。
将以其胄女,而为七世匹。jiāng yǐ qí zhòu nǚ,ér wèi qī shì pǐ。
是时董安于,受言藏既密。shì shí dǒng ān yú,shòu yán cáng jì mì。
遂陈鹊所云,锡田嘉彼术。suì chén què suǒ yún,xī tián jiā bǐ shù。
他日驾四牡,桓桓兵卫出。tā rì jià sì mǔ,huán huán bīng wèi chū。
矫立道上人,不避从者叱。jiǎo lì dào shàng rén,bù bì cóng zhě chì。
愿言谒主君,见子光隘溢。yuàn yán yè zhǔ jūn,jiàn zi guāng ài yì。
请君去左右,且闻君始疾。qǐng jūn qù zuǒ yòu,qiě wén jūn shǐ jí。
臣实在帝傍,颇有良可诘。chén shí zài dì bàng,pǒ yǒu liáng kě jí。
诘见我何为,见君射熊罴,命中皆不失。jí jiàn wǒ hé wèi,jiàn jūn shè xióng pí,mìng zhōng jiē bù shī。
是且曷谓然,晋难其可述。shì qiě hé wèi rán,jìn nán qí kě shù。
赐笥与属犬,解讲见终必。cì sì yǔ shǔ quǎn,jiě jiǎng jiàn zhōng bì。
问姓欲以官,欻恍不见质。wèn xìng yù yǐ guān,chuā huǎng bù jiàn zhì。
姑布子卿能相人,翟婢贱儿真将帅。gū bù zi qīng néng xiāng rén,dí bì jiàn ér zhēn jiāng shuài。
驰上常山得宝符,主君自此知无恤。chí shàng cháng shān dé bǎo fú,zhǔ jūn zì cǐ zhī wú xù。
北登夏屋邀大王,铜枓厨人击王卒。běi dēng xià wū yāo dà wáng,tóng dǒu chú rén jī wáng zú。
夫子姊呼天,摩笄自杀向山窟。fū zi zǐ hū tiān,mó jī zì shā xiàng shān kū。
今传所死山,摩笄名不没。jīn chuán suǒ sǐ shān,mó jī míng bù méi。
其后竹书留两节,丹砂写素智氏灭。qí hòu zhú shū liú liǎng jié,dān shā xiě sù zhì shì miè。
呜呼人事非偶然,满饮琉璃耳方热。wū hū rén shì fēi ǒu rán,mǎn yǐn liú lí ěr fāng rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送石昌言学士

梅尧臣

混混拍堤瓜蔓水,轩轩衔尾挂樯船。hùn hùn pāi dī guā màn shuǐ,xuān xuān xián wěi guà qiáng chuán。
使君东下只朝夕,父老走迎无后先。shǐ jūn dōng xià zhǐ cháo xī,fù lǎo zǒu yíng wú hòu xiān。
古堞秋耕拾铜镞,长淮瀑雨入壕莲。gǔ dié qiū gēng shí tóng zú,zhǎng huái pù yǔ rù háo lián。
鸣猿舞鹤仍持去,不忆承明夜直眠。míng yuán wǔ hè réng chí qù,bù yì chéng míng yè zhí mián。

依韵和秋夜对月

梅尧臣

陈王苑里望空虚,吴客风前忆具区。chén wáng yuàn lǐ wàng kōng xū,wú kè fēng qián yì jù qū。
横阁渐看河影转,绕枝还见鹊惊无。héng gé jiàn kàn hé yǐng zhuǎn,rào zhī hái jiàn què jīng wú。
虫催织妇机成素,露逼鲛人泪作珠。chóng cuī zhī fù jī chéng sù,lù bī jiāo rén lèi zuò zhū。
才比陶潜无用处,纱巾时任酒沾濡。cái bǐ táo qián wú yòng chù,shā jīn shí rèn jiǔ zhān rú。

送乐职方知泗州

梅尧臣

长堤冻柳不堪折,穷腊使君单骑行。zhǎng dī dòng liǔ bù kān zhé,qióng là shǐ jūn dān qí xíng。
苏合轻裘霜莫犯,铜牙大弩吏先迎。sū hé qīng qiú shuāng mò fàn,tóng yá dà nǔ lì xiān yíng。
山旁楚贾连樯泊,水上禹书寒磬清。shān páng chǔ jiǎ lián qiáng pō,shuǐ shàng yǔ shū hán qìng qīng。
试向郡楼东北望,烟波千里月临城。shì xiàng jùn lóu dōng běi wàng,yān bō qiān lǐ yuè lín chéng。

依韵和原甫月夜独酌

梅尧臣

月下马蹄休扰扰,夜凉虫响竞嚣嚣。yuè xià mǎ tí xiū rǎo rǎo,yè liáng chóng xiǎng jìng xiāo xiāo。
一杯独饮愁何有,孤榻无人膝自摇。yī bēi dú yǐn chóu hé yǒu,gū tà wú rén xī zì yáo。
北斗柄高天渐转,小冠簪冷发微凋。běi dòu bǐng gāo tiān jiàn zhuǎn,xiǎo guān zān lěng fā wēi diāo。
谁知静对颓然影,竟夕幽怀岂易聊。shuí zhī jìng duì tuí rán yǐng,jìng xī yōu huái qǐ yì liáo。

依韵和原甫早赴紫宸朝待旦假寐

梅尧臣

月落西楼露气寒,大明将谒望清班。yuè luò xī lóu lù qì hán,dà míng jiāng yè wàng qīng bān。
烛房犹照衣冠上,漏舍欲为鱼鸟间。zhú fáng yóu zhào yī guān shàng,lòu shě yù wèi yú niǎo jiān。
入仗采旗开日月,在庭公衮俨云山。rù zhàng cǎi qí kāi rì yuè,zài tíng gōng gǔn yǎn yún shān。
我惭一似朝宗水,亦得随流到海还。wǒ cán yī shì cháo zōng shuǐ,yì dé suí liú dào hǎi hái。

依韵和吴冲卿新葺南斋

梅尧臣

移病新秋厌直庐,自将僮仆治前除。yí bìng xīn qiū yàn zhí lú,zì jiāng tóng pū zhì qián chú。
已栽楚客江边草,不学严陵濑上鱼。yǐ zāi chǔ kè jiāng biān cǎo,bù xué yán líng lài shàng yú。
红穗拂栏何茜粲,绿丛无水亦萧疏。hóng suì fú lán hé qiàn càn,lǜ cóng wú shuǐ yì xiāo shū。
从今有月君须饮,况与朋亲共舍居。cóng jīn yǒu yuè jūn xū yǐn,kuàng yǔ péng qīn gòng shě jū。

依韵和睢阳杜相公答蔡君谟新体飞草书

梅尧臣

丹砂篆印发题封,云母屏开照耀中。dān shā zhuàn yìn fā tí fēng,yún mǔ píng kāi zhào yào zhōng。
漠漠蛟绡吹入纸,翘翘虿发卷随风。mò mò jiāo xiāo chuī rù zhǐ,qiào qiào chài fā juǎn suí fēng。
新番自与鸿都异,旧法唯应垩帚同。xīn fān zì yǔ hóng dōu yì,jiù fǎ wéi yīng è zhǒu tóng。
丞相报诗何处问,清泠池上雁能通。chéng xiāng bào shī hé chù wèn,qīng líng chí shàng yàn néng tōng。

过淮

梅尧臣

侍亲数数来浮汴,护榇迢迢复渡淮。shì qīn shù shù lái fú biàn,hù chèn tiáo tiáo fù dù huái。
旨蓄曾无御寒具,细君唯有隐居钗。zhǐ xù céng wú yù hán jù,xì jūn wéi yǒu yǐn jū chāi。
月衔远入鱼衔浪,潮退长汀蚌阁崖。yuè xián yuǎn rù yú xián làng,cháo tuì zhǎng tīng bàng gé yá。
素服华颠色相似,青铜不忍见形骸。sù fú huá diān sè xiāng shì,qīng tóng bù rěn jiàn xíng hái。

太师杜

梅尧臣

杜诗尝说少陵豪,祖德兼夸翰墨高。dù shī cháng shuō shǎo líng háo,zǔ dé jiān kuā hàn mò gāo。
苏李为奴令侍席,钟王北面使持毫。sū lǐ wèi nú lìng shì xí,zhōng wáng běi miàn shǐ chí háo。
郊麟作瑞唯逢趾,天马能行不辨毛。jiāo lín zuò ruì wéi féng zhǐ,tiān mǎ néng xíng bù biàn máo。
一诵东山零雨句,无心更学楚离骚。yī sòng dōng shān líng yǔ jù,wú xīn gèng xué chǔ lí sāo。

依韵和正仲寄酒因戏之

梅尧臣

上字黄封谁可识,偷传王氏法应真。shàng zì huáng fēng shuí kě shí,tōu chuán wáng shì fǎ yīng zhēn。
清淮始变醅犹薄,句水新来味更醇。qīng huái shǐ biàn pēi yóu báo,jù shuǐ xīn lái wèi gèng chún。
欲拟比酥酥少色,曾持劝客客何人。yù nǐ bǐ sū sū shǎo sè,céng chí quàn kè kè hé rén。
红梅虽是吾家物,老去无心一醉春。hóng méi suī shì wú jiā wù,lǎo qù wú xīn yī zuì chūn。

依韵和马都官春日忆西湖寄陆生

梅尧臣

时望前湖倚玉梯,云山横绝路东西。shí wàng qián hú yǐ yù tī,yún shān héng jué lù dōng xī。
只知远目穷芳草,不见高人在曲堤。zhǐ zhī yuǎn mù qióng fāng cǎo,bù jiàn gāo rén zài qū dī。
画榼寻春应醉去,旧朋怀昔欲魂迷。huà kē xún chūn yīng zuì qù,jiù péng huái xī yù hún mí。
海边燕子来无数,愿托双飞寄短题。hǎi biān yàn zi lái wú shù,yuàn tuō shuāng fēi jì duǎn tí。

依韵和王介甫兄弟舟次芜江怀寄吴正仲

梅尧臣

楚客连樯泊晚风,吴人江畔醉无穷。chǔ kè lián qiáng pō wǎn fēng,wú rén jiāng pàn zuì wú qióng。
少陵失意诗偏老,子厚因迁笔更雄。shǎo líng shī yì shī piān lǎo,zi hòu yīn qiān bǐ gèng xióng。
贯口信潮千里至,平沙落日一时红。guàn kǒu xìn cháo qiān lǐ zhì,píng shā luò rì yī shí hóng。
知君兄弟才名大,我愧白头辽水东。zhī jūn xiōng dì cái míng dà,wǒ kuì bái tóu liáo shuǐ dōng。

至和元年四月二十日夜梦蔡紫微君谟同在阁下食樱桃蔡云与君及此再食矣梦中感而有赋觉而录之

梅尧臣

朱樱再食双盘日,紫禁重颁四月时。zhū yīng zài shí shuāng pán rì,zǐ jìn zhòng bān sì yuè shí。
滉朗天开云雾阁,依稀身在凤皇池。huàng lǎng tiān kāi yún wù gé,yī xī shēn zài fèng huáng chí。
味兼羊酪何由敌,豉下莼羹不足宜。wèi jiān yáng lào hé yóu dí,shì xià chún gēng bù zú yí。
原庙荐来应已久,黄莺犹在最深枝。yuán miào jiàn lái yīng yǐ jiǔ,huáng yīng yóu zài zuì shēn zhī。

闻永叔出守同州寄之

梅尧臣

冕旒高拱元元上,左右无非唯唯臣。miǎn liú gāo gǒng yuán yuán shàng,zuǒ yòu wú fēi wéi wéi chén。
独以至公持国法,岂将孤直犯龙鳞。dú yǐ zhì gōng chí guó fǎ,qǐ jiāng gū zhí fàn lóng lín。
茱萸欲把人留楚,苜蓿方枯马入秦。zhū yú yù bǎ rén liú chǔ,mù xu fāng kū mǎ rù qín。
访古寻碑可销日,秋风原上足麒麟。fǎng gǔ xún bēi kě xiāo rì,qiū fēng yuán shàng zú qí lín。

依韵和吴正仲冬至

梅尧臣

流光冉冉即衰迟,物趣回环似转规。liú guāng rǎn rǎn jí shuāi chí,wù qù huí huán shì zhuǎn guī。
长景已知今日至,孤怀不比少年时。zhǎng jǐng yǐ zhī jīn rì zhì,gū huái bù bǐ shǎo nián shí。
阻陪上閤鸳鸾后,且与南州父老期。zǔ péi shàng gé yuān luán hòu,qiě yǔ nán zhōu fù lǎo qī。
况有舂禾新酒熟,百分休放手中卮。kuàng yǒu chōng hé xīn jiǔ shú,bǎi fēn xiū fàng shǒu zhōng zhī。