古诗词

寤寐谣

梅尧臣

日月昼夜明,中匿暗霭物。rì yuè zhòu yè míng,zhōng nì àn ǎi wù。
前世有奇疾,五日瞑未殁。qián shì yǒu qí jí,wǔ rì míng wèi mò。
大夫家臣惧,鹊来视之脉不汨。dà fū jiā chén jù,què lái shì zhī mài bù mì。
尝闻秦缪公,奄奄往帝所,甚乐岂苍卒。cháng wén qín móu gōng,yǎn yǎn wǎng dì suǒ,shén lè qǐ cāng zú。
及乎七日寤,事与此无咈。jí hū qī rì wù,shì yǔ cǐ wú fú。
果然逾二日,觉语汝忽忽。guǒ rán yú èr rì,jué yǔ rǔ hū hū。
从帝游钧天,天乐声扬动心骨。cóng dì yóu jūn tiān,tiān lè shēng yáng dòng xīn gǔ。
有熊欲援我,我时不敢咄。yǒu xióng yù yuán wǒ,wǒ shí bù gǎn duō。
帝命我射之,熊死罴来突。dì mìng wǒ shè zhī,xióng sǐ pí lái tū。
又射又死罴,帝喜笑嗢嗢。yòu shè yòu sǐ pí,dì xǐ xiào wà wà。
二笥皆有副,拜赐未及发。èr sì jiē yǒu fù,bài cì wèi jí fā。
见儿在帝侧,帝属翟犬一。jiàn ér zài dì cè,dì shǔ dí quǎn yī。
曰俟子壮与,虽得都未悉。yuē qí zi zhuàng yǔ,suī dé dōu wèi xī。
复思古虞舜,勋德如白日。fù sī gǔ yú shùn,xūn dé rú bái rì。
将以其胄女,而为七世匹。jiāng yǐ qí zhòu nǚ,ér wèi qī shì pǐ。
是时董安于,受言藏既密。shì shí dǒng ān yú,shòu yán cáng jì mì。
遂陈鹊所云,锡田嘉彼术。suì chén què suǒ yún,xī tián jiā bǐ shù。
他日驾四牡,桓桓兵卫出。tā rì jià sì mǔ,huán huán bīng wèi chū。
矫立道上人,不避从者叱。jiǎo lì dào shàng rén,bù bì cóng zhě chì。
愿言谒主君,见子光隘溢。yuàn yán yè zhǔ jūn,jiàn zi guāng ài yì。
请君去左右,且闻君始疾。qǐng jūn qù zuǒ yòu,qiě wén jūn shǐ jí。
臣实在帝傍,颇有良可诘。chén shí zài dì bàng,pǒ yǒu liáng kě jí。
诘见我何为,见君射熊罴,命中皆不失。jí jiàn wǒ hé wèi,jiàn jūn shè xióng pí,mìng zhōng jiē bù shī。
是且曷谓然,晋难其可述。shì qiě hé wèi rán,jìn nán qí kě shù。
赐笥与属犬,解讲见终必。cì sì yǔ shǔ quǎn,jiě jiǎng jiàn zhōng bì。
问姓欲以官,欻恍不见质。wèn xìng yù yǐ guān,chuā huǎng bù jiàn zhì。
姑布子卿能相人,翟婢贱儿真将帅。gū bù zi qīng néng xiāng rén,dí bì jiàn ér zhēn jiāng shuài。
驰上常山得宝符,主君自此知无恤。chí shàng cháng shān dé bǎo fú,zhǔ jūn zì cǐ zhī wú xù。
北登夏屋邀大王,铜枓厨人击王卒。běi dēng xià wū yāo dà wáng,tóng dǒu chú rén jī wáng zú。
夫子姊呼天,摩笄自杀向山窟。fū zi zǐ hū tiān,mó jī zì shā xiàng shān kū。
今传所死山,摩笄名不没。jīn chuán suǒ sǐ shān,mó jī míng bù méi。
其后竹书留两节,丹砂写素智氏灭。qí hòu zhú shū liú liǎng jié,dān shā xiě sù zhì shì miè。
呜呼人事非偶然,满饮琉璃耳方热。wū hū rén shì fēi ǒu rán,mǎn yǐn liú lí ěr fāng rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和希深晚泛伊川

梅尧臣

放溜下平波,舟移不知远。fàng liū xià píng bō,zhōu yí bù zhī yuǎn。
稍回溪口风,恣爱云中巘。shāo huí xī kǒu fēng,zì ài yún zhōng yǎn。
水鸟静相依,芦洲蔼将晚。shuǐ niǎo jìng xiāng yī,lú zhōu ǎi jiāng wǎn。
归路莫言赊,何妨乘月返。guī lù mò yán shē,hé fáng chéng yuè fǎn。

梅尧臣

风枝不动月光午,况是高台过新雨。fēng zhī bù dòng yuè guāng wǔ,kuàng shì gāo tái guò xīn yǔ。
吴客方思千里归,不负洛阳尘与土。wú kè fāng sī qiān lǐ guī,bù fù luò yáng chén yǔ tǔ。
到时水落鳜鲈肥,香稻初炊鲙红缕。dào shí shuǐ luò guì lú féi,xiāng dào chū chuī kuài hóng lǚ。
休言羊酪敌莼羹,我亦长吟念东楚。xiū yán yáng lào dí chún gēng,wǒ yì zhǎng yín niàn dōng chǔ。
平胡马嘶谁可留,去去相望富春渚。píng hú mǎ sī shuí kě liú,qù qù xiāng wàng fù chūn zhǔ。

雨中移竹

梅尧臣

荷锸冒秋霖,匆匆移翠竹。hé chā mào qiū lín,cōng cōng yí cuì zhú。
欲分溪上阴,聊助池边绿。yù fēn xī shàng yīn,liáo zhù chí biān lǜ。
中散林未开,子猷心已足。zhōng sàn lín wèi kāi,zi yóu xīn yǐ zú。
青青谢栽培,岂愧凡草木。qīng qīng xiè zāi péi,qǐ kuì fán cǎo mù。

旌义港阻风

梅尧臣

清晨下长淮,忽值秋风恶。qīng chén xià zhǎng huái,hū zhí qiū fēng è。
渺弥云雾昏,掀合鱼龙作。miǎo mí yún wù hūn,xiān hé yú lóng zuò。
方惊白浪高,又以寒潮落。fāng jīng bái làng gāo,yòu yǐ hán cháo luò。
远渚时出没,轻舟自前却。yuǎn zhǔ shí chū méi,qīng zhōu zì qián què。
将投古戍迷,偶得孤港泊。jiāng tóu gǔ shù mí,ǒu dé gū gǎng pō。
下缆寄芦林,寻村步芒屩。xià lǎn jì lú lín,xún cūn bù máng juē。
傥有白醪沽,聊为野田酌。tǎng yǒu bái láo gū,liáo wèi yě tián zhuó。
茆屋何飕飕,瓦罂空索索。máo wū hé sōu sōu,wǎ yīng kōng suǒ suǒ。
却持杖头归,相顾还寂寞。què chí zhàng tóu guī,xiāng gù hái jì mò。
一夕不能眠,孤吟当狂药。yī xī bù néng mián,gū yín dāng kuáng yào。

舟中闻蛩

梅尧臣

秋月满行舟,秋虫响孤岸。qiū yuè mǎn xíng zhōu,qiū chóng xiǎng gū àn。
岂独居者愁,当令客心乱。qǐ dú jū zhě chóu,dāng lìng kè xīn luàn。
展转重兴嗟,所嗟时节换。zhǎn zhuǎn zhòng xīng jiē,suǒ jiē shí jié huàn。
时节不苦留,川涂行已半。shí jié bù kǔ liú,chuān tú xíng yǐ bàn。
霜落草根枯,清音从此断。shuāng luò cǎo gēn kū,qīng yīn cóng cǐ duàn。
谁复过江南,哀鸿为我伴。shuí fù guò jiāng nán,āi hóng wèi wǒ bàn。

芜湖口留别弟信臣

梅尧臣

少也远辞亲,俱为异乡客。shǎo yě yuǎn cí qīn,jù wèi yì xiāng kè。
昨日偶同归,今朝复南适。zuó rì ǒu tóng guī,jīn cháo fù nán shì。
南迁畏简书,叨兹六百石。nán qiān wèi jiǎn shū,dāo zī liù bǎi shí。
重念我当去,送我江之侧。zhòng niàn wǒ dāng qù,sòng wǒ jiāng zhī cè。
溪山远更清,溪水深转碧。xī shān yuǎn gèng qīng,xī shuǐ shēn zhuǎn bì。
因知惜别情,愈赊应愈剧。yīn zhī xī bié qíng,yù shē yīng yù jù。

几道隰州判官

梅尧臣

清晓赴国门,西风生早凉。qīng xiǎo fù guó mén,xī fēng shēng zǎo liáng。
天地大道出,苑树短亭傍。tiān dì dà dào chū,yuàn shù duǎn tíng bàng。
相看车马色,共照池水光。xiāng kàn chē mǎ sè,gòng zhào chí shuǐ guāng。
举酒酒非浅,明朝谁重觞。jǔ jiǔ jiǔ fēi qiǎn,míng cháo shuí zhòng shāng。
话别语难尽,去后空回肠。huà bié yǔ nán jǐn,qù hòu kōng huí cháng。
计彼行路远,几日至洛阳。jì bǐ xíng lù yuǎn,jǐ rì zhì luò yáng。
洛阳多旧友,一一道相望。luò yáng duō jiù yǒu,yī yī dào xiāng wàng。
失意非憔悴,怀昔无悲伤。shī yì fēi qiáo cuì,huái xī wú bēi shāng。
无由恋中国,不久之南方。wú yóu liàn zhōng guó,bù jiǔ zhī nán fāng。
音书傥能问,鸿雁亦将翔。yīn shū tǎng néng wèn,hóng yàn yì jiāng xiáng。
此外念出处,便为参与商。cǐ wài niàn chū chù,biàn wèi cān yǔ shāng。
到官秋节晚,塞近百草黄。dào guān qiū jié wǎn,sāi jìn bǎi cǎo huáng。
定随刘武威,校猎赤土岗。dìng suí liú wǔ wēi,xiào liè chì tǔ gǎng。
余方枫林下,野艇泛沧浪。yú fāng fēng lín xià,yě tǐng fàn cāng làng。
弄月江波阔,罥衣菱荇香。nòng yuè jiāng bō kuò,juàn yī líng xìng xiāng。
虽知各有适,未免涕沾裳。suī zhī gè yǒu shì,wèi miǎn tì zhān shang。
操袂却引顾,烟芜平夕阳。cāo mèi què yǐn gù,yān wú píng xī yáng。
独回唯鸟影,相与过林塘。dú huí wéi niǎo yǐng,xiāng yǔ guò lín táng。
朋游顿兹减,客心仍未央。péng yóu dùn zī jiǎn,kè xīn réng wèi yāng。

植栀子树二窠十一本于松侧

梅尧臣

举世多植梨,而我学种栀。jǔ shì duō zhí lí,ér wǒ xué zhǒng zhī。
颜色固不别,良苦诚异宜。yán sè gù bù bié,liáng kǔ chéng yì yí。
团团绿阶侧,岂畏秋风吹。tuán tuán lǜ jiē cè,qǐ wèi qiū fēng chuī。
同心谁可赠,为咏昔人诗。tóng xīn shuí kě zèng,wèi yǒng xī rén shī。

百舌

梅尧臣

天窗明未明,飒飒过微雨。tiān chuāng míng wèi míng,sà sà guò wēi yǔ。
已闻高树头,百舌间关语。yǐ wén gāo shù tóu,bǎi shé jiān guān yǔ。
幽人枕上听不听,变尽春声始飞去。yōu rén zhěn shàng tīng bù tīng,biàn jǐn chūn shēng shǐ fēi qù。

提壶鸟

梅尧臣

山路暗松筱,幽禽语前后。shān lù àn sōng xiǎo,yōu qín yǔ qián hòu。
上言劝提壶,下言劝酤酒。shàng yán quàn tí hú,xià yán quàn gū jiǔ。
但取醒复醉,莫问升与斗。dàn qǔ xǐng fù zuì,mò wèn shēng yǔ dòu。
人生朝菌荣,绿发可无负。rén shēng cháo jūn róng,lǜ fā kě wú fù。

青梅

梅尧臣

梅叶未藏禽,梅子青可摘。méi yè wèi cáng qín,méi zi qīng kě zhāi。
江南小家女,手弄门前剧。jiāng nán xiǎo jiā nǚ,shǒu nòng mén qián jù。
齿软莫胜酸,弃之曾不惜。chǐ ruǎn mò shèng suān,qì zhī céng bù xī。
宁顾马上郎,春风满行陌。níng gù mǎ shàng láng,chūn fēng mǎn xíng mò。

挟弹篇

梅尧臣

长安细侯年尚小,独出春郊不须晓。zhǎng ān xì hóu nián shàng xiǎo,dú chū chūn jiāo bù xū xiǎo。
手持柘弹霸陵边,岂惜金丸射飞鸟。shǒu chí zhè dàn bà líng biān,qǐ xī jīn wán shè fēi niǎo。
金丸射尽飞鸟空,解衣市酒向新丰。jīn wán shè jǐn fēi niǎo kōng,jiě yī shì jiǔ xiàng xīn fēng。
醉倒银瓶方肯去,去卧红楼歌吹中。zuì dào yín píng fāng kěn qù,qù wò hóng lóu gē chuī zhōng。
不管花开与花老,明朝还去杜城东。bù guǎn huā kāi yǔ huā lǎo,míng cháo hái qù dù chéng dōng。

寄新安通判钱学士

梅尧臣

昔人言访舟,江水赋清泚。xī rén yán fǎng zhōu,jiāng shuǐ fù qīng cǐ。
冬春常一色,深浅皆见底。dōng chūn cháng yī sè,shēn qiǎn jiē jiàn dǐ。
崖日半寒潭,澄明动朱鲤。yá rì bàn hán tán,chéng míng dòng zhū lǐ。
君怀素已高,尘虑都应洗。jūn huái sù yǐ gāo,chén lǜ dōu yīng xǐ。

得欧阳永叔回书云见来

梅尧臣

昨日使人回,闻君与之坐。zuó rì shǐ rén huí,wén jūn yǔ zhī zuò。
君问我何为,但云思寡过。jūn wèn wǒ hé wèi,dàn yún sī guǎ guò。
寡过真未能,得便北窗卧。guǎ guò zhēn wèi néng,dé biàn běi chuāng wò。
此趣今已深,世间谁与和。cǐ qù jīn yǐ shēn,shì jiān shuí yǔ hé。

建德新墙诗

梅尧臣

山廨不营堵,筠篁为密篱。shān xiè bù yíng dǔ,yún huáng wèi mì lí。
初年固可蔽,晏岁不能支。chū nián gù kě bì,yàn suì bù néng zhī。
已被巢蜂蠹,复为荒葛蔂。yǐ bèi cháo fēng dù,fù wèi huāng gé léi。
夏雨久枯脆,秋风遂倾敧。xià yǔ jiǔ kū cuì,qiū fēng suì qīng jī。
鸡鹜恣穿逸,牛羊来践窥。jī wù zì chuān yì,niú yáng lái jiàn kuī。
我议欲板筑,群走皆不怡。wǒ yì yù bǎn zhù,qún zǒu jiē bù yí。
首吏先进白,土疏不可为。shǒu lì xiān jìn bái,tǔ shū bù kě wèi。
潦雨忽暴集,涧流如突驰。lǎo yǔ hū bào jí,jiàn liú rú tū chí。
我心赜其极,斯语其见欺。wǒ xīn zé qí jí,sī yǔ qí jiàn qī。
用竹乃户率,破得缘而私。yòng zhú nǎi hù lǜ,pò dé yuán ér sī。
冬敛葺西角,春调完北陲。dōng liǎn qì xī jiǎo,chūn diào wán běi chuí。
循环日有坏,烦扰无虚时。xún huán rì yǒu huài,fán rǎo wú xū shí。
介决弗尔惑,遂饬辟其基。jiè jué fú ěr huò,suì chì pì qí jī。
榛莽一芟去,畚锸能悦随。zhēn mǎng yī shān qù,běn chā néng yuè suí。
膏润非朽壤,峭削隐金锤。gāo rùn fēi xiǔ rǎng,qiào xuē yǐn jīn chuí。
荏苒未逾月,屹如长云垂。rěn rǎn wèi yú yuè,yì rú zhǎng yún chuí。
疏堑备水害,既圬复蓬茨。shū qiàn bèi shuǐ hài,jì wū fù péng cí。
岂唯御獾豹,亦以防狐狸。qǐ wéi yù huān bào,yì yǐ fáng hú lí。
且有内外隔,绝闻闾巷卑。qiě yǒu nèi wài gé,jué wén lǘ xiàng bēi。
安然兹燕息,来者勿吾隳。ān rán zī yàn xī,lái zhě wù wú huī。