古诗词

泾尉徐绛于其廨得鲁公破碑二十六字近又于碑阴得二十八字寄予及吴正仲正仲有诗答亦答之

梅尧臣

颜公忠血化为碧,颜公奇笔留在石。yán gōng zhōng xuè huà wèi bì,yán gōng qí bǐ liú zài shí。
十存三四复不完,完者椎模少棱壁。shí cún sān sì fù bù wán,wán zhě chuí mó shǎo léng bì。
许昌断碣称最佳,已经田火侵钩画。xǔ chāng duàn jié chēng zuì jiā,yǐ jīng tián huǒ qīn gōu huà。
今复泾山好事人,别识偶得从粪砾。jīn fù jīng shān hǎo shì rén,bié shí ǒu dé cóng fèn lì。
青天云破星辰明,牵牛半没河叙白。qīng tiān yún pò xīng chén míng,qiān niú bàn méi hé xù bái。
日来翻覆又睹字,久苦堙埋窟蝼蝈。rì lái fān fù yòu dǔ zì,jiǔ kǔ yīn mái kū lóu guō。
碑身上下亡八九,况乃龟蚨与螭额。bēi shēn shàng xià wáng bā jiǔ,kuàng nǎi guī fú yǔ chī é。
不知岁月纪述由,真卿二字如新迹。bù zhī suì yuè jì shù yóu,zhēn qīng èr zì rú xīn jì。
蚕头缺齾燕尾断,斩玉摧金竞?藉。cán tóu quē yà yàn wěi duàn,zhǎn yù cuī jīn jìng láng jí。
颜公名与乔岳齐,置在穷乡犹弃掷。yán gōng míng yǔ qiáo yuè qí,zhì zài qióng xiāng yóu qì zhì。
孤城野鬼多神灵,守此隳残应自惜。gū chéng yě guǐ duō shén líng,shǒu cǐ huī cán yīng zì xī。
不虞发掘出幽沉,泣雨霏霏愁向夕。bù yú fā jué chū yōu chén,qì yǔ fēi fēi chóu xiàng xī。
毡敲墨刷将寄谁,不付惊弦付鸾翮。zhān qiāo mò shuā jiāng jì shuí,bù fù jīng xián fù luán hé。
鸾飞万里遍八荒,岂止持传吴楚客。luán fēi wàn lǐ biàn bā huāng,qǐ zhǐ chí chuán wú chǔ kè。
中郎有孙能此书,要官木刻输金帛。zhōng láng yǒu sūn néng cǐ shū,yào guān mù kè shū jīn bó。
方为大尹虽少闲,得之究玩如毂炙。fāng wèi dà yǐn suī shǎo xián,dé zhī jiū wán rú gǔ zhì。
我鬓蓬然两眼花,欲学辛勤定无益。wǒ bìn péng rán liǎng yǎn huā,yù xué xīn qín dìng wú yì。
人生爱留身后名,□□立勋书史册。rén shēng ài liú shēn hòu míng,lì xūn shū shǐ cè。
□□终知有磨灭,至刚可销坚可折。zhōng zhī yǒu mó miè,zhì gāng kě xiāo jiān kě zhé。
欲图亿载安所设,世上转头方耳热。yù tú yì zài ān suǒ shè,shì shàng zhuǎn tóu fāng ěr rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

新秋普明院竹林小饮得高树早凉归

梅尧臣

池上暑风收,竹间秋气早。chí shàng shǔ fēng shōu,zhú jiān qiū qì zǎo。
回塘莫苦留,已变王孙草。huí táng mò kǔ liú,yǐ biàn wáng sūn cǎo。

新秋普明院竹林小饮得高树早凉归

梅尧臣

未坠高梧叶,初生玉井凉。wèi zhuì gāo wú yè,chū shēng yù jǐng liáng。
愁心异潘岳,独自向河阳。chóu xīn yì pān yuè,dú zì xiàng hé yáng。

新秋普明院竹林小饮得高树早凉归

梅尧臣

不减阮家会,所嗟当北归。bù jiǎn ruǎn jiā huì,suǒ jiē dāng běi guī。
厌厌敢辞醉,明发此欢非。yàn yàn gǎn cí zuì,míng fā cǐ huān fēi。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

鸳鸯罗荐开,翡翠香帏寂。yuān yāng luó jiàn kāi,fěi cuì xiāng wéi jì。
解带竟羞明,移灯向东壁。jiě dài jìng xiū míng,yí dēng xiàng dōng bì。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

携手出中闺,殷勤克密期。xié shǒu chū zhōng guī,yīn qín kè mì qī。
密期虽不远,回顾步迟迟。mì qī suī bù yuǎn,huí gù bù chí chí。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

来时云冉冉,去值雨霏霏。lái shí yún rǎn rǎn,qù zhí yǔ fēi fēi。
莫怪罗衣湿,荆王梦罢归。mò guài luó yī shī,jīng wáng mèng bà guī。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

昨日日暮别,今日日暮愁。zuó rì rì mù bié,jīn rì rì mù chóu。
犹认纵裙色,依依在石榴。yóu rèn zòng qún sè,yī yī zài shí liú。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

情来不自理,明月生南楼。qíng lái bù zì lǐ,míng yuè shēng nán lóu。
坐感昔时乐,翻成此夜愁。zuò gǎn xī shí lè,fān chéng cǐ yè chóu。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

含情独不语,落日窗中时。hán qíng dú bù yǔ,luò rì chuāng zhōng shí。
妾意与君意,相思只自知。qiè yì yǔ jūn yì,xiāng sī zhǐ zì zhī。

拟玉台体七首欲眠

梅尧臣

出门重新制,纤手行自整。chū mén zhòng xīn zhì,xiān shǒu xíng zì zhěng。
愿作花工儿,长年承素颈。yuàn zuò huā gōng ér,zhǎng nián chéng sù jǐng。

早行道中相逢

梅尧臣

黯黯雨云晦,骎骎车马繁。àn àn yǔ yún huì,qīn qīn chē mǎ fán。
唯忧不及见,及见反无言。wéi yōu bù jí jiàn,jí jiàn fǎn wú yán。

古意

梅尧臣

故人留雅曲,今与新人弹。gù rén liú yǎ qū,jīn yǔ xīn rén dàn。
新人听不足,复使后人欢。xīn rén tīng bù zú,fù shǐ hòu rén huān。

夏夜小亭有怀

梅尧臣

西南雨气浓,林上昏月色。xī nán yǔ qì nóng,lín shàng hūn yuè sè。
寒影不随人,寥寥空露白。hán yǐng bù suí rén,liáo liáo kōng lù bái。

田家

梅尧臣

南山尝种豆,碎荚落风雨。nán shān cháng zhǒng dòu,suì jiá luò fēng yǔ。
空收一束萁,无物充煎釜。kōng shōu yī shù qí,wú wù chōng jiān fǔ。

陶者

梅尧臣

陶尽门前土,屋上无片瓦。táo jǐn mén qián tǔ,wū shàng wú piàn wǎ。
十指不沾泥,鳞鳞居大厦。shí zhǐ bù zhān ní,lín lín jū dà shà。