古诗词

闻临淄公薨

梅尧臣

至和癸巳十二月兮,友人语我火犯房。zhì hé guǐ sì shí èr yuè xī,yǒu rén yǔ wǒ huǒ fàn fáng。
芒射钩钤而拂上相兮,祸非弼臣谁可当。máng shè gōu qián ér fú shàng xiāng xī,huò fēi bì chén shuí kě dāng。
昨日闻太宰悟天道而畏忌兮,归卧其第三拜章。zuó rì wén tài zǎi wù tiān dào ér wèi jì xī,guī wò qí dì sān bài zhāng。
太宰既不得请而赐黄金百两以为寿兮,谏官御史犹击强。tài zǎi jì bù dé qǐng ér cì huáng jīn bǎi liǎng yǐ wèi shòu xī,jiàn guān yù shǐ yóu jī qiáng。
明年孟陬临淄公薨兮,果然邦国桡栋梁。míng nián mèng zōu lín zī gōng hōng xī,guǒ rán bāng guó ráo dòng liáng。
岂无神医善药以起疾兮,固知禀命有短长。qǐ wú shén yī shàn yào yǐ qǐ jí xī,gù zhī bǐng mìng yǒu duǎn zhǎng。
公自十三岁而先帝兮,谓肖九龄宜相唐。gōng zì shí sān suì ér xiān dì xī,wèi xiào jiǔ líng yí xiāng táng。
后由石渠凤阁禁林以登枢兮,俄佩相印居庙堂。hòu yóu shí qú fèng gé jìn lín yǐ dēng shū xī,é pèi xiāng yìn jū miào táng。
出入藩辅留守两都兮,其民咏歌盈康庄。chū rù fān fǔ liú shǒu liǎng dōu xī,qí mín yǒng gē yíng kāng zhuāng。
官为喉舌勋爵一品兮,经筵讲义尊萧匡。guān wèi hóu shé xūn jué yī pǐn xī,jīng yán jiǎng yì zūn xiāo kuāng。
年逾顺耳不为夭兮,文字百卷存缣箱。nián yú shùn ěr bù wèi yāo xī,wén zì bǎi juǎn cún jiān xiāng。
子孙侁侁同雁行,二女贵婿富与杨。zi sūn shēn shēn tóng yàn xíng,èr nǚ guì xù fù yǔ yáng。
未知归葬何土乡,临川松柏安可忘。wèi zhī guī zàng hé tǔ xiāng,lín chuān sōng bǎi ān kě wàng。
我为故吏摧肝肠,洒泪作雨春悲凉。wǒ wèi gù lì cuī gān cháng,sǎ lèi zuò yǔ chūn bēi liáng。
精魄其归于天乎,必为星宿还高张。jīng pò qí guī yú tiān hū,bì wèi xīng sù hái gāo zhāng。
骨肌其归于土乎,必为蕙芷不灭香。gǔ jī qí guī yú tǔ hū,bì wèi huì zhǐ bù miè xiāng。
墓碑墓铭谁能尽其美,我为欲传万古须欧阳。mù bēi mù míng shuí néng jǐn qí měi,wǒ wèi yù chuán wàn gǔ xū ōu yáng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送汤延赏秀才下第归

梅尧臣

参差绿柳上,撩乱黄鹦飞。cān chà lǜ liǔ shàng,liāo luàn huáng yīng fēi。
失意暂时屈,独嗟千里归。shī yì zàn shí qū,dú jiē qiān lǐ guī。
淮船行欲驶,江鲚去应肥。huái chuán xíng yù shǐ,jiāng jì qù yīng féi。
谢脁吾乡守,欣欣见彩衣。xiè tiǎo wú xiāng shǒu,xīn xīn jiàn cǎi yī。

答来上人春日即事

梅尧臣

南国三衣客,王城一见春。nán guó sān yī kè,wáng chéng yī jiàn chūn。
花明驰道远,雨涨御沟新。huā míng chí dào yuǎn,yǔ zhǎng yù gōu xīn。
茗忆山中物,云怀岭上邻。míng yì shān zhōng wù,yún huái lǐng shàng lín。
如何异乡感,却出解空人。rú hé yì xiāng gǎn,què chū jiě kōng rén。

送勾谌太丞通判颍州

梅尧臣

颍川倒湾流,栏船曲转钩。yǐng chuān dào wān liú,lán chuán qū zhuǎn gōu。
吏迎如太守,民望亚诸侯。lì yíng rú tài shǒu,mín wàng yà zhū hóu。
芳圃深通野,寒湖半抱州。fāng pǔ shēn tōng yě,hán hú bàn bào zhōu。
前贤多旧迹,佳咏听君留。qián xián duō jiù jì,jiā yǒng tīng jūn liú。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

宫殿深沉处,莺花烂漫时。gōng diàn shēn chén chù,yīng huā làn màn shí。
关关哢清吭,茜茜发朱蕤。guān guān lòng qīng kēng,qiàn qiàn fā zhū ruí。
天上春应早,人间日转迟。tiān shàng chūn yīng zǎo,rén jiān rì zhuǎn chí。
得贤如汉盛,五字变周诗。dé xián rú hàn shèng,wǔ zì biàn zhōu shī。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

花中第一品,天上见应难。huā zhōng dì yī pǐn,tiān shàng jiàn yīng nán。
近署多红药,层城有射干。jìn shǔ duō hóng yào,céng chéng yǒu shè gàn。
生虽由地势,开不许人看。shēng suī yóu dì shì,kāi bù xǔ rén kàn。
天子何时赏,宫娥捧玉盘。tiān zi hé shí shǎng,gōng é pěng yù pán。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

参天朱阁峻,拂地柳条垂。cān tiān zhū gé jùn,fú dì liǔ tiáo chuí。
太液绿波涨,建章春漏迟。tài yè lǜ bō zhǎng,jiàn zhāng chūn lòu chí。
长人执兵立,小竖插花嬉。zhǎng rén zhí bīng lì,xiǎo shù chā huā xī。
但只逢人说,无由预此时。dàn zhǐ féng rén shuō,wú yóu yù cǐ shí。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

森森汉宫竹,托本异孤生。sēn sēn hàn gōng zhú,tuō běn yì gū shēng。
玉砌缘根迸,朱栏与笋平。yù qì yuán gēn bèng,zhū lán yǔ sǔn píng。
朝烟生密翠,晚影漏斜明。cháo yān shēng mì cuì,wǎn yǐng lòu xié míng。
应待女娲采,参差凤琯清。yīng dài nǚ wā cǎi,cān chà fèng guǎn qīng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

光阴天上早,气候日边温。guāng yīn tiān shàng zǎo,qì hòu rì biān wēn。
悬蟢时过眼,飞虫稍入轩。xuán xǐ shí guò yǎn,fēi chóng shāo rù xuān。
看花成子大,闻燕养雏喧。kàn huā chéng zi dà,wén yàn yǎng chú xuān。
每觉瑶池宴,风飘管吹繁。měi jué yáo chí yàn,fēng piāo guǎn chuī fán。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

有鸟衔花出,清香不畏风。yǒu niǎo xián huā chū,qīng xiāng bù wèi fēng。
初从上林发,来过未央中。chū cóng shàng lín fā,lái guò wèi yāng zhōng。
蔟蔟霜包密,层层玉叶同。cù cù shuāng bāo mì,céng céng yù yè tóng。
谁将作美酒,醉看月生东。shuí jiāng zuò měi jiǔ,zuì kàn yuè shēng dōng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

重说已经旬,应怀独寝人。zhòng shuō yǐ jīng xún,yīng huái dú qǐn rén。
通宵弹玉枕,白昼拂床尘。tōng xiāo dàn yù zhěn,bái zhòu fú chuáng chén。
几想迎雕辇,何当快倦身。jǐ xiǎng yíng diāo niǎn,hé dāng kuài juàn shēn。
门前车马立,疑是角生轮。mén qián chē mǎ lì,yí shì jiǎo shēng lún。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

月向西楼下,天光候日开。yuè xiàng xī lóu xià,tiān guāng hòu rì kāi。
残星明宝鉴,百舌响宫槐。cán xīng míng bǎo jiàn,bǎi shé xiǎng gōng huái。
玉井传新汲,金炉换宿灰。yù jǐng chuán xīn jí,jīn lú huàn sù huī。
黄门驰有诏,唱第许卿来。huáng mén chí yǒu zhào,chàng dì xǔ qīng lái。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

金有披沙得,花应不可多。jīn yǒu pī shā dé,huā yīng bù kě duō。
栽培由地力,艳色与天和。zāi péi yóu dì lì,yàn sè yǔ tiān hé。
玉座君王赏,朱栏将相罗。yù zuò jūn wáng shǎng,zhū lán jiāng xiāng luó。
称觞千万寿,繁叶奈香何。chēng shāng qiān wàn shòu,fán yè nài xiāng hé。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

时颁光禄酒,花出汉宫墙。shí bān guāng lù jiǔ,huā chū hàn gōng qiáng。
湛露承天渥,流霞落羽觞。zhàn lù chéng tiān wò,liú xiá luò yǔ shāng。
近亲龙尾道,远袭雀头香。jìn qīn lóng wěi dào,yuǎn xí què tóu xiāng。
溺殿人谁见,终知曼倩狂。nì diàn rén shuí jiàn,zhōng zhī màn qiàn kuáng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

新晴殿閤晓,初日雾烟中。xīn qíng diàn gé xiǎo,chū rì wù yān zhōng。
柳重宫腰弱,花肥粉颊丰。liǔ zhòng gōng yāo ruò,huā féi fěn jiá fēng。
渥恩君自厚,藜藿我才充。wò ēn jūn zì hòu,lí huò wǒ cái chōng。
草木欣欣发,谁知造化功。cǎo mù xīn xīn fā,shuí zhī zào huà gōng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

前殿临朝百辟回,后宫廷阁九重开。qián diàn lín cháo bǎi pì huí,hòu gōng tíng gé jiǔ zhòng kāi。
鸣梢已自金阶出,黄屋初迎玉辇来。míng shāo yǐ zì jīn jiē chū,huáng wū chū yíng yù niǎn lái。
不问偷桃方朔饱,谁知载戟子云才。bù wèn tōu táo fāng shuò bǎo,shuí zhī zài jǐ zi yún cái。
群官望幸无名姓,只有穷吟许外陪。qún guān wàng xìng wú míng xìng,zhǐ yǒu qióng yín xǔ wài péi。