古诗词

答宣城张主簿遗鸦山茶次其韵

梅尧臣

昔观唐人诗,茶咏鸦山嘉。xī guān táng rén shī,chá yǒng yā shān jiā。
鸦衔茶子生,遂同山名鸦。yā xián chá zi shēng,suì tóng shān míng yā。
重以初枪旗,采之穿烟霞。zhòng yǐ chū qiāng qí,cǎi zhī chuān yān xiá。
江南虽盛产,处处无此茶。jiāng nán suī shèng chǎn,chù chù wú cǐ chá。
纤嫩如雀舌,煎烹比露芽。xiān nèn rú què shé,jiān pēng bǐ lù yá。
竞收青箬焙,不重漉酒纱。jìng shōu qīng ruò bèi,bù zhòng lù jiǔ shā。
顾渚亦颇近,蒙顶来以遐。gù zhǔ yì pǒ jìn,méng dǐng lái yǐ xiá。
双井鹰掇爪,建溪春剥葩。shuāng jǐng yīng duō zhǎo,jiàn xī chūn bō pā。
日铸弄香美,天目犹稻麻。rì zhù nòng xiāng měi,tiān mù yóu dào má。
吴人与越人,各各相斗夸。wú rén yǔ yuè rén,gè gè xiāng dòu kuā。
传买费金帛,爱贪无夷华。chuán mǎi fèi jīn bó,ài tān wú yí huá。
甘苦不一致,精粗还有差。gān kǔ bù yī zhì,jīng cū hái yǒu chà。
至珍非贵多,为赠勿言些。zhì zhēn fēi guì duō,wèi zèng wù yán xiē。
如何烦县僚,忽遗及我家。rú hé fán xiàn liáo,hū yí jí wǒ jiā。
雪贮双砂罂,诗琢无玉瑕。xuě zhù shuāng shā yīng,shī zuó wú yù xiá。
文字搜怪奇,难于抱长蛇。wén zì sōu guài qí,nán yú bào zhǎng shé。
明珠满纸上,剩畜不为奢。míng zhū mǎn zhǐ shàng,shèng chù bù wèi shē。
玩久手生胝,窥久眼生花。wán jiǔ shǒu shēng zhī,kuī jiǔ yǎn shēng huā。
尝闻茗消肉,应亦可破瘕。cháng wén míng xiāo ròu,yīng yì kě pò jiǎ。
饮啜气觉清,赏重叹复嗟。yǐn chuài qì jué qīng,shǎng zhòng tàn fù jiē。
叹嗟既不足,吟诵又岂加。tàn jiē jì bù zú,yín sòng yòu qǐ jiā。
我今实强为,君莫笑我耶。wǒ jīn shí qiáng wèi,jūn mò xiào wǒ yé。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送李庭

梅尧臣

五月驰乘车,归心岂畏暑。wǔ yuè chí chéng chē,guī xīn qǐ wèi shǔ。
道上多清阴,日中不遑处。dào shàng duō qīng yīn,rì zhōng bù huáng chù。
函谷自控带,大河无险阻。hán gǔ zì kòng dài,dà hé wú xiǎn zǔ。
时平独往还,拜寿觞屡举。shí píng dú wǎng hái,bài shòu shāng lǚ jǔ。

和王仲仪楸花十二韵

梅尧臣

春阳发草木,美好一同时。chūn yáng fā cǎo mù,měi hǎo yī tóng shí。
桃李杂山樱,红白开繁枝。táo lǐ zá shān yīng,hóng bái kāi fán zhī。
楸英独步媚,淡紫相参差。qiū yīng dú bù mèi,dàn zǐ xiāng cān chà。
大叶与劲干,簇萼密自宜。dà yè yǔ jìn gàn,cù è mì zì yí。
图出帝宫树,耸向白玉墀。tú chū dì gōng shù,sǒng xiàng bái yù chí。
高绝不近俗,直许天人窥。gāo jué bù jìn sú,zhí xǔ tiān rén kuī。
今植郡庭中,根远未可移。jīn zhí jùn tíng zhōng,gēn yuǎn wèi kě yí。
但欣东风来,不恨和煦迟。dàn xīn dōng fēng lái,bù hèn hé xù chí。
山禽勿蹙踏,蜂蝶休掇之。shān qín wù cù tà,fēng dié xiū duō zhī。
昔闻韩吏部,为尔作好诗。xī wén hán lì bù,wèi ěr zuò hǎo shī。
爱阴无纤穿,就阴东西随。ài yīn wú xiān chuān,jiù yīn dōng xī suí。
公今亦牵此,端坐曾莫疑。gōng jīn yì qiān cǐ,duān zuò céng mò yí。

目昏

梅尧臣

我目忽病昏,白昼若逢雾。wǒ mù hū bìng hūn,bái zhòu ruò féng wù。
窥惊只物双,书辄下笔误。kuī jīng zhǐ wù shuāng,shū zhé xià bǐ wù。
来人仿佛是,飞鸟朦胧度。lái rén fǎng fú shì,fēi niǎo méng lóng dù。
纭纭孰辨别,此已忘好恶。yún yún shú biàn bié,cǐ yǐ wàng hǎo è。

送韩八太祝归京师求医

梅尧臣

少年絜而腴,茸茸颔有须。shǎo nián jié ér yú,rōng rōng hàn yǒu xū。
冒热跨马去,去去天王都。mào rè kuà mǎ qù,qù qù tiān wáng dōu。
借问去何谓,就医将疾驱。jiè wèn qù hé wèi,jiù yī jiāng jí qū。
客曰实诳我,健壮其非夫。kè yuē shí kuáng wǒ,jiàn zhuàng qí fēi fū。
敢告固不绐,但怪所见愚。gǎn gào gù bù dài,dàn guài suǒ jiàn yú。
瘠者未必病,病者未必癯。jí zhě wèi bì bìng,bìng zhě wèi bì qú。
天马不著肉,日走万里途。tiān mǎ bù zhù ròu,rì zǒu wàn lǐ tú。
山熊岂无膏,养体唯恐痡。shān xióng qǐ wú gāo,yǎng tǐ wéi kǒng fū。
滞结在于内,安得形肌肤。zhì jié zài yú nèi,ān dé xíng jī fū。
厥貌虽美好,厥疢勿须臾。jué mào suī měi hǎo,jué chèn wù xū yú。
疗之欲其渐,炽之非爱躯。liáo zhī yù qí jiàn,chì zhī fēi ài qū。
此行不饮别,安得持酒壶。cǐ xíng bù yǐn bié,ān dé chí jiǔ hú。

记春水多红雀传云自新罗而至道损得之请余赋

梅尧臣

赤羽异蒿鴳,来自东夷国。chì yǔ yì hāo yàn,lái zì dōng yí guó。
群集成皋间,翩翩皆一色。qún jí chéng gāo jiān,piān piān jiē yī sè。
举臆发朱砂,为瑞应火德。jǔ yì fā zhū shā,wèi ruì yīng huǒ dé。
穿屋彼非类,啄粟惭与食。chuān wū bǐ fēi lèi,zhuó sù cán yǔ shí。
清声殊啁啾,所蓄每陋逼。qīng shēng shū zhāo jiū,suǒ xù měi lòu bī。
应当放之去,重展万里翼。yīng dāng fàng zhī qù,zhòng zhǎn wàn lǐ yì。

持国遗食

梅尧臣

乞食非为贫,妻病妾且死。qǐ shí fēi wèi pín,qī bìng qiè qiě sǐ。
晨爨不暖釜,朝饭亦辍匕。chén cuàn bù nuǎn fǔ,cháo fàn yì chuò bǐ。
遗我我所恤,食我我所耻。yí wǒ wǒ suǒ xù,shí wǒ wǒ suǒ chǐ。
我耻曾我求,我恤宁我止。wǒ chǐ céng wǒ qiú,wǒ xù níng wǒ zhǐ。
应乏岂在丰,赴义实未鄙。yīng fá qǐ zài fēng,fù yì shí wèi bǐ。
漂母殊下乡,为惠得终始。piāo mǔ shū xià xiāng,wèi huì dé zhōng shǐ。

扪虱得蚤

梅尧臣

兹日颇所惬,扪虱反得蚤。zī rì pǒ suǒ qiè,mén shī fǎn dé zǎo。
去恶虽未殊,快意乃为好。qù è suī wèi shū,kuài yì nǎi wèi hǎo。
物败谁可必,钝老而狡夭。wù bài shuí kě bì,dùn lǎo ér jiǎo yāo。
穴蚁不啮人,其命常自保。xué yǐ bù niè rén,qí mìng cháng zì bǎo。

同道损世则元辅游西湖于卞氏借双鹤以观

梅尧臣

塘蒲荫绿水,菡萏艳修渚。táng pú yīn lǜ shuǐ,hàn dàn yàn xiū zhǔ。
想像华亭野,但欠鸣鹤侣。xiǎng xiàng huá tíng yě,dàn qiàn míng hè lǚ。
同来三四人,趣向颇相与。tóng lái sān sì rén,qù xiàng pǒ xiāng yǔ。
思见此清禽,无能觌翔羽。sī jiàn cǐ qīng qín,wú néng dí xiáng yǔ。
城隅有大第,世本官吴楚。chéng yú yǒu dà dì,shì běn guān wú chǔ。
尝同太湖石,不惜持金取。cháng tóng tài hú shí,bù xī chí jīn qǔ。
欲作园林胜,园林宁暇睹。yù zuò yuán lín shèng,yuán lín níng xiá dǔ。
今当问其家,借赏无吾拒。jīn dāng wèn qí jiā,jiè shǎng wú wú jù。
果亦致之来,奋毛如喜舞。guǒ yì zhì zhī lái,fèn máo rú xǐ wǔ。
虽生沧海心,翅重不得举。suī shēng cāng hǎi xīn,chì zhòng bù dé jǔ。
还尔稻粱贪,崇丘在何所。hái ěr dào liáng tān,chóng qiū zài hé suǒ。

送上虞孙主簿

梅尧臣

稽山参云深,剡水与天碧。jī shān cān yún shēn,shàn shuǐ yǔ tiān bì。
行将啼鸟亲,玩不游鳞隔。xíng jiāng tí niǎo qīn,wán bù yóu lín gé。
况世住新安,又尝为粤客。kuàng shì zhù xīn ān,yòu cháng wèi yuè kè。
风物知所谙,穷幽梯翠壁。fēng wù zhī suǒ ān,qióng yōu tī cuì bì。

寄题金州孙御史处阴亭

梅尧臣

有形则有影,畏影当念形。yǒu xíng zé yǒu yǐng,wèi yǐng dāng niàn xíng。
日月难久晦,处阴乃暂停。rì yuè nán jiǔ huì,chù yīn nǎi zàn tíng。
光照不复离,疾走何所宁。guāng zhào bù fù lí,jí zǒu hé suǒ níng。
当是诮尼父,我辈乌忍听。dāng shì qiào ní fù,wǒ bèi wū rěn tīng。
结庐虽可托,夜烛亦荧荧。jié lú suī kě tuō,yè zhú yì yíng yíng。
直躬观罔两,将此同醉醒。zhí gōng guān wǎng liǎng,jiāng cǐ tóng zuì xǐng。

石榴

梅尧臣

榴枝苦多雨,过熟坼已半。liú zhī kǔ duō yǔ,guò shú chè yǐ bàn。
秋雷石罂破,晓日丹砂烂。qiū léi shí yīng pò,xiǎo rì dān shā làn。
任从雕俎荐,岂待霜刀判。rèn cóng diāo zǔ jiàn,qǐ dài shuāng dāo pàn。
张骞西使时,蒟酱同归汉。zhāng qiān xī shǐ shí,jǔ jiàng tóng guī hàn。

和王仲仪二首麝香

梅尧臣

游伏柏林下,食柏遂生香。yóu fú bǎi lín xià,shí bǎi suì shēng xiāng。
空知噬脐患,岂有周身防。kōng zhī shì qí huàn,qǐ yǒu zhōu shēn fáng。
赤豹以尾死,猛虎以睛丧。chì bào yǐ wěi sǐ,měng hǔ yǐ jīng sàng。
傥或益于用,捐躯死其常。tǎng huò yì yú yòng,juān qū sǐ qí cháng。

和王仲仪二首麝香

梅尧臣

草木不解行,随生自有理。cǎo mù bù jiě xíng,suí shēng zì yǒu lǐ。
观此引蔓柔,必凭高树起。guān cǐ yǐn màn róu,bì píng gāo shù qǐ。
气类固未合,萦缠岂由己。qì lèi gù wèi hé,yíng chán qǐ yóu jǐ。
仰见苍虬枝,上发彤霞蕊。yǎng jiàn cāng qiú zhī,shàng fā tóng xiá ruǐ。
层霄不易凌,樵斧谁家子。céng xiāo bù yì líng,qiáo fǔ shuí jiā zi。
一日摧作薪,此物当共委。yī rì cuī zuò xīn,cǐ wù dāng gòng wěi。

咏扇

梅尧臣

剪纨成薄质,谁将拟月轮。jiǎn wán chéng báo zhì,shuí jiāng nǐ yuè lún。
闵竭夏后德,同我天王仁。mǐn jié xià hòu dé,tóng wǒ tiān wáng rén。
及至为时用,岂必画美人。jí zhì wèi shí yòng,qǐ bì huà měi rén。
何忧秋风来,退保藏其真。hé yōu qiū fēng lái,tuì bǎo cáng qí zhēn。

送曼叔襄城尉

梅尧臣

昔君乘紫骝,来猎荒城下。xī jūn chéng zǐ liú,lái liè huāng chéng xià。
复乘紫骝去,不逢亭长骂。fù chéng zǐ liú qù,bù féng tíng zhǎng mà。
溪风欲涉时,山雪独归夜。xī fēng yù shè shí,shān xuě dú guī yè。
此趣信所谙,羁官莫悲叱。cǐ qù xìn suǒ ān,jī guān mò bēi chì。