古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

八月十三日观长星

梅尧臣

长星彗云出,天狗欲堕鸣。zhǎng xīng huì yún chū,tiān gǒu yù duò míng。
狗扫不见迹,昭晰河汉横。gǒu sǎo bù jiàn jì,zhāo xī hé hàn héng。
河汉秋转净,箕斗垂光晶。hé hàn qiū zhuǎn jìng,jī dòu chuí guāng jīng。
观尔长星酒,收祲看太平。guān ěr zhǎng xīng jiǔ,shōu jìn kàn tài píng。

送李才元学士知邛州

梅尧臣

太守车煌煌,莫如还故乡。tài shǒu chē huáng huáng,mò rú hái gù xiāng。
昔登蜀郡籍,今得临邛章。xī dēng shǔ jùn jí,jīn dé lín qióng zhāng。
过家礼耆旧,接境跪壶浆。guò jiā lǐ qí jiù,jiē jìng guì hú jiāng。
寒经道路远,春入山川长。hán jīng dào lù yuǎn,chūn rù shān chuān zhǎng。
俗将乐其化,诏亦美其良。sú jiāng lè qí huà,zhào yì měi qí liáng。
相如有遗迹,谁复酒垆傍。xiāng rú yǒu yí jì,shuí fù jiǔ lú bàng。

送薛氏妇归绛州

梅尧臣

在家勖尔勤,女功无不喜。zài jiā xù ěr qín,nǚ gōng wú bù xǐ。
既嫁训尔恭,恭己乃远耻。jì jià xùn ěr gōng,gōng jǐ nǎi yuǎn chǐ。
我家本素风,百事无有侈。wǒ jiā běn sù fēng,bǎi shì wú yǒu chǐ。
随宜具奁箱,不陋复不鄙。suí yí jù lián xiāng,bù lòu fù bù bǐ。
当须记母言,夜寐仍夙起。dāng xū jì mǔ yán,yè mèi réng sù qǐ。
慎勿窥窗户,慎勿辄笑毁。shèn wù kuī chuāng hù,shèn wù zhé xiào huǐ。
妄非勿较竞,丑语勿辨理。wàng fēi wù jiào jìng,chǒu yǔ wù biàn lǐ。
每顺舅姑心,况逆舅姑耳。měi shùn jiù gū xīn,kuàng nì jiù gū ěr。
为妇若此能,乃是儒家子。wèi fù ruò cǐ néng,nǎi shì rú jiā zi。
看尔十九年,门阃未尝履。kàn ěr shí jiǔ nián,mén kǔn wèi cháng lǚ。
一朝陟太行,悲伤黄河水。yī cháo zhì tài xíng,bēi shāng huáng hé shuǐ。
车徒望何处,哭泣动邻里。chē tú wàng hé chù,kū qì dòng lín lǐ。
生女不如男,天亲反由彼。shēng nǚ bù rú nán,tiān qīn fǎn yóu bǐ。

送刘继邺秀才归当涂

梅尧臣

鹓雏始出巢,欲矜五色羽。yuān chú shǐ chū cháo,yù jīn wǔ sè yǔ。
乃见郡鸱盘,壤中将有取。nǎi jiàn jùn chī pán,rǎng zhōng jiāng yǒu qǔ。
梧桐与竹实,安得在平土。wú tóng yǔ zhú shí,ān dé zài píng tǔ。
所趣固已殊,而何不远举。suǒ qù gù yǐ shū,ér hé bù yuǎn jǔ。
幸失网罗目,宜还兰蕙圃。xìng shī wǎng luó mù,yí hái lán huì pǔ。
故乡有嘉林,其下可以处。gù xiāng yǒu jiā lín,qí xià kě yǐ chù。
会侍朝阳鸣,贺夔成律吕。huì shì cháo yáng míng,hè kuí chéng lǜ lǚ。

送裴如晦宰吴江

梅尧臣

吴江田有粳,粳香舂作雪。wú jiāng tián yǒu jīng,jīng xiāng chōng zuò xuě。
吴江下有鲈,鲈肥脍堪切。wú jiāng xià yǒu lú,lú féi kuài kān qiè。
炊粳调橙齑,饱食不为餮。chuī jīng diào chéng jī,bǎo shí bù wèi tiè。
月从洞庭来,光映寒湖凸。yuè cóng dòng tíng lái,guāng yìng hán hú tū。
长桥坐虹背,衣湿霜未结。zhǎng qiáo zuò hóng bèi,yī shī shuāng wèi jié。
四顾无纤云,鱼跳明镜裂。sì gù wú xiān yún,yú tiào míng jìng liè。
谁能与子同,去若秋鹰掣。shuí néng yǔ zi tóng,qù ruò qiū yīng chè。

送抚州通判袁世弼寺丞

梅尧臣

帆疏疏,纤绿蒲,二十四幅轻江湖。fān shū shū,xiān lǜ pú,èr shí sì fú qīng jiāng hú。
高秋逆水上天去,朝过瓜步暮濡须。gāo qiū nì shuǐ shàng tiān qù,cháo guò guā bù mù rú xū。
长风沙头问鲤鱼,大孤山侧鸣寒乌。zhǎng fēng shā tóu wèn lǐ yú,dà gū shān cè míng hán wū。
鱼腹无书报家信,凭乌为到西山区。yú fù wú shū bào jiā xìn,píng wū wèi dào xī shān qū。
西山松柏应更好,及取之官来拜扫。xī shān sōng bǎi yīng gèng hǎo,jí qǔ zhī guān lái bài sǎo。

送石昌言舍人使匈奴

梅尧臣

燕然山北大单于,汉家皇帝与玺书。yàn rán shān běi dà dān yú,hàn jiā huáng dì yǔ xǐ shū。
持书大夫腰金鱼,飞龙借马出国都。chí shū dà fū yāo jīn yú,fēi lóng jiè mǎ chū guó dōu。
胡沙九月草已枯,草上霜花如五铢。hú shā jiǔ yuè cǎo yǐ kū,cǎo shàng shuāng huā rú wǔ zhū。
白裘貂帽著不暖,莽莽黄尘车款款。bái qiú diāo mào zhù bù nuǎn,mǎng mǎng huáng chén chē kuǎn kuǎn。
野庐边月出陇来,风静天遥雁声短。yě lú biān yuè chū lǒng lái,fēng jìng tiān yáo yàn shēng duǎn。
闻到罽庭尤若寒,译言揉耳不讥弹。wén dào jì tíng yóu ruò hán,yì yán róu ěr bù jī dàn。
公于是时已观礼,踏雪再拜辞可汗。gōng yú shì shí yǐ guān lǐ,tà xuě zài bài cí kě hàn。

留题景德寺吉祥讲僧

梅尧臣

我讲异尔讲,我书非尔书。wǒ jiǎng yì ěr jiǎng,wǒ shū fēi ěr shū。
彼将希白马,此亦犹大车。bǐ jiāng xī bái mǎ,cǐ yì yóu dà chē。
皆行国都内,辙不入委闾。jiē xíng guó dōu nèi,zhé bù rù wěi lǘ。
世人日扰扰,来慕清凉居。shì rén rì rǎo rǎo,lái mù qīng liáng jū。

送杜挺之郎中知虔州

梅尧臣

大庾岭边无腊雪,惟有梅花与明月。dà yǔ lǐng biān wú là xuě,wéi yǒu méi huā yǔ míng yuè。
月光如水来向人,太守得闲杯耳热。yuè guāng rú shuǐ lái xiàng rén,tài shǒu dé xián bēi ěr rè。
吹香入酒望梁宋,正是苦寒绵可折。chuī xiāng rù jiǔ wàng liáng sòng,zhèng shì kǔ hán mián kě zhé。
亦当念君君行南,南方无冰地不裂。yì dāng niàn jūn jūn xíng nán,nán fāng wú bīng dì bù liè。
此身不到五侯门,肥羔酿酒槐槽咽。cǐ shēn bù dào wǔ hóu mén,féi gāo niàng jiǔ huái cáo yàn。
玉色少年生颊春,解笑吟肠冷如铁。yù sè shǎo nián shēng jiá chūn,jiě xiào yín cháng lěng rú tiě。
冲风冒霰入广文,老与诸生开反切。chōng fēng mào xiàn rù guǎng wén,lǎo yǔ zhū shēng kāi fǎn qiè。
重嗟君远隔江湖,虽得丰甘牙已缺。zhòng jiē jūn yuǎn gé jiāng hú,suī dé fēng gān yá yǐ quē。
官娥执乐一千指,修颈慢肌衣错缬。guān é zhí lè yī qiān zhǐ,xiū jǐng màn jī yī cuò xié。
定逢宾客强排娖,舞彻六幺红袖掣。dìng féng bīn kè qiáng pái chuò,wǔ chè liù yāo hóng xiù chè。
人竞羡君君愈疲,夜归坐閤思予说。rén jìng xiàn jūn jūn yù pí,yè guī zuò gé sī yǔ shuō。

当世家观画

梅尧臣

冰蚕吐丝织纤纨,妙娥貌玉轻邯郸。bīng cán tǔ sī zhī xiān wán,miào é mào yù qīng hán dān。
曲眉浅脸鸦发盘,白角莹薄垂肩冠。qū méi qiǎn liǎn yā fā pán,bái jiǎo yíng báo chuí jiān guān。
铜青罗衫日月团,红裙撮晕朝霞乾。tóng qīng luó shān rì yuè tuán,hóng qún cuō yūn cháo xiá qián。
手中把笔书小字,字以通情形以观。shǒu zhōng bǎ bǐ shū xiǎo zì,zì yǐ tōng qíng xíng yǐ guān。
形随画去能长好,岁岁年年应不老。xíng suí huà qù néng zhǎng hǎo,suì suì nián nián yīng bù lǎo。
相逢熟识眼生春,重伴忘忧作萱草。xiāng féng shú shí yǎn shēng chūn,zhòng bàn wàng yōu zuò xuān cǎo。

桃花源诗

梅尧臣

鹿为马,龙为蛇,凤皇避罗麟避罝。lù wèi mǎ,lóng wèi shé,fèng huáng bì luó lín bì jū。
天下逃难不知数,入海居岩皆是家。tiān xià táo nán bù zhī shù,rù hǎi jū yán jiē shì jiā。
武陵源中深隐人,共将鸡犬栽桃花。wǔ líng yuán zhōng shēn yǐn rén,gòng jiāng jī quǎn zāi táo huā。
花开记春不记岁,金椎自劫博浪沙。huā kāi jì chūn bù jì suì,jīn chuí zì jié bó làng shā。
亦殊商颜采芝草,唯与少长亲胡麻。yì shū shāng yán cǎi zhī cǎo,wéi yǔ shǎo zhǎng qīn hú má。
岂意异时渔者入,各各因问人闲赊。qǐ yì yì shí yú zhě rù,gè gè yīn wèn rén xián shē。
秦已非秦孰为汉,奚论魏晋如割瓜。qín yǐ fēi qín shú wèi hàn,xī lùn wèi jìn rú gē guā。
英雄灭尽有石阙,智惠屏去无年华。yīng xióng miè jǐn yǒu shí quē,zhì huì píng qù wú nián huá。
俗骨思归一相送,慎勿与世言云霞。sú gǔ sī guī yī xiāng sòng,shèn wù yǔ shì yán yún xiá。
出洞沿溪梦寐觉,物景都失同回槎。chū dòng yán xī mèng mèi jué,wù jǐng dōu shī tóng huí chá。
心寄草树欲复往,山幽水乱寻无涯。xīn jì cǎo shù yù fù wǎng,shān yōu shuǐ luàn xún wú yá。

永叔席上分韵送裴如晦

梅尧臣

霜华夜夜浓,汴水日日减。shuāng huá yè yè nóng,biàn shuǐ rì rì jiǎn。
行迈唯恐迟,离怀不须黯。xíng mài wéi kǒng chí,lí huái bù xū àn。
远轻吴江潮,乃见丈夫胆。yuǎn qīng wú jiāng cháo,nǎi jiàn zhàng fū dǎn。
君意应洗然,吾方困尘惨。jūn yì yīng xǐ rán,wú fāng kùn chén cǎn。

永叔白兔

梅尧臣

可笑常娥不了事,走却玉兔来人间。kě xiào cháng é bù le shì,zǒu què yù tù lái rén jiān。
分寸不落猎犬口,滁州野叟获以还。fēn cùn bù luò liè quǎn kǒu,chú zhōu yě sǒu huò yǐ hái。
霜毛葑茸目睛殷,红绦金练相系擐。shuāng máo fēng rōng mù jīng yīn,hóng tāo jīn liàn xiāng xì huàn。
驰献旧守作异玩,况乃已在蓬莱山。chí xiàn jiù shǒu zuò yì wán,kuàng nǎi yǐ zài péng lái shān。
月中辛勤莫捣药,桂旁杵臼今应闲。yuè zhōng xīn qín mò dǎo yào,guì páng chǔ jiù jīn yīng xián。
我欲拔毛为白笔,研朱写诗破公颜。wǒ yù bá máo wèi bái bǐ,yán zhū xiě shī pò gōng yán。

直宿广文舍下

梅尧臣

前夜宿广文,叶响竹打雪。qián yè sù guǎng wén,yè xiǎng zhú dǎ xuě。
昨夜宿广文,窗影竹照月。zuó yè sù guǎng wén,chuāng yǐng zhú zhào yuè。
赖此数竿竹,与我为暖热。lài cǐ shù gān zhú,yǔ wǒ wèi nuǎn rè。
上有寒鹊栖,拳足如瘦蕨。shàng yǒu hán què qī,quán zú rú shòu jué。
平明欲飞去,唶唶若告说。píng míng yù fēi qù,zé zé ruò gào shuō。
我无喜可报,烦尔弄觜舌。wǒ wú xǐ kě bào,fán ěr nòng zī shé。
亦尝苦老鸦,鸣噪每切切。yì cháng kǔ lǎo yā,míng zào měi qiè qiè。
为学本为道,穷蹙令素发。wèi xué běn wèi dào,qióng cù lìng sù fā。
但能得酒饮,终日自兀兀。dàn néng dé jiǔ yǐn,zhōng rì zì wù wù。

送宋中道太博倅广平

梅尧臣

行役无冬春,车马无南北。xíng yì wú dōng chūn,chē mǎ wú nán běi。
急若机上梭,离别肠自织。jí ruò jī shàng suō,lí bié cháng zì zhī。
其间走声利,昼夜不能息。qí jiān zǒu shēng lì,zhòu yè bù néng xī。
晚得二友生,胸蜺吐五色。wǎn dé èr yǒu shēng,xiōng ní tǔ wǔ sè。
各思强禄仕,安肯坐仰食。gè sī qiáng lù shì,ān kěn zuò yǎng shí。
一之毛遂乡,一之太伯国。yī zhī máo suì xiāng,yī zhī tài bó guó。
岂无颖脱才,可迈古风力。qǐ wú yǐng tuō cái,kě mài gǔ fēng lì。
明当隔大河,去路指斗极。míng dāng gé dà hé,qù lù zhǐ dòu jí。
谁念平原君,能于众中识。shuí niàn píng yuán jūn,néng yú zhòng zhōng shí。