古诗词

泾尉徐绛于其廨得鲁公破碑二十六字近又于碑阴得二十八字寄予及吴正仲正仲有诗答亦答之

梅尧臣

颜公忠血化为碧,颜公奇笔留在石。yán gōng zhōng xuè huà wèi bì,yán gōng qí bǐ liú zài shí。
十存三四复不完,完者椎模少棱壁。shí cún sān sì fù bù wán,wán zhě chuí mó shǎo léng bì。
许昌断碣称最佳,已经田火侵钩画。xǔ chāng duàn jié chēng zuì jiā,yǐ jīng tián huǒ qīn gōu huà。
今复泾山好事人,别识偶得从粪砾。jīn fù jīng shān hǎo shì rén,bié shí ǒu dé cóng fèn lì。
青天云破星辰明,牵牛半没河叙白。qīng tiān yún pò xīng chén míng,qiān niú bàn méi hé xù bái。
日来翻覆又睹字,久苦堙埋窟蝼蝈。rì lái fān fù yòu dǔ zì,jiǔ kǔ yīn mái kū lóu guō。
碑身上下亡八九,况乃龟蚨与螭额。bēi shēn shàng xià wáng bā jiǔ,kuàng nǎi guī fú yǔ chī é。
不知岁月纪述由,真卿二字如新迹。bù zhī suì yuè jì shù yóu,zhēn qīng èr zì rú xīn jì。
蚕头缺齾燕尾断,斩玉摧金竞?藉。cán tóu quē yà yàn wěi duàn,zhǎn yù cuī jīn jìng láng jí。
颜公名与乔岳齐,置在穷乡犹弃掷。yán gōng míng yǔ qiáo yuè qí,zhì zài qióng xiāng yóu qì zhì。
孤城野鬼多神灵,守此隳残应自惜。gū chéng yě guǐ duō shén líng,shǒu cǐ huī cán yīng zì xī。
不虞发掘出幽沉,泣雨霏霏愁向夕。bù yú fā jué chū yōu chén,qì yǔ fēi fēi chóu xiàng xī。
毡敲墨刷将寄谁,不付惊弦付鸾翮。zhān qiāo mò shuā jiāng jì shuí,bù fù jīng xián fù luán hé。
鸾飞万里遍八荒,岂止持传吴楚客。luán fēi wàn lǐ biàn bā huāng,qǐ zhǐ chí chuán wú chǔ kè。
中郎有孙能此书,要官木刻输金帛。zhōng láng yǒu sūn néng cǐ shū,yào guān mù kè shū jīn bó。
方为大尹虽少闲,得之究玩如毂炙。fāng wèi dà yǐn suī shǎo xián,dé zhī jiū wán rú gǔ zhì。
我鬓蓬然两眼花,欲学辛勤定无益。wǒ bìn péng rán liǎng yǎn huā,yù xué xīn qín dìng wú yì。
人生爱留身后名,□□立勋书史册。rén shēng ài liú shēn hòu míng,lì xūn shū shǐ cè。
□□终知有磨灭,至刚可销坚可折。zhōng zhī yǒu mó miè,zhì gāng kě xiāo jiān kě zhé。
欲图亿载安所设,世上转头方耳热。yù tú yì zài ān suǒ shè,shì shàng zhuǎn tóu fāng ěr rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送韩签判玉汝还南京

梅尧臣

天子甘泉祀,欢声浃九围。tiān zi gān quán sì,huān shēng jiā jiǔ wéi。
绿章驰骑入,朱服佩鱼归。lǜ zhāng chí qí rù,zhū fú pèi yú guī。
赋雪上宾席,买鬟更舞衣。fù xuě shàng bīn xí,mǎi huán gèng wǔ yī。
清池无限雁,莫道信音稀。qīng chí wú xiàn yàn,mò dào xìn yīn xī。

送李太保知仪州

梅尧臣

出塞开牙帐,论兵启玉钤。chū sāi kāi yá zhàng,lùn bīng qǐ yù qián。
汉泉思白马,秦冢吊蒙恬。hàn quán sī bái mǎ,qín zhǒng diào méng tián。
族本西山大,声从渭北兼。zú běn xī shān dà,shēng cóng wèi běi jiān。
相如尝学剑,文士亦何嫌。xiāng rú cháng xué jiàn,wén shì yì hé xián。

刘元忠遗金橘

梅尧臣

南方生美果,具体橘包微。nán fāng shēng měi guǒ,jù tǐ jú bāo wēi。
韩弹有轻薄,楚萍知是非。hán dàn yǒu qīng báo,chǔ píng zhī shì fēi。
甘香奉华俎,咀嚼破明玑。gān xiāng fèng huá zǔ,jǔ jué pò míng jī。
欲换齑盐腹,盈奁忽我归。yù huàn jī yán fù,yíng lián hū wǒ guī。

二月五日雪

梅尧臣

二月狂风雪,寒威晓更加。èr yuè kuáng fēng xuě,hán wēi xiǎo gèng jiā。
省闱轻妒粉,苑树暗添花。shěng wéi qīng dù fěn,yuàn shù àn tiān huā。
有梦皆蝴蝶,逢袍只纻麻。yǒu mèng jiē hú dié,féng páo zhǐ zhù má。
冻吟谁料我,相与赌流霞。dòng yín shuí liào wǒ,xiāng yǔ dǔ liú xiá。

明经试大义多不通有感依韵和范景仁舍人

梅尧臣

明经与进士,皆欲取公卿。míng jīng yǔ jìn shì,jiē yù qǔ gōng qīng。
自是俗儒陋,非于吾道轻。zì shì sú rú lòu,fēi yú wú dào qīng。
昔由羔雁聘,今乃草莱并。xī yóu gāo yàn pìn,jīn nǎi cǎo lái bìng。
不措一辞去,缘何禄代耕。bù cuò yī cí qù,yuán hé lù dài gēng。

太师杜公挽词五首

梅尧臣

国佐三公进,师臣一品归。guó zuǒ sān gōng jìn,shī chén yī pǐn guī。
接宾忘素贵,还绶远危机。jiē bīn wàng sù guì,hái shòu yuǎn wēi jī。
忆奉追尊册,当观副辂旗。yì fèng zhuī zūn cè,dāng guān fù lù qí。
生荣人莫及,无恨掩泉扉。shēng róng rén mò jí,wú hèn yǎn quán fēi。

太师杜公挽词五首

梅尧臣

既老仍开国,因归得赐金。jì lǎo réng kāi guó,yīn guī dé cì jīn。
念怀知主意,坚介见臣心。niàn huái zhī zhǔ yì,jiān jiè jiàn chén xīn。
笔札尚存纸,性情犹托吟。bǐ zhá shàng cún zhǐ,xìng qíng yóu tuō yín。
向来门下客,东首泪盈襟。xiàng lái mén xià kè,dōng shǒu lèi yíng jīn。

太师杜公挽词五首

梅尧臣

莫怪沾襟血,无由作吊宾。mò guài zhān jīn xuè,wú yóu zuò diào bīn。
故池归去雁,春信见何人。gù chí guī qù yàn,chūn xìn jiàn hé rén。
已写虚堂影,犹镌守冢麟。yǐ xiě xū táng yǐng,yóu juān shǒu zhǒng lín。
门生与旧吏,将立道傍珉。mén shēng yǔ jiù lì,jiāng lì dào bàng mín。

太师杜公挽词五首

梅尧臣

言为当代法,行不古人惭。yán wèi dāng dài fǎ,xíng bù gǔ rén cán。
天子贵元老,史官传美谈。tiān zi guì yuán lǎo,shǐ guān chuán měi tán。
名高汉亚相,学嗣晋征南。míng gāo hàn yà xiāng,xué sì jìn zhēng nán。
有子即家宝,未尝金玉贪。yǒu zi jí jiā bǎo,wèi cháng jīn yù tān。

太师杜公挽词五首

梅尧臣

见录寻常咏,亲装复手题。jiàn lù xún cháng yǒng,qīn zhuāng fù shǒu tí。
言从永嘉后,重与建安齐。yán cóng yǒng jiā hòu,zhòng yǔ jiàn ān qí。
自古难知己,孤生每择栖。zì gǔ nán zhī jǐ,gū shēng měi zé qī。
春风寄黄鸟,为向墓间啼。chūn fēng jì huáng niǎo,wèi xiàng mù jiān tí。

送王正卿寺丞赴睢阳幕

梅尧臣

废囿孝王国,离宫天子都。fèi yòu xiào wáng guó,lí gōng tiān zi dōu。
古今虽且异,文物未尝无。gǔ jīn suī qiě yì,wén wù wèi cháng wú。
族有栽槐美,名从得桂殊。zú yǒu zāi huái měi,míng cóng dé guì shū。
应闻汉丞相,待士倒樽壶。yīng wén hàn chéng xiāng,dài shì dào zūn hú。

送鲁玉太博挽词三首

梅尧臣

射策志何远,阖棺人共疑。shè cè zhì hé yuǎn,hé guān rén gòng yí。
奠觞朋友去,泣血母兄悲。diàn shāng péng yǒu qù,qì xuè mǔ xiōng bēi。
雾气窗间尽,车声户外知。wù qì chuāng jiān jǐn,chē shēng hù wài zhī。
玉楼成作记,此语可能欺。yù lóu chéng zuò jì,cǐ yǔ kě néng qī。

送鲁玉太博挽词三首

梅尧臣

自昔称王谢,于今亦盛门。zì xī chēng wáng xiè,yú jīn yì shèng mén。
尚看珠树秀,应见玉麟存。shàng kàn zhū shù xiù,yīng jiàn yù lín cún。
书史辛勤学,文章苦死论。shū shǐ xīn qín xué,wén zhāng kǔ sǐ lùn。
都然莫施设,恨向九原吞。dōu rán mò shī shè,hèn xiàng jiǔ yuán tūn。

送鲁玉太博挽词三首

梅尧臣

试问于天下,谁从百岁心。shì wèn yú tiān xià,shuí cóng bǎi suì xīn。
短长从所尽,祸福乃相寻。duǎn zhǎng cóng suǒ jǐn,huò fú nǎi xiāng xún。
只以名宾实,那论古至今。zhǐ yǐ míng bīn shí,nà lùn gǔ zhì jīn。
未能忘物境,空复叹人琴。wèi néng wàng wù jìng,kōng fù tàn rén qín。

坐睡依韵和持国

梅尧臣

坐久既生倦,渐看冠佩斜。zuò jiǔ jì shēng juàn,jiàn kàn guān pèi xié。
钟声传紫禁,乌影转西华。zhōng shēng chuán zǐ jìn,wū yǐng zhuǎn xī huá。
窃印后当致,触屏前未嘉。qiè yìn hòu dāng zhì,chù píng qián wèi jiā。
不为疏慢意,何用北窗夸。bù wèi shū màn yì,hé yòng běi chuāng kuā。