古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

春日游龙门山寺

梅尧臣

还邀二三子,共到凿龙游。hái yāo èr sān zi,gòng dào záo lóng yóu。
阴壑泉初动,春岩气欲浮。yīn hè quán chū dòng,chūn yán qì yù fú。
竹藏深崦寺,人渡晚川舟。zhú cáng shēn yān sì,rén dù wǎn chuān zhōu。
始觉山风急,归鞍不自留。shǐ jué shān fēng jí,guī ān bù zì liú。

依韵和希深游府学

梅尧臣

东府尊儒日,中州进学初。dōng fǔ zūn rú rì,zhōng zhōu jìn xué chū。
牲牢奠商后,典籍讲秦馀。shēng láo diàn shāng hòu,diǎn jí jiǎng qín yú。
大法存无外,群英乐自如。dà fǎ cún wú wài,qún yīng lè zì rú。
时惭游圣末,来驾折辕车。shí cán yóu shèng mò,lái jià zhé yuán chē。

伤桑

梅尧臣

柔条初变绿,春野忽飞霜。róu tiáo chū biàn lǜ,chūn yě hū fēi shuāng。
田妇搔蓬首,冰蚕绝茧肠。tián fù sāo péng shǒu,bīng cán jué jiǎn cháng。
名翚依麦雊,戴胜绕枝翔。míng huī yī mài gòu,dài shèng rào zhī xiáng。
不见罗敷骑,金钩自挂墙。bù jiàn luó fū qí,jīn gōu zì guà qiáng。

观理稼

梅尧臣

稂莠日已长,匆匆芟薙初。láng yǒu rì yǐ zhǎng,cōng cōng shān tì chū。
来时露沾屩,归去月侵锄。lái shí lù zhān juē,guī qù yuè qīn chú。
一腹馁犹甚,百骸勤有馀。yī fù něi yóu shén,bǎi hái qín yǒu yú。
吾无力耕苦,谬读古人书。wú wú lì gēng kǔ,miù dú gǔ rén shū。

新茧

梅尧臣

露柘林初静,烟梯不复收。lù zhè lín chū jìng,yān tī bù fù shōu。
春蚕吐丝足,工女忌寒休。chūn cán tǔ sī zú,gōng nǚ jì hán xiū。
翠薄时方献,清泉绪未抽。cuì báo shí fāng xiàn,qīng quán xù wèi chōu。
闺中能自巧,绣作玉钗头。guī zhōng néng zì qiǎo,xiù zuò yù chāi tóu。

缑山子晋祠

梅尧臣

王子居玉京,故山空寂寞。wáng zi jū yù jīng,gù shān kōng jì mò。
犹闻溯月笙,尚想宾天鹤。yóu wén sù yuè shēng,shàng xiǎng bīn tiān hè。
翠柏深古坛,丹霞留迥壑。cuì bǎi shēn gǔ tán,dān xiá liú jiǒng hè。
芝庭谁款扉,旌旗穿林薄。zhī tíng shuí kuǎn fēi,jīng qí chuān lín báo。

缑山子晋祠少林寺

梅尧臣

红旌过翠岑,林际瞻莲宇。hóng jīng guò cuì cén,lín jì zhān lián yǔ。
门对几千岩,花开第一祖。mén duì jǐ qiān yán,huā kāi dì yī zǔ。
禅庭松色寒,石室苔痕古。chán tíng sōng sè hán,shí shì tái hén gǔ。
寂寂不逢人,空檐燕方乳。jì jì bù féng rén,kōng yán yàn fāng rǔ。

缑山子晋祠少姨庙

梅尧臣

灵祠古殿深,少室群峰碧。líng cí gǔ diàn shēn,shǎo shì qún fēng bì。
行雨欲随车,望岩非化石。xíng yǔ yù suí chē,wàng yán fēi huà shí。
常闻兰气蒸,谁奠椒香液。cháng wén lán qì zhēng,shuí diàn jiāo xiāng yè。
寄谢洛川妃,淩波定何益。jì xiè luò chuān fēi,líng bō dìng hé yì。

缑山子晋祠天封观

梅尧臣

车马云外来,衣沾半山雨。chē mǎ yún wài lái,yī zhān bàn shān yǔ。
弭节扣真居,扪萝笑尘矩。mǐ jié kòu zhēn jū,mén luó xiào chén jǔ。
回溪响石丛,灵茹抽岩坞。huí xī xiǎng shí cóng,líng rú chōu yán wù。
玉槛刻年华,应无愧前古。yù kǎn kè nián huá,yīng wú kuì qián gǔ。

缑山子晋祠会善寺

梅尧臣

杳蔼随龙节,萦纡历宝山。yǎo ǎi suí lóng jié,yíng yū lì bǎo shān。
琉璃开净界,薜荔启禅关。liú lí kāi jìng jiè,bì lì qǐ chán guān。
煮茗石泉上,清吟云壑间。zhǔ míng shí quán shàng,qīng yín yún hè jiān。
峰端生片雨,稍促画轮还。fēng duān shēng piàn yǔ,shāo cù huà lún hái。

缑山子晋祠启母石

梅尧臣

旷哉嵩室阳,神怪所栖宅。kuàng zāi sōng shì yáng,shén guài suǒ qī zhái。
苍石不知年,灵熊去无迹。cāng shí bù zhī nián,líng xióng qù wú jì。
烟岩想桂宫,苔壁疑椒掖。yān yán xiǎng guì gōng,tái bì yí jiāo yē。
不学舜娥悲,潇湘竹枝碧。bù xué shùn é bēi,xiāo xiāng zhú zhī bì。

缑山子晋祠轘辕道

梅尧臣

险绝称汉关,晨跻瞻一室。xiǎn jué chēng hàn guān,chén jī zhān yī shì。
盘纡石路回,迤逦云峰出。pán yū shí lù huí,yí lǐ yún fēng chū。
古壁挂青苍,天风起萧瑟。gǔ bì guà qīng cāng,tiān fēng qǐ xiāo sè。
洛城西首时,望望平烟密。luò chéng xī shǒu shí,wàng wàng píng yān mì。

希深所居官舍新得相府

梅尧臣

楚相拔葵后,萧条三亩馀。chǔ xiāng bá kuí hòu,xiāo tiáo sān mǔ yú。
烟畦偶连畛,蕙圃得增墟。yān qí ǒu lián zhěn,huì pǔ dé zēng xū。
便欲开春沼,何妨薙野蔬。biàn yù kāi chūn zhǎo,hé fáng tì yě shū。
始添台榭美,况近子云居。shǐ tiān tái xiè měi,kuàng jìn zi yún jū。

依韵和载阳郊外

梅尧臣

近隰葱茏曙,惊乌睥睨啼。jìn xí cōng lóng shǔ,jīng wū pì nì tí。
日光林杪动,吹骑管中嘶。rì guāng lín miǎo dòng,chuī qí guǎn zhōng sī。
路绕寒原古,烟横远戍迷。lù rào hán yuán gǔ,yān héng yuǎn shù mí。
今来异宾孟,谁复叹雄鸡。jīn lái yì bīn mèng,shuí fù tàn xióng jī。

奉和永叔得辛判官伊阳所寄山桂数本封殖之后遂成雅韵以见贶

梅尧臣

团团绿桂丛,本自幽岩得。tuán tuán lǜ guì cóng,běn zì yōu yán dé。
惠好知不忘,青葱宁改色。huì hǎo zhī bù wàng,qīng cōng níng gǎi sè。
香生莲幕间,花白萱堂侧。xiāng shēng lián mù jiān,huā bái xuān táng cè。
月露夜偏滋,琼枝相翕赫。yuè lù yè piān zī,qióng zhī xiāng xī hè。
27881234567»