古诗词

泾尉徐绛于其廨得鲁公破碑二十六字近又于碑阴得二十八字寄予及吴正仲正仲有诗答亦答之

梅尧臣

颜公忠血化为碧,颜公奇笔留在石。yán gōng zhōng xuè huà wèi bì,yán gōng qí bǐ liú zài shí。
十存三四复不完,完者椎模少棱壁。shí cún sān sì fù bù wán,wán zhě chuí mó shǎo léng bì。
许昌断碣称最佳,已经田火侵钩画。xǔ chāng duàn jié chēng zuì jiā,yǐ jīng tián huǒ qīn gōu huà。
今复泾山好事人,别识偶得从粪砾。jīn fù jīng shān hǎo shì rén,bié shí ǒu dé cóng fèn lì。
青天云破星辰明,牵牛半没河叙白。qīng tiān yún pò xīng chén míng,qiān niú bàn méi hé xù bái。
日来翻覆又睹字,久苦堙埋窟蝼蝈。rì lái fān fù yòu dǔ zì,jiǔ kǔ yīn mái kū lóu guō。
碑身上下亡八九,况乃龟蚨与螭额。bēi shēn shàng xià wáng bā jiǔ,kuàng nǎi guī fú yǔ chī é。
不知岁月纪述由,真卿二字如新迹。bù zhī suì yuè jì shù yóu,zhēn qīng èr zì rú xīn jì。
蚕头缺齾燕尾断,斩玉摧金竞?藉。cán tóu quē yà yàn wěi duàn,zhǎn yù cuī jīn jìng láng jí。
颜公名与乔岳齐,置在穷乡犹弃掷。yán gōng míng yǔ qiáo yuè qí,zhì zài qióng xiāng yóu qì zhì。
孤城野鬼多神灵,守此隳残应自惜。gū chéng yě guǐ duō shén líng,shǒu cǐ huī cán yīng zì xī。
不虞发掘出幽沉,泣雨霏霏愁向夕。bù yú fā jué chū yōu chén,qì yǔ fēi fēi chóu xiàng xī。
毡敲墨刷将寄谁,不付惊弦付鸾翮。zhān qiāo mò shuā jiāng jì shuí,bù fù jīng xián fù luán hé。
鸾飞万里遍八荒,岂止持传吴楚客。luán fēi wàn lǐ biàn bā huāng,qǐ zhǐ chí chuán wú chǔ kè。
中郎有孙能此书,要官木刻输金帛。zhōng láng yǒu sūn néng cǐ shū,yào guān mù kè shū jīn bó。
方为大尹虽少闲,得之究玩如毂炙。fāng wèi dà yǐn suī shǎo xián,dé zhī jiū wán rú gǔ zhì。
我鬓蓬然两眼花,欲学辛勤定无益。wǒ bìn péng rán liǎng yǎn huā,yù xué xīn qín dìng wú yì。
人生爱留身后名,□□立勋书史册。rén shēng ài liú shēn hòu míng,lì xūn shū shǐ cè。
□□终知有磨灭,至刚可销坚可折。zhōng zhī yǒu mó miè,zhì gāng kě xiāo jiān kě zhé。
欲图亿载安所设,世上转头方耳热。yù tú yì zài ān suǒ shè,shì shàng zhuǎn tóu fāng ěr rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送李学士公达北使

梅尧臣

万里使穷域,山川入马蹄。wàn lǐ shǐ qióng yù,shān chuān rù mǎ tí。
驼鸣沙水冻,雕击雪云低。tuó míng shā shuǐ dòng,diāo jī xuě yún dī。
食饮羊兼酪,供迎虏杂奚。shí yǐn yáng jiān lào,gōng yíng lǔ zá xī。
礼成回近日,喜听早期鸡。lǐ chéng huí jìn rì,xǐ tīng zǎo qī jī。

送棣州唐虞部

梅尧臣

人持左符去,马逆北风行。rén chí zuǒ fú qù,mǎ nì běi fēng xíng。
古路草初白,大河冰未成。gǔ lù cǎo chū bái,dà hé bīng wèi chéng。
暖科桑柘美,寒织杼梭鸣。nuǎn kē sāng zhè měi,hán zhī zhù suō míng。
风俗已如此,憩棠无讼争。fēng sú yǐ rú cǐ,qì táng wú sòng zhēng。

和吴冲卿学士冬日私居事

梅尧臣

人知何晏宅,近住白杨头。rén zhī hé yàn zhái,jìn zhù bái yáng tóu。
车马不还往,诗书多蓄收。chē mǎ bù hái wǎng,shī shū duō xù shōu。
风庭吹落叶,霜树立鸣鸠。fēng tíng chuī luò yè,shuāng shù lì míng jiū。
颇与市朝远,闭门凡几秋。pǒ yǔ shì cháo yuǎn,bì mén fán jǐ qiū。

和吴冲卿藏菜

梅尧臣

霜前收美菜,欲以御冬时。shuāng qián shōu měi cài,yù yǐ yù dōng shí。
备乏且增品,挑新那复思。bèi fá qiě zēng pǐn,tiāo xīn nà fù sī。
菖菹嗜西伯,姜食语宣尼。chāng jū shì xī bó,jiāng shí yǔ xuān ní。
未免效流俗,竞将罂盆为。wèi miǎn xiào liú sú,jìng jiāng yīng pén wèi。

依韵答

梅尧臣

日暮乘羸马,因过太史家。rì mù chéng léi mǎ,yīn guò tài shǐ jiā。
竹窗谈脱麈,槐树暝栖鸦。zhú chuāng tán tuō zhǔ,huái shù míng qī yā。
邦瘁稽前咏,人亡起彼嗟。bāng cuì jī qián yǒng,rén wáng qǐ bǐ jiē。
夜分归不寐,犹照角巾斜。yè fēn guī bù mèi,yóu zhào jiǎo jīn xié。

哀石昌言舍人

梅尧臣

朔日望颜色,衣冠朝帝阍。shuò rì wàng yán sè,yī guān cháo dì hūn。
西灵未生魄,东岱已收魂。xī líng wèi shēng pò,dōng dài yǐ shōu hún。
吊哭新居启,封题旧箧存。diào kū xīn jū qǐ,fēng tí jiù qiè cún。
善人吾不见,何可问乾坤。shàn rén wú bù jiàn,hé kě wèn qián kūn。

哀石昌言舍人

梅尧臣

圣贤无不死,寿夭复何云。shèng xián wú bù sǐ,shòu yāo fù hé yún。
唯有名常在,其馀理莫分。wéi yǒu míng cháng zài,qí yú lǐ mò fēn。
朝荣金玉宝,莫殒蕙兰焚。cháo róng jīn yù bǎo,mò yǔn huì lán fén。
今日寝门哭,绪言长绝君。jīn rì qǐn mén kū,xù yán zhǎng jué jūn。

哀石昌言舍人

梅尧臣

贾谊过秦毕,相如谕蜀归。jiǎ yì guò qín bì,xiāng rú yù shǔ guī。
二人名既大,一日命何微。èr rén míng jì dà,yī rì mìng hé wēi。
痟似乌常渴,灾成鵩不飞。xiāo shì wū cháng kě,zāi chéng fú bù fēi。
百年今已矣,冰结泪沾衣。bǎi nián jīn yǐ yǐ,bīng jié lèi zhān yī。

郑州王密谏漱玉斋

梅尧臣

渠渠梁照日,泯泯水分京。qú qú liáng zhào rì,mǐn mǐn shuǐ fēn jīng。
激作飞岩势,流为杂佩声。jī zuò fēi yán shì,liú wèi zá pèi shēng。
图书无近迹,草树有冬荣。tú shū wú jìn jì,cǎo shù yǒu dōng róng。
景落人间处,漂花出古城。jǐng luò rén jiān chù,piāo huā chū gǔ chéng。

和次道省中初直

梅尧臣

江南太守归,夜直省中闱。jiāng nán tài shǒu guī,yè zhí shěng zhōng wéi。
霜气冷侵被,月光斜入扉。shuāng qì lěng qīn bèi,yuè guāng xié rù fēi。
官奴休执烛,侍史正薰衣。guān nú xiū zhí zhú,shì shǐ zhèng xūn yī。
展转不成寐,幽怀吟更微。zhǎn zhuǎn bù chéng mèi,yōu huái yín gèng wēi。

送刘㢸秘校赴婺源

梅尧臣

云木葱茏处,鸡鸣古县城。yún mù cōng lóng chù,jī míng gǔ xiàn chéng。
山高地多险,源近水偏清。shān gāo dì duō xiǎn,yuán jìn shuǐ piān qīng。
斫漆资商货,栽茶杂赋征。zhuó qī zī shāng huò,zāi chá zá fù zhēng。
案头龙尾砚,切莫苦求精。àn tóu lóng wěi yàn,qiè mò kǔ qiú jīng。

嘉佑己亥岁旦永叔内翰

梅尧臣

阶前去年雪,镜里旧时人。jiē qián qù nián xuě,jìng lǐ jiù shí rén。
不觉应销尽,相看只似新。bù jué yīng xiāo jǐn,xiāng kàn zhǐ shì xīn。
屠酥先尚幼,彩胜又宜春。tú sū xiān shàng yòu,cǎi shèng yòu yí chūn。
独爱开封尹,钟陵请去频。dú ài kāi fēng yǐn,zhōng líng qǐng qù pín。

次韵和吴冲卿岁暮有怀

梅尧臣

旧历卷将尽,慨然增永怀。jiù lì juǎn jiāng jǐn,kǎi rán zēng yǒng huái。
唯希步兵醉,莫作太常斋。wéi xī bù bīng zuì,mò zuò tài cháng zhāi。
孟浪从人笑,疏愚共世乖。mèng làng cóng rén xiào,shū yú gòng shì guāi。
定知当汨没,名不与功偕。dìng zhī dāng mì méi,míng bù yǔ gōng xié。

次韵和冲卿元日

梅尧臣

天心欲销变,元会罢来朝。tiān xīn yù xiāo biàn,yuán huì bà lái cháo。
新岁起今日,旧年犹昨宵。xīn suì qǐ jīn rì,jiù nián yóu zuó xiāo。
冻云低覆阙,残雪稍封条。dòng yún dī fù quē,cán xuě shāo fēng tiáo。
又听驱傩鼓,群邪不可饶。yòu tīng qū nuó gǔ,qún xié bù kě ráo。

送韩玉汝太傅

梅尧臣

渭入秦宫古,褒分蜀道难。wèi rù qín gōng gǔ,bāo fēn shǔ dào nán。
泉声春雨后,月色晓程寒。quán shēng chūn yǔ hòu,yuè sè xiǎo chéng hán。
蚕浴桑芽短,禽啼杏萼丹。cán yù sāng yá duǎn,qín tí xìng è dān。
从来称召杜,民俗在君安。cóng lái chēng zhào dù,mín sú zài jūn ān。