古诗词

宁陵阻风雨寄都下亲旧

梅尧臣

昼夜风不止,寒树嚎未休。zhòu yè fēng bù zhǐ,hán shù háo wèi xiū。
人言雨杀风,雨急风未柔。rén yán yǔ shā fēng,yǔ jí fēng wèi róu。
独扶慈母丧,泪与河水流。dú fú cí mǔ sàng,lèi yǔ hé shuǐ liú。
河水有冬竭,泪泉长在眸。hé shuǐ yǒu dōng jié,lèi quán zhǎng zài móu。
予生五十二,再解官居忧。yǔ shēng wǔ shí èr,zài jiě guān jū yōu。
昨者母疾亟,骨肉相聚愁。zuó zhě mǔ jí jí,gǔ ròu xiāng jù chóu。
橐中无一钱,缓急何可求。tuó zhōng wú yī qián,huǎn jí hé kě qiú。
母当临终时,嘱我贫莫羞。mǔ dāng lín zhōng shí,zhǔ wǒ pín mò xiū。
随宜具棺敛,厚贷压人头。suí yí jù guān liǎn,hòu dài yā rén tóu。
死事定无益,生偿且无由。sǐ shì dìng wú yì,shēng cháng qiě wú yóu。
泣涕听母言,心肠如剜钩。qì tì tīng mǔ yán,xīn cháng rú wān gōu。
小子虽不令,长养恩曷酬。xiǎo zi suī bù lìng,zhǎng yǎng ēn hé chóu。
旦夕期速平,后事勿预谋。dàn xī qī sù píng,hòu shì wù yù móu。
愿母强药食,更延百千秋。yuàn mǔ qiáng yào shí,gèng yán bǎi qiān qiū。
固云莫望我,我魂已飞游。gù yún mò wàng wǒ,wǒ hún yǐ fēi yóu。
语毕忽奄逝,抚膺呼裂喉。yǔ bì hū yǎn shì,fǔ yīng hū liè hóu。
未能一物备,迷乱将安投。wèi néng yī wù bèi,mí luàn jiāng ān tóu。
艰窘见风义,乃有令朋俦。jiān jiǒng jiàn fēng yì,nǎi yǒu lìng péng chóu。
致赙或钱帛,最力李与刘。zhì fù huò qián bó,zuì lì lǐ yǔ liú。
禁省及石渠,奠助日不周。jìn shěng jí shí qú,diàn zhù rì bù zhōu。
裴杨乞铭盖,文篆古复遒。péi yáng qǐ míng gài,wén zhuàn gǔ fù qiú。
潭饶两大舰,朝索暮泛浮。tán ráo liǎng dà jiàn,cháo suǒ mù fàn fú。
哀怜荷君子,才德惭未修。āi lián hé jūn zi,cái dé cán wèi xiū。
三日违大梁,两宿此迟留。sān rì wéi dà liáng,liǎng sù cǐ chí liú。
聊书同些挽,试托楚人讴。liáo shū tóng xiē wǎn,shì tuō chǔ rén ōu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

十月三日相公花下

梅尧臣

萧然寒圃有残芳,吟遍朱栏向夕阳。xiāo rán hán pǔ yǒu cán fāng,yín biàn zhū lán xiàng xī yáng。
既许坐陪公衮贵,却惭蒿羽接鸾凰。jì xǔ zuò péi gōng gǔn guì,què cán hāo yǔ jiē luán huáng。

和十一月八日圃人献小桃花二绝

梅尧臣

当时开向杏花后,今日绽当梅萼前。dāng shí kāi xiàng xìng huā hòu,jīn rì zhàn dāng méi è qián。
不畏雪霜何太甚,繁英如火满枝燃。bù wèi xuě shuāng hé tài shén,fán yīng rú huǒ mǎn zhī rán。

和十一月八日圃人献小桃花二绝

梅尧臣

前占寒食一百六,算到其时未合开。qián zhàn hán shí yī bǎi liù,suàn dào qí shí wèi hé kāi。
丹艳已先灰管动,不由人力与栽培。dān yàn yǐ xiān huī guǎn dòng,bù yóu rén lì yǔ zāi péi。

和十一月十二日与诸君登西园亭榭怀旧书事

梅尧臣

冬日萧条公府清,独将诸吏上高城。dōng rì xiāo tiáo gōng fǔ qīng,dú jiāng zhū lì shàng gāo chéng。
而今何处异畴昔,铁墓下闻狐夜鸣。ér jīn hé chù yì chóu xī,tiě mù xià wén hú yè míng。

和十一月十二日与诸君登西园亭榭怀旧书事

梅尧臣

莎径依然见莎叶,莲塘无复有莲花。shā jìng yī rán jiàn shā yè,lián táng wú fù yǒu lián huā。
更看白水满城下,说着当时龙骨车。gèng kàn bái shuǐ mǎn chéng xià,shuō zhe dāng shí lóng gǔ chē。

和杨

梅尧臣

食鱼何必食河鲂,自有诗人比兴长。shí yú hé bì shí hé fáng,zì yǒu shī rén bǐ xīng zhǎng。
淮浦霜鳞更腴美,谁怜按酒敌庖羊。huái pǔ shuāng lín gèng yú měi,shuí lián àn jiǔ dí páo yáng。

正月十日五更梦中

梅尧臣

今年花似去年新,去年人比今年老。jīn nián huā shì qù nián xīn,qù nián rén bǐ jīn nián lǎo。
我劝厚地一杯酒,收拾白日莫苦早。wǒ quàn hòu dì yī bēi jiǔ,shōu shí bái rì mò kǔ zǎo。

黄莺

梅尧臣

内家初上翠微宫,树里窥人在半空。nèi jiā chū shàng cuì wēi gōng,shù lǐ kuī rén zài bàn kōng。
笑语渐高无约束,侍臣偷望向云中。xiào yǔ jiàn gāo wú yuē shù,shì chén tōu wàng xiàng yún zhōng。

黄莺

梅尧臣

西邻少年今出游,东家女儿未识羞。xī lín shǎo nián jīn chū yóu,dōng jiā nǚ ér wèi shí xiū。
门前乌臼叶已暗,日暮问谁墙上头。mén qián wū jiù yè yǐ àn,rì mù wèn shuí qiáng shàng tóu。

梅尧臣

桑间小妇好声音,映叶穿枝意已深。sāng jiān xiǎo fù hǎo shēng yīn,yìng yè chuān zhī yì yǐ shēn。
尽日呼郎郎不应,萧萧风雨到前林。jǐn rì hū láng láng bù yīng,xiāo xiāo fēng yǔ dào qián lín。

芜湖阻风

梅尧臣

春风任恶花自笑,白浪不愁头已白。chūn fēng rèn è huā zì xiào,bái làng bù chóu tóu yǐ bái。
戢戢大船江浦边,昆仑五两谁非客。jí jí dà chuán jiāng pǔ biān,kūn lún wǔ liǎng shuí fēi kè。

绍岩上人宁亲

梅尧臣

尔教禁足不出户,盛夏畏蹈蝼蚁踪。ěr jiào jìn zú bù chū hù,shèng xià wèi dǎo lóu yǐ zōng。
赤日去省已亡律,曷若冠带共甘浓。chì rì qù shěng yǐ wáng lǜ,hé ruò guān dài gòng gān nóng。

慈氏院假山

梅尧臣

风涛舂断越山骨,聚集奇险成千峰。fēng tāo chōng duàn yuè shān gǔ,jù jí qí xiǎn chéng qiān fēng。
碧瓮为潭立涎石,直疑岩底藏蛟龙。bì wèng wèi tán lì xián shí,zhí yí yán dǐ cáng jiāo lóng。

问洛上

梅尧臣

蜀鞭虽紫多轻脆,最重商山节眼完。shǔ biān suī zǐ duō qīng cuì,zuì zhòng shāng shān jié yǎn wán。
挂在苍崖饱风雪,藓花如漆试求看。guà zài cāng yá bǎo fēng xuě,xiǎn huā rú qī shì qiú kàn。

寄达观禅师

梅尧臣

身在大梁尘土中,心思隐静云山里。shēn zài dà liáng chén tǔ zhōng,xīn sī yǐn jìng yún shān lǐ。
忽闻乘柸江上归,月下碧鸡啼不已。hū wén chéng pēi jiāng shàng guī,yuè xià bì jī tí bù yǐ。