古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

朝日

梅尧臣

日色才出海,晓月无光彩。rì sè cái chū hǎi,xiǎo yuè wú guāng cǎi。
晓月在青空,不与日色同。xiǎo yuè zài qīng kōng,bù yǔ rì sè tóng。
诚知大君德,照耀无不通。chéng zhī dà jūn dé,zhào yào wú bù tōng。

失鹧鸪

梅尧臣

爱玩日已久,开笼为驯故。ài wán rì yǐ jiǔ,kāi lóng wèi xùn gù。
点臆雪花圆,连袪浪纹素。diǎn yì xuě huā yuán,lián qū làng wén sù。
钩辀格磔鸣,?㲞翻翁去。gōu zhōu gé zhé míng,bó sū fān wēng qù。
谁知烟渚深,绿水修篁处。shuí zhī yān zhǔ shēn,lǜ shuǐ xiū huáng chù。

过小石潭

梅尧臣

树老石连潭,潭深烟翠入。shù lǎo shí lián tán,tán shēn yān cuì rù。
群鱼石下游,独鸟潭上立。qún yú shí xià yóu,dú niǎo tán shàng lì。
泉暖草长绿,山高风自急。quán nuǎn cǎo zhǎng lǜ,shān gāo fēng zì jí。
徘徊兴不穷,苔屐云沾湿。pái huái xīng bù qióng,tái jī yún zhān shī。

县斋对雪

梅尧臣

密雪夜来积,起见万物春。mì xuě yè lái jī,qǐ jiàn wàn wù chūn。
山川忽改色,草木一以新。shān chuān hū gǎi sè,cǎo mù yī yǐ xīn。
古邑失荒秽,王路覆平均。gǔ yì shī huāng huì,wáng lù fù píng jūn。
从兹庆丰年,蹈咏惭小臣。cóng zī qìng fēng nián,dǎo yǒng cán xiǎo chén。

梦与公度同赋藕华追录之

梅尧臣

吴王旧宫阙,水殿芙蓉披。wú wáng jiù gōng quē,shuǐ diàn fú róng pī。
浊泥留玉骨,疑是葬西施。zhuó ní liú yù gǔ,yí shì zàng xī shī。
西施魂不灭,娇艳葬清池。xī shī hún bù miè,jiāo yàn zàng qīng chí。

和绮翁游齐山寺次其韵

梅尧臣

苍山南望截云烟,中有绀宇通诸天。cāng shān nán wàng jié yún yān,zhōng yǒu gàn yǔ tōng zhū tiān。
长桥直度清溪水,寒湖收潦旷平田。zhǎng qiáo zhí dù qīng xī shuǐ,hán hú shōu lǎo kuàng píng tián。
古木阴森大堤上,千峰浓淡高楼前。gǔ mù yīn sēn dà dī shàng,qiān fēng nóng dàn gāo lóu qián。
龙笋未迸角出缩,虎石乱踞筋拳挛。lóng sǔn wèi bèng jiǎo chū suō,hǔ shí luàn jù jīn quán luán。
阴崖乳泉湿苔藓,阳谷暖气留兰荃。yīn yá rǔ quán shī tái xiǎn,yáng gǔ nuǎn qì liú lán quán。
涧户晓辟烟的的,松轩夜启月娟娟。jiàn hù xiǎo pì yān de de,sōng xuān yè qǐ yuè juān juān。
闻有谪仙乘兴入,飘然欲拍洪崖肩。wén yǒu zhé xiān chéng xīng rù,piāo rán yù pāi hóng yá jiān。
玩游逐胜不觉远,露奇发怪工无全。wán yóu zhú shèng bù jué yuǎn,lù qí fā guài gōng wú quán。
扪萝但识康乐径,饮酒安问远公禅。mén luó dàn shí kāng lè jìng,yǐn jiǔ ān wèn yuǎn gōng chán。
清猿不到俗士耳,香草已入骚人篇。qīng yuán bù dào sú shì ěr,xiāng cǎo yǐ rù sāo rén piān。
水鸟念佛次净界,野鹿衔花来象筵。shuǐ niǎo niàn fú cì jìng jiè,yě lù xián huā lái xiàng yán。
在昔探赏犹可数,深景秀句今得传。zài xī tàn shǎng yóu kě shù,shēn jǐng xiù jù jīn dé chuán。
辞韵险绝兹所骇,何特杜牧专当年。cí yùn xiǎn jué zī suǒ hài,hé tè dù mù zhuān dāng nián。
重以平淡若古乐,听之疏越如朱弦。zhòng yǐ píng dàn ruò gǔ lè,tīng zhī shū yuè rú zhū xián。
秘藏褚中为不朽,咨诹坐上皆曰然。mì cáng chǔ zhōng wèi bù xiǔ,zī zōu zuò shàng jiē yuē rán。
谁意粗官获此贶,洗去鄙吝空池边。shuí yì cū guān huò cǐ kuàng,xǐ qù bǐ lìn kōng chí biān。
聊欲报言罕驿使,春郊唯见雁连连。liáo yù bào yán hǎn yì shǐ,chūn jiāo wéi jiàn yàn lián lián。

范饶州坐中客语食河豚鱼

梅尧臣

春洲生荻芽,春岸飞杨花。chūn zhōu shēng dí yá,chūn àn fēi yáng huā。
河豚当是时,贵不数鱼虾。hé tún dāng shì shí,guì bù shù yú xiā。
其状已可怪,其毒亦莫加。qí zhuàng yǐ kě guài,qí dú yì mò jiā。
忿腹若封豕,怒目犹吴蛙。fèn fù ruò fēng shǐ,nù mù yóu wú wā。
庖煎苟失所,入喉为镆铘。páo jiān gǒu shī suǒ,rù hóu wèi mò yé。
若此丧躯体,何须资齿牙。ruò cǐ sàng qū tǐ,hé xū zī chǐ yá。
持问南方人,党护复矜夸。chí wèn nán fāng rén,dǎng hù fù jīn kuā。
皆言美无度,谁谓死如麻。jiē yán měi wú dù,shuí wèi sǐ rú má。
我语不能屈,自思空咄嗟。wǒ yǔ bù néng qū,zì sī kōng duō jiē。
退之来潮阳,始惮餐笼蛇。tuì zhī lái cháo yáng,shǐ dàn cān lóng shé。
子厚居柳州,而甘食虾蟆。zi hòu jū liǔ zhōu,ér gān shí xiā má。
二物虽可憎,性命无舛差。èr wù suī kě zēng,xìng mìng wú chuǎn chà。
斯味曾不比,中藏祸无涯。sī wèi céng bù bǐ,zhōng cáng huò wú yá。
甚美恶亦称,此言诚可嘉。shén měi è yì chēng,cǐ yán chéng kě jiā。

徐元舆见邀与诸君同游至峰山溪上作

梅尧臣

春霁重行行,行行在墟里。chūn jì zhòng xíng xíng,xíng xíng zài xū lǐ。
摅怀厌楼观,寓兴欣山水。shū huái yàn lóu guān,yù xīng xīn shān shuǐ。
断壁翠连云,寒流清见底。duàn bì cuì lián yún,hán liú qīng jiàn dǐ。
主人开绿樽,下马临芳芷。zhǔ rén kāi lǜ zūn,xià mǎ lín fāng zhǐ。
澄溜泻湾漘,跳波生石齿。chéng liū xiè wān chún,tiào bō shēng shí chǐ。
园林始弄萼,皋垄时鸣雉。yuán lín shǐ nòng è,gāo lǒng shí míng zhì。
谈谑忘机心,笑言惊俗耳。tán xuè wàng jī xīn,xiào yán jīng sú ěr。
旷哉兹日游,何羡稽山美。kuàng zāi zī rì yóu,hé xiàn jī shān měi。

马秘书始约同行久而未至因以寄

梅尧臣

渡江落我前,入汴居我后。dù jiāng luò wǒ qián,rù biàn jū wǒ hòu。
日日是南风,时时为回首。rì rì shì nán fēng,shí shí wèi huí shǒu。
逢船一借问,远棹见来否。féng chuán yī jiè wèn,yuǎn zhào jiàn lái fǒu。
明朝傥相及,闲步河堤柳。míng cháo tǎng xiāng jí,xián bù hé dī liǔ。

汴河雨后呈同行马秘书

梅尧臣

雨霁晚虹收,河堤净如扫。yǔ jì wǎn hóng shōu,hé dī jìng rú sǎo。
清阴拂人树,翠色垂流草。qīng yīn fú rén shù,cuì sè chuí liú cǎo。
汉漕走王都,华言杂夷獠。hàn cáo zǒu wáng dōu,huá yán zá yí liáo。
时方同马生,野泊聊论道。shí fāng tóng mǎ shēng,yě pō liáo lùn dào。

宿州河亭书事

梅尧臣

远泛千里舟,暂向郊亭泊。yuǎn fàn qiān lǐ zhōu,zàn xiàng jiāo tíng pō。
观物趣无穷,适情吟有托。guān wù qù wú qióng,shì qíng yín yǒu tuō。
林中鸦舅狞,席上蝇虎攫。lín zhōng yā jiù níng,xí shàng yíng hǔ jué。
雨久草苗盛,田芜瓜蔓弱。yǔ jiǔ cǎo miáo shèng,tián wú guā màn ruò。
香粳稚子惯,脱粟家人薄。xiāng jīng zhì zi guàn,tuō sù jiā rén báo。
少年都下来,聊问时所作。shǎo nián dōu xià lái,liáo wèn shí suǒ zuò。
新衣尚穿束,旧服变褒博。xīn yī shàng chuān shù,jiù fú biàn bāo bó。
我今贫且贱,短褐随宜著。wǒ jīn pín qiě jiàn,duǎn hè suí yí zhù。

晚泊观斗鸡

梅尧臣

舟子抱鸡来,雄雄跱高岸。zhōu zi bào jī lái,xióng xióng zhì gāo àn。
侧行初取势,俯啄示无惮。cè xíng chū qǔ shì,fǔ zhuó shì wú dàn。
先鸣气益振,奋击心非懦。xiān míng qì yì zhèn,fèn jī xīn fēi nuò。
勇颈毛逆张,怒目眦裂盰。yǒng jǐng máo nì zhāng,nù mù zì liè gàn。
血流何所争,死斗欲充玩。xuè liú hé suǒ zhēng,sǐ dòu yù chōng wán。
应当激猛毅,岂独专晨旦。yīng dāng jī měng yì,qǐ dú zhuān chén dàn。
胜酒人自私,粒食谁尔唤。shèng jiǔ rén zì sī,lì shí shuí ěr huàn。
缅怀彼兴魏,傍睨当衰汉。miǎn huái bǐ xīng wèi,bàng nì dāng shuāi hàn。
徒然驱国众,曾靡救时难。tú rán qū guó zhòng,céng mí jiù shí nán。
群雄自苦战,九锡邀平乱。qún xióng zì kǔ zhàn,jiǔ xī yāo píng luàn。
宝玉归大奸,干戈托奇算。bǎo yù guī dà jiān,gàn gē tuō qí suàn。
从来小资大,聊用一长叹。cóng lái xiǎo zī dà,liáo yòng yī zhǎng tàn。

闻表兄施先辈上第

梅尧臣

昔人事功名,五十未为老。xī rén shì gōng míng,wǔ shí wèi wèi lǎo。
而今君已及,得桂诚非早。ér jīn jūn yǐ jí,dé guì chéng fēi zǎo。
所慰白头亲,且将黄绶好。suǒ wèi bái tóu qīn,qiě jiāng huáng shòu hǎo。
吾始日夜心,望尽京关道。wú shǐ rì yè xīn,wàng jǐn jīng guān dào。
拜庆早归来,莫变秋庭草。bài qìng zǎo guī lái,mò biàn qiū tíng cǎo。

庙子湾辞

梅尧臣

我之东来兮过彼雍丘,舟师奏功兮浊水湍流。wǒ zhī dōng lái xī guò bǐ yōng qiū,zhōu shī zòu gōng xī zhuó shuǐ tuān liú。
历长湾兮势曲钩,倾高斗折兮若奔虬。lì zhǎng wān xī shì qū gōu,qīng gāo dòu zhé xī ruò bēn qiú。
潜伏怪物兮深幽幽,发作暴涨兮为潮头。qián fú guài wù xī shēn yōu yōu,fā zuò bào zhǎng xī wèi cháo tóu。
土人立祠兮在彼沙洲,老木苍苍兮蝉噪啾啾。tǔ rén lì cí xī zài bǐ shā zhōu,lǎo mù cāng cāng xī chán zào jiū jiū。
输卒引繂兮蓬首裸体剧缧囚,赤日上煎兮胶津蹙气塞咽喉。shū zú yǐn lǜ xī péng shǒu luǒ tǐ jù léi qiú,chì rì shàng jiān xī jiāo jīn cù qì sāi yàn hóu。
胸荡肩挨同轭牛,足进复退不得休。xiōng dàng jiān āi tóng è niú,zú jìn fù tuì bù dé xiū。
竟持纸币挂庙陬,微风飘扬如喜收。jìng chí zhǐ bì guà miào zōu,wēi fēng piāo yáng rú xǐ shōu。
我今语神神听不,何不归海事阳侯。wǒ jīn yǔ shén shén tīng bù,hé bù guī hǎi shì yáng hóu。
穹鱼大龟非尔俦,奚必区区此汴沟。qióng yú dà guī fēi ěr chóu,xī bì qū qū cǐ biàn gōu。
惊愚骇俗得肴羞,去就当决何迟留。jīng yú hài sú dé yáo xiū,qù jiù dāng jué hé chí liú。

送王紫微北使

梅尧臣

天子命儒臣,遐方重专对。tiān zi mìng rú chén,xiá fāng zhòng zhuān duì。
持书下西阁,拥节来穷塞。chí shū xià xī gé,yōng jié lái qióng sāi。
貂服紫蒙茸,虎旗光彩綷。diāo fú zǐ méng rōng,hǔ qí guāng cǎi cuì。
将迎走毡骑,卫从罗金铠。jiāng yíng zǒu zhān qí,wèi cóng luó jīn kǎi。
当宣汉恩德,便使胡欣戴。dāng xuān hàn ēn dé,biàn shǐ hú xīn dài。
几日过阴山,南飞雁相背。jǐ rì guò yīn shān,nán fēi yàn xiāng bèi。