古诗词

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。

逢曾子固

梅尧臣

前出秦淮来,船尾偶搀燕。qián chū qín huái lái,chuán wěi ǒu chān yàn。
遽传曾子固,愿欲一相见。jù chuán céng zi gù,yuàn yù yī xiāng jiàn。
顺风吹长帆,举手但慕羡。shùn fēng chuī zhǎng fān,jǔ shǒu dàn mù xiàn。
杨子东园头,下马情眷眷。yáng zi dōng yuán tóu,xià mǎ qíng juàn juàn。
昔始知子文,今始识子面。xī shǐ zhī zi wén,jīn shǐ shí zi miàn。
吐辞亦何严,白昼忽飞霰。tǔ cí yì hé yán,bái zhòu hū fēi xiàn。
我病不饮酒,烹茶又非善。wǒ bìng bù yǐn jiǔ,pēng chá yòu fēi shàn。
冷坐对寒流,萧然未知倦。lěng zuò duì hán liú,xiāo rán wèi zhī juàn。

真州东园

梅尧臣

国赋有常计,计者岂不贤。guó fù yǒu cháng jì,jì zhě qǐ bù xián。
日夜疲精神,自鉴膏火前。rì yè pí jīng shén,zì jiàn gāo huǒ qián。
新春力有馀,锄荒东乳偏。xīn chūn lì yǒu yú,chú huāng dōng rǔ piān。
垒土以起榭,掘沼以秧莲。lěi tǔ yǐ qǐ xiè,jué zhǎo yǐ yāng lián。
竹柏为冬荣,桃李为春妍。zhú bǎi wèi dōng róng,táo lǐ wèi chūn yán。
役使吴楚艘,来泊常流连。yì shǐ wú chǔ sōu,lái pō cháng liú lián。
下江忘其险,入漕忘其邅。xià jiāng wàng qí xiǎn,rù cáo wàng qí zhān。
许公作此意,吾亦见其权。xǔ gōng zuò cǐ yì,wú yì jiàn qí quán。
不独利于己,愿书棠树篇。bù dú lì yú jǐ,yuàn shū táng shù piān。

行吟

梅尧臣

持辔趋代北,妄意希名马。chí pèi qū dài běi,wàng yì xī míng mǎ。
代北马如云,由来重取舍。dài běi mǎ rú yún,yóu lái zhòng qǔ shě。
王官待才能,高下不苟且。wáng guān dài cái néng,gāo xià bù gǒu qiě。
行都未修饬,黄金谁变瓦。xíng dōu wèi xiū chì,huáng jīn shuí biàn wǎ。
吾当保吾真,甘归事田野。wú dāng bǎo wú zhēn,gān guī shì tián yě。

行吟

梅尧臣

寘蚁橘林下,正在结实时。zhì yǐ jú lín xià,zhèng zài jié shí shí。
附缘与出入,安可责于斯。fù yuán yǔ chū rù,ān kě zé yú sī。
养大不问细,使远不问迟。yǎng dà bù wèn xì,shǐ yuǎn bù wèn chí。
远迟必有报,细大必有期。yuǎn chí bì yǒu bào,xì dà bì yǒu qī。
休哉豢龙氏,终自辨蛟螭。xiū zāi huàn lóng shì,zhōng zì biàn jiāo chī。

僧子思以卷来见

梅尧臣

明珠与翡翠,中国反好之。míng zhū yǔ fěi cuì,zhōng guó fǎn hǎo zhī。
诗书出邹鲁,诵学无蛮夷。shī shū chū zōu lǔ,sòng xué wú mán yí。
服彼而习此,养骍安问犁。fú bǐ ér xí cǐ,yǎng xīng ān wèn lí。
古者耕钓士,处心殊处卑。gǔ zhě gēng diào shì,chù xīn shū chù bēi。
譬彼乃可语,吾病强扶持。pì bǐ nǎi kě yǔ,wú bìng qiáng fú chí。

省符上人

梅尧臣

春秋一万八千字,不问吴人楚人事。chūn qiū yī wàn bā qiān zì,bù wèn wú rén chǔ rén shì。
佛衣儒谈世已罕,节行又与其徒异。fú yī rú tán shì yǐ hǎn,jié xíng yòu yǔ qí tú yì。
往来扬州三十年,曾见华堂荆棘地。wǎng lái yáng zhōu sān shí nián,céng jiàn huá táng jīng jí dì。
独闻依旧坐焚香,尚把残编讨遗意。dú wén yī jiù zuò fén xiāng,shàng bǎ cán biān tǎo yí yì。

送杜君懿屯田通判宣州

梅尧臣

京兆外郎称善书,当时相与集江都。jīng zhào wài láng chēng shàn shū,dāng shí xiāng yǔ jí jiāng dōu。
日书藤纸争持去,长钩细画如珊瑚。rì shū téng zhǐ zhēng chí qù,zhǎng gōu xì huà rú shān hú。
自兹乖隔三十载,始驾吾乡别乘车。zì zī guāi gé sān shí zài,shǐ jià wú xiāng bié chéng chē。
吾乡素夸紫毫笔,因我又加苍鼠须。wú xiāng sù kuā zǐ háo bǐ,yīn wǒ yòu jiā cāng shǔ xū。
最先赏爱杜丞相,中间喜用蔡君谟。zuì xiān shǎng ài dù chéng xiāng,zhōng jiān xǐ yòng cài jūn mó。
尔后仿传无限数,州符县板仍抹涂。ěr hòu fǎng chuán wú xiàn shù,zhōu fú xiàn bǎn réng mǒ tú。
鼠虽可杀不易得,猫口夺之烦叱驱。shǔ suī kě shā bù yì dé,māo kǒu duó zhī fán chì qū。
若君字大笔亦大,穿墉琐质无长胡。ruò jūn zì dà bǐ yì dà,chuān yōng suǒ zhì wú zhǎng hú。
君到官,治事馀。jūn dào guān,zhì shì yú。
呼诸葛,试问渠。hū zhū gé,shì wèn qú。

张圣民学士出御书并法帖共阅之

梅尧臣

冰胶楚舸岁将穷,广陵别乘怜老翁。bīng jiāo chǔ gě suì jiāng qióng,guǎng líng bié chéng lián lǎo wēng。
殷勤来邀强一往,虚堂肴酒罗甘丰。yīn qín lái yāo qiáng yī wǎng,xū táng yáo jiǔ luó gān fēng。
我病胃寒不下咽,匕箸谩举叨席中。wǒ bìng wèi hán bù xià yàn,bǐ zhù mán jǔ dāo xí zhōng。
主人欲客心意欢,出以飞帛腾龙鸾。zhǔ rén yù kè xīn yì huān,chū yǐ fēi bó téng lóng luán。
刑政二字布楷法,古今书帖未足观。xíng zhèng èr zì bù kǎi fǎ,gǔ jīn shū tiē wèi zú guān。
坐间杜子好弄笔,诋讥前辈无全完。zuò jiān dù zi hǎo nòng bǐ,dǐ jī qián bèi wú quán wán。
一见宝踪天下妙,稽首赞仰舌吻乾。yī jiàn bǎo zōng tiān xià miào,jī shǒu zàn yǎng shé wěn qián。
如此别识已太险,我不颂咏还应难。rú cǐ bié shí yǐ tài xiǎn,wǒ bù sòng yǒng hái yīng nán。

读黄莘秘校卷

梅尧臣

嵇康昔弹广陵散,商声高与宫声缓。jī kāng xī dàn guǎng líng sàn,shāng shēng gāo yǔ gōng shēng huǎn。
托名山鬼未传人,古桐纫丝丝不断。tuō míng shān guǐ wèi chuán rén,gǔ tóng rèn sī sī bù duàn。
一闻僵卧窃其音,世间虽得能亦罕。yī wén jiāng wò qiè qí yīn,shì jiān suī dé néng yì hǎn。
贤明以之知盛衰,愚昧以之为妄诞。xián míng yǐ zhī zhī shèng shuāi,yú mèi yǐ zhī wèi wàng dàn。
顷年过我在芜城,忽听长拍去欲懒。qǐng nián guò wǒ zài wú chéng,hū tīng zhǎng pāi qù yù lǎn。
凤皇养雏飞未高,鸡鹜成群翅终短。fèng huáng yǎng chú fēi wèi gāo,jī wù chéng qún chì zhōng duǎn。
龙章秀骨苦轻时,继作五弦须款款。lóng zhāng xiù gǔ kǔ qīng shí,jì zuò wǔ xián xū kuǎn kuǎn。

赠许待制岁旦生日

梅尧臣

天历重更端,哲人兹命世。tiān lì zhòng gèng duān,zhé rén zī mìng shì。
尝闻月旦评,况是高阳裔。cháng wén yuè dàn píng,kuàng shì gāo yáng yì。
椒花作寿杯,爆火通炉桂。jiāo huā zuò shòu bēi,bào huǒ tōng lú guì。
穹龟及苍鹤,尚以千年系。qióng guī jí cāng hè,shàng yǐ qiān nián xì。
曰惟五行秀,复与明时契。yuē wéi wǔ xíng xiù,fù yǔ míng shí qì。
他日求老成,不须从渭汭。tā rì qiú lǎo chéng,bù xū cóng wèi ruì。

答宣阗司理

梅尧臣

风赋义趣深,传训或得失。fēng fù yì qù shēn,chuán xùn huò dé shī。
后人语虽浅,辨识犹百一。hòu rén yǔ suī qiǎn,biàn shí yóu bǎi yī。
欧阳最我知,初时且尚窒。ōu yáng zuì wǒ zhī,chū shí qiě shàng zhì。
比以为橄榄,回甘始称述。bǐ yǐ wèi gǎn lǎn,huí gān shǐ chēng shù。
老于文学人,尚不即究悉。lǎo yú wén xué rén,shàng bù jí jiū xī。
宜乎与世士,横尔遭诟唧。yí hū yǔ shì shì,héng ěr zāo gòu jī。
誓将默无言,负暄方抱膝。shì jiāng mò wú yán,fù xuān fāng bào xī。
非非孰是是,都莫答问诘。fēi fēi shú shì shì,dōu mò dá wèn jí。
岁暮宣参军,辞如鲍昭逸。suì mù xuān cān jūn,cí rú bào zhāo yì。
粲然倾明珠,褒我颇过实。càn rán qīng míng zhū,bāo wǒ pǒ guò shí。
便言楚江萍,光彩侔旭日。biàn yán chǔ jiāng píng,guāng cǎi móu xù rì。
自惭流浪踪,不得蒿芹匹。zì cán liú làng zōng,bù dé hāo qín pǐ。
复为苦硬句,酬报强把笔。fù wèi kǔ yìng jù,chóu bào qiáng bǎ bǐ。

答萧渊少府卷

梅尧臣

君先大夫临终时,梦中尝赋晓寒歌。jūn xiān dà fū lín zhōng shí,mèng zhōng cháng fù xiǎo hán gē。
骑龙跨鱼不是诞,直对上帝传吟哦。qí lóng kuà yú bù shì dàn,zhí duì shàng dì chuán yín ó。
才如李贺天亦少,宜其在世尤难多。cái rú lǐ hè tiān yì shǎo,yí qí zài shì yóu nán duō。
文章父子不相似,君今平易祖袭那。wén zhāng fù zi bù xiāng shì,jūn jīn píng yì zǔ xí nà。
铜铁锦褧各有用,高下安得与等科。tóng tiě jǐn jiǒng gè yǒu yòng,gāo xià ān dé yǔ děng kē。
大都精意与俗近,笔力驱驾能逶迤。dà dōu jīng yì yǔ sú jìn,bǐ lì qū jià néng wēi yí。
野雉五色且非凤,知时善鸣鸡若何。yě zhì wǔ sè qiě fēi fèng,zhī shí shàn míng jī ruò hé。

答孙直言都官卷

梅尧臣

具深相割啖,不如无勇人。jù shēn xiāng gē dàn,bù rú wú yǒng rén。
以诗而酬诗,徒用多少均。yǐ shī ér chóu shī,tú yòng duō shǎo jūn。
我言虽至简,意切谁见亲。wǒ yán suī zhì jiǎn,yì qiè shuí jiàn qīn。
汲井欲到深,磨鉴欲尽尘。jí jǐng yù dào shēn,mó jiàn yù jǐn chén。
寒泉与青铜,光洁靡故新。hán quán yǔ qīng tóng,guāng jié mí gù xīn。
临觞报嘉贶,醉语是天真。lín shāng bào jiā kuàng,zuì yǔ shì tiān zhēn。

高士王君归建业

梅尧臣

风雨起春寒,乘潮晓帆送。fēng yǔ qǐ chūn hán,chéng cháo xiǎo fān sòng。
目看瓜步云,心近茅家洞。mù kàn guā bù yún,xīn jìn máo jiā dòng。
忽觉柳已青,来时枝尚冻。hū jué liǔ yǐ qīng,lái shí zhī shàng dòng。
羡尔向江南,正开新酿瓮。xiàn ěr xiàng jiāng nán,zhèng kāi xīn niàng wèng。